Một nam một nữ đầu kia, Thiên Vũ Mao đều quen mặt
Nam khoảng 24, 25, cách ăn mặc rất thời trang, có vẻ là cố ý giả dạng, dường như đang rất cố gắng ra vẻ mình già thêm mười mấy tuổi. Nữ ước chừng trên dưới ba mươi, cách ăn mặc rất hiện đại, rất có tính khiêu gợi
Đúng là Phí Tiểu Sơn và Thiệu Thanh.
Mạc Ngôn khi còn tại khu Hỏa Cự đảm nhiệm Bí thư Khu ủy, Phí Tiểu Sơn và Thiệu Thanh từng đến nhà chơi một lần. Bởi vì Phí Tiểu Sơn là con Phí Hạ Vĩ, Thiệu Thanh là con gái Thiệu Lệnh Hồng. Phí Hạ Vĩ có thể coi là “ân nhân” của Mạc Ngôn, không có Phí Hạ Vĩ đề cử, Mạc Ngôn cũng không vào được Văn phòng thư ký Tỉnh ủy, càng không có khả năng được Hồ Cao Sơn thưởng thức, đảm nhiệm ủy viên thường vụ Thị ủy Cửu An, Bí thư Khu ủy khu Hỏa Cự. Lần đó, Phí Tiểu Sơn và Thiệu Thanh cùng nhau đến nhà, Thiên Vũ Mao đối với bọn họ ấn tượng khá khắc sâu.
Sau lại Mạc Ngôn gặp chuyện không may, Thiên Vũ Mao còn đi cầu cạnh Phí Hạ Vĩ. Phí Hạ Vĩ vẫn là thái độ chấp nhận được, tiếp nhận tài liệu của cô, an ủi cô nói, nhất định sẽ hướng lãnh đạo chủ yếu Tỉnh ủy phản ánh vấn đề này. Tuy nhiên sau lại không có câu dưới.
Thiên Vũ Mao nghĩ, Trưởng ban thư ký Phí cũng có chỗ khó xử. Dù sao bí thư Hồ điều đi rồi, Trưởng ban thư ký Phí cũng không nổi cộm như trước kia nữa.
Đối với Phí Tiểu Sơn, Thiên Vũ Mao tự nhiên không có ác cảm, nhưng đối với Thiệu Thanh, thì hoàn toàn không giống vậy. Thiên Vũ Mao đến nay còn nhớ như in cái dáng vẻ cao cao tại thượng, thần thái tự cao tự đại. Dường như cô ta bước vào căn nhà Mạc Ngôn, chính là một loại ban ân lớn lao. Khi cùng Mạc Ngôn nói chuyện, cũng hoàn toàn là thái độ của một lãnh đạo cấp trên, làm như làm cô ta nói chính là pháp luật, Mạc Ngôn phải nghe cô, không cần quản thêm việc không đâu của nhà máy cơ giới Sở Giang
Mạc Ngôn cũng là tính tình ngang bướng, lúc ấy chống chọi với Thiệu Thanh đến cùng
Ban đầu Mạc Ngôn cùng Tân Minh Lượng là mâu thuẫn chồng chất, nên đối với con gái Thiệu Lệnh Hồng, tự nhiên cũng liền không có ấn tượng gì tốt. Hơn nữa thái độ Thiệu Thanh quá mức kiêu căng, cũng đủ chọc tức Mạc Ngôn. Còn may có Phí Tiểu Sơn làm người hòa giải, mới xem như không trở mặt tại chỗ. Thiên Vũ Mao phỏng chừng, cán bộ lãnh đạo Cửu An, hạ độc thủ với Mạc Ngôn, là có Thiệu Thanh phía sau màn thúc đẩy.
Hiện giờ thấy Lý Hâm chào hỏi với bọn họ, bộ dáng dường như rất quen thuộc, Thiên Vũ Mao làm sao có thể không cảm thấy lo sợ?
