Lưu Vĩ Hồng từng bước chân vững vàng từ từ bước vào.
Hiện tại đến lúc họp 2h30 vẫn còn mấy phút nữa, đại bộ phận Phó chủ tịch Huyện và các Ủy viên thường vụ Huyện ủy xếp hàng dưới cơ bản đã đến đủ rồi. Đây là cuộc họp chào mừng đồng chí mới. Trên thực tế, chỉ có Lưu Vĩ Hồng và một vị phó chủ tịch Huyện mới được bổ nhiệm là gương mặt mới của hội nghị liên tịch.
Lần này Ủy viên thường vụ Huyện ủy Lâm Khánh bị thuyên chuyển tổng cộng có ba người, Chu Vân Đan là Ủy viên thường vụ cũ, Mễ Hiền Hòa trước đây là phó chủ tịch Huyện đều tham gia cuộc họp. Thấy Lưu Vĩ Hồng vững vàng bước tới, các ủy viên thường vụ và nhóm Phó chủ tịch Huyện vốn đang khẽ nói chuyện bỗng không ai bảo ai cùng im bặt, mỉm cười gật đầu chào hỏi Lưu Vĩ Hồng.
Lưu Vĩ Hồng gật đầu đáp lễ, đi tới vị trí của mình và ngồi xuống.
Trải qua sự điều chỉnh lần này, Huyện Lâm Khánh vẫn còn 11 Ủy viên thường trực Huyện, sự xếp hạng của Lưu Vĩ Hồng, theo sát sau phó Bí thư Chu Vân Đan, vị trí thứ 6, nằm ở phía trước Phó chủ tịch thường trực Huyện Cao Như Bách, trước đây khi Chu Vân Đan đảm nhiệm Trưởng ban tổ chức Huyện ủy cũng là xếp hạng như Lưu Vĩ Hồng, xem như toàn bộ đều lấp vào chỗ trống của Chu Vân Đan.
Mộ Tân Dân vốn cũng muốn dùng phương thức dựa theo kinh nghiệm và lý lịch để xếp hạng, Lưu Vĩ Hồng sẽ ở hạng bét. Trưởng ban tổ chức Huyện ủy là chức vụ rất quan trọng, sao có thể sếp hạng cuối được. Trong cuộc sống chính trị của nước ta, xếp hạng là một tín hiệu rất quan trọng, chứng tỏ rõ địa vị của người đó có quan trọng hay không.
Mộ Tân Dân loại thủ đoạn nhỏ bé này, đâu có thể giấu được Lục Đại Dũng chứ?
Ngay sau đó, các Bí thư tiếp tục bước vào, Đặng Trọng Hòa và Mộ Tân Dân theo thường lệ bước vào cuối cùng. Phòng họp yên tĩnh trở lại.
Lão Mộ ngồi trên vị trí của chủ tịch, một khuôn mặt chữ điền như cũ, không có chút biểu cảm. Dường như đây không phải là một buổi họp chào mừng, mà giống như một buổi kiểm tra. Một vài cán bộ âm thầm lắc đầu. Hoặc có lẽ đây là thói quen của Mộ Tân Dân, nhưng thói quen này thực sự không tốt, có vẻ quá là không có khí chất. Một người lòng dạ hẹp hòi như thế ngồi ở vị trí Bí thư Huyện ủy làm sao có thể phục lòng dân? Càng không cần nói đến việc đoàn kết hầu hết mọi người.
Lần này y “đấu tranh” với Lưu vĩ Hồng, mặt mày trở lên xám xịt, thực sự không có chút lạ lẫm nào.
Lại nhìn Lưu Vĩ Hồng, vẻ mặt vui tươi, khí chất an nhàn, không có chút thái độ biểu thị niềm vui bất ngờ khi vinh dự nhận được trọng trách nào, sự trầm tĩnh đó khiến người khác không thể nào có thể xem nhẹ tuổi tác của hắn. So sánh hai bộ mặt, có thể phân biệt cao thấp.
Cũng không trách được Đặng Trọng Hòa cũng chuyển biến thái độ, toàn lực ủng hộ Lưu Vĩ Hồng.
