Phó trưởng ban thư ký Trương và Trịnh Hiểu Yến bắt tay hàn huyên một trận, mới nghĩ ra bên cạnh còn có người khách quan trọng, vội vàng buông tay của Trịnh Hiểu Yến, nói với Lôi Húc Minh:
- Chủ nhiệm Lôi, giới thiệu với anh, vị này là Chủ nhiệm Trịnh Hiểu Yến, cán bộ Ủy ban cải cách phát triển quốc gia, thiên kim tiểu thư của Bộ trưởng Trịnh Bộ giao thông. Chủ nhiệm Trịnh, vị này là Chủ nhiệm Lôi Húc Minh, người phụ trách văn phòng bí thư Lâm tỉnh ủy tỉnh Sở Nam của chúng ta
Lôi Húc Minh tố chất rất tốt, sau khi hàn huyên với Lưu Vĩ Hồng, luôn mỉm cười chờ Phó trưởng ban thư ký Trương giới thiệu người khách cho y, nghe vậy lập tức vươn tay bắt tay với Trịnh Hiểu Yến:
- Xin chào, Chủ nhiệm Trịnh
- Xin chào, Chủ nhiệm Lôi
Lôi Húc Minh cũng bị sự xuất hiện đột ngột của Trịnh Hiểu Yến làm cho có chút bất ngờ, thiên kim tiểu thư của Bộ trưởng Trịnh Bộ giao thông, không phải là lúc nào cũng có thể gặp được. Nhưng tâm tư của Lôi Húc Minh, hiển nhiên càng tỉ mỉ hơn Phó trưởng ban thư ký Trương, mỉm cười hỏi:
- Chủ nhiệm Trịnh và Bí thư Lưu là bạn tốt sao?
Con gái của Bộ trưởng bộ giao thông xuất hiện ở Đại Ninh, lại cùng ăn cơm với con trai của tư lệnh viên Lưu quân khu Đông Nam, có phán đoán như vậy cũng không khó
Trịnh Hiểu Yến cười nói:
- Phải, tôi đến thăm bạn
Phó trưởng ban thư ký Trương có chút kỳ lạ nhìn Lưu Vĩ Hồng, không biết hắn có lai lịch gì, không ngờ được Trịnh đại tiểu thư đích thân từ Bắc Kinh chạy tới Đại Ninh để thăm hắn. Năm 93 không bằng hậu thế, sản nghiệp internet vừa mới khởi bước, hình ảnh của bí thư Lưu, không nhiều người thấy qua, Phó trưởng ban thư ký Trương không quen biết bí thư Lưu cũng hợp lý
Trong một tỉnh có bao nhiêu cán bộ cấp Phó giám đốc sở?
Lôi Húc Minh mỉm cười nói:
- Phó trưởng ban thư ký Trương, vị này chính là bí thư Lưu Vĩ Hồng của Cửu An
Phó trưởng ban thư ký Trương bỗng nhiên hiểu ra, lập tức tiến lên trước một bước, chủ động vươn tay ra bắt tay với Lưu Vĩ Hồng, liên tục nói:
- Xin chào, xin chào, bí thư Lưu, ngưỡng mộ đại danh đã lâu, như sét đánh ngang tai!
Lưu Vĩ Hồng cười bắt tay với Phó trưởng ban thư ký Trương, nói:
- Phó trưởng ban thư ký Trương, không dám nhận!
Nghe cách xưng hô của Trịnh Hiểu Yến đối với Phó trưởng ban thư ký Trương, Lưu Vĩ Hồng tất nhiên đã biết y là ai.
