Quan Gia

Chương 1276: Chương 1276: Đợi xem kịch hay!




Khu thương mại Vũ Đình, là phố mua sắm buôn bán phát triển loại hình mới nhất của khu Lý Ngư khai thác hai năm trước, nghe nói là tham khảo một số phố mua sắm lớn của Hồng Kông và Giang Khẩu mà xây dựng lên, diện tích đất cực kỳ rộng lớn, các khu thương mại mọc lên như nấm, san sát nối tiếp nhau. Sau khi xây xong, liền trở thành phố mua sắm buôn bán phồn hoa nhất thành phố Kinh Hoa, thu hút toàn bộ cư dân của thành phố, chỉ cần có thời gian là đến đây dạo, mỗi ngày dòng người rộn ràng nhộn nhịp, gông nghìn nghịt.

Trung tâm đồ điện Đường Nhân nằm ở khu vực đồ điện gia dụng Ngũ Kim, vị trí bắt mắt nhất, chiếm hai cửa hiệu mặt tiền, phương thức bán theo dạng siêu thị, các loại sản phẩm điện gia dụng rực rỡ muôn màu, cái gì cần có đều có, là siêu thị điện gia dụng đầy đủ nhất thành phố Kinh Hoa. Bên cạnh trung tâm đồ điện Đường Nhân là một nhà hàng cơm Tây nhỏ, ngăn cách bởi vách thủy tinh trong suốt, hai bên đều có thể cùng nhìn về phía nhau, có đường thông nhau.

Đây cũng là điểm khác biệt giữa khu thương mại Vũ Đình với các trung tâm thương mại truyền thống, toàn bộ chỗ bán hang hòa thành một chỉnh thể. Khách hàng ở khu điện gia dụng đi dạo mệt rồi, có thể đến cửa hàng cơm Tây ở ngay bên cạnh ngồi một chút, uống cốc cà phê hay đồ uống, nghỉ ngơi một lát. Công trình đồng bộ như vậy đã tăng thêm rất nhiều hứng thú đi dạo phố, cũng làm tăng thêm thời gian khách hàng dừng lại ở phố thương mại, khả năng mua hàng cũng tăng lên không ít.

Đổng Vĩ mặc thường phục, trong tay cầm một tờ tạp chí, đi phía sau một cô gái trẻ tuổi, đi dạo trong khu đồ điện gia dụng Đường Nhân. Cách ăn mặc hôm nay của Đổng Vĩ chính là một tiểu tử trẻ tuổi bình thường, quần áo đều là hàng thông thường, bình thường đến mức không thể bình thường hơn. Cô gái trẻ tuổi bên cạnh anh ta cũng ăn mặc bình thường như vậy, đeo một chiếc túi nhỏ, cực kỳ hứng thú mà đánh giá các loại đồ điện gia dụng trong khu, thỉnh thoảng quay đầu nói vài câu với Đổng Vĩ ở phía sau, tươi cười thản nhiên, thình thoảng cũng sẽ véo Đổng Vĩ một cái, nhìn qua hoàn toàn giống như hai vợ chồng trẻ hoặc đôi yêu nhau đi dạo phố.

Diện mạo của cô gái trẻ cũng bình thường, không thể so sánh với Lưu Hoa Anh.

Nếu thật để Lưu Hoa Anh nhìn thấy một màn này, phỏng chừng sẽ tức muốn ngất đi, Đổng Vĩ sẽ không biết phải tốn bao nhiêu nước bọt để giải thích. Cũng may bây giờ Lưu Hoa Anh đang đi làm, trong tình huống bình thường tuyệt đối sẽ không xuất hiện ở đây, Đổng Vĩ cũng không cần lo lắng.

Nhìn qua Đổng Vĩ thường cho “bạn gái” ý kiến tham khảo, giống như đại đa số các bạn trai không tập trung tinh thần khác, chỉ qua loa cho xong. Trên thực tế, ánh mắt Đổng Vĩ không rời khỏi toàn khu đồ điện gia dụng, cực kỳ để ý đến mọi động tĩnh xung quanh.

Hơn mười chiến hữu của anh ta cũng lần lượt vào chỗ.

