Khi cha con Bành Tông Minh Bành Anh An chạy tới biệt thự số 15, trong nhà Lưu Vĩ Hồng đang có 3 vị khách, mọi người ngồi trong phòng khách, chuyện trò vui vẻ.
Nói ra cũng khéo, 3 vị khách này, cha con nhà họ Bành đều quen mặt, chính là Phó cục trưởng cục Công an thành phố Tiết Bác Vũ, Chi đội trưởng trị an Hạ Hàn, Chi đội trưởng cảnh sát hình sự An Tử Hiên.
Đột nhiên nhìn thấy bí thư Bành và phó Chi đội trưởng Bành đại giá quang lâm, Tiết Bác Vũ và Hạ Hàn thần sắc thản nhiên, chỉ có An Tử Hiên hơi có vài phần không được tự nhiên. Dù sao An Tử Hiên cũng là Bành Tông Minh một tay đề bạt lên, mặc dù so với tâm phúc đáng tin của Bành Tông Minh mà nói, còn có khác biệt nhất định, tóm lại cũng là người trên tuyến Bành Tông Minh. Hiện giờ bí thư mới nhậm chức chưa được hai ngày, An Tử Hiên liền trở thành khách quý của Lưu Vĩ Hồng, không khỏi hơi ngượng ngùng.
- Ha ha, bí thư Bành và Anh An đều đến rồi, mời ngồi!
Lưu Vĩ Hồng cũng vô cùng khách khí, đứng dậy, nhiệt tình bắt tay với cha con Bành Tông Minh
Vân Vũ Thường cũng theo đứng dậy đón khách. Vân Vũ Thường mặc áo váy liền cổ cao hoa hồng tím, búi tóc cao tinh xảo, trên phần cổ trắng ngần, vòng cổ kim cương sáng lên lấp lánh, trên cổ tay mềm mại nõn nà, đeo một chiếc đồng hồ nữ hiệu Vacheron Constantin, dưới ánh đèn pha lê soi rọi, có vẻ quý phái tươi đẹp, không thể nhìn gần.
- Bí thư Bành, đây là vợ tôi, Vân Vũ Thường, công tác ở Giang Khẩu. Vũ Thường, đây là bí thư Bành Tông Minh nguyên đảm nhiệm Đảng ủy Công an, hiện tại là nhân vật số một của khu Hỏa Cự. Vị này là Bành Anh An, là con trai của bí thư Bành, phó Chi đội trưởng chi đội trị an trong cục công an chúng ta, trợ thủ của Hạ Hàn
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười giới thiệu nói.
Vân Vũ Thường tự nhiên hào phóng bắt tay với cha con Bành Tông Minh
- Ha ha, sớm đã nghe nói vợ của Bí thư Lưu ở Giang Khẩu làm bà chủ lớn, là nhà tỉ phú, kinh doanh cũng làm ra tới nước ngoài, tôi là ngưỡng mộ đại danh đã lâu, Chủ tịch Vân, xin chào xin chào!
Bành Tông Minh cười ha hả, đối với Vân Vũ Thường vô cùng ngưỡng mộ.
- Bí thư Bành quá khen, không dám nhận
Khi đến lượt Bành Anh An và Vân Vũ Thường bắt tay, tên nha nội (con ông cháu cha) trước nay vẫn luôn ương ngạnh kiêu ngạo không ngờ có chút khẩn trương, lúc đầu sinh ra cảm giác tự chê mình bẩn. Phải nói Bành nha nội chơi qua phụ nữ, con số trên ngàn vạn, đếm cũng không đếm xuể. Bành Anh An cũng thường xuyên lấy điều này khoe khoang, cảm thấy sống không uổng phí lần này. Hiện tại gặp được Vân Vũ Thường, bỗng nhiên phát giác, hóa ra những người phụ nữ trước kia y chơi qua, đều chỉ là gà mái.
Bà xã Lưu Vĩ Hồng người ta, mới gọi là phụ nữ!
