- Chủ tịch thành phố ông thấy khu công nghiệp này, quy hoạch ở đâu thì thích hợp?
“Ở khu Hỏa Cự đi!”
Lục Mặc gần như thốt ra, tuy nhiên lời đến bên miệng lại nuốt trở vào.
Lưu Vĩ Hồng kia, hẳn là sẽ không thật sự xin chỉ thị. Nếu hắn đã nói tới quy hoạch có liên quan khu công nghiệp, làm sao có thể không suy xét đến địa điểm? Đây là đang thử Lục Mặc y đấy!
Lục Mặc trong lòng lại nảy lên một sự phẫn nộ
Lưu Vĩ Hồng anh dựa vào cái gì ngông cuồng đến vậy chứ?
Tuy nhiên Lục Mặc vẫn cưỡng ép mình tỉnh táo lại. Bỏ qua lai lịch của Lưu Vĩ Hồng cùng với cường thế của hắn, nhưng trong việc xây dựng kinh tế này, Lưu Vĩ Hồng thật đúng là có năng lực có kiêu ngạo, ngông cuồng. Trong hai năm ngắn ngủi, chỉ tiêu các hạng mục kinh tế của thị xã Hạo Dương đã nhảy lên ba hạng đầu trong khu hành chính vực cấp huyện toàn tỉnh. Dù Lưu Vĩ Hồng đã rời khỏi Hạo Dương bảy tám tháng, tuy nhiên cơ sở đều là hắn gây dựng vào lúc đó. Điểm này, là sự thật không cần tranh cãi
Trái lại Cửu An, kinh tế đã nhiều năm trì trệ không tiến.
Mặc dù có chút nguyên nhân khách quan, tuy nhiên Lục Mặc làm Chủ tịch thành phố chủ quản kiến thiết kinh tế, xác thực cũng khó chối được sai lầm này.
- Bí thư Lưu, tôi cảm thấy, quy hoạch khu công nghiệp này ở Thanh Sơn bên kia khá thích hợp. Khu Hỏa Cự là Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đặt trên đất liền, đơn vị cơ quan khá nhiều, tương đối mà nói, cần một khu vực làm việc thanh tĩnh, nếu trình độ công nghiệp hoá quá cao, có thể sẽ ảnh hưởng đến cơ quan đảng chính làm việc. Thiết lập ở vùng ngoại thành, giao thông không tiện lợi, cách tuyến đường sắt và nhà ga đều khá xa, bất lợi cho vận chuyển vật tư. Khu Ngân Yến bên kia, chủ yếu là quy hoạch thành khu thương mại để phát triển, vùng ngoại thành khu Ngân Yến, và khu Hỏa Cự bên kia là có khuyết điểm giống nhau. Khu Thanh Sơn thích hợp nhất, liền kề huyết mạch đường sắt, tôi thấy ở mảnh đất phụ cận trạm xe lửa phía nam, là đất khu công nghiệp, ý kiến của anh thế nào?
Trầm ngâm hơi khoảnh, Lục Mặc mới rất cẩn thận ra ý kiến của mình, mắt nhìn Lưu Vĩ Hồng, lộ ra ý trưng cầu, dường như có chút lo lắng
Lưu Vĩ Hồng vội lập tức nói:
- Ý kiến này của Chủ tịch thành phố, tôi hoàn toàn đồng ý. Cứ vậy đi, ba khu trực thuộc của Cửu An chúng ta, định vị khá rõ ràng. Khu Hỏa Cự là phát triển thành trung tâm văn hóa chính trị của toàn thành phố, sau này có thể tập trung tạo ra một khu vực định cư ổn định, xây dựng quảng trường thành thị xung quanh và khai thác, phát triển bất động sản làm lớn ra. Khu Ngân Yến đương nhiên là chuyên về phát triển khu thương mại, công thương nghiệp, ngành khách sạn và ngành giải trí có thể trở thành trọng điểm phát triển sau này. Khu Thanh Sơn, thì quy hoạch làm khu công nghiệp. Ý kiến cá nhân tôi là, khu công nghiệp và khu kinh tế mới, đều đặt ở Thanh Sơn bên kia, sau này một số xí nghiệp nhà xưởng trọng điểm của thành phố, có thể dần dần dời qua đó. Ba nội thành đều có trọng điểm phát triển riêng, tài nguyên cũng dễ hảo điều phối, xây dựng kinh tế toàn, cũng có cơ sở kiên cố.
