Quan Gia

Chương 507: Chương 507: Có người lại bị chơi xỏ một phen




 

Quan Gia 

Tác Giả: Hãm Bính  

Chương 507: Có người lại bị chơi xỏ một phen 

Nhóm dịch: PQT  

Nguồn: metruyen.com 

 

 

Sau khi Đặng Trọng Hòa cùng Lưu Vĩ Hồng từ Giang Khẩu trở về, thế cục chính trị Lâm Khánh trở nên tương đối bình tĩnh. Đặng Trọng Hòa chủ động nói với Mộ Tân Dân, đề nghị do Tô Chí Kiên kiêm nhiệm chức bí thư Đảng ủy của công ty quản lý nguồn năng lượng. 

Đặng Trọng Hòa chủ động đưa ra chức bí thư Đảng ủy cùng tổng giám đốc công ty quản lý nguồn năng lượng, quả thật làm Mộ Tân Dân bị nghẹn ra nội thương. Nguyên bản hắn đã chuẩn bị sẵn chu đáo chặt chẽ, trong phương diện phân phối danh sách nhân viên công ty quản lý nguồn năng lượng cùng phân phối phó quản lý, trên cơ bản sẽ làm theo ý kiến của Đặng Trọng Hòa, làm ra nhượng bộ trọng đại như thế, mục đích của hắn chính là để Tô Chí Kiên đảm nhiệm chức tổng giám đốc. 

Hắn nghĩ tới nghĩ lui, đều cảm thấy được Tô Chí Kiên là người chọn lựa thích hợp nhất, vô luận Đặng Trọng Hòa đưa ai tới, trên đạo lý đều không thể nói qua Mộ Tân Dân. Bình thường khi bí thư Huyện ủy cùng chủ tịch huyện có tranh chấp, chỉ cần không phải vấn đề có tính nguyên tắc, quy tắc quan trường thường là người đứng thứ hai nhượng bộ cho người đứng đầu. 

Mộ Tân Dân không hề nghĩ tới Đặng Trọng Hòa lại mặc áo giáp, cầm binh khí, lại đem Mộ Tân Dân đẩy trở về không chút khoan nhượng, không thể ngờ rằng chủ tịch huyện lại đối với công việc này mười phần xem trọng, tự mình kiêm nhiệm chức vị đứng đầu của đơn vị cấp Phó Huyện, ngoại trừ ủng hộ hắn còn có thể nói được gì? 

Mộ Tân Dân đương nhiên càng thêm không thể ngờ, chủ ý “âm độc” này vốn đi ra từ miệng Lưu Vĩ Hồng, Đặng Trọng Hòa bất quá chỉ rập khuôn làm theo, ở trước mặt hắn lại diễn trò song hoàng. Nếu Mộ Tân Dân biết được chân tướng, không biết có tức giận đến mức vào bệnh viện luôn hay không. 

Gặp qua kẻ xấu xa, nhưng chưa từng thấy qua kẻ xấu xa tới mức như vậy. Từ đầu tới cuối dùng chiếc túi đem Mộ Tân Dân bao bọc cứng ngắc. 

Thậm chí cả khi Đặng Trọng Hòa nói với Mộ Tân Dân, để Tô Chí Kiên kiêm nhiệm chức bí thư Đảng ủy công ty quản lý nguồn năng lượng, Mộ Tân Dân cũng không dám lập tức đáp ứng. Thật sự là bị bọn người kia làm phát sợ, không biết Đặng Trọng Hòa lại đang chơi âm mưu gì, chỉ có thể suy đoán tuyệt đối không phải là chuyện tốt. 

Nhưng lần này Mộ Tân Dân đã sai lầm, Đặng Trọng Hòa đưa ra lời đề nghị này, thật đúng là hướng hắn lấy lòng, không có bất kỳ âm mưu nào, nếu nhất định phải nói có chút ý kiến, đó chính là dương mưu. 

Đây cũng là chiêu số do Đặng Trọng Hòa cùng Lưu Vĩ Hồng ở bên bờ biển Giang Khẩu vừa ăn thịt nướng vừa thương nghị ra tới. 