Không chỉ là vì Lưu Vĩ Hồng có được sự quan tâm của Lục đại Dũng, chỉ đàm luận những lời sau hội trường, Mộ Tân Dân là chủ tịch Tỉnh tự mình đề cử, một chút cũng không thể so sánh với lai lịch của Lục Đại Dũng, chỉ có cao hơn một bậc. Nhưng trên quan trường, có hậu phương chỉ là một phương diện, năng lực của bản thân có đủ hay không, còn quan trọng hơn. Bằng không, cuối cùng cũng chỉ là một A Đẩu không đỡ dậy nổi.
Có thể ý thức được không khí trong phòng họp quá căng thẳng, Mộ Tân Dân điều chỉnh lại một chút cảm xúc, cố gắng nở nụ cười trên khuôn mặt tối sầm, ánh mắt lướt qua các cán bộ ngồi bên dưới một lượt, lấy lại hơi, cố gắng dùng giọng điệu nhẹ nhàng nhất:
- Các đồng chí, hôm nay mở ra cuộc họp này, có hai đề tài cần thảo luận. Thứ nhất là, Địa ủy đưa ra công việc để suy xét, đối với bộ máy trong Huyện, tiến hành điều chỉnh một chút. Chúng ta nhiệt liệt hoan nghênh các đồng chí mới.
Nói đến đây, Mộ Tân Dân chủ động vỗ tay, tiếng vỗ tay trong hội nghị vang lên thanh một tràng, nhưng rõ ràng không phải nhiệt liệt như vậy. Mọi người đang ngồi, phần lớn thời gian về cơ bản đều là được hưởng thụ tiếng vỗ tay nhiệt liệt của người khác dành cho mình, cơ hội bản thân mình hoan hô người khác là rất ít. Tiếng vỗ tay này, cũng thể hiện ý đó, chưa chắc là thật.
- Mặc dù có đồng chí mới gia nhập vào bộ máy của chúng ta, nhưng thực tế đều là người quen, đồng chí Chu Vân Đan, đồng chí Tiểu Lưu và đồng chí Mễ Hiền Hòa, mọi người chắc không còn lạ lẫm gì, trước đây đều là những đồng nghiệp cũ, giới thiệu cũng miễn đi, không cần phải lãng phí thời gian. Lãnh đạo Địa Ủy lần này đối với sự điều chỉnh trong bộ máy chính quyền Huyện là xuất phát từ công việc, rất cần thiết. Đồng chí Chu Vân Đan tuy nguyên quán không phải là Lâm Khánh nhưng đã công tác ở Lâm Khánh nhiều năm, đối với tình hình ở Lâm Khánh hiểu rất rõ, uy tín cũng rất cao. Địa Ủy mời đồng chí quản lý công tác công nghiệp, giao thông và nông nghiệp của Huyện, tôi cho rằng là nhân kiệt kỳ tài, rất thích hợp. Hi vọng dưới sự lãnh đạo của đồng chí Chu Vân Đan, công tác giao thông công nông nghiệp của Huyện ta có thể nâng lên một bậc. Đồng chí Chu Vân Đan, trọng trách trên đôi vai của anh không nhẹ đâu.
Nói xong, Mộ Tân Dân hướng ánh mắt cổ vũ tới Chu Vân Đan, ngữ khí cũng trở nên rất thân thiết.
Chu Vân Đan dựa vào Mộ Tân Dân, đã không còn là bí mật gì, mọi người trong lòng đều biết rõ. Xem ra thái độ của Mộ Tân Dân với thân tín của mình vẫn còn rất nhiều bất đồng. Nghe cách xưng hô vừa rồi của y là biết, Chu Vân Đan và Mễ Hiền Hòa đều là cách gọi chính thức, riêng độc có Trưởng ban Lưu là “đồng chí Tiểu Lưu”, tuy Lưu Vĩ Hồng thực sự còn trẻ, nhưng trong hoàn cảnh chính thức như thế này, Bí thư Huyện ủy rất tùy tiện gọi Trưởng ban tổ chức Huyện ủy là “đồng chí Tiểu Lưu”, không khỏi quá không nghiêm túc. Không hề nghi ngờ, Mộ Tân Dân là muốn qua cách này để có thể chèn ép “uy phong” của Lưu Vĩ Hồng.
Đồng chí Tiểu Lưu dù sao tuổi vẫn còn trẻ, miệng chưa có râu làm việc không tới đâu, mọi người cần chú ý điểm này, đừng bị hắn lừa.
