Lý Dật Phong nói:
- Tân Minh Lượng không còn đảm nhiệm chức vụ Đảng uỷ, chuyên tâm làm công tác bên Hội đồng nhân dân. Lục Mặc tạm thời bất động
Lưu Vĩ Hồng và Lý Hâm liếc nhau, trên mặt đều hiện lên một vẻ sầu lo.
Lý Hâm nhẹ nhàng “hừm” một tiếng, hơi khinh thường nói:
- Phó bí thư Thiệu này, đúng là xoay chuyển rất nhanh
Lý Dật Phong nhìn đứa con một cái, không nói gì thêm.
Tân Minh Lượng và Lục Mặc hai người, xử trí như thế, quả thật hơi nằm ngoài dự kiến của mọi người. Người sáng suốt vừa nhìn liền biết, khẳng định là giữa Thiệu Lệnh Hồng và Lâm Khải Hàng đạt thành " nhận thức chung " nào đó
Lâm Khải Hàng vừa nhậm chức, nhát đầu liền hướng Thiệu Lệnh Hồng ra tay, nếu nói Thiệu Lệnh Hồng trong lòng không tức giận, vậy khẳng định là giả. Thiệu Lệnh Hồng ở Sở Nam lăn lộn hơn mười năm, có thể nói là ăn sâu bén rễ, kinh nghiệm lý lịch còn già hơn so với Lý Dật Phong. Lâm Khải Hàng vừa mới lên nhậm, Thiệu Lệnh Hồng liền đã trúng một côn như vậy, không bị tức chết, có thể nói là y giỏi nhẫn nhịn
Nhưng mà đây cũng không có nghĩa, từ nay về sau, Thiệu Lệnh Hồng sẽ cùng Lâm Khải Hàng thề không đội trời chung, “liều mạng tới chết”. Trong cảm nhận của nhân vật chính trị, tuyệt không có cách nói "Thù hận tới chết", hết thảy đều là lấy cân bằng ích lợi là quy tắc tối cao
Cửu An một khi thắng bại đã phân, Thiệu Lệnh Hồng không thể tiếp tục chạy tới cùng, mặc kệ trong lòng y vui hay không, khúc cua này, y nhất định phải quẹo theo. Nếu không chịu nương theo, người chịu thiệt chính là y. Tuy rằng Lâm Khải Hàng không muốn vừa mới nhậm chức thì phải đem Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng Tỉnh ủy bức vào tiến ngõ cụt, lưỡi đao nhuốm máu. Nhưng nếu Thiệu Lệnh Hồng "Không biết phân biệt”, cứng rắn bức Lâm Khải Hàng làm như vậy, Lâm Khải Hàng cũng không thể không làm tới cùng
Hiện tại xem ra, ít nhất Thiệu Lệnh Hồng chưa giận tới mất khôn, còn vẫn duy trì được ý nghĩ tỉnh táo.
Bất kể như thế nào, Cửu An là "Căn cứ” của Thiệu Lệnh Hồng, y không thể dễ dàng chịu để tâm phúc thân tín của mình ở Cửu An, bị thanh trừ sạch sẽ.
Đây không chỉ là vấn đề tình cảm, còn là vấn đề sĩ diện. Nếu đám người Vương Thì Hằng, Tân Minh Lượng, Lục Mặc, Bành Tông Minh, Điền Bảo Sơn, toàn bộ bị diệt, thì đối với uy tín của Thiệu Lệnh Hồng, tuyệt đối là đả kích trí mạng. Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng vốn là chức vụ rất mẫn cảm, mặt trên có Bí thư Tỉnh ủy, phía dưới có Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, có chút ý nghĩa như nhân bánh kẹp. Chức vụ này có thể có được bao nhiêu không gian phát huy, hoàn toàn trông vào năng lực cá nhân, kinh nghiệm lý lịch và uy vọng. Nếu Thiệu Lệnh Hồng uy phong bị quét sạch, mất hết mặt mũi, thì sau này khi y nói chuyện, sẽ không còn linh nghiệm
Đối với Lâm Khải Hàng mà nói, một Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng hoàn toàn như "Con rối", cũng chưa chắc thấy được có lợi. Nếu không thể hoàn toàn lật đổ Thiệu Lệnh Hồng, thay người mình vào, thì nhất định phải giữ lại mặt mũi nhất định và quyền lên tiếng nhất định cho Thiệu Lệnh Hồng. Như vậy, Thiệu Lệnh Hồng mới có thể cho ông ta sự ủng hộ mạnh mẽ, đồng thời thông qua Thiệu Lệnh Hồng, chế ước quyền lực của Chủ tịch tỉnh Lý Dật Phong và Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Hà Nhữ Dân. Bí thư Tỉnh ủy đứng giữa phối hợp, mới có thể có được không gian quay về lớn hơn
Muốn làm tốt nhân vật số một, đúng là không phải dễ dàng như vậy.
