Lần này, Chủ nhiệm Trữ đích thân cùng đi với Lưu Vĩ Hồng, đi tới văn phòng Bí thư Thành ủy ở tầng 3.
Vừa rồi Vương Hạo gọi điện thoại cho Bí thư Long xin chỉ thị, Bí thư Long lập tức ra chỉ thị, mời Lưu Vĩ Hồng tới văn phòng ông ta một chuyến, lời nói vẫn khá khách khí. Bí thư Long không mời Vương Hạo cùng đi.
Văn phòng Bí thư Thành ủy, ở ngay phía đông tầng ba, ở ngay phía trên văn phòng Vương Hạo.
Vẻ mặt và hành động của Chủ nhiệm Trữ khi đi ở tầng ba không khác gì vẻ mặt và hành động của cán sự Dương đi ở tầng hai vừa rồi. Toàn bộ tầng ba, là khu làm việc của bí thư và khu thư ký. Là nơi trung tâm quyền lực của Thành phố Kinh Hoa.
Thư ký của Bí thư Long, đã sớm được dặn trước, Lưu Vĩ Hồng và Chủ nhiệm Trữ vừa đến, liền mỉm cười và chào hỏi hai người. Vị thư ký này ước chừng khoảng ba mươi bảy, ba mươi tám tuổi, so với Chủ nhiệm Trữ, có vẻ cẩn thận chu đáo hơn.
Chào hỏi qua lại, lập tức mời Lưu Vĩ Hồng vào văn phòng Bí thư Long.
Một vị cán bộ trung niên năm mươi mấy tuổi, mặc áo sơ mi màu trắng, jacket màu đen, ngồi ngay ngắn ở sau bàn làm việc gỗ lim lớn, đeo cặp kính màu trắng, trán trơn bóng, thần thái uy nghiêm.
Đối với vị lãnh đạo này, Lưu Vĩ Hồng tất nhiên sớm đã tìm hiểu qua.
Long Bảo Quân, Chủ tịch tiền nhiệm thành phố Kinh Hoa, thường vụ tỉnh ủy Giang Nam, Bí thư Thành ủy Kinh Hoa đương nhiệm. Và cùng tuổi với cha của Lưu Vĩ Hồng - Lưu Thành Gia.
Long Bảo Quân gật đầu, khẽ cười nói, lập tức chậm rãi đứng dậy, vươn tay ra với Lưu Vĩ Hồng.
Lưu Vĩ Hồng lại tiến lên một bước, bắt tay Long Bảo Quân.
- Đồng chí Lưu Vĩ Hồng, mời ngồi!
Bắt tay xong, Long Bảo Quân ra hiệu cho Lưu Vĩ Hồng ngồi xuống ghế đối diện bàn làm việc, không giống Vương Hạo, mời Lưu Vĩ Hồng ra chỗ sô pha tiếp khách để trò chuyện. Hơn nữa xưng hô với Lưu Vĩ Hồng cũng vô cùng quy củ, gọi đầy đủ cả họ thêm chữ đồng chí.
Dù sao Long Bảo Quân cũng là thường vụ tỉnh ủy kiêm Bí thư Thành ủy, thân phận địa vị khác với Vương Hạo, tuổi cũng lớn hơn Vương Hạo, vể tuổi tác đúng ra có thể coi là bề trên của Lưu Vĩ Hồng, cùng cấp dưới Lưu Vĩ Hồng trẻ tuổi như vậy lần đầu tiên gặp mặt, thái độ này là thích hợp, vừa không thân cận cũng không gây bất hòa.
Tuy nhiên Lưu Vĩ Hồng biết rõ, đối với việc hắn đến đây, rất nhiều lãnh đạo thành phố Kinh Hoa thậm chí tỉnh Giang Nam, cũng không vui.
Và các tỉnh khác ở cả nước cũng vậy, giai đoạn này, tuyệt đại bộ phận lãnh đạo chủ chốt của tỉnh ủy Giang Nam và Thành ủy Kinh Hoa, đều là “Phái địa phương”. Đám người Bí thư Tỉnh ủy Giang Nam đương nhiệm Hoàng Hữu Thành, Chủ tịch tỉnh Lâm Vệ Bình, Phó bí thư tỉnh ủy đương nhiệm, Bí thư Thành ủy Kinh Hoa tiền nhiệm Hách Chi Húc, tất cả đều là người Giang Nam.
