Chương 335: Con rốt cuộc đã làm gì con gái nhà người ta vậy?
Nhóm dịch: PQT
Nguồn: metruyen.com
Sân bay Bắc Kinh, Lưu Vĩ Hồng theo dòng người, chậm rãi đi về phía trước.
- Vĩ Hồng, đây này!
Từ xa, Lâm Mỹ Như đầy tươi cười hướng về phía Lưu Vĩ Hồng ngoắc tay.
Đám người Lưu Vĩ Hồng và Chu Kiến Quốc, ở tỉnh Đại Ninh ngây người mấy ngày, trên cơ bản, trên cơ bản, ở tỉnh thừa nhận công tác xây dựng cơ sở đảng của Lâm Khánh rồi, cho rằng cùng tinh thần văn kiện ở trung ương, vô cùng ăn khớp, xem như một điển hình. Ở tỉnh làm ra quyết định, trên ‘nhật báo Sở Nam’ đưa tin nhiều trang về “kinh nghiệm Lâm Khánh”. Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy và ban Tuyên giáo tỉnh ủy, đem công tác xây dựng cơ sở đảng ở huyện Lâm Khánh làm điển hình, báo lên Ban Tuyên giáo Trung ương, đồng quyết định vào thời điểm thích hợp sẽ truyền bá khắp tỉnh.
Tròng thời khắc này, Lý Dật Phong gợi lên tác dụng liên quan trọng yếu. Trừ lần đó ra, uỷ viên bộ vụ Ban Tổ chức Trung ương, Cục trưởng Cục cán bộ 2 Mã Quốc Bình cũng cùng đồng chí lãnh đạo chủ chốt tỉnh Sở Nam có liên quan đánh tiếng thăm hỏi
Có như vậy hai bút cùng vẽ, kinh nghiệm Lâm Khánh thuận lợi bước ra sân khấu.
Chu Kiến Quốc và Trưởng ban ban Tuyên giáo Địa ủy Lưu cảm thấy thỏa mãn, trở về địa khu Hạo Dương. Lưu Vĩ Hồng lại tiếp tục lên bắc. Vốn là Lưu Vĩ Hồng tính ở thành phố Thiết Môn dừng lại một chút trước, cùng cha mẹ hội tụ, có một số việc, vẫn phải cùng ông bố Lưu Thành Gia kết nối một chút. Không ngờ Lâm Mỹ Như ở trong điện thoại nói cho hắn biết, đang chuẩn bị cùng Lưu Thành Gia cùng tới Bắc Kinh, thăm hỏi ông cụ, liền kêu Lưu Vĩ Hồng trực tiếp bay về Bắc Kinh, ở Bắc Kinh tụ hợp.
Lưu Vĩ Hồng tự nhiên kính cẩn vâng lệnh, lập tức lên chuyến bay bay về Bắc Kinh
Không ngờ mẹ hắn lại lần nữa đích thân đến sân bay đón hắn.
- Mẹ, sao mẹ lại đích thân đến đây? Con tự ngồi xe qua đó là được rồi
- Ha ha, không sao. Dù sao mẹ nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi.
Lâm Mỹ Như lôi kéo tay con, ngẩng đầu lên, quan sát đứa con cao lớn đẹp trai và phong độ, lòng tràn đầy vui mừng nói.
Lưu Vĩ Hồng cười nói:
- Mẹ, mẹ nói lời này thật không đúng. Mẹ ở Bắc Kinh cùng ba mà không phải sao?
- Ây, con cái chủ nghĩa đàn ông vẫn còn rất nghiêm trọng a! Ai nói mẹ phải 24/24 ở cùng ba con? Hơn nữa, ông ta giờ là người rất bận rộn... Đến Bắc Kinh, thủ trưởng quân khu và thủ trưởng tổng bộ đều vội vã cho gọi, làm gì còn thời giờ ngồi ở văn phòng tại Bắc Kinh cùng mẹ nói chuyện chứ?
Lâm Mỹ Như liền sẵng giọng.
Lưu Vĩ Hồng liền cười.