Lục Mặc liên tục gật đầu, có chút cảm khái
Mình vừa rồi là thử cho ý kiến, Lưu Vĩ Hồng lại sớm định liệu trước, hơn nữa lại nói rất có đạo lý.
Hắn đây hoàn toàn là đem chính mình đặt ở trên vị trí của Chủ tịch thành phố, để suy tính đại kế phát triển kinh tế của toàn thành phố
Tuy rằng này quả thật tên này khá ương ngạnh, nhưng Lục Mặc cũng phải thừa nhận, Lưu Vĩ Hồng phương thức nâng cao điểm xuất phát, nâng cao tầm mắt nhìn nhận vấn đề, thật sự rất là có chỗ đáng tham khảo. Cái nhìn đại cục và khả năng dự đoán tương lai của người này, không thể không làm cho người ta khâm phục.
Lục Mặc tính tình táo bạo, cũng khá khoe khoang, nhưng mà y đầu bốn mươi tuổi mới có thể làm đến Chủ tịch thành phố của thành phố cấp 3, tuyệt đối cũng không phải là có tiếng mà không có miếng. Đặc điểm lớn nhất của Lục Mặc chính là giỏi về quan sát giỏi về học tập, hấp thụ sở trường của người khác. Y dù có ý kiến với Lưu Vĩ Hồng, nhưng ưu điểm và sở trường của Lưu Vĩ Hồng, ở trong lòng y cũng không phủ nhận
Trong quan trường cạnh tranh kịch liệt như thế, không có có chút tài năng, làm sao có thể ngẩng đầu!
- Bí thư Lưu, ở phương diện này, đôi ta có cái nhìn hoàn toàn nhất trí. Tôi hai ngày này sẽ mời dự họp hội nghị thường vụ Ủy ban nhân dân thành phố, thương lượng nghiên cứu đặt nền móng vấn đề khu công nghiệp. Đến lúc đó, mời Bí thư Lưu đại giá quang lâm, lên giảng một bài cho mọi người, Bí thư Lưu nhất định không được chối từ
Lục Mặc cười ha hả nói, bộ dáng rất là thành khẩn
Hội nghị thường Ủy ban nhân dân thành phố vụ, là do Chủ tịch thành phố tự mình chủ trì, Lục Mặc mời Bí thư Lưu lên lớp giảng giải cho mọi người, thể diện này, cấp rất đầy đủ. Hơn nữa, cũng rõ ràng hướng Trương Hiệu Liêm, hướng các cán bộ Cửu An tỏ rõ Lục Mặc tôi chuẩn bị nương tựa Lưu Vĩ Hồng
Đây là một quyết định vô cùng trọng đại, tất nhiên sẽ làm thay đổi lực lượng chính trị đối lập ở thành phố Cửu An. Một khi Lục Mặc và Lưu Vĩ Hồng “Kết minh”, Bí thư Thành ủy Trương Hiệu Liêm còn có thể dựa theo kế hoạch mong muốn, ở thành phố Cửu An tạo lập quyền uy chính mình hay không, vậy sẽ rất khó nói. Thậm chí còn kể từ đó, vận mệnh chính trị ở tỉnh cũng sẽ phát sinh biến hóa cực kỳ tinh tế. Quan hệ giữa ba đầu sỏ Lâm Khải Hàng, Lý Dật Phong và Thiệu Lệnh Hồng sẽ trở nên càng thêm phức tạp khó dò, đối với cố gắng chỉnh đốn thế lực địa phương Sở Nam của Lâm Khải Hàng, không thể nghi ngờ sẽ gia tăng rất nhiều khó khăn.
Lục Mặc trong lòng rất rõ, làm như vậy phiêu lưu thật lớn. Nếu khiến cho Lâm Khải Hàng tức giận, vị trí Chủ tịch thành phố y đây, bất cứ lúc nào cũng có thể mất đi. Trương Hiệu Liêm là Bí thư Thành ủy “Dòng chính” đầu tiên được Lâm Khải Hàng sau khi đến nhận chức ủy nhiệm, làm sao có thể dễ dàng tha thứ Lục Mặc và Lưu Vĩ Hồng “ép” gã như thế! Đến lúc đó, chỉ sợ cho dù là Lý Dật Phong và Thiệu Lệnh Hồng liên kết, cũng không chắc có thể giữ được y
Nhưng Lục Mặc không có lựa chọn nào khác!