Tân Minh Lượng rời khỏi bộ máy Đảng uỷ, tập trung công tác Hội đồng nhân dân, Lục Mặc giữ lại chức vụ Chủ tịch thành phố, vừa bảo vệ mặt mũi Thiệu Lệnh Hồng, cũng vì Bí thư Thành ủy mới nhậm chức để lại một “đồng minh” hùng mạnh. Theo tình hình trước mắt, Thiệu Lệnh Hồng nhất định đã hướng Lâm Khải Hàng "Thần phục". Bí thư Thành ủy mới là thân tín Lâm Khải Hàng, có Tân Minh Lượng và Lục Mặc là những phụ tá đắc lực, sau khi đến Cửu An nhận chức, liền có thể nhanh chóng nắm thế cục trong tay, như cá gặp nước.
Lâm Khải Hàng quả nhiên không hổ là Bí thư Tỉnh ủy với tư cách lão làng, thủ đoạn chính trị khá là cay độc
Lưu Vĩ Hồng nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà, thản nhiên nói:
- Xem ra Bí thư Lâm vẫn là rất lo lắng
Lời này có chút thú vị.
Bí thư Lâm rất lo lắng?
Ông ta lo lắng cái gì? Lo lắng ai?
Ở Cửu An, không nghi ngờ Lâm Khải Hàng lo lắng chính là Lưu Vĩ Hồng. Trải qua chuyện này, uy vọng Lưu Vĩ Hồng ở Cửu An tăng vọt chưa từng có, nếu đem Vương Thì Hằng, Tân Minh Lượng và Lục Mặc toàn bộ loại trừ khỏi Cửu An, thì Bí thư Thành ủy mới sau khi đến nhậm chức, sẽ rất khó chế ước Lưu Vĩ Hồng. Lâm Khải Hàng đảm nhiệm bí thư tỉnh ủy Sở Nam, lần đầu tiên bổ nhiệm thân tín mình làm Bí thư Thành ủy, cũng không muốn để anh ta trở thành một trò cười.
Lâm Khải Hàng lo lắng Lưu Vĩ Hồng, từ đó suy đoán, ông ta kỳ thật cũng rất lo lắng Lý Dật Phong. Rất không muốn Lý Dật Phong vì việc này, đạt được nhiều lợi ích. Lâm Khải Hàng sở dĩ có thể đồng ý để mình cực khổ mở ra cục diện Cửu An, cuối cùng được lợi lớn nhất, lại là Lý Dật Phong, vậy không phải trò cười sao?
Lâm Khải Hàng phải thanh trừ thế lực địa phương Sở Nam, hợp tác với Lý Dật Phong, nhất định chỉ có thể là tạm thời, xung đột tất không thể tránh. Từ bố cục nhân sự Cửu An, cũng có thể thấy được vết tích
Hơn nữa, Lưu Vĩ Hồng thân phận đặc biệt, cũng khiến Lâm Khải Hàng rất là e dè. Hầu gia và Lưu gia Bắc Kinh, cũng không phải là bạn tốt. Lâm Khải Hàng chủ quản Sở Nam, đối với Lưu Vĩ Hồng rất chiếu cố, chỉ sợ sẽ khiến cho một số ông lớn ở Bắc Kinh không hài lòng.
Việc này quả thật đáng để cân nhắc.
Lý Hâm nói:
- Một khi đã như vậy, sự tình Mạc Ngôn kia, con thấy cần phải tranh thủ một chút. Tính toán như ý, ai ai cũng biết làm.