Chẳng qua, những câu nói này của Mộ Tân Dân là thực sự có thể tạo ra tác dụng gì không, bây giờ còn chưa biết được. Các cán bộ đang ngồi có thể “lăn lộn” đến thực quyền cấp phó Huyện, không phải ai cũng dễ lừa như vậy.
Mọi người sẽ không nghe những gì miệng anh nói, mà chỉ quan tâm rốt cuộc anh làm được cái gì. Thời đại này, những lời nói suông không thể nào xem như cơm ăn.
Lưu Vĩ Hồng có thể lên làm Trưởng ban tổ chức Huyện ủy, xu hướng suy tàn của Mộ Tân Dân đã lộ rõ.
Chu Vân Đan khẽ mỉm cười nói:
- Cám ơn lãnh đạo Địa ủy và Bí thư Mộ đã dành cho tôi sự tín nhiệm, tôi nhất định sẽ tận lực làm tốt công việc của mình.
Nguyên Bí thư Huyện ủy đang nói cHuyện, người khác ăn nói tùy tiện là không được, nhưng Mộ Tân Dân đang khen ngợi y trước mặt mọi người, Chu Vân Đan cũng phải có chút biểu thị.
Mộ Tân Dân liền gật đầu, tiếp tục nói:
- Về đồng chí Tiểu Lưu, mọi người cũng đều rất quen thuộc. Khi Tiểu Lưu ở Giáp Sơn, dẫn dắt quần chúng xây dựng nhà máy, sửa đường, cực kỳ hăng hái. Giáp Sơn đã trải qua một năm, đã có nhiều biến động lớn, điều này là đáng được khẳng định. Tuy cuộc sống của một bộ phận nhân dân tạm thời chưa giàu có như vậy, nhưng thoát khỏi nghèo khó để làm giàu là cả một quá trình tương đối dài, cần phải có thời gian. Tôi tin khu Giáp Sơn sớm có một ngày, sẽ triệt để thay đổi được cuộc sống bần cùng lạc hậu.
Những lời này của Mộ Tân Dân, vừa có khen ngợi lại vừa có phê bình. Nhưng đối với thái độ trước đây của y mà nói, có thể coi là một biến chuyển rất lớn. Lại nói tiếp, hẳn là không phải bất đắc dĩ. Cấp trên nếu đã sắp xếp Lưu Vĩ Hồng đảm nhiệm chức Trưởng ban tổ chức Huyện Ủy, Mộ Tân Dân cũng không thể nào thay đổi được sách lược.
Các cán bộ tham dự cuộc họp mỗi người một vẻ mặt khác nhau.
Trên mặt Đặng Trọng Hòa mang theo nụ cười bình thản, luôn phân tích ý nghĩa của việc điều chỉnh bộ máy chính quyền Huyện Lâm Khánh lần này, nên nói là, Lục Đại Dũng thực sự rất có trí tuệ chính trị. Xem ra, lần này mức độ điều chỉnh bộ máy của Huyện Lâm Khánh là không nhỏ, Tôn Văn Các về hưu, Lý Học Trí tiếp nhận chức chủ tịch HĐND, Chu Vân Đan nhận chức Phó Bí thư Huyện ủy, Lưu Vĩ Hồng nhận chức Trưởng ban tổ chức, Vương Hoa Văn rời khỏi, Mễ Hiền Hòa vào bộ máy Huyện ủy, thay đổi bốn năm người. Nhưng toàn bộ điều chỉnh lần này, vẫn chỉ là xoay xung quanh Lưu Vĩ Hồng. Để thuận lợi trong việc đưa Lưu Vĩ Hồng đến vị trí hiện nay, Lục Đại Dũng phải bỏ ra rất nhiều tâm sức. Đặng Trọng Hòa sở dĩ dám cổ động cho Khâu Đức Viễn tại đại hội đại biểu HĐND và liên kết với Mã Cát Xương đề cử cho Lưu Vĩ Hồng cũng là vì mơ hồ đoán được ý nghĩ của Lục Đại Dũng.
Bây giờ xem ra, mục tiêu của Lục Đại Dũng chính là để Lưu Vĩ Hồng tiến vào bộ máy của Huyện ủy, hơn nữa, thẳng tiến đến chức vụ Trưởng ban tổ chức Huyện ủy này, cuộc tuyển cử Đại hội đại biểu HĐND phía trước có thể nói là một viên đạn khói, tạo thế đứng cho Lưu Vĩ Hồng. Rốt cuộc tuổi của Lưu Vĩ Hồng còn quá trẻ, cứng rắn đề cử lên, ở Địa Khu cũng không phải không có lực cản. Có cảnh tượng đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân tuyển cử, Lục Đại Dũng lại càng có đầy đủ lí do.