Bây giờ còn không hướng Lưu Vĩ Hồng thỏa hiệp, đại họa liền ở trước mắt.
Căn cứ tin tức Lục Mặc có được, Ủy ban Kỷ luật thành phố, Ủy ban Kỷ luật khu Hỏa Cự và cục công an thành phố đều phái ra nhân sự đắc lực, đang điều tra vấn đề nhà máy cơ giới Sở Giang và Hàn Kim Tỏa. Tuy rằng chưa chính thức thành lập tổ điều tra liên hợp, trên thực tế là hiệp trợ phá án, do Phó bí thư Khu ủy khu Hỏa Cự kiêm Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Hồ Ngạn Bác tự mình nắm trong tay, phối hợp ở giữa.
Hồ Ngạn Bác này, cũng là Bắc Kinh đến, nghe nói cũng một vị “Nha nội (con ông cháu cha) đảng” rất có lai lịch, có bối cảnh của Ủy ban Kỷ luật Trung ương
Tay chân Hàn Kim Tỏa có che dấu cỡ nào, cũng có dấu vết để lại có thể tìm ra.
Một khi Hàn Kim Tỏa bị đột phá, kế tiếp sẽ phát sinh cái gì, Lục Mặc cũng không dám tưởng tượng.
Phải nói, nhiều năm như vậy, Lục Mặc trong quan trường thăng tiến rất nhanh, trong vấn đề kinh tế và vấn đề tác phong, vẫn là khá chú ý, thương nhân bình thường muốn tiếp cận Lục Mặc, rất không dễ dàng như vậy. Nhưng mà Hàn Kim Tỏa tuyệt đối là một ngoại lệ. Trước đây rất lâu, khi Lục Mặc còn làm việc tại thị xã Cửu An cấp huyện, Hàn Kim Tỏa đã cùng Lục Mặc quan hệ chặt chẽ. Nghiêm khắc mà nói, Lục Mặc còn là thông qua Hàn Kim Tỏa kết bạn Hàn Xảo Trân, luôn phụ hoạ hùa theo đối với Hàn Xảo Trân, có được sự yêu thích của Hàn Xảo Trân, mới tiến thêm một bước tạo ấn tượng sâu sắc trong lòng Tân Minh Lượng.
Vào thời điểm đó, đối thủ cạnh tranh mà Lục Mặc gặp phải, có thể không chỉ mỗi mình Vương Thì Hằng. Cũng không dự đoán được chính mình lại rất nhanh có thể đi lên địa vị cao của Chủ tịch thành phố, y chỉ tuân theo thủ pháp vận tác nhất quán của quan trường, cố gắng cùng lãnh đạo cũng như người nhà lãnh đạo làm tốt quan hệ.
Lục Mặc có thể cự tuyệt lễ vật mà những người khác cho y, cự tuyệt lời mời của những người khác đối với y, nhưng y không được cự tuyệt Hàn Kim Tỏa.
Hơn nữa, công bằng khách quan mà nói, nhiều năm như vậy, Hàn Kim Tỏa ở trong lịch sử thăng quan tiến chức trong quan trường của y, quả thật đã cho không ít trợ lực. Nếu không phải tình thế đột biến, không phải tên phá hoại Lưu Vĩ Hồng này bỗng nhiên đến Cửu An, Lục Mặc những ngày tháng hiện giờ, vẫn qua được rất thoải mái
Nhưng mà hiện tại hết thảy đều đã thay đổi rồi
Lưu Vĩ Hồng đã đem dao bén kề sát cổ y
Điểm chết người chính là, Lục Mặc không còn bao nhiêu thủ đoạn chống đỡ. Y có thể không tin Hàn Kim Tỏa sau khi bị bắt, sẽ cùng y nói nghĩa khí, không đem sự tình lung tung lộn xộn giữa hai người mấy năm nay cung khai ra
Hiện tại, thì xem Lưu Vĩ Hồng có nhận cành ô-liu mà y đưa ra hay không
Lưu Vĩ Hồng khiêm tốn nói:
- Chủ tịch thành phố, đây cũng thật không dám nhận. Tôi chỉ là đưa ra đề nghị, cung cấp Chủ tịch thành phố tham khảo. Làm sao đủ tư cách lên lớp gì đó cho mọi người?