Trương Hiệu Liêm, Phó giám đốc sở giao thông tỉnh, Phó bí thư chi bộ đảng, Phó trưởng ban thư ký tỉnh ủy đương nhiệm. Chính vì thế, Trương Hiệu Liêm mới quen biết Trịnh Hiểu Yến. Đồng chí của sở giao thông tỉnh đến Bắc Kinh làm việc chạy dự án, nếu có thể lôi kéo quan hệ của Trịnh đại tiểu thư, vậy thì ít phí sức mà đạt hiệu quả cao. Huống chi Trịnh Hiểu Yến lại là một con mồi diễm lệ quyến rũ như vậy, người đàn ông nào gặp qua cô một lần, phỏng chừng cũng khó mà quên được
Phó trưởng ban thư ký Trương Hiệu Liêm, chính là cấp giám đốc sở thiết thực, một khi thả ra ngoài, không làm bí thư thành ủy cũng là Chủ tịch thành phố. Thông thường mà nói, từ vị trí Phó trưởng ban thư ký tỉnh ủy đi xuống, khả năng làm bí thư thành ủy rất cao
Lưu Vĩ Hồng cũng khách khí với y vài câu
Chờ đến khi gặp mặt đám người Mã Liên Tú, không khí có chút ngượng ngùng. Mã Liên Tú cũng không ngờ tới, hai người trẻ tuổi ở khách sạn “trên đường thấy bất bình rút đao tương trợ”, quả thật có lai lịch rất lớn
Trịnh Hiểu Yến cười nói với Mã Liên Tú:
- Mã đại tỷ, quần áo bẩn rồi không sao cả, giặt sạch là được rồi
- Hì hì, phải, phải, chuyện nhỏ, chuyện nhỏ…
Mã Liên Tú ngượng ngùng cười, liên tục nói
Nhìn thấy trên người bà xã nước canh ướt át, Trương Hiệu Liêm không khỏi chau mày, hơi không vui hỏi:
- Chuyện gì vậy?
Mã Liên Tú càng xấu hổ, ho khan một tiếng, nói:
- Không có gì, vừa rồi không cẩn thận bị một nhân viên phục vụ đụng phải… Không sao cả, có thể giặt sạch…
Mã Liên Tú vừa nói vừa cởi áo ra, tiện tay đưa cho người phụ nữ trẻ bên cạnh. Vốn Mã Liên Tú rất yêu thích chiếc áo này, bây giờ đã hơi có ý vứt bỏ. Nguyên nhân không gì khác, Trịnh Hiểu Yến nói qua, chiếc áo này là hàng giả. Lúc đầu Mã Liên Tú còn không tin, nay đương nhiên là tin rồi. Trịnh Hiểu Yến là nữ thái tử đến từ Bắc Kinh, ba cô chính là Bộ trưởng giao thông, cách nhìn có thể sai hay sao? Huống chi nhìn thấy cách ăn mặc của Trịnh Hiểu Yến, Mã Liên Tú cũng tự thấy hổ thẹn
Xem ra lúc này, cô quả thật đã làm một con báo quê mùa, bị người ta xem thành trò cười
- Nào, nào, Bí thư Lưu, Chủ nhiệm Trịnh, sớm không bằng đúng lúc, cùng uống một ly
Sau khi hàn huyên, Trương Hiệu Liêm liền nhiệt tình mời
Trịnh Hiểu Yến cười nói:
- Phó trưởng ban thư ký Trương, chúng tôi vừa mới ăn xong cơm rồi
Trương Hiệu Liêm vội vàng nói:
- Không sao mà, ăn cơm rồi cũng có thể cùng uống ly rượu. Chủ nhiệm Trịnh, cô và bí thư Lưu đều là khách quý, hôm nay cho dù thế nào cũng phải nể mặt, Chủ nhiệm Lôi cũng ở đây, mọi người cùng nhau uống một ly đi?
Trương Hiệu Liêm cũng rất rõ ràng, Phó trưởng ban thư ký cấp giám đốc sở như y, ở trong mắt của Lưu Vĩ Hồng và Trịnh Hiểu Yến, phân lượng chỉ sợ còn không bằng Lôi Húc Minh vừa mới được đề bạt đến cấp bậc Phó giám đốc sở. Trưởng ban thư ký của bí thư tỉnh ủy, cho dù là Phó chủ tịch tỉnh bình thường, cũng nhất định phải nể mặt. Hôm nay y mời Lôi Húc Minh, còn không phải vì lôi kéo tình cảm hay sao? Nói trắng ra một chút, chính là nịnh bợ Lôi Húc Minh!