Gà mái có nhiều, cũng không thể so với một cọng lông của Kim Phượng Hoàng
Đám người Tiết Bác Vũ, Hạ Hàn, cũng tiến lên cùng Bành Tông Minh, Bành Anh An bắt tay. Tiết Bác Vũ vẻ mặt thản nhiên, ông ta ngay từ đầu vốn không cùng đường với cha con họ Bành, bị coi là "Ngoại tộc" lớn nhất của cục Công an thành phố Cửu An, hiện giờ tiếp cận Lưu Vĩ Hồng, chính là đương nhiên. Hạ Hàn thì càng không có gánh nặng tâm lý gì cả, chỉ sợ ở trong lòng chi đội Hạ, việc bắt tay hàn huyên với cha con họ Bành, cũng cảm thấy quá mất điểm. Nếu không phải nể mặt Nhị ca, tạm thời nhẫn nại, chi đội Hạ sẽ không thèm để ý tới hai tên khốn khiếp này!
An Tử Hiên thần sắc khó xử, Bành Tông Minh cũng không lộ chút thanh sắc, cười ha hả cùng y bắt tay, còn cổ vũ hai câu, nói là phải hướng lãnh đạo xin chỉ thị báo cáo nhiều hơn, trong công tác mới sẽ không phạm sai lầm.
Bành Anh An nhẹ nhàng đặt cái túi to nặng trịch ở bên cạnh sofa
Hà Mẫn tay chân lanh lẹ dâng trà nước cho khách mới tới, chỉ có điều thần sắc vẫn lạnh lùng thản nhiên như trước, bản tính cô là thế. Hai ngày này, Hà Mẫn đã chính thức "Tiếp nhận" quyền quản lý những việc thường ngày của biệt thự số 15, cuộc sống hằng ngày của hai vợ chồng Lưu Vĩ Hồng, và đám người Lý Cường và Vương Triệu Tung, đều do cô sắp xếp. Tuy nhiên vẫn nghe theo đề nghị của Lưu Vĩ Hồng, mời một nhân viên phụ giúp việc nhà làm trợ thủ cho Hà Mẫn, mua đồ ăn giặt quần áo làm vệ sinh linh tinh. Dù sao biệt thự không nhỏ, một người làm không xuể
Về phần Lý Cường và Vương Triệu Tung, bóng người cũng không thấy, cũng không biết “trốn” ở chỗ nào
Hai cao thủ này, cũng đã trở thành bạn tốt.
- Bí thư Lưu, biết vợ cậu hai ngày trước đã đến đây, tôi sẽ đến thăm hỏi em dâu rồi, ha ha, không đến sớm được, thật sự là thất lễ
Bành Tông Minh ngồi xuống, liền rất khách khí nói. Tuổi tác của y, so với Lưu Vĩ Hồng lớn hơn gấp đôi có thừa, đến Bành Anh An so với Lưu Vĩ Hồng cũng lớn tuổi hơn, lại xưng hô Vân Vũ Thường là “em dâu”. Bí thư Bành quả nhiên co được dãn được.
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói:
- Làm phiền bí thư Bành nhớ mong, thật không dám nhận
- Nên thế nên thế, tất cả mọi người là đồng sự trong bộ máy, theo lý đương nhiên phải quan tâm lẫn nhau. Bác Vũ, ông là chuyên gia hình sự trong cục, lại là đồng chí lão thành, kinh nghiệm phong phú, phải ủng hộ công tác của Bí thư Lưu nhiều hơn
Bành Tông Minh cười hàn huyên hai câu, lại chuyển hướng Tiết Bác Vũ, bày ra tư thế lãnh đạo, nói lời thành khẩn, tình ý sâu xa.
Tiết Bác Vũ đúng mực đáp lại:
- Đúng vậy, bí thư Bành. Mặc kệ là vị lãnh đạo nào ở đấy, tôi cũng sẽ nghiêm túc làm tốt bổn phận công tác của mình, tranh thủ không gây trở ngại
- Ha ha, Bác Vũ, ông quá khiêm tốn. Nếu không có ông, thì tỉ lệ phá án của những vụ án lớn quan trọng trong cục chúng ta, sao có thể cao như vậy chứ?
Bành Tông Minh thanh âm ha ha, càng thêm vang dội.