Trong đó có hai người giả làm người yêu rất thời trang, ngồi trong nhà hàng Tây nho nhã uống trà, thỉnh thoảng đưa tai nói nhỏ vài câu ha ha mà cười, cực kỳ lãng mạn hạnh phúc, ai cũng không thể nhìn ra bọn họ thực ra đang chấp hành nhiệm vụ.

Gần một khoảng thời gian, người lãnh đạo tự xưng là hậu duệ Nhật Bản ở phía bờ bên kia eo biển, càng ngày càng không an phận, cách một khoảng thời gian lại nối chuyện lạ lùng một phen, phát biểu những lời có ý khiêu khích rõ ràng, thăm dò điểm mấu chốt của Đại Lục. Cùng với Trì Đền Nhị Nam của thành phố Đại Ốc có thế hô ứng từ xa. Mà vòng tuyển cử “tổng thống” mới của khu Bảo Đảo cũng bước vào giai đoạn đếm ngược. Người lãnh đạo tự xưng là hậu duệ Nhật Bản này đang mưu cầu lên nhiệm. Áp dụng sách lược giống với Trì Điền Nhị Nam, hy vọng thông qua sự biểu diễn và lời nói “xóa Đại Lục hóa” của mình để đạt được phiếu bầu.

Có thể thấy rằng tầng quyết sách cao nhất của Trung ương cũng nắm chặt đại diễn tập như là chuẩn bị công việc. Nội bộ quân đội bí mật thành lập một tổ lãnh đạo chuẩn bị công tác cuộc diễn tập . Tư lệnh viên quân khu Đông Nam trung tướng Lưu Thành Gia đảm nhiệm Phó tổ trưởng tổ lãnh đạo , chuẩn bị công tác cho buổi diễn tập kiêm chỉ huy viên tiền tuyến.

Các hạng mục công việc “phản gián” của Bộ tình báo An ninh quốc gia, đồng thời cũng tăng mạnh lên rất nhiều.

Tổ chuyên án của Đổng Vĩ đã ở quân khu Đông Nam hai ba tháng.

Căn cứ vào tình báo mà bọn họ nắm giữ, một tiểu tổ gián điệp của địa khu Bảo Đảo gần đây hoạt động thường xuyên ở địa khu Đông Nam, một số nhân viên gián điệp cải trang thành thương nhân liên tiếp ra vào Đại Lục, không ngừng liên lạc với những tên phản bội phát triển trong nước, thu lấy tin tức tình báo.

Đương nhiên, những tình báo này có thật có giả.

Có nhắc nhở lúc trước của Lưu Vĩ Hồng, bọn Đổng Vĩ thực tế đã phá hoại được vụ án gián điệp của tướng quân, nên hướng gián điệp tướng quân quay chung quanh đại bộ phận tình huống mà y vận chuyển mạng lưới tình báo, đã bị Bộ quân tình và Bộ An ninh nắm giữ, đang quay chung quanh mạng lưới tình báo này viết thành văn, tiến hành “tác chiến phản gián”. Theo chỉ thị của cấp trên bây giờ vẫn chưa đến lúc thu lưới.

Con cá lớn như vậy, tổ chức tình báo của địa khu Bảo Đảo, đương nhiên phải phát huy công hiệu lớn nhất của anh ta.

Cùng một đạo lý, Bộ Tổng tham mưu quân tình và Bộ An ninh quốc gia cũng hy vọng phát huy công hiệu lớn nhất. Thời khắc quyết định đưa ra một tin tức tình báo giả, tác dụng là không thể lường trước được.

Tổ chuyên án nơi Đổng Vĩ làm, cách đây không lâu nhận được một phần tình báo, nói là một vị nhân vật cấp quan trọng của Bộ điệp báo địa khu Bảo Đảo sắp đến Đại Lục tiến hành hoạt động.

Sau khi tiến hành điều tra tung tích một khoảng thời gian, dần dần đẩy ra sương mù. Bọn Đổng Vĩ hôm nay ở đây thả lưới chờ đợi, chuẩn bị bắt giữ con cá lớn vừa mới xuất hiện.