- Ha ha, Bí thư Lưu rất khiêm tốn. Bí thư Lưu, không phải tôi nịnh hót, anh tuy rằng tuổi trẻ, nhưng tài năng ở phương diện kiến thiết kinh tế và công tác Đảng, cũng là rõ như ban ngày, hoàn toàn xứng đáng là cán bộ lãnh đạo toàn diện. Rất nhiều đồng chí của Ủy ban nhân dân thành phố chúng tôi bên kia, hình thức tư tưởng xơ cứng, rất nhiều người đều vẫn là quan niệm cũ, rất không thích ứng tình thế. Tôi là thật tâm thành ý, mời anh mở một khóa cho mọi người, thay đổi tư tưởng cho bọn họ, mở rộng tầm nhìn một chút, đổi vào phương thức suy nghĩ mới mẻ, đuổi kịp thuỷ triều của thời đại
Lục Mặc bật cười ha hả, lời nịnh hót trào dâng
Lưu Vĩ Hồng liên tục xua tay, nói:
- Chủ tịch thành phố, quá khen quá khen. Nếu Chủ tịch thành phố cho phép tôi dự thính, học tập các đồng chí nhiều hơn, tôi đương nhiên là rất nguyện ý, ha hả
Lục Mặc khinh thở phào nhẹ nhõm, ha ha càng thêm vang dội.
- Chủ tịch thành phố, mặt khác có một chuyện, tôi cũng muốn hướng ông báo cáo, là có liên quan tới nhà máy cơ giới Sở Giang.
Lục Mặc thần sắc vừa động, vội lập tức nói:
- Bí thư Lưu mời nói
- Là như thế này, nhà máy cơ giới Sở Giang lập tức sẽ khôi phục lại sản xuất. Trước mắt khó khăn lớn nhất chính là tài chính không đủ, nhà máy cơ giới cần vốn lưu động là khá nhiều. Tôi đã liên hệ ngân hàng Phát triển Giang Khẩu, chuẩn bị lấy tài sản cố định của nhà máy cơ giới Sở Giang làm thế chấp, vay ngân hàng Phát triển Giang Khẩu năm triệu, dùng để xoay vòng
Lưu Vĩ Hồng nói không vội vàng không hấp tấp.
Lục Mặc liền có chút bàng hoàng, đây đúng là nguyên nhân chủ yếu mà y hôm nay tìm đến Lưu Vĩ Hồng. Y chuẩn bị cho Lưu Vĩ Hồng một phần “Đại lễ”, không ngờ còn chưa lấy ra, đã bị Lưu Vĩ Hồng chặn miệng.
- Bí thư Lưu, tôi cảm thấy việc này không cần thiết phải vay ngân hàng. Ủy ban nhân dân thành phố bên này, đã chuẩn bị một khoản tiền, ủng hộ nhà máy cơ giới khôi phục sản xuất. Năm triệu, mấy ngày nay có thể cấp phát ra
Lục Mặc hơi có vẻ lo lắng nói.
Trợ giúp Lưu Vĩ Hồng làm ra thành tích, ngoài là tỏ thái độ hướng Lưu Vĩ Hồng dựa dẫm, dưới tình huống trước mắt, là “thủ đoạn phòng ngự” duy nhất mà Lục Mặc có thể có được, hơn nữa sự tình nhà máy cơ giới Sở Giang, cũng đã định tự lực cánh sinh mà giải quyết, không ỷ lại vào sự ủng hộ của Ủy ban nhân dân thành phố.
Lục Mặc làm sao có thể không gấp?
Lưu Vĩ Hồng tự nhiên đã nhận ra Lục Mặc lo âu, lập tức không vội tỏ thái độ, nâng chung trà lên chậm rãi uống một ngụm, mới nói
- Chủ tịch thành phố, cảm tạ Ủy ban nhân dân thành phố ủng hộ như vậy đối với công tác của nhà máy cơ giới, khoản vay của ngân hàng Giang Khẩu bên kia, vậy cứ hoãn lại nói sau, đợi thời điểm bức thiết, tôi sẽ liên hệ bọn họ sau