Quan Gia

Chương 820: Chương 820: Lâm Khải Hàng hạ quyết tâm




 

Quan Gia 

Tác Giả: Hãm Bính  

Chương 820: Lâm Khải Hàng hạ quyết tâm 

Nhóm dịch: Dungnhi  

Nguồn: vipvandan 

 

 

 

- Đồng chí Vĩ Hồng, hãy nói vụ án của Ngũ Bách Đạt đi. Rốt cuộc là nguyên nhân gì, cậu lại chỉ thị đồng chí của cục công an Hạo Dương đi Cửu An bắt người! 

Chốc lát, Lâm Khải Hàng thản nhiên nói. 

Lưu Vĩ Hồng hơi sửng sốt 

Lâm Khải Hàng lời này nói trắng ra, không hề quanh co lòng vòng 

Nghĩ lại một chút, Lâm Khải Hàng áp dụng “chiến lược thẳng thắn” như vậy, dường như cũng có đạo lý. Nhân vật lớn nói chuyện mây mù dày đặc, cũng là phân trường hợp. Ở trường hợp công cộng thì phải mây mù dày đặc. Nói quá thẳng thắn không dễ giải quyết tốt hậu quả. Sự tình luôn không ngừng biến hóa, ở trước mặt mọi người, nói chuyện quá “cứng nhắc”, không để lại một chút đường sống, nếu chẳng may cuối cùng nổi lên biến hóa, kêu nhân vật lớn làm thế nào xuống đài? Hơn nữa, cán bộ phía dưới thường đều quen nhân vật lớn mây mù dày đặc, một khi nhân vật lớn nói "Tiếng thông tục", không khỏi làm cho cán bộ phía dưới hiểu lầm lãnh đạo này không có trình độ. Nhưng hiện tại ở căn phòng bí mật, cả hai đối mặt nhau, suy xét tới xuất thân của Lưu Vĩ Hồng, cùng với bổn ý mà lần này Lâm Khải Hàng triệu kiến hắn nói chuyện, nếu như cũng là nói chuyện mây mù dày đặc, thì có vẻ không đủ thành ý. Phỏng chừng Lưu Thành Thắng hẳn là đã gọi điện thoại cho Lâm Khải Hàng. Dưới tình hình này, Lâm Khải Hàng nhất định phải bày ra cái giá trưởng bối, mà không phải bưng ra cái giá Bí thư tỉnh ủy 

Trưởng bối chỉ điểm dạy bảo vãn bối luôn phải thông tục dễ hiểu mới được 

Vẻ mặt kinh ngạc của Lưu Vĩ Hồng tất nhiên cũng bị Lâm Khải Hàng nhìn thấy hết, trong lòng cũng coi như khá hài lòng. Xem ra Lưu Nhị ương ngạnh này cũng có lúc biết kính sợ 

Điều này rất tốt 

Nếu là không chỗ nào sợ hãi, một mặt khinh suất, Lâm Khải Hàng không thích 

- Bí thư Lâm, vụ án Ngũ Bách Đạt, vừa bắt đầu thì không nên phát sinh, căn cứ tình hình tìm hiểu hiện nay mà xem, đây là một vụ án trả đũa điển hình, tình tiết đặc biệt ác liệt… 

Lưu Vĩ Hồng hơi do dự, liền quyết định lấy thẳng thắn đối với thẳng thắn, vừa mở miệng liền định ra luận điệu trả đũa cho vụ án của Ngũ Bách Đạt, lập tức đơn giản báo cáo tiền căn hậu quả vụ án Ngũ Bách Đạt 

Kỳ thật bản thân vụ án này, Lâm Khải Hàng khẳng định đã tìm hiểu tất yếu. Dù sao gây ra sóng gió lớn như vậy, Lâm Khải Hàng lại muốn mượn cơ hội này, chỉnh đốn thật tốt thế lực bản thổ ở tỉnh, không tỉ mỉ tìm hiểu vụ án, hiển nhiên không thể nào nói nổi 

Chỉ có điều Bí thư Tỉnh ủy nếu mở miệng hỏi, Lưu Vĩ Hồng cũng không thể qua loa xong việc. Hơn nữa Lâm Khải Hàng hiểu vụ án này, ông sẽ từ góc độ của bản thân làm ra phán đoán, phán đoán này, không nhất định nhất trí với phán đoán của Lưu Vĩ Hồng. Lâm Khải Hàng cũng phải tìm hiểu thái độ thật sự của Lưu Vĩ Hồng mới dễ làm ra quyết định cuối cùng 

