Quan Gia

Chương 521: Chương 521: Công tác trọng điểm chân chính




 

Quan Gia 

Tác Giả: Hãm Bính  

Chương 521: Công tác trọng điểm chân chính 

Nhóm dịch: PQT  

Nguồn: metruyen.com 

 

 

Lưu Vĩ Hồng quay trở lại huyện Lâm Khánh, nhìn qua hết thảy đều bình thường. Nhưng trên thực tế, mạch nước ngầm vẫn đang sục sôi mãnh liệt. 

Trên các phương tiện truyền thông lớn nhỏ, đang công khai lên án, đem các đề nghị của Lưu Vĩ Hồng bác bỏ sang một bên. 

“Nhật Báo Nhân Dân” ba lần bày tỏ thái độ, ủng hộ khai mở cải cách. Giới luận bàn cũng bắt đầu có dấu hiệu nghiêng về một bên, còn tiếng nói của “phái bảo thủ” cơ hồ là cứ bặt vô âm tín như vậy. 

Những loại chuyện tình tranh chấp nhau trên báo chí, bình thường Lưu nhị ca đều không thèm quan tâm. Lưu nhị ca có thể không để ý tới chuyện, mọi người dùng ngòi bút làm vũ khí công kích mình, nhưng Lưu trưởng ban lại không thể không quan tâm đến biến hóa của Ban tổ chức Huyện ủy. 

Vừa quay về huyện, Lưu Vĩ Hồng liền cảm thấy bầu không khí của Ban tổ chức Huyện ủy trở nên phi thường “quỷ dị”. Công nhân viên chức nhìn thấy hắn....diễn cảm đều tương đối ngượng ngùng, ánh mắt chớp đảo liên hồi....Nói cái gì cũng không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của Lưu trưởng ban. 

Chỉ riêng Hướng Vân, lập trường là tương đối kiên định! 

Lưu Vĩ Hồng vừa đến văn phòng, Hướng Vân liền pha trà mang tới, thần tình trên mặt có vẻ như đang căm tức, dường như trong bụng đang nín nhịn điều gì đó khó chịu. 

-Tiểu Hướng, ngồi xuống đi. Có chuyện gì cứ việc nói thẳng ra, không sao cả. 

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười, nhìn Hướng Vân nhắc nhở. 

Hướng Vân bước tới trước bàn làm việc của Lưu Vĩ Hồng ngồi xuống, dựng thẳng sống lưng. Lưu Vĩ Hồng lấy ra bao thuốc lá đặc cung, đưa cho Hướng Vân một điếu, bản thân mình cũng ngậm một điếu...Hướng Vân vội vàng giúp hắn châm lửa. 

-Tiểu Hướng, cứ bình tĩnh, đừng hoảng hốt. Nói đi, đã xảy ra chuyện gì? 

Lưu Vĩ Hồng rít hai hơi thuốc, rồi mới không nhanh không chậm dò hỏi. 

Thần tình căm tức lại bắt đầu xuất hiện trên mặt Hướng Vân, hồi lâu sau hắn mới mở miệng nói: 

-Lưu trưởng ban, mấy ngày nay anh đi công tác, Mộ bí thư đi khắp nơi nói xấu về anh....Nói anh phạm phải sai lầm nghiêm trọng, Địa ủy sẽ tiến hành điều chỉnh công tác của anh ngay lập tức. Nói anh ở huyện Lâm Khánh, là một con thỏ cụt đuôi. Ông ta gặp người nào cũng nói.... 

Mặc dù đang tức giận, nhưng khi Hướng Vân kể ra chuyện Mộ Tân Dân công kích Lưu Vĩ Hồng bằng nhiều loại ngôn ngữ, thì vẫn phải giữ lại một chút. Không có đem nguyên văn kể ra, chỉ kể hình thức đại khái sơ lược mà thôi. Nguyên văn những lời Mộ Tân Dân nói, so sánh cùng bản tường thuật của hắn còn muốn khó nghe hơn rất nhiều. 

Bất quá, Lưu Vĩ Hồng vẫn tỉnh bơ: 

-Ông ta còn làm chuyện gì nữa không? 