Kết quả này, là đã sớm nằm trong dự liệu
Bố hắn Lưu Thành Gia, lần này là thật sự trở thành “thần thánh” rồi. Đối với thế cục ở vịnh và chiến tranh Kuwait đã tiên đoán cực chuẩn, toàn thế giới không ai có thể sánh bằng. Toàn bộ thế cục vịnh và quá trình chiến tranh Kuwait, gần như là hoàn toàn diễn ra theo bài văn phát biểu vào tháng bảy của ông ta. Thật giống như Lưu Thành Gia là đạo diễn, Saddam như là diễn viên, diễn xuất theo kịch bản của đạo diễn Lưu không sai một ly. Mà một đám diễn viên lớn khác ở Hợp Chủng Quốc Hoa kỳ như Tổng Thống Bush đương nhiệm và nhóm nhân viên Lầu Năm Góc của ông ta, cũng là không sai một ly chuyển động sát theo gậy chỉ huy của Quân đoàn trưởng Lưu
Iraq vừa mới nhất chiếm lĩnh Kuwait, nước Mĩ liền lập tức triển khai hành động "tấm chắn sa mạc", vội vội vàng vàng từ các nơi trên thế giới phái binh hướng về vịnh Ba Tư, từng đội đại binh của nước Mĩ và từng đội quân dụng chiến hạm, khai phá Ả rập Saudi, thành lập phòng tuyến bước đầu, để ngừa Saddam đuổi rồi lại hưng, tiếp tục hướng Saudi xuống tay.
Tất cả những việc này, toàn bộ đều nằm trong bài văn dài của Lưu Thành Gia một tháng trước, được viết rất rành mạch.
Chiến tranh Kuwait vừa bùng nổ, Lưu Thành Gia liền tức trở thành “nhân vật chấn động”, “hiệu ứng danh nhân” ở quân giới trong nước, thậm chí vượt qua hai diễn viên chính là Saddam và Bush trong chiến tranh Kuwait.
Không mang theo “yêu nghiệt” như vậy
Loại chấn động “yêu nghiệt” này, Lưu Vĩ Hồng mấy ngày hôm trước cùng ba hắn khi nói chuyện điện thoại, đã có biết một phần.
Phỏng chừng chuyến này quay về Bắc Kinh, không phải là đặc biệt đến thăm hỏi ông cụ, chủ yếu là thủ trưởng tổng bộ và thủ trưởng quân khu cho gọi. Mấy sếp lớn bên quân đội, có lẽ cũng vội vã muốn nghe Lưu Thành Gia giáp mặt báo cáo.
- Mẹ, ba hiện tại vẻ vang rồi, ha ha, thủ trưởng tổng bộ nhất định sẽ xem ba như quái vật
Lưu Vĩ Hồng cười hì hì nói.
- Ấy, sao lại nói thế? Đó là ba con đó! Cái gì quái vật không quái vật, khó nghe chết đi được
Lâm Mỹ Như liền trừng mắt liếc nhìn đứa con một cái, cười mắng, kỳ thật trong lòng còn ngọt hơn mật. Người phụ nữ này, con thì trong nháy mắt liền trở nên nghe lời biết điều, ông xã lại lên như diều gặp gió, trở thành ngôi sao mới chói mắt nhất trong quân đội. Làm một phụ nữ, còn có cái gì so với cái này càng làm người ta tự hào và thỏa mãn chứ?
Lưu Vĩ Hồng liền cười ôm lấy vai mẹ, nói:
- Mẹ, đi thôi, chúng ta đi về trước, hai mẹ con từ từ tâm sự. Ai nha, lâu như vậy không cùng mẹ mặt đối mặt nói chuyện, nhớ chết đi được.
- Con ngoan, miệng càng ngày càng ngọt đấy. Đều là dụ dỗ con gái mà ra chứ gì?
Thấy con con không muốn xa rời mình, Lâm Mỹ Như quả thực mở cờ trong bụng, vui vô cùng.
Sau đó lái xe nhận lấy va li của Lưu Vĩ Hồng, hai mẹ con vừa nói vừa cười đi về hướng xe jeep quân dụng dừng bên ngoài phòng chờ
Hai vợ chồng Lưu Thành Gia, tự nhiên vẫn là ở tại căn hộ cao cấp nhất của văn phòng tại Bắc Kinh, Lưu Thành Gia tới thủ trưởng tổng bộ báo cáo chưa về, Lưu Vĩ Hồng liền ở phòng khách cùng mẹ nói chuyện phiếm
- Ai, Vĩ Hồng a, lần trước cô bé Tình Nhi đến chỗ con, con, không ức hiếp người ta chứ?