Đương nhiên, cái gọi là “Phái địa phương” cũng có rất nhiều vòng tròn, không nhất thiết phái địa phương phải bền chắc như thép. Ví dụ như Chủ tịch tỉnh Lâm Vệ Bình, tuy rằng nguyên quán là Giang Nam, nhưng sinh ra ở bên ngoài, học ở trường bên ngoài, từ trước đến nay trường kỳ ở Liêu Đông, Lũng Tây công tác cùng với các bộ và uỷ ban trung ương quốc gia, hai năm trước, mới đảm nhiệm Chủ tịch tỉnh tỉnh Giang Nam.
Giới bên ngoài cho rằng, Lâm Vệ Bình cũng không phải là người của “Phái địa phương”, mà là thân tín của Bí thư Tỉnh ủy Giang Nam tiền nhiệm Lưu Thành Thắng. Lưu Thành Thắng thăng nhiệm lên Ủy viên bộ Chính trị, Trưởng ban Tổ chức Trung ương, hợp tác với ông ta, Hoàng Hữu Thành - chủ tịch tỉnh Giang Nam tiền nhiệm tiếp nhận chức vụ Bí thư Tỉnh ủy, Lưu Thành Thắng liền thông qua sức ảnh hưởng chính trị của nhà họ Lưu, đưa Lâm Vệ Bình từ các bộ và uỷ ban trung ương quốc gia tới tỉnh Giang Nam, hợp tác với Hoàng Hữu Thành. Chính là để tiếp tục duy trì sức ảnh hưởng ở tỉnh Giang Nam.
Kỳ thật loại tình trạng này, vài năm nay thường xuyên phát sinh.
Ví dụ như Viên Đông Bình vừa mới tiếp nhận chức vụ Bí thư Tỉnh ủy Lũng Tây không lâu, nguyên quán cũng là Lũng Tây, nhưng phần lớn thời gian là công tác ở bên ngoài, công tác ở các bộ và uỷ ban trung ương quốc gia, vài năm trước mới về xã nhà nhậm chức.
Loại tình trạng này, cũng có thể coi như là sự thẩm thấu của Trung ương đối với “Thế lực địa phương” các tỉnh. Bởi vì nguyên nhân lịch sử, cả nước rất nhiều tỉnh thị, thế lực thẩm thấu đều vô cùng hùng mạnh, hơn nữa trước đây chế độ thuế chưa thi hành, nhân sự và tài chính của Đảng uỷ chính quyền địa phương đều có quyền tự chủ tương đối lớn, cái gọi là “Ích lợi đánh cờ” của Trung ương và địa phương, chính là những gì phát sinh thời gian gần đây.
Thậm chí phong ba chính trị rất lớn phát sinh sáu năm trước, các nhân vật số một chính quyền Đảng ủy khu tự trị tỉnh thị tỏ thái độ cũng là một mấu chốt quan trọng nhất của “ván cờ”. Mà số ít Bí thư Đảng ủy địa phương có biểu hiện đặc biệt kiên định với phong ba chính trị, đạt được điểm số chính trị to lớn
Đồng chí Tùy An Đông, đồng chí Lý Trị Quốc, đều thuộc nhóm này.
Mà chọn lựa các đồng chí công tác ở các bộ và uỷ ban trung ương cơ quan Trung ương quốc gia về nhậm chức ở quê quán, cũng có thể nhìn ra trung ương đang vô cùng chú ý cẩn trọng trong việc thanh lý thế lực địa phương, bước chân không quá nhanh, có thể nói là một bước một dấu chân, ổn định mà tiến tới, để tránh kích động dẫn tới ông lớn địa phương các nơi mạnh mẽ đánh trả. Trước khi ván cờ chính trị của cao tầng trung ương chưa đạt được cân bằng, “Tổng tiến công” rửa sạch thế lực địa phương các nơi, vẫn hoãn lại đến sau này.
Hiện tại, Lưu Vĩ Hồng đến tỉnh Giang Nam nhậm chức, không hề nghi ngờ, sẽ bị nhóm lão đại thế lực địa phương chính tông Giang Nam coi như là một loại thâm nhập.