Hướng Vân liền kể cho Lưu Vĩ Hồng nghe, Mộ Tân Dân còn đi tìm vài cán bộ trong Ban tổ chức, chẳng những nói qua với ba vị phó trưởng ban, mà ngay cả nhân viên các phòng đều đã nói qua. Nhắc nhở bọn họ nhận rõ tình thế, cùng Lưu Vĩ Hồng giữ đúng giới hạn, đừng bước chân theo phạm vào sai lầm lớn giống như Lưu Vĩ Hồng. 

Cho nên, hiện giờ lòng người ở trong Ban tổ chức Huyện ủy đang phi thường bàng hoàng, người nào cũng chẳng còn tâm tư công tác, cả đám đều khẩn trương nghẹt thở. 

Lãnh đạo không đáng tin cậy, sẽ thay đổi người khác, chính miệng bí thư Huyện ủy nói ra, bảo sao đám cán bộ phía dưới không khẩn trương đây chứ! 

Nhưng chuyện này, cùng thông tin sơ bộ Lưu Vĩ Hồng nhận được cũng là đồng nhất. Trong khoảng thời gian hắn ở thủ đô, cũng thường xuyên liên lạc điện thoại cùng đám người thân tín Hùng Quang Vinh, Mã Cát Xương và Tiết Chí Dân. Đám người Hùng Quang Vinh thông báo cho hắn biết, tình hình cũng giống như thế này. Bất quá Hùng Quang Vinh thông báo, chủ yếu là hướng đi của các lãnh đạo khác trong huyện mà thôi. Nghe nói, Mộ Tân Dân nhất quyết đi tìm mấy vị ủy viên trong ban thường vụ Huyện ủy cùng phó chủ tịch huyện để thương lượng, nhắc nhở bọn họ phải giữ vững lập trường, đừng bước chân vào lộ tuyến sai lầm. 

Như thế nào mới được xem là lập trường kiên định, không bước nhầm sang lộ tuyến sai lầm, Mộ Tân Dân cũng lý giải rõ ràng, đó chính là xử phạt Lưu Vĩ Hồng! 

Vì làm như thế, mới có thể chứng minh được lập trường kiên định của mọi người. 

Mà tin tức bên phía Chu Thần truyền đến, cũng không có lạc quan như vậy. Chu Thần báo với Lưu Vĩ Hồng rằng, mấy ngày qua Mộ Tân Dân hoạt động rất nhiều, số lần chạy lên địa khu không ít, cơ hồ toàn bộ lãnh đạo Địa ủy, Mộ Tân Dân đều tìm đến nhà nói tới chuyện “cán bộ có quan niệm tư tưởng giống như Lưu Vĩ Hồng là cực kỳ sai lầm, không thể tiếp tục giữ lại ở trên chức vụ quan trọng trong Ban tổ chức Huyện ủy Lâm Khánh như vậy được nữa. Nhất định phải chuyển sang đơn vị khác, thì mới bảo đảm được tính thuần khiết của đội ngũ cán bộ và lãnh đạo Huyện ủy Lâm Khánh”. 

Về phần lãnh đạo địa khu tỏ thái độ như thế nào, Chu Thần cũng không rõ ràng lắm. Ít nhất, Lục Đại Dũng không hề có bất kỳ thái độ gì. 

Nhưng Mộ Tân Dân dây dưa như vậy, lấy thân phận bí thư Huyện ủy của lão ta, thì vẫn có khả năng phát ra được tác dụng không nhỏ chút nào. Trong đoạn thời gian này, huyện Lâm Khánh có thể là đang rơi vào tình trạng thần hồn nát thần tính, mọi người không ai biết chuyện này rốt cuộc sẽ có khúc mắc quả như thế nào. Bất quá, đa số cán bộ đều lo lắng cho Lưu Vĩ Hồng. Ở nhóm cán bộ trong huyện Lâm Khánh xem ra, Lưu Vĩ Hồng lá gan cũng là quá lớn, có phải bước nhầm vào lộ tuyến sai lầm hay không thì cũng khó nói, nhưng ít nhất đối với Liên Bang Xô Viết người ta, lại bất kính như thế, thì rất là nguy hiểm. Dù là ai cũng sẽ hiểu, đây chính là tình huống dẫn đến phong ba ngoại giao ah! 