Mạc Ngôn không xảy ra chuyện, cô vẫn chưa có nhận thức trực quan đối với nha nội đảng (con ông cháu cha), Mạc Ngôn vừa xảy ra chuyện, Thiên Vũ Mao vấp phải trắc trở khắp mọi nơi, đâu đâu cũng phải chịu tủi nhục, xem như đã thấy được thế lực thực sự của nhóm nha nội (con ông cháu cha), đúng là vượt xa sự tưởng tượng của dân chúng bình thường
- Ồ, anh Lý, hân hạnh hân hạnh
Phí Tiểu Sơn cũng liếc mắt một cái thấy được Lý Hâm, lập tức đi nhanh tới, cười hì hì nói chuyện với Lý Hâm, vừa bắt tay vừa ôm Lý Hâm, vô cùng thân thiết. Đừng thấy Phí Tiểu Sơn rất thích giả vờ non nớt, ra dáng là một Đại lão gia, trên vành tai xỏ mấy cái lỗ, đeo một dãy bông tai bạch kim, ra vẻ hơi ẻo lả, kì thực Phí Tiểu Sơn vẫn là nha nội (con ông cháu cha) Đại Ninh, giao tế cực kỳ rộng lớn, rất có thế lực
- Ủa, anh Lý, không phải anh đi Bắc Kinh sao?
Phí Tiểu Sơn liên thanh hỏi han.
Lý Hâm mỉm cười nói:
- Đại Ninh mới là nhà của tôi, tôi đi Bắc Kinh thì không cho tôi trở về hả?
- Ai dám, ai dám không cho anh trở về, đúng không? Sở Nam ta vẫn chưa có ai dữ đến thế! Anh Lý, tôi cũng là đang nghĩ tới anh, một hai tháng không gặp anh ở Dung Hồ bên kia, trong đầu vắng vẻ
Phí Tiểu Sơn nói rất dai, miệng nói bu lu ba la không ngừng, nhìn qua còn tưởng quan hệ của y và Lý Hâm thật sự rất tốt, là bạn bè thân thiết
Bên này náo nhiệt một hồi lâu, Thiệu Thanh mới rất kiêu ngạo đi tới, ngoài cười nhưng trong không cười nói với Lý Hâm:
- Tổng giám đốc Lý, xin chào!
Tiếng xưng hô này rất cứng ngắc
- Trưởng ban Thiệu, xin chào!
Lý Hâm cũng trịnh trọng xưng hô chức vụ của Thiệu Thanh. Thiệu Thanh đúng thực là Phó trưởng ban Thanh niên Nông thôn Đoàn Thanh niên Tỉnh ủy, cán bộ cấp Cục phó. Đây đúng là càng cứng ngắc, phải biết chức vụ của Lý Hâm, cũng là Phó cục trưởng Ủy ban ngoại thương tỉnh.
Thiệu Thanh khóe miệng nhếch lên một chút, tạm xem như lộ ra một nụ cười đi. Nhìn qua, Thiệu Thanh không chỉ có kiêu ngạo, dường như còn có thành kiến nào đó đối với Lý Hâm. Lại không biết mâu thuẫn hai người bọn họ từ đâu mà đến.
Mắt thấy tình cảnh sắp trở nên khó xử, Phí Tiểu Sơn lập tức nói:
- Này, xin giới cho mọi người,
vị này chính là Lý Hâm, anh Lý, cha của anh ấy, là anh hai của Ủy ban nhân dân tỉnh chúng ta, chủ tịch tỉnh Lý…
Mấy nam nữ vây quanh Phí Tiểu Sơn và Thiệu Thanh qua đó, trên mặt lập tức lộ ra vẻ cực kỳ kính cẩn, ai nấy đều phía sau tiếp trước địa tiến lên, tự giới thiệu về mình, không phải người làm ăn thì là cán bộ. Cúi đầu khom lưng cùng Lý công tử bắt tay hàn huyên, nói rất nhiều lời ngưỡng mộ.
Công tử của Chủ tịch tỉnh, ở trong một tỉnh, quả thật không phải là nhỏ.
Thiên Vũ Mao và Mạc Sầu đều có chút ngây dại.
Bàng hoàng!
Quả nhiên đều là nhân vật khó lường, khó trách và Trịnh Hiểu Yến Lưu Vĩ Hồng trò chuyện với nhau thật vui, bọn họ vốn là cùng một loại người. Ở Bắc Kinh mấy ngày, Thiên Vũ Mao và Mạc Sầu cũng đều biết rõ xuất thân của Trịnh Hiểu Yến, cha cô ta là chủ tịch thành phố Bắc Kinh.
- Anh Lý, mới bạn ăn cơm hả?