Căn cư vào tình báo, vị thượng tá điệp báo viên này hôm nay sẽ lộ diện ở nhà hàng Tây bên cạnh khu điện gia dụng Đường Nhân.

Tổ chuyên án an ninh quốc gia ngay lập tức sắp xếp chặt chẽ chu đáo.

Hiện tại mọi việc đều đã chuẩn bị, chỉ thiếu gió Đông.

Đổng Vĩ là Phó tổ trưởng tổ chuyên án, chỉ huy viên của hiện trường hành động hôm nay. Bởi vì thành công phá được vụ án gián điệp tướng quân, Đổng Vĩ đã đạt được sự ngợi khen và thăng cấp của cấp trên, trước mắt bộc lộ tài năng ở hệ thống an ninh quốc gia, trở thành đối tượng bồi dưỡng trọng điểm.

Chỉ chốc lát Đường Thu Diệp dưới sự cùng đi của hai trợ thủ đến khu điện gia dụng Đường Nhân.

Trang phục hôm nay của Đường Thu Diệp cũng rất bình thường, váy liền áo màu vàng nhạt, giày xăng đan màu ngọc, mái tóc đen nhánh hơi xoăn cũng không búi lên, liền tùy ý mà thả xuống bờ vai tròn, mặt tô một chút phấn, vẽ chút lông mày, cầm một chiếc ô nhỏ, kẹp một chiếc ví bình thường của phụ nữ, nghiễm nhiên là một người nữ chủ nhân trẻ tuổi của những người bậc trung đi mua sắm, không có gì khác biệt rõ so với đại đa số các nữ đồng chí đi dạo ở khu thương mại Vũ Đình. Hai vị nữ trợ thủ của cô đương nhiên cũng ăn mặc như con gái bình thường, giống như ba cô gái bạn thân, vừa nói vừa cười, một chút cũng không làm người khác chú ý.

Chủ tịch Đường hôm nay là “cải trang vi hành”, trước đó chưa từng thông báo cho bất cứ ai ở khu điện gia dụng. Đây cũng là chịu ảnh hưởng cuả Lưu Vĩ Hồng, Lưu Vĩ Hồng rất thích “cải trang vi hành”. “cải trang giả dạng”, thâm nhập vào sâu để trực tiếp hiểu biết tư liệu.

Bây giờ dưới cờ của công ty tập đoàn Đường Nhân, đã có mười mấy gian đại lý đồ điện gia dụng quy mô lớn và mấy siêu thị quy mô cũng lớn, về phần các siêu thị thành thị trung bình và nhỏ trong tỉnh Sở Nam và các đại lý đồ điện thì càng nhiều. Đường Thu Diệp chính là muốn dựa vào thân phận của khách hàng bình thường, ở các siêu thị và đại lý đồ điện này dạo một chút, tìm vài chỗ chưa tốt để thay đổi.

Đường Thu Diệp đương nhiên không biết, cô vừa xuất hiện ở của khu đồ điện Đường Nhân thì đã bị Đàm Trung Hòa phát hiện.

Đàm Trung Hòa ngồi ở chỗ gần cửa sổ trong một nhà hàng Tây ngay bên cạnh khu đồ điện Đường Nhân. Quán ăn này ở tầng 3, vị trí gần cửa sổ có thể đem tình hình ở cửa khu đồ điện Đường Nhân nhìn được rõ ràng.

Đối diện Đàm Trung Hòa là một gã mình đầy hình xăm đang ngồi, tướng mạo không tốt, vừa nhìn là biết không phải người tốt.

- Ba béo, nhìn thấy chưa, chính là người con gái đó!

Thấy Đường Thu Diệp xuất hiện ở cửa khu đồ điện Đường Nhân, cụp cây dù nhỏ, Đàm Trung Đường lập tức kêu lên.

- Ai cơ?

Người đầy hình xăm vội vàng tiến đến phía cửa sổ, hỏi.

- Chính là người kia, có bộ ngực đặc biệt to đấy, thấy chưa?

Đàm Trung Hòa giơ tay ra chỉ, chỉ hướng Đường Thu Diệp.

Đường Thu Diệp không vội vã đi vào mà đứng ở cửa khu đồ điện, đánh giá trang trí bên ngoài khu đồ điện.