Bây giờ công ty nguồn năng lượng đã chính thức treo biển hành nghề, cán bộ công nhân viên chức chủ yếu đã lục tục vào chỗ, bắt đầu hoạt động. Trang bị máy móc cùng tài chính cải tạo khởi động lại lần lượt chắc chắn, kế tiếp nên thi triển quyền cước, làm thật tốt một phen. Sau đó theo đại cục xuất phát, Đặng Trọng Hòa cùng Lưu Vĩ Hồng đều cần một “hoàn cảnh chính trị” tương đối vững vàng, đem sự tranh đấu cá nhân phiết qua một bên, tập trung tinh lực làm tốt công việc này. Đây là đại sự quan hệ tới việc phát triển của huyện Lâm Khánh trong mấy năm sau này thậm chí là hơn mười năm, ngàn vạn lần không thể qua loa, chỉ cho phép thành công không được thất bại. 

Nhưng cây muốn lặng mà gió không muốn ngừng, chỉ riêng Đặng chủ tịch cùng Lưu trưởng ban là tính toán “hành quân lặng lẽ”, bắt tay hợp tác vẫn không đủ. Muốn được Mộ Tân Dân “đồng ý”, Đặng Trọng Hòa cùng Lưu Vĩ Hồng nhất trí nhận định, muốn cho Mộ bí thư bộc phát lương tâm, tĩnh tâm chuyên chú làm xây dưng, loại khả năng này cơ hồ là không thể nào. Mộ bí thư nhìn qua thật không giống loại người biết nhìn xem đại cục. Kế sách hiện nay, chỉ đành chủ động hướng Mộ Tân Dân lấy lòng, thích hợp làm ra nhượng bộ, đem thiện ý của mình phóng xuất ra ngoài, hi vọng khi Mộ Tân Dân được “ưu đãi”, có thể ổn định được một thời gian. 

Sau khi Mộ Tân Dân cẩn thận suy nghĩ lời đề nghị của Đặng Trọng Hòa, cảm thấy được Đặng Trọng Hòa thật không có âm mưu gì, liền “lòng tham không đáy”, yêu cầu cho Tô Chí Kiên đảm nhiệm bí thư Đảng ủy kiêm phó giám đốc thường vụ công ty nguồn năng lượng, hiệp trợ Đặng Trọng Hòa trong công tác hàng ngày. Trước mắt công ty nguồn năng lượng còn chưa có phó giám đốc thường vụ, Đặng Trọng Hòa nếu đi công tác, ủy thác phó giám đốc Hoàng Xã Bình lâm thời phụ trách công việc hàng ngày. Điều này không phải cách lâu dài, Đặng Trọng Hòa là chủ tịch huyện, công tác rất bận rộn, không chỉ có công ty quản lý nguồn năng lượng cần hắn đi chiếu cố, còn phải thường xuyên đi công tác. Không an bài một phó giám đốc thường vụ chính thức, không thể nào quản lý nổi, đụng tới vấn đề khá lớn một chút, bốn phó giám đốc không ai phục ai, sẽ xảy ra chuyện xấu. Tô Chí Kiên là phó chủ tịch, bản thân còn là thượng cấp nhóm phó giám đốc kia, tiếp tục cúp thêm danh hiệu phó giám đốc thường vụ, vậy sẽ danh chính ngôn thuận. 

Yêu cầu này của Mộ Tân Dân cũng nằm trong sự dự liệu của Đặng Trọng Hòa cùng Lưu Vĩ Hồng. Trước kia lão Mộ ở trong đại nha môn như Ban tuyên giáo Tỉnh ủy gần hai mươi năm, loại thói quen nhìn thấy ưu đãi liền đưa tay ra đòi thêm đã sớm dưỡng thành, không hề có chút do dự. 

Phương thức ứng đối của Đặng Trọng Hòa rất đơn giản, cười nói với Mộ Tân Dân, Tô Chí Kiên sẽ không đảm nhiệm chức phó giám đốc thường vụ, công ty quản lý nguồn năng lượng đã có bốn phó giám đốc, nếu tiếp tục có thêm một chức phó giám đốc thường vụ, như vậy cơ cấu thật quá dư thừa. Hiện tại Tô Chí Kiên lấy thân phận phó chủ tịch kiêm nhiệm phó giám đốc thì không có gì, nếu gia tăng thêm danh ngạch chính thức, một khi công tác của Tô Chí Kiên xuất hiện thay đổi, như vậy chức vị này chợt dư ra, sẽ không dễ dàng triệt bỏ, nhất định phải phái thêm người điền vào chỗ trống này. Đến lúc đó công ty lại phải phát văn kiện, lúc tổng giám đốc đi vắng, do bí thư Đảng ủy phụ trách công tác hằng ngày, tất cả mọi người gặp Tô bí thư xin chỉ thị là xong. 