Hàn huyên một hồi về việc nhà, Lâm Mỹ Như như là nhớ tới cái gì, đột nhiên hỏi
Lưu Vĩ Hồng ngẩn ra, kinh ngạc hỏi ngược lại:
- Mẹ, đây là ý gì?
- Ý gì? Trước đó không lâu cô Tiêu con gọi điện thoại cho mẹ nói chuyện phiếm, nói cô bé sau khi trở về từ chỗ con, liền rầu rĩ không vui, cơm nước không nuốt nổi, người cũng gầy đi. Cô Tiêu con khá lo lắng, hỏi nó, thì lại nói không có việc gì... Ai, con hãy thành thật nói với mẹ, rốt cuộc sao lại thế này? Con không làm gì con gái nhà người ta chứ?
Lâm Mỹ Như cũng rất lo lắng hỏi, vẻ mặt hơi có chút khẩn trương.
Ngụ ý của mẹ, Lưu Vĩ Hồng sao nghe không hiểu, không khỏi cự kỳ lung túng
Đây cũng là đâu với đâu cơ chứ?
Lưu Nhị Ca mặc dù thanh danh ở Bắc Kinh rất tồi tệ, nhưng không đến mức hư đến nông nỗi như thế, đối với cô bé người ta "Hạ độc thủ"! Sao lại bị cô Tiêu và mẹ mình hoài nghi như thế?
- Mẹ, mẹ cũng thật là... Con hư hỏng đến thế sao? Cô bé đến chỗ con chơi mấy ngày, con y như người hầu Công chúa vậy, ngậm ở miệng sợ tiêu tan, nắm trong tay sợ vỡ nát, xốc lại toàn bộ tinh thần để ứng đối. Cô bé kia mong manh thế nào, con còn không biết nữa là.
Lưu Vĩ Hồng liền rất oan uất nói
- Vậy cô bé tại sao rầu rĩ không vui ?
Lâm Mỹ Như kỳ quái hỏi. Bà tất nhiên cũng là tin tưởng con mình, sẽ không làm ra chuyện "Mất mặt"
- Haz, tâm tư cô bé ai có thể đón được? Có lẽ cô chơi vài ngày, còn chưa đã nghiền, thì trực tiếp bị đưa về nhà, mất hứng chứ gì.
Bí thư Lưu bắt đầu hiểu được giả bộ hồ đồ, lừa dối mẹ.
Cô bé vì sao không vui, còn không phải bởi vì Vũ Thường sao? Vũ Thường đã giáp mặt thừa nhận là bạn gái của Lưu Vĩ Hồng, Tiêu Du Tình khỏi phải nói là có nhiều mất mát. Cô bé dù tuổi còn nhỏ, cũng là mối tình đầu, bỗng nhiên lúc đó liền “Thất tình”, sao có thể vui vẻ được chứ!
- Ừ, đây cũng có khả năng, mẹ cũng là phân tích như vậy với cô Tiêu của con…
Lâm Mỹ Như gật gật đầu
Lưu Vĩ Hồng liền âm thầm thở phào. Nhị ca hiện tại sợ nhất chính là mẹ cùng hắn nhắc tới chuyện"Chung thân đại sự". Vũ Thường đã nói, tạm thời vẫn chưa thể công khai tình cảm bọn họ trước cha mẹ hai bên, đợi khi hội thích hợp, mới tiện cùng Vân Hán Dân lật bài, đỡ phải chọc tức “cha già”, chưa vào Lưu gia, thì đã mang danh bất hiếu trước
- Tuy nhiên, Vĩ Hồng a, con hạy nói thật cho mẹ biết đi, con đối với cô bé Tiêu Gia, rốt cuộc suy nghĩ như thế nào? Theo mẹ thấy, con bé quả thực cũng rất được, người lại xinh đẹp như thế, lại ngoan ngoãn biết nghe lời, hiểu lễ phép giữ quy củ, mẹ càng nhìn càng thích.