Cấp bậc trên quan trường, từ trước đến nay không nói rõ điều gì, mấu chốt phải xem anh ở vị trí nào
Có cần cùng uống rượu với Lôi Húc Minh hay không, phải xem ý của Lưu Vĩ Hồng rồi. Trịnh Hiểu Yến là bất đắc dĩ
Lôi Húc Minh mỉm cười nói:
- Bí thư Lưu, Chủ nhiệm Trịnh, vậy thì cùng uống rượu đi?
- Được, vậy thì làm phiền rồi
Lưu Vĩ Hồng cũng không do dự, ngậm cười đồng ý. Nếu như Lôi Húc Minh đã mở miệng, không nể mặt sợ là không được, vô duyên vô cớ, không cần phải đắc tội với Lôi Húc Minh để làm gì? Cho dù là Trương Hiệu Liêm, cũng không cần thiết tùy tiện đắc tội
Lập tức mọi người khoác vai nhau, Lưu Vĩ Hồng, Trịnh Hiểu Yến, Lôi Húc Minh và Trương Hiệu Liêm, đi đến căn phòng đã đặt sẵn. Ông chủ của khách sạn Thiên Hoa bước nhanh đến trước, cúi chào. Xem qua, ông rất quen với Trương Hiệu Liêm, Trương Hiệu Liêm hẳn là khách quen của khách sạn Thiên Hoa. Tiền nhiệm Phó giám đốc thường trực sở giao thông tỉnh, đương nhiệm Phó trưởng ban thư ký tỉnh ủy, chỉ cần y muốn, một ngày ba bữa đều có thể giải quyết tại khách sạn. Không biết có bao nhiêu người đang xếp hàng chờ Phó trưởng ban thư ký Trương đại giá quang lâm đến quán ăn của mình, coi như vinh hạnh rất lớn
Trương Hiệu Liêm cũng rất khách khí với ông chủ Thương, bắt tay hàn huyên vài câu. Thông thường cán bộ đi làm ở cơ quan lớn, thế sự nhân tình như vậy đều rèn luyện rất chu toàn.
Căn phòng của khách sạn Thiên Hoa trang hoàng rất xa hoa, cho dù còn không bằng câu lạc bộ Duy Đức, cũng coi như là rất sang trọng rồi. Trong phòng xa hoa còn trang bị thiết bị karaoke CD, Trung Quốc đầu những năm 90, có thể nói là dẫn đầu trào lưu
Tiến vào căn phòng, mọi người muốn đẩy Lôi Húc Minh lên ngồi, Lôi Húc Minh liên tục thoái thác, mời Lưu Vĩ Hồng lên ngồi, Lưu Vĩ Hồng cười khiêm nhường, cuối cùng cũng không từ chối được, Lôi Húc Minh đành phải ngồi vào ghế chủ tọa, Trương Hiệu Liêm ngồi ở vị trí chính tiếp đãi
Hôm nay, Trương Hiệu Liêm chính là mời Lôi Húc Minh, bí thư Lưu và chủ nhiệm Trịnh tất nhiên đều không thể vượt quá
Ông chủ Thương đích thân đốc thúc nhân viên phục vụ, như đàn bướm giữa rừng hoa bưng thức ăn và rượu lên, thời tiết tháng 12, trên trán của ông chủ Thương lại toát mồ hôi, có thể thấy quả thật là rất lao tâm phí sức
Thấy ông chủ Thương trong tay cầm chiếc điện thoại di động màu đen, Lưu Vĩ Hồng cười nói:
- Ông chủ Thương, nếu tiện, xin ông để lại số điện thoại cho tôi đi?
Ông chủ Thương sửng sốt, mới mừng rỡ liên tục gật đầu đồng ý
Đến bây giờ ông cũng không làm rõ Lưu Vĩ Hồng là bí thư ở đâu, chỉ là nghe mọi người xưng hô như vậy, cũng gọi theo như vậy. Nhưng mặc kệ hắn là bí thư ở đâu, lai lịch của hắn rất lớn lại là không hề nghi ngờ gì, không thấy Phó trưởng ban thư ký Trương cũng rất khách khí với hắn sao?