- Bé cưng của ta, thật là to a…

Tên đầy mình xăm Ba Béo lập tức hút một chút khí mát, nuốt một ngụm nước miếng, trong mắt thả ra một tia háo sắc.

- Đúng vậy, cô ta nếu không to, Phù Đông Nguyên cũng không thần hồn điên đảo như vậy, trà không thèm, cơm cũng chẳng muốn.

Đàm Trung Hòa cười nói, trong giọng nói có chút ý tục tĩu.

- Ha ha, anh Hòa, đừng nói Phù Đông Nguyên, anh không muốn sao? Người con gái như vậy, quả là cực phẩm, thật không biết thằng chó nào có diễm phúc như vậy, chậc chậc…

Bộ dáng của Ba béo làm cho Đàm Trung Hòa càng thêm không chịu nổi, dường như không chú ý, nước miếng lập tức sẽ chảy xuống.

- Tôi muốn? Tôi muốn cũng vô dụng. Người ta không phải người con gái bình thường, là bà chủ lớn của khu đồ điện Đường Nhân, đại phú bà.

- Anh Hòa, cô ta có là bà chủ lớn đến đâu cũng là người ngoại tỉnh. Tục ngữ nói, rồng mạnh không đè được rắn địa phương. Nếu chúng ta mở cửa hàng ở Kinh Hoa, thì không đến lượt cô ta kiêu ngạo. Anh nói đi, muốn tôi làm thế nào?

- Vẫn như cũ. Cậu giờ đưa anh em xông đến, đập nát cửa hàng kia của cô ta. Ấy, nhớ kỹ, đừng phá đồ quá đắt. Chính là làm ra vẻ, hù dọa bọn chúng.

Đàm Trung Hòa âm âm nói.

- Ha ha, yên tâm đi. Loại chuyện này, các anh em cũng không phải làm lần 1, lần 2, chắc chắn sẽ không làm hỏng. À đúng rồi, anh Hòa, người con gái đó thì sao, có cần dạy bảo cô ta một chút không?

Lúc này, Đường Thu Diệp đã vào trong khu đồ điện Đường Nhân, Ba béo nhìn bóng dáng cao đẫy đà của Đường Thu Diệp, lại nuốt một ngụm nước miếng.

- Sao cậu ngốc thế, cái đó còn phải hỏi sao? Chắc chắn rồi! Không cho cô ta nhìn một chút, cô ta không biết đây là địa bàn của ai! Ba béo, cậu phải làm rõ, chúng ta hôm nay chủ yếu không phải là phá đồ, mà chủ yếu là đập người.

- Chủ yếu là đập người?

Ba béo không khỏi trố mắt một chút, kinh ngạc hỏi:

- Anh Hòa, không phải anh bảo Phù Đông Nguyên coi trọng con bé này sao? Nếu đem đập hư cô ta, Phù Đông Nguyên lại không gây rắc rối cho anh sao?

Đàm Trung Hòa cười lạnh một tiếng, nói:

- Phù Đông Nguyên coi trọng người, tôi coi trọng cửa hàng của cô ta. Phù Đông Nguyên có thể lên giường của cô ta được không không có liên quan gì đến tôi. Y lại không phải con tôi, tôi quản y nhiều như thế làm gì?

Ba béo lập tức hiểu ra, cười ha hả, nói:

- Chính là lý này. Chúng ta không cần thiết phải phục vụ Phù Đông Nguyên.

- Cậu hiểu được là tốt rồi. Cửa hàng cô ta nếu đứng vững chân sẽ không có chuyện của chúng ta, đến lúc đó mọi người đều ăn không khí… Chỉ có điều chuyện này còn phải do y gật đầu. Vạn nhất gây động tĩnh lớn còn có người đỡ giúp chúng ta.

Đàm Trung Hòa âm hiểm cười, lạnh lùng nói.

Ba béo lập tức giơ ngón tay cái lên, nịnh bợ nói:

- Anh Hòa, thật cao minh! Vẫn là đầu anh thông minh. Vậy bây giờ tôi đi đây, anh đợi xem kịch hay nhé!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.