Nhà họ Lưu tính toán tạo ra “Hậu hoa viên” ở tỉnh Giang Nam không thành, lúc đầu phái đến đây một vị Chủ tịch tỉnh, tiếp theo lại đưa đến một vị chủ tịch thành phố Kinh Hoa, hiện tại ngay cả cháu đích tôn nhà họ Lưu cũng phái đến Giang Nam.
Tốt lắm!
Thấy vị này tuổi còn trẻ, mà nổi danh Bắc Kinh, Nhị Thiếu gia nhà họ Lưu đặc biệt có thể gây sức ép bên trong lời đồn, rốt cuộc có bản lĩnh gì, mà được nhà họ Lưu đưa đi làm chi viện cho Lục Đại Dũng, phái đi tiêu diệt thành phố Kinh Hoa.
Thái độ Long Bảo Quân không mặn không nhạt, có lẽ đại diện thái độ thực sự của vòng tròn địa phương Giang Nam và Kinh Hoa đối với việc đồng chí Lưu Vĩ Hồng đến Kinh Hoa
- Vâng, cảm ơn Bí thư Long!
Cho dù thái độ Long Bảo Quân như thế nào, Lưu Vĩ Hồng vẫn duy trì lễ phép tất yếu, ngồi xuống trước mặt Long Bảo Quân, lưng áo thẳng tắp, hai tay vịn gối, nhìn thẳng Long Bảo Quân, dáng vẻ nghiêm chỉnh.
Khóe miệng Long Bảo Quân, hơi nhếch lên cười.
Nhìn thấy biểu hiện của Lưu Vĩ Hồng, Long Bảo Quân khá vừa lòng. Ít nhất xem bề ngoài, Lưu Vĩ Hồng không “Ngang ngược” như trong truyền thuyết, hiểu được tôn ti cao thấp.
Nói như vậy, cán bộ lãnh đạo tuổi càng cao, thì càng để ý quy củ, chú ý “Đứng có tướng đứng, ngồi có tướng ngồi”.
- Đồng chí Vĩ Hồng, hoan nghênh anh tới Kinh Hoa công tác.
Long Bảo Quân thoáng tươi cười, lập tức lại trở về dáng vẻ bình tĩnh, nói không vội vàng không hấp tấp. Tuy nhiên về xưng hô, đã có chút thay đổi. Nếu Lưu Vĩ Hồng có biểu hiện “Tốt đẹp”, Long Bảo Quân cũng phải tỏ vẻ. Bất kể như thế nào, tuổi tác của Long Bảo Quân so với Lưu Vĩ Hồng cũng gần gấp đôi.
Lão lãnh đạo chú ý cái quan uy quan thể, nhưng đồng thời cũng chú ý quan tâm đồng chí trẻ tuổi.
- Cảm ơn Bí thư Long, tôi mới đến, còn chưa quen với hoàn cảnh ở Kinh Hoa, muốn được Bí thư Long chỉ bảo nhiều hơn.
Lưu Vĩ Hồng đáp đúng mực.
Hai mắt Long Bảo Quân hơi híp lại một chút. Vừa mới có chút cảm tình với Lưu Vĩ Hồng, lập tức đã bay lên đến chín tầng mây. Bình thường mà nói, Lưu Vĩ Hồng hẳn là phải khiêm tốn thêm một chút, đồng thời cường điệu một chút tuổi trẻ của mình, đây mới là “Lẽ phải”, hiện giờ Lưu Vĩ Hồng ngậm miệng không đề cập tới tuổi trẻ của mình, chỉ nói “Mới đến chưa quen hoàn cảnh”, thật đúng là như lời đồn, chính là tên tâm cao khí ngạo.
Long Bảo Quân không gặp nhiều người như thế.
Long Bảo Quân xuất thân là nhân viên kỹ thuật, sau lại đi vào chính đàn, cũng từng bước từng dấu chân đi lên địa vị cao ngày hôm nay. Còn Lưu Vĩ Hồng, tốt nghiệp đại học được bảy tám năm rồi trực tiếp tới cấp giám đốc sở, một năm lên một chức, thậm chí là một năm lên chức hai lần, cho dù nói như thế nào, đều là quá nhanh, người khác thăng quan mau gọi là ngồi máy bay, xưng là “Cán bộ máy bay trực thăng”, Lưu Vĩ Hồng tuyệt đối là “Cán bộ hỏa tiễn”.
Máy bay trực thăng làm sao có thể có tốc độ này?