Không ngờ Bí thư Lưu vừa mới thở phào, thì mẹ hắn liền bật người lại "Đuổi giết", miệng chậc chậc thành tiếng, dường như Tiêu Du Tình đã là con dâu của bà vậy, vui mừng khôn xiết
Lưu Vĩ Hồng lập tức dở khóc dở cười:
- Mẹ… Mẹ sao lại… Người ta vẫn là còn nhỏ mà? Học sinh Trung học! Mẹ thực sự nghĩ rằng con mẹ là cầm thú a?
- Nói gì thế? Cũng đã là Bí thư Khu ủy rồi, nói chuyện vẫn không ý tứ gì hết.
Lâm Mỹ Như lập tức rất không vui địa trừng mắt liếc nhìn con một cái, sẵng giọng.
Lưu Vĩ Hồng liền gãi đầu. Hắn hiện tại phát hiện, có một người mẹ “trời sinh nhiều chuyện”, cũng là chuyện rất đau đầu. Nhớ rõ đời trước, mẹ không phải là người như vậy. Chẳng lẽ cánh bướm vỗ cánh, cũng có thể làm cho sai lệch?
Nhưng nghĩ lại, Lưu Vĩ Hồng lại bình thường trở lại. Tình cảnh đời này, cùng đời trước đã hoàn toàn khác hẳn. Khi đó, Lưu Thành Gia vẫn còn quan công tác ở cơ quan quân khu, buồn bực thất bại, Lưu Vĩ Hồng thì vô cùng phản nghịch, không có chuyện gì, có thể khiến Lâm Mỹ Như thật sự vui vẻ, thời điểm hai mẹ con gặp mặt cũng không nhiều, nào có mấy tâm trạng và cơ hội cùng Lưu Vĩ Hồng giao lưu kết nối như thế?
Nhìn bộ dáng Lâm Mỹ Như cao hứng phấn chấn, Lưu Vĩ Hồng trong lòng dâng lên một sự ấm áp. Có thể khiến mẹ vui vẻ như thế, thân là con cái, chẳng lẽ không nên cảm thấy vui mừng sao? Cho dù mẹ có nhiều chuyện thêm nữa, đó cũng là tình mẹ sâu đậm mà ra thôi.
- Mẹ, dù thế nào thì, con mẹ bây giờ vẫn chưa đến 23 tuổi, không cần vội kết hôn, mẹ nói đúng không? Chuyện này, từ từ sẽ đến thôi, con lúc này việc cấp bách, là làm tốt công tác, làm ra thành tích
Lưu Vĩ Hồng cười chuyển hướng đề tài.
Lâm Mỹ Như lập tức liên tục gật đầu, nói:
- Đúng đúng, lời này chính xác. Vĩ Hồng a, nghe cô út con nói, con ở khu Giáp Sơn vừa xây dựng nhà xưởng vừa làm đường, làm rất quy mô a
- Ai? Cô út? Cô út nói với mẹ chuyện này sao?
Lần này, đến lượt Lưu Vĩ Hồng ngạc nhiên. Ở bên trong ấn tượng của hắn, Lâm Mỹ Như và Lưu Thành Ái từ trước đến nay rất không hợp. Giữ chị dâu em chồng, thì tình cảnh hòa hợp là rất hiếm thấy, cho dù là nhà quyền quý thế gia như bọn họ vậy, cũng không ngoại lệ. Hiện tại nghe ra, dường như tình hình đã xảy ra biến hóa rất lớn, cũng thật ra có chút nằm ngoài dự đoán mọi người.
Đúng vậy, con không biết sao? Trong khoảng thời gian này, cô út con thường xuyên gọi điện thoại nói chuyện với mẹ. Cô út ở trong điện thoại, đều là khen con. Nói con càng ngày càng tiến bộ, Lưu gia chúng ta, lại có thêm một nhân tài.
Lâm Mỹ Như nói xong, có chút dào dạt dáng vẻ đắc ý .
Xem ra, Lưu Thành Ái chuyển biến thái độ, cũng không hoàn toàn là bởi vì tiến bộ của Lưu Vĩ Hồng, phỏng chừng Mã Quốc Bình cũng cùng cô út làm công tác gì rồi, hiện giờ một nhà Nhị ca, xưa đâu bằng nay, tự nhiên cũng muốn thân cận nhiều hơn.
Anh em ruột thịt, chị dâu em chồng, tạo thêm quan hệ tốt một chút, đối với tất cả mọi người đều tốt, sao lại không làm?