- Không tham khảo căn cứ khác, vụ án này phát triển tới nay, tối thiểu tồn tại vấn đề của mấy phương diện. Thứ nhất, cơ quan Đảng ủy công an thành phố Cửu An, chính khí không đủ, tà khí có thừa. Khi Ngũ Bách Đạt bị đánh, tôi liền gọi điện thoại cho Bí thư Bành Tông Minh của thành phố Cửu An, phản ánh tình hình với ông ấy. Kết quả, rất nhanh liền xảy ra trả đũa ác liệt hơn. Tình hình này, Bành Tông Minh không nghi ngờ là phải chịu trách nhiệm. Thứ hai, băng dày ba thước, không phải do chỉ một ngày lạnh (có lửa mới có khói). Tình trạng trị an của thành phố Cửu An, không phải chuyện một ngày hai ngày. Một đám lưu manh như Thiệu Minh Chính, khoảng 20 thành viên thì dám ở giữa ban ngày ban mặt công nhiên giết hại quần chúng, hãm hiếp phụ nữ, mà là phát sinh liên tục hai lần, đủ thấy chúng hoành hành không cố kỵ tới nông nỗi nào. Nếu như cơ quan Đảng ủy công an Cửu An đả kích lớn, có đủ sức kinh sợ, còn xảy ra tình hình này sao? Thứ ba, cũng là một điểm quan trọng nhất, đó chính là vấn đề quan niệm của cán bộ. Bí thư Lâm, tôi thừa nhận, cục công an thị xã Hạo Dương không chào hỏi, trực tiếp đi Cửu An bắt người, ở trên trình tự là có vấn đề, nên phê bình. Nhưnh vi phạm trình tự và bảo vệ tài sản sinh mạng của quần chúng không bị xâm phạm, rốt cuộc điểm nào quan trọng hơn, một vài cán bộ của chúng ta thì không phân rõ ràng. Theo họ, e rằng Cửu An có loạn, quần chúng của Cửu An bị giết hại thế nào, đều không phải quan trọng nhất. Quan trọng là cảnh sát của Hạo Dương, vi phạm qui củ. Vậy thì quá đáng lắm rồi, còn được sao? Tôi thì không hiểu, bọn họ rốt cuộc đang lo lắng cái gì? Trong mắt họ, rốt cuộc còn có lợi ích của quần chúng nhân dân hay không? Quần chúng bị đánh trọng thương, bị hãm hiếp, không sao cả, cảnh sát Hạo Dương vừa bắt người thì đâm cho thần kinh bọn họ bị đau rồi. Điều này rất không bình thường! 

Lưu Vĩ Hồng khá thẳng lưng, cao giọng nói, sắc mặt vô cùng nghiêm túc. 

Lâm Khải Hàng chưa từng dự đoán được Lưu Vĩ Hồng sẽ mãnh liệt như thế, vẻ mặt cũng trở nên rất là ác liệt, nâng chén trà lên uống một ngụm, hai hàng lông mày nhíu chặt. Chốc lát, mới chậm rãi nói: 

- Đồng chí Vĩ Hồng, tôi đồng ý một phần ý kiến của cậu, chúng ta có cán bộ cá biệt, cách suy nghĩ quả thật xảy ra vấn đề. Bọn họ coi bản thân trở thành giai cấp đặc quyền. Hiện trạng này, là rất không bình thường. Tình trạng trị an của Cửu An, quả thật không thể tiếp tục loạn như vậy 

Lưu Vĩ Hồng thẳng thắn thân mình, rất chuyên chú nhìn Lâm Khải Hàng 

Hắn biết, Lâm Khải Hàng muốn nói đến chỗ mấu chốt lần này triệu kiến 

- Đồng chí Vĩ Hồng, bây giờ tôi hỏi cậu, nếu như cho cậu đi Cửu An, chủ trì công tác Đảng ủy công an, cậu có lòng tin không, trong khoảng thời gian ngắn nhất, hoàn toàn xoay chuyển tình trạng trị an của Cửu An, khôi phục trật tự xã hội bình thường của Cửu An? 

Lâm Khải Hàng nhìn thẳng Lưu Vĩ Hồng, rất nghiêm túc hỏi 

Lưu Vĩ Hồng không chút do dự nói: 

- Chỉ cần có Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh ra sức ủng hộ, tôi có lòng tin! 

- Trong quân đội không có nói đùa! 

Lâm Khải Hàng nhìn chằm chằm nói một câu. 