Lúc đồng chí Long Bảo Quân hai mươi tám tuổi, chỉ vừa mới đến nhà xưởng làm kỹ thuật viên.
Vị này nghiễm nhiên là cán bộ cao cấp.
- Nếu chưa quen hoàn cảnh cũng không sao, thời gian dài trôi qua, cũng sẽ dần quen thuộc. Mấu chốt là phải đoàn kết với nhiều đồng chí hơn, nhất là các đồng chí trong bộ máy Ninh Dương, bọn họ ở Ninh Dương công tác đã thời gian dài, đối với hoàn cảnh địa phương rất quen thuộc.
Long Bảo Quân nhìn Lưu Vĩ Hồng, nói không vội vàng không hấp tấp, giọng điệu vô tình có chút “Dạy bảo”.
Ý tứ trong lời nói, quả thật đã khá rõ ràng. Tình huống phát sinh ngày hôm qua ở khu phố Kim Hòa, Long Bảo Quân tất nhiên đã được cấp dưới báo cáo. Lưu Vĩ Hồng trẻ tuổi, cũng là con trai độc nhất của tư lệnh viên quân khu Đông Nam Lưu Thành Gia, đến Kinh Hoa nhậm chức, có thể không bị chú ý sao?
Đối với việc Lưu Vĩ Hồng “Cải trang vi hành”, rõ ràng Long Bảo Quân không cho là đúng.
Người trẻ tuổi, chính là thích nổi trội.
Ngươi như vậy không đi nhậm chức, mà đến làm mất mặt đồng chí phụ trách khu phố Kim Hòa và Ninh Dương, là có ý đồ gì? Tỏ uy phong không phải là tỏ bày như thế này. Anh có lợi hại thế nào, cũng chỉ có một cái đầu hai tay, có thể ôm đồm tất cả các công tác ở khu Ninh Dương sao? Vẫn là phải dựa vào sự đồng tâm hợp lực của đồng chí và cán bộ cấp dưới!
Người này vừa ra tay đã quăng cho người ta cái tát, trong lòng người khác có thể không sinh hận sao?
Đương nhiên, có lẽ đây đúng kết quả mà rất nhiều cán bộ Kinh Hoa mong được thấy. Ngụy Phượng Hữu khu Ninh Dương, cũng không phải nhân vật đơn giản, “Có dũng có mưu”, hơn nữa lai lịch không tầm thường, chính thức là thư ký của Bí thư Thành ủy Kinh Hoa tiền nhiệm, Phó bí thư tỉnh ủy Giang Nam đương nhiệm - đồng chí Hách Chi Húc.
Điệu bộ của Lưu Vĩ Hồng này, phỏng chừng Ngụy Phượng Hữu chắc chắn sẽ không thích?
- Vâng, cảm ơn Bí thư Long chỉ bảo, tôi nhất định nhớ kỹ trong lòng.
Lưu Vĩ Hồng tiếp tục đáp theo chuẩn mực.
Long Bảo Quân gật gật đầu, nói:
- Ninh Dương là khu mới thành lập không lâu, ý kiến của thành phố, là muốn đưa Ninh Dương trở thành khu kinh tế mới. Phương diện này, anh khá có kinh nghiệm, ha ha, chúng tôi đều biết. Hy vọng sau này đồng chí Vĩ Hồng có thể đoàn kết tốt với các đồng chí trong bộ máy, đưa khu này nhanh chóng trở thành khu kinh tế mới, phát triển nhanh.
- Bí thư Long quá khen, tôi cũng không có kinh nghiệm gì. Nhưng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức.
- Ừ, tốt. Vừa rồi anh đã gặp mặt đồng chí Vương Hạo rồi chứ?
- Đúng vậy, Bí thư Long. Tôi định ngày mai chính thức đi làm ở Ninh Dương, Trưởng ban Vương đã đồng ý, ngày mai đưa tôi đi.
Lưu Vĩ Hồng thuận miệng đáp.
Hai hàng lông mày Long Bảo Quân lại hơi nhíu lại.
Làm sao, còn chưa xin chỉ thị của tôi, các người đã thương lượng được rồi?
Không sai!
Long Bảo Quân thay đổi sắc mặt, Lưu Vĩ Hồng tất nhiên thấy rõ.
Trong lúc vô ý, hắn lại đâm nhẹ vào tâm lý Long Bảo Quân.