Quan Gia

Chương 583: Chương 583: Cha anh là Lưu quân đoàn trưởng.




 

Quan Gia 

Tác Giả: Hãm Bính  

Chương 583: Cha anh là Lưu quân đoàn trưởng. 

Nhóm dịch: PQT  

Nguồn: metruyen.com 

 

 

 

 

 

Thấy Lưu Vĩ Hồng khẳng định như vậy, A Di hỏi vẻ tò mò: 

- Vĩ Hồng, 

Cậu có vẻ rất thân với thủ trưởng bên quân đội nhỉ?  

Lưu Vĩ Hồng cười đáp: 

- Vu A Di, cha tôi đang công tác bên quân đội.  

- A?  

Đáp án này thì Vu A Di đúng là chưa từng ngờ tới. 

Chu Ngọc Hà hé miệng cười một tiếng, cha của Lưu Vĩ Hồng là quân đoàn trưởng. 

Lưu Vĩ Hồng chính miệng nói với nàng. 

Chu Kiến Quốc hứng thú: 

- Vĩ Hồng, cha cậu làm gì?  

- Đang ở chỗ đơn vị cũ của Nghị Quân. Nghị Quân, cha anh tên là Lưu Thành Gia, em nghe nói qua không?  

- Lưu Thành Gia?  

Chu Nghị Quân đầu tiên là trố mắt một chút, nhíu mày suy tư, rất hiển nhiên lúc trước hắn chỉ là một chiến sĩ cơ sở thì làm sao có thể nghĩ đến quân đoàn trưởng. Bất quá rất nhanh, Chu Nghị Quân liền giật mình, trên mặt lộ ra vẻ khó tin. 

- Lưu quân đoàn trưởng?  

- Đúng, cha anh chính là quân đoàn trưởng của đơn vị đó. 

Lần này, Lưu Vĩ Hồng không tính toán gạt thêm Chu Kiến Quốc. Theo lý, chuyện này đã nên nói sớm với Chu Kiến Quốc. Chẳng qua Chu Kiến Quốc đi Đại Ninh, Lưu Vĩ Hồng cảm thấy chưa cần thiết lập tức nói ra. Hiện giờ Chu Kiến Quốc trở về Hạo Dương, lại ở chung một chỗ với Lưu Vĩ Hồng, nếu gạt thêm thì đúng là hơi quá. 

Thế cục Địa khu Hạo Dương bây giờ không thể lạc quan, cần hắn và Chu Kiến Quốc chân thành hợp tác mới có thể ứng đối. 

- Lưu Chủ tịch, cha của anh chính là Lưu quân đoàn trưởng?  

Chu Nghị Quân thất kinh, thiếu chút nữa nhảy lên. Cũng không nghĩ tới sẽ gặp con trai Lưu quân đoàn trưởng trong nhà mình, hơn nữa còn rất thân thiết với cha mình. 

- Đúng vậy, tuy nhiên lúc ông điều đến nhận chức quân đoàn trưởng thì em đã vào trường quân đội rồi.  

Lưu Vĩ Hồng đối với Chu Nghị Quân quân tình huống tương đối hiểu rõ Chu Nghị Quân quân mười tám tuổi làm lính, năm sau liền thi đậu trường quân đội, đã đọc hơn ba năm . Lưu Thành Gia là ở tám chín năm tài hoa cho dù nên tập đoàn quân quân đoàn trưởng . 

- Đúng rồi, tuy nhiên em ngưỡng mộ đại danh của Lưu quân đoàn trưởng đã lâu. Bây giờ đang tiến hành thí nghiệm hợp thành binh chủng, là em nghe bạn cũ hồi ở đó nói. 

Chu Nghị Quân vốn hay xấu hổ nhưng đụng đến chuyện này thì thao thao bất tuyệt một hồi, hai mắt sáng rực, cho thấy rất sùng kính Lưu Thành Gia. Quân nhân trẻ tuổi có ai không sùng bái anh hùng chiến đấu? 