Lãnh đạo của nước khác, chúng ta có thể đánh giá như vậy được hay sao? 

Huống chi, còn đứng chung phe cánh xã hội chủ nghĩa! 

Vẫn là Lưu trưởng ban tuổi còn trẻ, là nghé con không biết sợ cọp! 

Hướng Vân cũng trẻ tuổi, nhưng lại không dám có cái ý tưởng như vậy! 

Hắn kính nể hành động dám nghĩ dám làm của Lưu Vĩ Hồng, luôn luôn nhiệt tình công tác vì nhân dân quần chúng. Mà không hề dùng cách giải quyết đâm sau lưng giống như Mộ Tân Dân, rất không có khí độ của một bí thư Huyện ủy chút nào! 

Nghe Hướng Vân căm tức vạch trần xong, Lưu Vĩ Hồng thoáng trầm giọng xuống, nói: 

-Tiểu Hướng, bây giờ cậu hãy đi thông báo cho mọi người trong Ban, chuẩn bị mở hội nghị.... 

Lưu Vĩ Hồng giơ cổ tay lên nhìn một chút, sau đó mới tiếp tục nói: 

-Chín giờ đi, toàn thể công nhân viên chức đều phải tham dự hội nghị. 

-Dạ! 

Hướng Vân vội vàng đứng dậy, đáp ứng một tiếng, sau đó đi ra ngoài gọi điện thoại thông tri. 

Lưu Vĩ Hồng ngả lưng ra phía sau, ánh mắt dừng ở quyển lịch trên bàn công tác, ngày 19 tháng 8! 

Hiện giờ, tâm tư của Lưu Vĩ Hồng đã không còn đặt ở trên chuyện này nữa rồi. Bài báo kia đã đăng tải rồi, về phần diễn biến tiếp theo sẽ như thế nào, thì không thể theo do hắn quyết định. Nếu mấy vị yếu nhân bên phía Liên Bang Xô Viết “nể tình”, thì Lưu trưởng ban tự nhiên sẽ “thành danh thiên hạ”...Còn nếu như không nể tình, vậy thì cứ theo phương án dự định mà làm. Thái độ của lão gia tử đã minh bạch, trong lòng Lưu Vĩ Hồng sẽ có đề phòng. 

Hiện giờ hắn chuyển sự quan tâm đến một sự kiện khác. 

Đó là sự tình bổ nhiệm và miễn nhiệm cán bộ công khai! 

Đây mới chính là chuyện mà hắn quan tâm nhất trước mắt. 

Lần này quay về thủ đô, vừa làm chuyện công vừa làm chuyện tư, khó tránh khỏi sẽ giáp mặt cùng Mã Quốc Bình. Hiện giờ Lưu Vĩ Hồng cùng nhà cô út đi lại rất gần, thường xuyên nói chuyện qua điện thoại cùng Mã Quốc Bình. Mã Quốc Bình đối với hắn cũng ngày càng coi trọng hơn. 

Mã Quốc Bình đối với hành động Lưu Vĩ Hồng sáng tạo ra chế độ bổ nhiệm và miễn nhiệm cán bộ công khai ở huyện Lâm Khánh, càng thêm tán thưởng, cho rằng đây là sự điều chỉnh phi thường có ý nghĩa. Dặn dò Lưu Vĩ Hồng, nhất định phải làm tốt chuyện này, để tạo ra kinh nghiệm cho hệ thống. 

Kinh nghiệm này, có lẽ so với “kinh nghiệm Lâm Khánh” càng có thêm uy lực nhiều hơn. Kinh nghiệm Lâm Khánh không phải là một cái sáng tạo độc đáo, văn kiện trước kia chỉ là một loại phương pháp quán triệt chắc chắn, ở trong quá trình quán triệt, sinh ra một chút ý nghĩ mới, biện pháp mới lạ, nhưng gốc rễ không phải là do huyện Lâm Khánh sáng tạo ra. Hiện giờ Lưu Vĩ Hồng mở ra phương pháp bổ nhiệm và miễn nhiệm cán bộ công khai, thì đó mới là “sáng tạo” chân chính! 

Nếu làm tốt, sự cống hiến đối với chế độ bổ nhiệm mới này là phi thường to lớn. 