Phí Tiểu Sơn cười hì hì, nhìn lướt qua mặt đám người Lưu Vĩ Hồng, nhìn thấy Thiên Vũ Mao, liền lập tức ngẩn ra, sau đó lại lập tức khôi phục tự nhiên. Thiên Vũ Mao bất đắc dĩ bước ra, hướng Phí Tiểu Sơn gật đầu thăm hỏi, Phí Tiểu Sơn cũng mỉm cười đáp lễ.
Lý Hâm mỉm cười gật đầu:
- Mấy người bạn đến Đại Ninh chơi, tôi chiêu đãi một chút
- Ha ha, vậy anh Lý giới thiệu chút đi được chứ?
Phí Tiểu Sơn không đi, cứ đứng ở đó cười hỏi.
Thiệu Thanh liền liếc mắt nhìn Phí Tiểu Sơn một cái, hơi oán trách. Cô thật ra không hề thích đứng ở đây thêm giây phút nào nữa. Nguyên nhân không gì khác, đó là Lý Hâm cũng ở trong này. Chính là vì tấm biển nha nội (con ông cháu cha) lớn hơn hẳn so với bọn họ, lập tức đem sự nổi trội của cô và Phí Tiểu Sơn dẹp qua một bên, Thiệu Thanh trong lòng rất không thích. Nhiều năm như vậy, bởi vì nguyên nhân Thiệu Lệnh Hồng, Thiệu Thanh sớm đã quen cảm giác đẹp như các vì sao vây quanh ánh trăng, nên không muốn biến thành "Sao" đi vây quanh "Ánh trăng" khác
Về phần Thiên Vũ Mao, Thiệu Thanh sớm đã không nhớ rõ cô ta là ai rồi
Cho tới bây giờ đều là người khác nhớ tới cô, cô cần gì hao tâm tốn sức đi nhớ nhung người khác làm gì
Phí Tiểu Sơn coi như không thấy gì, dưới chân vẫn không nhúc nhích. Vợ của Mạc Ngôn, bỗng nhiên thành khách quý của Lý Hâm, vậy đúng là khó lường tới, Phí Tiểu Sơn làm sao có thể không làm rõ quan hệ của bọn họ?
Thiệu Thanh là bao cỏ, Phí Tiểu Sơn thì không phải là bao cỏ.
Lý Hâm liếc mắt nhìn Lưu Vĩ Hồng một cái, Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười. Hắn tuy rằng chưa gặp qua Phí Tiểu Sơn và Thiệu Thanh, nhưng nghĩ đến hai vị này cũng là Nha nội (con ông cháu cha) đảng của cấp quan trọng ở tỉnh, nếu không, thì đâu đáng để Lý Hâm đứng dậy đón chào?
- Ha ha, Vĩ Hồng, Hiểu Yến, giới thiệu với 2 người một chút, vị này chính là Phí Tiểu Sơn, con trai của Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Phí Hạ Vĩ, vị này chính là Thiệu Thanh, Phó trưởng ban ban Thanh niên Nông thôn Đoàn thanh niên Tỉnh ủy, con gái của Phó bí thư Tỉnh ủy Thiệu Lệnh Hồng. Tiểu Sơn, Trưởng ban Thiệu, vị này các bạn hẳn là nghe nói qua, ủy viên thường vụ Thành ủy Cửu An, Bí thư Đảng ủy Công an Lưu Vĩ Hồng. Vị này chính là Trịnh Hiểu Yến, một người bạn ở Bắc Kinh. Hai vị này là Thiên Vũ Mao và Mạc Sầu, cũng là bạn của tôi, người Cửu An
Lý Hâm vẫn để lại một tay, không "Công bố" xuất thân lai lịch của Trịnh Hiểu Yến. Dù sao chưa được Trịnh đại tiểu thư người ta đồng ý, cũng không biết Trịnh Hiểu Yến có chịu giao tiếp với Phí Tiểu Sơn và Thiệu Thanh hay không
Ở Bắc Kinh một thời gian, Lý Hâm đối với tính tình Trịnh Hiểu Yến cũng có chút hiểu biết. Đừng thấy vị này là chị cả nổi danh, ở Bắc Kinh rất phóng khoáng, nhưng không phải là người nào cũng nguyện ý kết giao. Tính tình Trịnh đại tiểu thư chính là thế, thấy anh thuận mắt, thì cùng anh làm bạn. Nếu thấy anh không vừa mắt, dù anh có là cậu ông trời, Trịnh đại tiểu thư cũng mặc kệ anh
Thiệu Thanh kia bộ dáng vênh váo tự đắc, Lý Hâm còn đang lo Trịnh Hiểu Yến thấy ả không vừa mắt.