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười gật đầu: 

- Nếu không như vậy đi, sau khi em tốt nghiệp cứ về lữ đoàn hỗn hợp đó. Cha anh tương đối coi trọng lữ đoàn này. 

- Vậy thì tốt quá......  

Chu Nghị Quân quân thiếu chút nữa hoan hô lên. Ai cũng biết là đơn vị thí điểm của bộ đội sẽ hết sức được coi trọng, phàm là ai được vào đây chỉ cần có bản lĩnh sẽ là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm. Dĩ nhiên, Chu Nghị Quân còn trẻ, suy nghĩ có lẽ tương đối là đơn thuần, không sâu xa như vậy. Nhưng học chỉ huy quân sự chuyên nghiệp sau khi tốt nghiệp đã có thể tiến vào đơn vị tinh nhuệ có thể nói là cơ hội rèn luyện vô cùng tốt. 

- Chờ một chút, chờ một chút, Vĩ Hồng......  

Lưu Vĩ Hồng và Chu Nghị Quân nói một hồi làm Chu Kiến Quốc ngẩn ra, mãi mới tỉnh táo ngăn lại. 

Chuyện gì xảy ra? 

Bỗng nhiên trước mắt hắn lại chui ra một con trai của một vị quân đoàn trưởng? 

- Chuyên viên, thật xin lỗi, trước kia chưa nói với anh. 

Lưu Vĩ Hồng cười nói. Hắn trước kia vẫn gọi Chu Kiến Quốc là “bí thư”, bây giờ thì lại đổi. Dù sao hắn và Chu Kiến Quốc vừa trở thành cấp trên cấp dưới trực tiếp, nếu cứ gọi như cũ thì sẽ khiến người ta hiểu lầm, những loại chi tiết này trên quan trường cần rất để ý. 

- Làm sao vậy, bỗng dưng anh lại trở thành con trai Lưu quân đoàn trưởng rồi?  

Chu Kiến Quốc vẫn cảm thấy sửng sốt nên hỏi khá ngớ ngẩn. Cũng may với quan hệ giữa hắn và Lưu Vĩ Hồng thì nói sai vài câu cũng không hề gì. 

Mọi người bất giác đều cười. 

Chu Ngọc Hà liếc Lưu Vĩ Hồng một cái, hé miệng cười nói: 

- Cha, nói sao vậy.  

Chu Kiến Quốc tự nhiên cũng ý thức được, vỗ đầu cười nói: 

- Vĩ Hồng, tôi không phải là có ý này, tôi chỉ cảm thấy kỳ quái là tại sao cha cậu là quân đoàn trưởng mà cậu lại tới dạy ở trường nông nghiệp?  

Lưu Vĩ Hồng cười nói: 

- Chuyên viên, sao có thể nói vậy. Có ai quy định, con quân đoàn trưởng thì không thể đi dạy ở trường nông nghiệp? Chẳng lẽ ở trong lòng của anh, con cái cán bộ cao cấp đều là quần áo lụa là? Tôi thấy Ngọc Hà và Nghị Quân cũng phải có ý kiến. 

Chu Kiến Quốc hiện giờ đã là chuyên viên cơ quan hành chính, cán bộ thực quyền cấp Ban Địa khu. Chu Ngọc Hà và Chu Nghị Quân quả thật cũng có thể gọi là con cái của cán bộ cao cấp. Cũng không ai chú ý đến Lưu Vĩ Hồng đã đổi cách xưng hô với Chu Ngọc Hà trước kia vẫn gọi là “thầy thuốc Chu”, tuy nhiên hắn thay đổi rất tự nhiên không khiến ai hoài nghi. 

- Lời này có lý. Bất quá Vĩ Hồng, anh dấu diếm tôi lâu như vậy thì không nên. Lần sau nếu là có cơ hội gặp mặt với Lưu quân đoàn trưởng thì tôi nhất định phải hỏi rõ ràng đây có phải là do ông ấy dạy không.  