Nhìn lại, người ta tuy còn trẻ, nhưng đạt được nhiều thành tích, lại được đại biểu nhân dân tán thành, cán bộ tốt như vậy nên trọng dụng đề bạt.
Còn tại sao lại phải kiên trì đưa Lưu Vĩ Hồng vào vị trí Trưởng ban tổ chức cán bộ Huyện ủy mà không phải trực tiếp điều đến một đơn vị trực thuộc nào đó để đảm nhiệm trợ thủ, thì Đặng Trọng Hòa là người biết rõ.
Đây là thủ pháp bồi dưỡng cán bộ điển hình.
Lưu Vĩ Hồng có kinh nghiệm làm việc ở cục nông nghiệp địa khu, có kinh nghiệm cơ sở, lại điều thẳng đến đơn vị nào đó đảm nhiệm chức phó, hiệu quả không được rõ ràng như vậy. Đảm nhiệm chức Trưởng ban tổ chức Huyện ủy, cán bộ chủ chốt và công tác xây dựng Đảng lại là một kinh nghiệm mới hoàn toàn. Từ nay về sau, chủ tịch Huyện, Bí thư Huyện ủy, mỗi bước đi càng vững vàng tuy còn tuổi trẻ, đề bạt lên cũng sẽ không khiến người khác có cảm giác đột ngột.
Đây là thủ đoạn hay
Đồng thời ra sức ủng hộ Lưu Vĩ Hồng, Lục Đại Dũng cũng không phải liều lĩnh khinh suất, lấy thế đè người, ngoài phạm vi công việc làm gì cũng rất đúng chỗ. Ví dụ như đưa Chu Vân Đan lên vị trí phó Bí thư Huyện ủy, tăng thêm quyền phát ngôn của Mộ Tân Dân trong hội nghị công việc Bí thư Huyện ủy, đồng thời để Mễ Hiền Hòa thay vị trí của Vương Hóa Văn, xem ra đều là ủng hộ Bí thư Huyện ủy. Bất luận thế nào, sau lưng Mộ Tân Dân còn có Chủ tịch tỉnh Chúc Liên Thịnh, bộ mặt này là phải cho.
Tôi sắp xếp cho anh hai trợ thủ quan trọng, đề bạt một Lưu Vĩ Hồng lên, cũng coi là hợp tình hợp lý, ai cũng không có ý kiến.
Đặng trọng Hòa càng nghĩ càng khâm phục.
Quả nhiên gừng càng già càng cay.
Có cách nghĩ này, lại nhìn Mộ Tân Dân nước miếng tung bay, Đặng Trọng Hòa đột nhiên có cảm giác buồn cười. Đặng Trọng Hòa có dự cảm, Mộ Tân Dân đảm nhiệm Bí thư Huyện ủy lần này có lẽ là thất bại lớn nhất trên con đường làm quan của y.
Có vài đối thủ, là không thể dây vào
Đặng Trọng Hòa rất may mắn, thời khắc then chốt đầu óc vẫn giữ được sự tỉnh táo, không xảy ra lựa chọn sai lầm. Bằng không, tình cảnh của gã e rằng còn gian nan hơn cả Mộ Tân Dân.
Thật không dễ, sau đoạn phát biểu của Mộ Tân Dân, theo thường lệ, mấy vị đồng chí phải phát biểu. Chu Vân Đan chuẩn bị đầy đủ, cũng rất dõng dạc nói tới 20 phút, khí thế bừng bừng.
Đến lượt Lưu Vĩ Hồng, Lưu Vĩ Hồng so với các cán bộ đại hội còn rất khiêm tốn, mỉm cười nói mình vừa mới tiếp nhận công tác tổ chức, còn cần phải làm quen với tình hình, không nói thêm gì nữa, nhất định phải cố gắng phối hợp tốt với Bí thư Mộ và Bí thư Từ, làm tốt công tác cán bộ.
Đặng Trọng Hòa lại khẽ gật đầu.
Lưu Vĩ Hồng càng ngày cảng hiểu được quy tắc trên quan trường, lên giọng trước mặt một người và lên giọng trước một nhóm người có sự khác biệt về bản chất.