Mã Quốc Bình từng là ủy viên văn phòng trong Ban tổ chức TW, quan lớn cấp Phó tỉnh, nhãn quang ở trên phương diện này, Lưu Vĩ Hồng tuyệt đối không dám nghi ngờ. 

Rất nhanh, không bao lâu sau, Hướng Vân lại tìm đến, hướng Lưu Vĩ Hồng báo cáo, toàn thể cán bộ nhân viên công chức trong Ban tổ chức, đã tập trung đầy đủ ở trong phòng họp, đang chờ Lưu trưởng ban tới đó, để chủ trì buổi họp. 

-Ưm, đi thôi! 

Lưu Vĩ Hồng gật đầu mỉm cười, đứng dậy nói. 

Hướng Vân liền cầm theo cặp công văn, cùng bộ ấm chén, tung tăng bám sát theo ở ngay phía sau, trong lòng không khỏi dâng lên một cỗ ý tứ “bi tráng”. Lần này, quả đúng như Mộ Tân Dân đã nói, Lưu trưởng ban là một con thỏ đuôi không thể dài, Hướng thư ký mà theo sát hắn, thì nhất định sẽ gặp xui xẻo. Mộ bí thư đối với hắn chắc chắn là sẽ không có bất kỳ chút hảo cảm nào, đến khi thanh tẩy phần tử xấu Lưu Vĩ Hồng xong, nhất định sẽ thuận tay đem Hướng Vân hắn đẩy đi nơi hẻo lánh khác, mà ngồi chơi uống gió đông bắc. Chuyện này rất có khả năng là sẽ xảy ra. 

Nhưng Hướng Vân cảm thấy được, càng rơi vào tình huống này, chính bản thân mình càng cần phải biểu hiện tỏ ra là một người đàn ông chân chính. 

Trong phòng họp ở tòa nhà Huyện ủy, hai mươi mấy người đã tập trung đầy đủ, không thiếu một ai. Chẳng quản trong lòng mọi người đang nghĩ cái gì, thì bây giờ Lưu Vĩ Hồng vẫn còn đang là Trưởng ban tổ chức Huyện ủy, xét trên thể diện, thì mọi người vẫn cần phải chú ý giữ kẽ. 

Hơn nữa, tuy rằng Mộ bí thư phát thề son sắt là phải “tống cổ” Lưu trưởng ban ra khỏi huyện Lâm Khánh, nhưng đến cùng có thể hoàn thành “đại nghiệp” được hay không, thì cũng rất khó nói. Trong lịch sử huyện Lâm Khánh, chưa từng gặp qua bí thư huyện ủy nào có uất ức lớn như vậy, cũng chưa từng gặp qua Trưởng ban tổ chức Huyện ủy nào cường thế như vậy! 

Mộ bí thư nhằm vào Lưu trưởng ban không phải chỉ một hai lần, dường như cho đến bây giờ, còn chưa từng thấy lão ta thành công qua lần nào! Cho nên đối với những lời tuyên bố của Mộ bí thư, mọi người cũng ôm thái độ nửa tin nửa ngờ! 

Không lâu sau, khi Lưu Vĩ Hồng nhậm chức Trưởng ban tổ chức, mọi người đều đã được chứng kiến thủ đoạn của hắn. Đối với địch nhân, phải nói là “ngoan độc.” Tô Chí Kiên đắc tội với Lưu Vĩ Hồng, liền bị hắn đem da mặt lột sạch không còn một mảnh, đồng thời cũng giành lấy hết quyền lực ở trong tay của Tô Chí Kiên, một chút canh thừa cơm cạn cũng chẳng có ý lưu cho người ta. Không khoan nhượng để cho Tô Chí Kiên trở thành kẻ ngồi chơi “dưỡng lão”. 

Bởi vậy, khi Lưu Vĩ Hồng bước chân vào trong phòng họp, thì Lý Cương là người đầu tiên đứng dậy, vỗ tay hoan nghênh. Mọi người tự nhiên cũng đứng dậy theo, bên trong phòng họp liền vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, thậm chí so với ngày đầu Lưu Vĩ Hồng nhậm chức, tiếng vỗ tay còn muốn trang nghiêm chỉnh tề hơn vài phần. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.