Mộ Tân Dân vừa nghe, cảm thấy được làm như vậy cũng đúng, lập tức vui vẻ đáp ứng. Đặng Trọng Hòa vừa rời khỏi phòng làm việc của hắn, Mộ Tân Dân đã không thể chờ đợi gọi Tô Chí Kiên đến, thông báo cho hắn biết “tin lớn tốt lành” này. 

Tô Chí Kiên nghe xong tinh thần đại chấn, liên thanh cảm tạ, không ngừng cam đoan với Mộ Tân Dân, nhất định sẽ hiệp trợ Đặng chủ tịch quản tốt công tác hàng ngày trong công ty, tuyệt không lười biếng. Suốt hai ba tháng nay mỗi ngày hắn cầm một tờ báo cùng chén trà trộn lẫn những ngày tháng “nghỉ ngơi điều dưỡng trong văn phòng”, thật làm cho hắn nghẹn muốn điên. 

Thật vất vả lấy được chức vụ quản sự như vậy, hắn còn không cao hứng phấn chấn hay sao. 

Nhưng sự thật chứng minh, Tô Chí Kiên cao hứng quá sớm. 

Bí thư Đảng ủy công ty quản lý nguồn năng lượng cùng bí thư Đảng ủy đơn vị hành chính lại là hai chuyện khác nhau. Công ty quản lý nguồn năng lượng mặc dù là cơ cấu cấp Phó Huyện, cũng là đơn vị xí nghiệp độc lập hạch toán tự chịu trách nhiệm lời lỗ. Chương trình lâm thời trong công ty viết thật rõ ràng, công ty quản lý nguồn năng lượng thực hiện chế độ do chính tổng giám đốc phụ trách. Tổng giám đốc, phó giám đốc cùng quản lý các ngành mới là cán bộ quản sự thật sự, bí thư Đảng ủy chỉ là tấm bia bố trí, chương trình lâm thời quy định công tác đứng đắn của hắn chính là quản lý công tác giáo dục tư tưởng cùng công hội cho cán bộ công nhân viên chức, tổ chức các hoạt động, hoặc làm công việc như phát xà phòng khăn mặt bột giặt linh tinh chẳng hạn. 

Đương nhiên, Đặng Trọng Hòa vẫn giữ lời, vừa về tới văn phòng, liền thông tri công ty phát ra một văn kiện, phó chủ tịch huyện là đồng chí Tô Chí Kiên kiêm nhiệm chức bí thư Đảng ủy công ty, Đặng Trọng Hòa không kiêm nhiệm chức vụ này. Cũng rõ ràng minh xác nếu Đặng Trọng Hòa đi công tác hoặc nghỉ phép, công tác hàng ngày trong công ty sẽ do bí thư Đảng ủy phụ trách quản lý. 

Bởi vì chỉ là một chức kiêm nhiệm, bí thư Huyện ủy cùng chủ tịch huyện đều đã gật đầu, cho nên chuyện này không cần trải qua trình tự của tổ chức, công ty quản lý nguồn năng lượng phát ra một văn kiện, cho dù là có chuyện như vậy những lãnh đạo Huyện ủy khác cũng không có ai nói ra lời dị nghị gì. 

Ngày kế Tô Chí Kiên thật cao hứng thích thú đến công ty đi làm, bên phía công ty thật coi trọng đối với việc này, chủ nhiệm văn phòng vào buổi tối hôm trước đã đến nhà Tô Chí Kiên, xin chỉ thị cho những thủ tục tương quan. Tô Chí Kiên vừa đến, văn phòng liền cử hành nghi thức hoan nghênh, bốn phó giám đốc công ty đều đến đông đủ, tỏ vẻ nhiệt liệt hoan nghênh đối với Tô chủ tịch. Hội nghị bày hơn một nửa, Đặng Trọng Hòa cũng vội vàng chạy tới, liên tục xin lỗi Tô Chí Kiên, nói là có chút việc chậm trễ, thật có lỗi. Tâm tình Tô Chí Kiên thật tốt, không cùng Đặng Trọng Hòa “tính toán”. Đặng Trọng Hòa chỉ là muốn chú ý thân phận, đường đường một chủ tịch huyện lại đứng trong công ty chờ đón một phó chủ tịch đến nhậm chức, như thế nào cũng không nói nổi. Nhưng dù sao đây cũng là buổi hoan nghênh Tô Chí Kiên tới nhậm chức, mời Tô Chí Kiên chờ đợi đại giá Đặng chủ tịch, cũng không quá thỏa đáng. Vì thế Đặng Trọng Hòa vừa vặn có công việc tới trễ, mọi người đang ngồi có ai mà không phải lão nhân tinh? Tự nhiên lòng dạ mọi người đều biết rõ. 