- Ồ, Bí thư Lưu? Ai nha, thật sự là ngưỡng mộ đại danh đã lâu! Bí thư Lưu ở Cửu An trấn áp phần tử phạm tội, uy danh truyền xa, tôi vô cùng khâm phục! Ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu
Phí Tiểu Sơn giật mình kinh hãi, nắm chặt tay Lưu Vĩ Hồng, liên thanh nói, chỉ nhìn bề ngoài, sự ngưỡng mộ của y đối với Bí thư Lưu, tuyệt đối là phát ra từ nội tâm, không có chút giả tạo.
Lưu Vĩ Hồng cũng cảm thấy thật trùng hợp. Mới vừa ở sân bay còn cùng Lý Hâm nói đến hai vị này, xoay lưng cái liền đụng mặt
- Xin chào, Phí công tử! hân hạnh!
Phỏng chừng Phí Tiểu Sơn cũng có đơn vị, nhưng Lý Hâm vẫn chưa giới thiệu quan hàm của y, nghĩ chắc là không đáng để nhắc tới. Chưa thấy qua con cái nhà quan, có thể tuổi còn trẻ mà chiếm được địa vị cao trong thể chế. Phần nhiều là mở công ty làm kinh doanh, lợi dụng quan hệ và hậu trường kiếm lời lớn, tận tình hưởng thụ cuộc sống.
- Không dám không dám, Bí thư Lưu nếu coi trong tôi, thì cứ gọi tên tôi là được rồi. Nếu anh không chê, tôi sau này tôn xưng anh một tiếng anh… anh Vĩ Hồng, sau này chiếu cố nhiều hơn!
Phí Tiểu Sơn dường như là cái tính cách tự nhận quen thân, cũng không quản Lưu Vĩ Hồng có coi trọng hay không, có chê bai hay không, đã luôn mồm gọi “anh Vĩ Hồng”. Đúng là người giỏi trong việc xã giao
Nếu Lưu Vĩ Hồng chỉ là Thành ủy Cửu An Bí thư Đảng ủy Công an bình thường, Phí Tiểu Sơn cũng sẽ không khách khí như vậy ít nhất sẽ không tự hạ mình tâng bốc người khác lên như vậy, tôn xưng "anh Vĩ Hồng”. Nể là nể vị này quả thật có lai lịch rất lớn, kêu một tiếng anh, Phí Tiểu Sơn thật đúng là có chút trèo cao.
- Phí công tử khách khí, không dám nhận!
Lưu Vĩ Hồng trên mặt mang theo vẻ mỉm cười như trước, nhưng duy trì khoảng cách, cũng biểu lộ rất rõ ràng. Phí công tử, đừng tạo quan hệ lung tung, không phải ai, cũng đủ tư cách là anh em với tôi đâu
Phí Tiểu Sơn ánh mắt hơi thây đổi, trên mặt tươi cười liền có chút cứng đờ
Lưu Vĩ Hồng này, thật đúng là quá kiêu ngạo
Phí Tiểu Sơn trước kia có thể rất ít va chạm qua đối thủ như vậy
Đương nhiên, đây này cũng không có gì. Lưu Vĩ Hồng anh kiêu ngạo, Phí Tiểu Sơn tôi cũng không vui hầu hạ, sau này chúng ta nước giếng không phạm nước sông là được. Nhưng vấn đề là, trong bữa tiệc của Lý Hâm và Lưu Vĩ Hồng, xuất hiện Thiên Vũ Mao, vậy bất kể như thế nào cũng không thể coi như không quan trọng.
Lưu Vĩ Hồng lúc này, đang lúc làm mưa làm gió ở Cửu An, Thiên Vũ Mao và hắn ngồi cùng bàn ăn cơm, chẳng lẽ chỉ là một sự trùng hợp? Căn bản là không có lý do cho sự trùng hợp này. Nếu không phải vụ án Mạc Ngôn, Lưu Vĩ Hồng, Lý Hâm và Thiên Vũ Mao, sao có thể dính líu đến nhau?
Chỉ trong phút chốc, sắc mặt Phí Tiểu Sơn liền khôi phục lại như thường, cười ha hả chuyển hướng Trịnh Hiểu Yến, cùng cô bắt tay hàn huyên.
Người này tuổi còn trẻ, tâm cơ cũng rất thâm trầm, không thể khinh thường