Dựa theo suy nghĩ ban đầu của Lưu Vĩ Hồng, sau khi mở ra cục diện Cửu An, quan trường chấn động và cuộc cải tổ lớn tiếp theo sau, khẳng định không thể tránh được. Lưu Vĩ Hồng lúc ấy là muốn “Song hùng tranh bá”, người ngựa của Thiệu Lệnh Hồng toàn diện rời khỏi Cửu An, thân tín Lâm Khải Hàng và Lý Dật Phong nắm thế cục Cửu An trong tay. Hiện tại xem ra, sự tình cũng không hoàn toàn dựa theo suy nghĩ của Lưu Vĩ Hồng mà phát triển. Lâm Khải Hàng là muốn phải ở Cửu An "Nhất thống thiên hạ". Về phần Lưu Vĩ Hồng, tiếp tục làm Bí thư Đảng ủy Công an của hắn, báo lên bộ công an, trao tặng danh hiệu anh hùng vinh dự cấp hai. Phỏng chừng rất nhiều người Bắc Kinh, đều sẽ vui mừng khi nhìn thấy kết cục này.
Lý Dật Phong không để ý đến Lý Hâm, nói với Lưu Vĩ Hồng:
- Vĩ Hồng, Hà Khánh Cường có liên lụy gì không?
Để Mạc Ngôn trở về đảm nhiệm Bí thư Khu ủy khu Hỏa Cự, vấn đề không lớn, nhưng nếu nhắm vị trí của Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật thành phố, thì khó khăn sẽ không nhỏ, Lâm Khải Hàng tám chín phần mười sẽ không đáp ứng. Đương nhiên, nếu Hà Khánh Cường cùng bọn lưu manh ác bá của Cửu An có liên lụy, vậy thì vấn đề lại khác
Lưu Vĩ Hồng trầm ngâm nói:
- Thế lực lưu manh Cửu An, hoành hành nhiều năm như vậy, đồng chí trong bộ máy Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, gần như mỗi người đều ít nhiều có liên hệ với thế lực lưu manh này. Tương đối mà nói, Hà Khánh Cường coi như là khá tốt. Bí thư Lâm và Tỉnh ủy đều có chỉ thị rõ ràng, phải nhanh chóng nghiêm ngặt đả kích tội phạm hình sự nghiêm trọng, nhưng phải chú ý khống chế tốt phạm vi, không được tùy ý mở rộng phạm vi đả kích
Lâm Khải Hàng ra chỉ thị này, có thể nói là chu đáo, thật sự quang minh chính đại. Thế lực lưu manh đương nhiên phải trấn áp, hơn nữa còn phải nhanh chóng nghiêm khắc mà làm, nhưng đả kích phương diện khác, thì phải chú ý khống chế. Đả kích thế lực lưu manh ác bá không có gì, nếu hai bộ máy Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Cửu An toàn quân nhuốm đen, “ trong chính phủ huyện không có người tốt”, vậy ảnh hưởng sẽ rất tồi tệ, sẽ khiến cho tầng cao chú ý, Lâm Khải Hàng cũng tốt, Lý Dật Phong cũng tốt, thậm chí bao gồm bí thư tỉnh ủy Sở Nam tiền nhiệm - Hồ Cao Sơn, trên mặt đều không ánh sáng.
Hà Khánh Cường vấn đề không lớn, chỉ là để y chuyển vị trí cho Mạc Ngôn, ngang nhiên lật đổ y, thì không phải là biện pháp tốt, quá đắc tội với người khác, cũng sẽ lưu lại ấn tượng không tốt, "Lòng lang dạ sói", Lưu Vĩ Hồng không đoàn kết tốt đồng chí cho người khác
Lý Dật Phong mày giương lên
Lưu Vĩ Hồng cười cười, nói:
- Bác Lý, chuyện này, tôi có thể từ Ủy ban Kỷ luật Trung ương bên kia nghĩ biện pháp, tiến hành kiểm tra nội bộ hệ thống kỷ luật, hơn nữa, Hà Khánh Cường bản thân có vấn đề, cũng sẽ có tính tự giác nhất định
Lý Dật Phong hai hàng lông mày lại càng giương lên.
Lý Hâm khóe miệng hiện lên một ý cười.
Lời này nói rất trâu bò!