Chu Kiến Quốc cười to, tâm tình rất vui vẻ. Đủ loại biểu hiện “yêu nghiệt” trước kia của Lưu Vĩ Hồng tựa hồ cũng tìm được đáp án. 

Quả nhiên lai lịch bất phàm! 

Bằng không, Lưu Vĩ Hồng cũng sẽ không ngưu khí như thế. Hắn có thể kết giao bằng hữu với con trai của Lý Dật Phong, có thể ở thủ đô kêu gọi tài chính, thì ra là bí mật là ở đây. Người trẻ tuổi như vậy là bằng hữu tốt của Chu Kiến Quốc hắn thì cũng coi như lão Chu hắn vận khí thật tốt . 

Lưu Vĩ Hồng cười nói: 

- Chuyên viên, có cơ hội tôi nhất định mời anh gặp mặt với cha tôi, hai ngươi đều là quân nhân, nhất định có thể hàn huyên. 

- Dĩ nhiên dĩ nhiên, cha của cậu là anh hùng chiến đấu. Năm đó tôi không được tham chiến rồi chuyển ngành sớm hai năm. Bằng không biết đâu đã trở thành chiến hữu trên chiến trường rồi!  

Chu Kiến Quốc ra vẻ đáng tiếc lắc đầu. 

Tuổi tác của Chu Kiến Quốc cũng xấp xỉ Lưu Thành Gia, hơi lớn tuổi hơn, đoán chừng năm đó chức vụ bên quân đội cũng tương tự như Lưu Thành Gia, nếu quả thật tham chiến thì có thể trở thành chiến hữu kề vai chiến đấu. 

Vu A Di cũng không để ý những thứ này, bà nghe nói cha của Lưu Vĩ Hồng là quân đoàn trưởng thì rất vui vẻ, không nói đến chuyện Chu Nghị Quân trở về quân phân khu Hạo Dương nữa. Quan hệ của Vĩ Hồng và lão Chu thân thiết như vậy, nhất định sẽ bảo cha hắn chiếu cố Nghị Quân. Ở quân đội có quân đoàn trưởng chiếu cố vậy thì còn lo lắng gì. Nghị Quân chỉ cần biểu hiện tốt một chút thì tiền trình không thể hạn lượng. 

Hàn huyên một trận về chuyện của Chu Nghị Quân rồi lại chuyển sang đề tài tình hình Địa khu Hạo Dương trước mắt, vẻ mặt Chu Kiến Quốc trở nên nghiêm túc mấy phần, rít một hơi thuốc: 

- Vĩ Hồng bây giờ nhìn lại, có người nhằm vào tôi và anh, cũng không thể yên tâm được...... 

Lưu Vĩ Hồng lại cười. 

Chu Kiến Quốc đúng là đã “trưởng thành” hơn, trải qua “lịch lãm” trên quan trường một năm ở Đại Ninh, giờ coi như đã hiểu rõ rất nhiều vấn đề, bắt đầu có thể xuyên thấu qua biểu tượng nhìn vào bản chất. 

- Bí thư Phương Đông Hoa tựa hồ đặc biệt chú ý đối với Địa khu Hạo Dương.  

Chu Kiến Quốc nói thêm một câu. 

Tào Chấn Khởi tiếp nhận Bí thư Địa ủy coi như là thay ca, không có chuyện gì để nói. Trước đó Phương Đông Hoa tác động để cho Tào Chấn Khởi vào được vị trí này, cuối cùng là đã được như ý nguyện. Về phần điều Ngụy Ái Quốc đi rồi đem Uyển Trung Hưng đổi lại đến Ban Tuyên giáo địa ủy thì cũng coi như là cách làm bình thường trên quan trường. Tào Chấn Khởi không phải là đồ ngốc, cũng không là vừa mới đến nhận chức, mạnh mẽ để nắm trong tay hệ thống tổ chức cũng tạm chấp nhận được. Bí thư khối Đảng và Ngụy Ái Quốc đều là người của Lục Đại Dũng, Tào Chấn Khởi nếu không đem Phương Trung Hàn đổi lại đến Ban tổ chức thì làm sao để chơi. 