Vừa rồi không cẩn thận đắc tội với đôi kim đồng ngọc nữ này, ông chủ Thương đang đắn đo phải áp dụng cách nào để bù đắp, Lưu Vĩ Hồng liền chủ động muốn lấy số điện thoại của ông, quả thật là vui mừng quá đỗi
Là người làm ăn, ông chủ Thương biết rất rõ, qua lại với nhân vật trên quan trường, phải cẩn thận thế nào. Bạn bè trên quan trường anh có được rồi, đó là trợ lực rất lớn. Nhưng mà một khi không cẩn thận đắc tội, làm không tốt chính là tai họa rất lớn. Khi đúng lúc, người ta vươn ra một đầu ngón tay, nhẹ nhàng gõ gõ thì có thể làm cho anh tan xương nát thịt
Nghèo không đấu với giàu, giàu không đấu với quan, từ xưa đến nay là vậy
Đưa số điện thoại của ông cho Lưu Vĩ Hồng xong, ông chủ Thương lại nói vài câu khách khí, rồi mới cáo từ mà đi
Trương Hiệu Liêm đích thân rót đầy rượu cho Lôi Húc Minh, Lưu Vĩ Hồng, Trịnh Hiểu Yến, cười nói:
- Nào, Chủ nhiệm Lôi, Bí thư Lưu, Chủ nhiệm trịnh, tôi kính ba vị một ly!
Đám người Mã Liên Tú cũng vội vàng đứng lên
Mấy vị hôm nay cùng đến dự tiệc, đều là bạn bè thân thích và cấp dưới tâm phúc vững chắc nhất của Trương Hiệu Liêm, thứ nhất là góp vui trên bàn rượu, thứ hai cũng là giới thiệu cho Lôi Húc Minh quen biết, cũng vì mưu cầu tiền đồ của bọn họ. Từ điểm này mà nói, Trương Hiệu Liêm có thể nói là tinh thông thủ đoạn thao tác quan trường, cũng rất chiếu cố đến cấp dưới tâm phúc thân tín của mình
Trên quan trường cái gọi là kiệu hoa người khiêng người chính là ý này
Từ đó có thể thấy, Trương Hiệu Liêm là lãnh đạo rất được hoan nghênh, phỏng chừng có một đám người trung thành đi theo y
- Bí thư Lưu, Chủ nhiệm Trịnh, vừa rồi thật là ngại quá, tôi kính hai vị một ly!
Một vòng rượu, Mã Liên Tú bưng ly rượu lên, đỏ mặt nói với Lưu Vĩ Hồng và Trịnh Hiểu Yến, vẻ mặt rất là xấu hổ. Nếu nói xin lỗi, Mã Liên Tú thật lòng không muốn xin lỗi. Nhưng thân tại quan trường, chính là hiện thực như vậy. Ai bảo ả vận khí tệ như vậy, ra oai tại khách sạn, không đúng lúc đụng phải hai vị “con ông cháu cha” này thấy bất bình ra tay giúp đỡ?
Nhìn thấy Lôi Húc Minh đều khách khí với Lưu Vĩ Hồng và Trịnh Hiểu Yến như vậy, Mã Liên Tú trong lòng có không muốn, cũng không thể không cúi đầu
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười phất tay, nói:
- Hiểu lầm nhỏ mà thôi, Mã đại tỷ đừng để bụng
Trịnh Hiểu Yến cũng nói:
- Mã đại tỷ, nếu ngày sau tỷ có đến Bắc Kinh, tôi cùng tỷ đi dạo, Bắc Kinh bây giờ có rất nhiều cửa hàng
Trịnh Hiểu Yến có thể nói như vậy, tất nhiên là nể mặt Lưu Vĩ Hồng, không muốn hắn vô duyên vô cớ ở trên quan trường kết một “kẻ thù” như vậy. Trương Hiệu Liêm chính là Phó trưởng ban thư ký tỉnh ủy, có thể không đắc tội vẫn không đắc tội thì tốt hơn
Mã Liên Tú trong lòng không thoải mái
Trịnh Hiểu Yến cho dù mỉm cười, nhưng Mã Liên Tú nghe ra, trong lời nói có ý trêu chọc, cho dù thế nào cũng khó mà che dấu hết. Nhưng lúc này, cũng chỉ có thể cười cảm ơn, nói vài câu khách khí