Bành Tông Minh không đề cập tới vụ này còn đỡ, nhắc tới nó, Tiết Bác Vũ liền càng tức giận không kiềm nổi. Ông ta không quen nhìn những hành vi tác quái của cha con họ Bành, kiên quyết không chịu cùng bọn chúng thông đồng làm bậy, nhiều năm như vậy, Bành Tông Minh vẫn luôn gạt ông ta sang một bên. Nếu không phải vị lãnh đạo nào đó của sở công an tỉnh đối với Tiết Bác Vũ coi trọng có thừa, Bành Tông Minh đã sớm đề xuất Tiết Bác Vũ ra khỏi cục Công an thành phố Cửu An. Tiết Bác Vũ đứng danh là Phó cục trưởng, trên thực tế chỉ là một điều tra viên của chi đội cảnh sát hình sự, cũng không hề có thực lực, chỉ cần có xử lý vụ án, Tiết Bác Vũ đều không thể dấn sâu vào làm. Chỉ có điều một số vụ án lớn quan trọng, rõ ràng có hi vọng phá án, lại bởi vì liên lụy tới cha con họ Bành hoặc là bọn lưu manh có liên quan Bành Anh An, mà không thể không bỏ dở nửa chừng, mắt thấy người bị hại hàm oan khó giải, phần tử phạm tội nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật, Tiết Bác Vũ càng tức giận trong lòng
Cũng may Tiết Bác Vũ hơn bốn mươi tuổi, lại là hình sự lão thành, đã sớm rèn luyện tốt sức chịu đựng, tự cũng sẽ không ở trong nhà Lưu Vĩ Hồng chống đối với Bành Tông Minh, chỉ bình thản khiêm tốn vài câu, rồi không nói thêm gì.
- Bí thư Lưu, bí thư Bành, vậy chúng tôi cáo từ trước…
Lại nói thêm vài câu khách khí, Tiết Bác Vũ liền thức thời đứng dậy, chuẩn bị cáo từ mà đi. Rất rõ ràng, Bành Tông Minh là có một số chuyện gì đó, muốn đến cầu Lưu Vĩ Hồng.
Lưu Vĩ Hồng vẫy tay, mỉm cười nói:
- Không vội không vội, tất cả mọi người cứ ngồi đi. Tôi đây có chút công tác, muốn hướng bí thư Bành xin chỉ thị báo cáo, nếu bí thư Bành đích thân đến đây, vậy càng tốt. Mọi người đúng lúc cùng nhau thương lượng một chút
Bỗng nhiên Lưu Vĩ Hồng nói như thế, đoàn người đều kinh ngạc nghi ngờ bất định, đám người Tiết Bác Vũ liền theo lời lại ngồi xuống, thẳng thân mình, nhìn về phía Lưu Vĩ Hồng.
Vân Vũ Thường mỉm cười đứng dậy, nói:
- Vệ Hồng, bí thư Bành, mọi người cứ bàn công việc trước đi, tôi đi nghỉ ngơi một lát
Đây cũng là tuân theo gia huấn của Vân gia và Lưu gia, "Phu nhân không can thiệp chính sự”. Trên thực tế, xét thấy vị phu nhân nào đó vào thời đại cách mạng, đã tham gia vào chính sự rồi tạo thành ảnh hưởng và hậu quả ác liệt, sau khi bình định, hầu hết nhà quyền quý thế gia Bắc Kinh, đều có “gia huấn” giống vậy
Vân Vũ Thường phong thái đoan trang, dáng vẻ thiên kim đi lên phòng ngủ lầu hai, bầu không khí trong phòng khách, chợt trở nên thoải mái vài phần. Quả thật khi có Vân Vũ Thường ở trong này, ngoại trừ Hạ Hàn, ai nấy đều có chút không thể thả lỏng
- Bí thư Bành, căn cứ chỉ thị của Đảng ủy Công an tỉnh và sở công an tỉnh, xét thấy tình hình thực tế của Cửu An, sở công an tỉnh đặc biệt vì hệ thống công an Cửu An chúng ta mở ra một lớp huấn luyện. Chuẩn bị dùng thời gian từ một đến hai năm, hoàn thành đợt huấn luyện luân phiên cho các cán bộ hệ thống công an Cửu An. Đảng ủy Công an tỉnh và lãnh đạo sở công an tỉnh rất quan tâm đối với Cửu An chúng ta. Chúng ta hôm nay mở hội nghị Đảng ủy, đại khái thương lượng một chút về đợt nhân viên đầu tiên tham gia lớp huấn luyện, khoảng năm mươi mấy người. Đương nhiên, đây chỉ là danh sách sơ bộ, hai ngày này còn phải bàn tính cho kỹ. Ông là đàn anh, hiểu biết về đồng chí ở cục công an thành phố cũng hơn tôi, tôi đang muốn mời ông chỉ điểm, hãy xem qua danh sách này có chỗ nào không thích hợp. Sếp Tiết, mời anh báo cáo tỉ mỉ một chút với bí thư Bành đi
Vân Vũ Thường vừa đi, Lưu Vĩ Hồng cười nói.