Nhưng Phương Đông Hoa đề nghị cho thư ký Tống Hiểu Vệ tiếp nhận vị trí bí thư thành phố Hạo Dương thì khác. Bí thư Địa ủy Tào Chấn Khởi là ngươi Phương Đông Hoa dốc hết sức tiến cử, bí thư Địa Kỷ ủy Trương Bình An cũng là bộ hạ cũ của Phương Đông Hoa, hiện giờ lại đem thư ký của mình bỏ vào bộ máy địa ủy, trực tiếp kiêm nhiệm Bí thư thành phố Hạo Dương, chẳng lẽ Phương Đông Hoa muốn độc chiếm Địa khu Hạo Dương? 

An bài như thế, ít nhiều gì có chút phạm huý kiêng kị. 

Theo lý Phương Đông Hoa cũng đã lăn lộn nhiều năm trên quan trường, làm sao lại làm như vậy? 

Lưu Vĩ Hồng cười cười: 

- Bí thư Phương Đông Hoa ước chừng là muốn xây dựng thật tốt Địa khu Hạo Dương, người mà ông ta coi trọng, luôn là tương đối tin được.  

Kết hợp với tin tức của Mã Quốc Bình từ kinh sư truyền đến, Lưu Vĩ Hồng cơ hồ có thể khẳng định, Phương Đông Hoa là “người phát ngôn” của Hạ gia ở tỉnh Sở Nam. Điều này cũng chẳng có gì là lạt. Hồ Cao Sơn có quan hệ mật thiết với Vương gia, Lý Dật Phong người của Lưu gia, Hạ gia có đóng một “cái đinh” vào tỉnh Sở Nam cũng là bình thường. 

Mặc dù nói thể lực bản địa của tỉnh Sở Nam tương đối mạnh mẽ nhưng trên thực tế sao có thể là thuần túy bản địa, nhất định là có mối quan hệ với cao tầng. 

Chẳng qua Phương Đông Hoa đem mấy trọng thần thân tín của mình phái cả xuống Địa khu Hạo Dương, muốn nói chỉ là trùng hợp, hoàn toàn không có nhằm vào Lưu Vĩ Hồng thì hắn nhất định không tin . Hắn không có ngây thơ như vậy. 

Thù oán với Hạ Mạnh Cường đã là sâu sắc, Lưu Vĩ Hồng há có thể phớt lờ? 

Bất quá lời này, tạm thời không cần nói với Chu Kiến Quốc. Thủ đoạn của Tào Chấn Khởi cố nhiên là được, thực lực hùng hậu, nhưng bên hắn cũng đâu có yếu. 

Chu Kiến Quốc tuyệt đối sẽ bảo vệ hắn, cộng thêm Bí thư khối Đảng Địa ủy, Trưởng ban Tuyên giáo Uyển Trung Hưng và mấy lãnh đạo cơ quan hành chính có quan hệ tương đối mật thiết với Lục Đại Dũng, liên kết lại cũng không phải là không đủ sức đánh một trận. 

 

Huống chi lãnh đạo cả bên chính quyền và đảng ủy của mấy thành phố và huyện bên dưới đa số cũng là Lục Đại Dũng lúc trước chọn ra, thực lực không kém. 

Nếu như Tào Chấn Khởi vui vẻ hợp tác, bắt tay làm việc thì Lưu Vĩ Hồng cũng sẽ bảo Chu Kiến Quốc phối hợp thật tốt để làm ra thành tích. Lưu Vĩ Hồng cũng hy vọng là kết quả như vậy. Nếu Tào Chấn Khởi tự cho là nắm được đại quyền, nhất định phải làm ra trò gì đó thì Lưu Chủ tịch cũng không sợ rồi! 

Cứ xem tình hình rồi nói sau. 

codon.trai 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.