Đặng Trọng Hòa ngồi xuống trên đài chủ tịch, lập tức phát biểu những lời thật nhiệt tình, đối với Tô Chí Kiên tỏ vẻ hoan nghênh nhiệt liệt, nhân tiện còn nói tới thành tích công tác cùng năng lực công tác của Tô chủ tịch. Sau đó trong buổi hoan nghênh còn nhắc lại tinh thần của văn kiện, minh xác quyền lực của Tô bí thư. 

Mở đầu vài ngày còn chưa có gì, công ty hoạt động gọn gàng ngăn nắp, đừng nói là Tô Chí Kiên, cho dù là Đặng Trọng Hòa cũng không có bao nhiêu chuyện để làm, Tô Chí Kiên dứt khoát đem văn phòng cư trú luôn trong công ty, văn phòng làm việc trong Ủy ban huyện không tới nữa. Ở nơi đó chỉ là một địa phương bị người lãng quên. 

Nhưng kế tiếp Tô Chí Kiên liền minh bạch, mình hoàn toàn chỉ là một người ngoài cuộc, công ty đã hình thành hệ thống trọn vẹn, ngành quản lý hướng phó giám đốc báo cáo, phó giám đốc hướng tổng giám đốc báo cáo. Mà một ít công tác bình thường, Đặng Trọng Hòa đã sớm giao quyền cho phó giám đốc Hoàng Xã Bình, để cho hắn xử lý. Trên thực tế Hoàng Xã Bình mới là phó giám đốc thường vụ chân chính, dù không có văn kiện minh xác, nhưng mọi người đã sớm thành thói quen. Đặng chủ tịch tín nhiệm ai hay không tin tưởng ai, đây mới là trọng yếu nhất, so với những câu viết trong văn kiện thật sự đáng tin hơn nhiều. 

Tô Chí Kiên chỉ đành nghẹn cứng, nửa điểm cũng không thể phát tác. 

Trong văn kiện quy định thật rõ ràng rồi thôi, khi tổng giám đốc đi công tác hoặc nghỉ phép, bí thư Đảng ủy mới có thể tiếp nhận công tác hàng ngày. Bình thường Đặng Trọng Hòa còn ở trong huyện, Tô Chí Kiên làm sao có lý do gì đi cố vấn xử lý công tác bình thường trong công ty. Hơn nữa dù cho hắn có ý kiến, cũng không có ai xem trọng lời nói của hắn. 

Mọi người luôn thực tế. 

Mà phải chờ tới khi Đặng chủ tịch đi công tác hoặc là nghỉ phép, thật không biết phải chờ tới bao giờ. Đương nhiên khi đi lên địa khu họp hành thì không tính, Lâm Khánh cách Hạo Dương gần như vậy, chỉ có bốn mươi cây số, bình thường sáng đi thì chiều đã về, vẫn không tới phiên Tô Chí Kiên vung tay múa chân. 

Chức danh bí thư Đảng ủy trong công ty cùng phó chủ tịch kia, lại là hai chuyện khác nhau. 

Đợi đến khi Tô Chí Kiên ý thức được mình lại bị Đặng Trọng Hòa đùa giỡn một phen, lại không còn cách nào. Muốn gặp Mộ Tân Dân “trách cứ” cũng vô dụng, đây chính là do tự Mộ Tân Dân đáp ứng. Hơn nữa ở trong khoảng thời gian này, Đặng Trọng Hòa cùng Lưu Vĩ Hồng khá phối hợp với Mộ Tân Dân ở những công tác khác, làm ra càng nhiều nhượng bộ, Mộ Tân Dân cũng không muốn gây hấn. 

Không có cơ hội tốt ngàn năm một thuở, muốn đánh bại Lưu Vĩ Hồng, khó khăn càng lúc càng lớn. 

Nhưng chẳng ai ngờ rằng, cơ hội này rất nhanh liền xuất hiện, chính Lưu Vĩ Hồng lại tự tung ra một nhược điểm cực lớn, trắng trợn bày ra trước mặt mọi người, hoàn toàn không có một chút che lấp. 

 

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.