Tiết Bác Vũ nao nao, hơi nắm không chính xác ý tứ của Lưu Vĩ Hồng, tuy nhiên vẫn cao giọng đáp ứng, ngồi nghiêm chỉnh, hướng Bành Tông Minh bắt đầu báo cáo. Ông ta nổi danh là chuyên gia hình sự, trí nhớ vô cùng tốt, đối với đồng chí tron cục vô cùng quen thuộc, danh sách năm mươi mấy người, tất cả đều ghi khắc trong đầu óc ông ta, từng người một nói ra, không có chút sai lầm.
Trong danh sách này, quả nhiên còn có tên của Bành Anh An.
- Bí thư Bành, đây là danh sách sơ bộ, mời ông chỉ điểm chỉ điểm.
Lưu Vĩ Hồng hướng về Bành Tông Minh, mỉm cười nói.
- Ha ha, Bí thư Lưu quá khách khí, chỉ điểm tuyệt đối không dám nhận...
Bành Tông Minh cười ha hả, trên thực tế, Lưu Vĩ Hồng để Tiết Bác Vũ ở trước mặt mọi người hướng y báo cáo bảng danh sách này, Bành Tông Minh trong đầu liền xoay chuyển với tốc độ cao, không biết Lưu Vĩ Hồng rốt cuộc là có dụng ý gì đây. Tuy nhiên tuyệt đối không phải thật sự mời y chỉ điểm, đây là xác định không thể nghi ngờ.
- Bí thư Lưu, chỉ thị của Đảng ủy Công an tỉnh và sở công an tỉnh, đương nhiên là phải kiên quyết chấp hành, đây cũng là sự quan tâm trân trọng của lãnh đạo ở tỉnh đối với chúng ta. Về phần bảng danh sách do Đảng uỷ công an nghiên cứu xác định, tôi cũng không có ý kiến gì, ha ha, chỉ cần Bí thư Lưu vỗ bàn, thì kiên quyết chấp hành. Cá nhân tôi cho rằng, huấn luyện là chuyện tốt, là cần thiết, tuy nhiên cũng phải cố hết sức không ảnh hưởng tới công tác thường ngày trong cục. Ngay tức khắc điều động năm mươi mấy người, trong đó còn có bảy tám người là cán bộ trung tầng, nếu không phối hợp cho tốt, công tác cá biệt vẫn có khả năng xuất hiện hiện tượng sơ hở. Ví dụ như chi đội trị an, trước mắt là một đơn vị có nhiệm vụ nhất nặng nề trong cục, Bành Anh An sau khi đi tham gia huấn luyện, sẽ vất vả cho chi đội Hạ rồi. Chi đội Hạ tuy rằng năng lực siêu quần, dù sao vừa mới tới nhậm chức, đối với các đồng chí của chi đội trị an, sợ là chưa mấy quen thuộc lắm. Nếu có khả năng, tôi có đề nghị nho nhỏ, đợt huấn luyện đầu tiên, cán bộ trung tầng không nên điều động quá nhiều, có thể tham gia đợt huấn luyện thứ hai mà. Ha ha, chỉ là đề nghị cá nhân, đưa ra để Bí thư Lưu tham khảo.
Mục đích của Bành Tông Minh rất rõ ràng, y là người thích sĩ diện, lại tự hạ mình, đích thân đến thăm hỏi Lưu Vĩ Hồng nhỏ hơn y đến hai mấy tuổi, chính là muốn để Bành Anh An tiếp tục ở lại chi đội trị an. Nếu Bành Anh An lúc này mà đi, chi đội trị an chỉ sợ lập tức sẽ biến thành thiên hạ thống nhất của Hạ Hàn
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói:
- Ừ, cảm ơn bí thư Bành chỉ điểm, tôi cảm thấy rất có đạo lý, vậy đồng chí Bành Anh An, không tham gia lớp huấn luyện đợt đầu tiên, sau này xem tình huống rồi hãy nói