Nhưng thấy Lưu Vĩ Hồng với thần sắc trầm ổn đến thế, dường như rất có nắm chắc. Nếu thật sự là nhân vật cấp quan trọng của Ủy ban Kỷ luật Trung ương bên kia lên tiếng, cộng thêm “tính tự giác” của bản thân Hà Khánh Cường, việc này quả thật không do Lâm Khải Hàng không đồng ý
Ngẫm lại Lâm Khải Hàng một Bí thư Tỉnh ủy với tư cách lão thành, cứ thỉnh thoảng bị Lưu Vĩ Hồng thế hệ con cháu “đâm” một nhát ở sau lưng như vậy, đính ở trên tường không thể tháo xuống, cũng là khá thú vị.
- Ừ, vậy cứ thử đi
Thật lâu sau, Lý Dật Phong nâng chén trà lên uống một ngụm, giọng điệu lại trở nên trầm ổn hơn bao giờ hết
Lý Hâm lấy thuốc ra, kính cha một điếu, Lưu Vĩ Hồng vội vàng mồi lửa cho Lý Dật Phong. Trong gian phòng riêng, một làn sương khói mờ mờ lan tỏa
Lý Hâm rít hai hơi, nói:
- Tân Minh Lượng không còn đảm nhiệm chức vụ Đảng uỷ, chuyện này cũng khá có ý tứ.
Nói xong, liếc Lưu Vĩ Hồng một cái.
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói:
- Độ tuổi Tân Minh Lượng cũng không kém gì với Phó bí thư Thiệu, cũng sắp đến tuyến, yên tâm đi Hội đồng nhân dân công tác cũng tốt. Công tác của phương diện xây dựng kinh tế này, y quả thật không hiểu lắm
Lý Dật Phong liền cười, nói:
- Vĩ Hồng, công tác trấn áp kết thúc, cái kiêm chức cục trưởng công an kia của con, cũng có thể gỡ bỏ rồi. Sau đại loạn chính là đại trị, Cửu An quả thật phải phát triển tốt kinh tế mới được
- Đúng vậy, bác Lý, con hoàn toàn đồng ý về ý kiến của bác
Trong phòng riêng lần đầu tiên truyền ra tiếng cười sang sảng.
Cười một trận, Lưu Vĩ Hồng hỏi:
- Bác Lý, ở tỉnh định an bài công tác của Vương Thì Hằng như thế nào?
Lý Dật Phong nói:
- Theo ý của Bí thư Lâm, là tính cho anh ta tới Tỉnh ủy trước, tạm thời đảm nhiệm Phó trưởng ban thư ký Tỉnh ủy một thời gian.
Bí thư Thành ủy, là chức vụ có quyền lực nhất trong cán bộ cấp sở, trong lúc cấp bách, cũng không có một chức vụ thích hợp cho Vương Thì Hằng. Đảm nhiệm Phó trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, có thể coi là một kế sách tạm thích ứng, cũng ngầm có ý bị giáng chức. Phải biết hiện tại Tỉnh ủy có năm vị Phó trưởng ban thư ký. Vương Thì Hằng này vừa qua đó, ý tứ hàm súc "Để đó không dùng" vô cùng rõ ràng.
Lưu Vĩ Hồng hai hàng lông mày chau lại, nói:
- Vương Thì Hằng người này, năng lực công tác rất mạnh, tương đối mà nói, đối nhân xử thế cũng khá chính trực. Mấy năm trước kinh tế Cửu An phát triển khá, chủ yếu đều là dựa theo ý tưởng của ông ta mà làm. Khi Tỉnh ủy xử lý cán bộ, tôi cảm thấy cần phải nên đối đãi khác nhau, đem tình hình thực tế mấy năm nay của Cửu An ra mà suy xét thêm
Lý Dật Phong vẻ mặt liền trở nên khá trịnh trọng. Ông biết rõ tính cách Lưu Vĩ Hồng, trong những trường hợp bình thường, sẽ không tùy ý khen ngợi cán bộ nào đó. Lưu Vĩ Hồng đánh giá Vương Thì Hằng như thế, có thể coi là lời tán dương rất cao
- Bác cũng nghe nói qua, Vương Thì Hằng quả thật năng lực công tác không tồi, hành vi cá nhân cũng được. Tuy nhiên tình thế hiện tại thế này, không tiện an bài vị trí thích hợp
Lát sau, Lý Dật Phong nói.
Lưu Vĩ Hồng nhẹ nhàng gật gật đầu, không có nhiều lời.