Lưu Vĩ Hồng nói: 

- Bí thư Lâm, tôi vẫn là câu đó, chỉ có Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh ra sức ủng hộ, tôi có lòng tin! 

- Được, vậy cậu nói đi, cậu muốn ủng hộ thế nào? 

- Quyền chuyên nhất, thời kỳ đặc biệt phương pháp đặc biệt! 

Lưu Vĩ Hồng lại không chút do dự nói. 

Lưu Vĩ Hồng ở văn phòng của Lâm Khải Hàng khoảng một tiếng rưỡi. Trong lúc này, Lôi Húc Minh chí ít đã 3 lần muốn yết kiến Bí thư tỉnh ủy. Lâm Khải Hàng đã sớm chỉ bảo qua, lần này nói chuyện với Lưu Vĩ Hồng, không có thời gian hạn chế. Trước khi kết thúc buổi nói chuyện với Lưu Vĩ Hồng, bất kỳ công vụ nào khác, toàn bộ xử lý sau 

Chỉ thị rõ ràng như vậy, Lâm Khải Hàng vẫn là lần đầu làm ra đối với Lôi Húc Minh, có thể thấy công tác này, trước mắt là chuyện quan trọng nhất trong lòng Bí thư Lâm, không để cho bất kỳ chuyện gì quấy rầy 

Con cháu quyền quý Bắc Kinh, quả nhiên đãi ngộ khác nhau! 

Lôi Húc Minh âm thầm cảm thán. Chờ Lưu Vĩ Hồng cuối cùng từ trong văn phòng của Lâm Khải Hàng đi ra, thái độ của Lôi Húc Minh càng thêm thân mật đối với Lưu Vĩ Hồng, mỉm cười nhìn theo Lưu Vĩ Hồng biến mất ở góc hàng hiên, mới tiến vào văn phòng của Lâm Khải Hàng tiến hành thu xếp 

Lưu Vĩ Hồng đi trên hành lang rải thảm đỏ của văn phòng số một tỉnh ủy, vẫn sắc mặt bình tĩnh, bước đi trầm ổn, nhìn không ra bất kỳ gợn sóng gì 

Không lâu sau, Lưu Vĩ Hồng lái xe Audi, chạy vào sân trường của đại học Ninh Thanh 

Trước mắt là cuối tháng 8, đại học Ninh Thanh chưa khai giảng, nhưng Chu Ngọc Hà vẫn ở lại trường. Cô đã tốt nghiệp nghiên cứu sinh. Lần trước khi gọi điện thoại cho Lưu Vĩ Hồng, Chu Ngọc Hà nói cho hắn biết, bản thân quyết định ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu, đã đệ trình giấy xin phép cho hệ tâm lý học đại học Stanford Mỹ. Trước mắt đang chuẩn bị kỳ thi Toelf 

Hoàn cảnh ở trường, yên tĩnh một chút, càng thích hợp tính cách không màng danh lợi của cô 

Chu Ngọc Hà là học sinh giỏi của đại học khoa y Minh Châu, tiếng Anh cực giỏi, sau khi tốt nghiệp, cũng không từng bỏ lại. Phỏng chừng thi Toelf vấn đề không lớn, nhưng còn có công tác chuẩn bị cần phải làm 

Đối với quyết định này của Chu Ngọc Hà, Lưu Vĩ Hồng giơ hai tay tán thành. Đây vốn chính là “đường lối” mà ban đầu Lưu Vĩ Hồng đã thiết kế cho Chu Ngọc Hà. Bởi vì nguyên nhân lịch sử, tâm lý học hiện đại, vẫn là nước Âu Mỹ phát triển hơn một chút. Nhất là hệ tâm lý học của đại học Stanford, càng là nổi danh thế giới. Thông thường mà nói, quốc gia Châu Âu khá coi trọng nghiên cứu của tâm lý học xã hội, mà đại học Mỹ lại càng chú ý nghiên cứu tâm lý học cá nhân, rất là ăn khớp với môn chính của Chu Ngọc Hà 

Đại học Ninh Thanh đang nghỉ hè, cô quản lý ký túc xá cũng khá cô đơn lạnh lẻo, nhưng cũng không ngăn cản Lưu Vĩ Hồng đi vào ký túc xá nữ tìm Chu Ngọc Hà. Nếu là lúc không nghỉ hè, cô quản lý ký túc xá cảnh giác cũng khá cao. Người đến huyên náo quá nhiều rồi, cô quản lý ký túc xá tất nhiên cũng phiền. Lần này suốt hai tháng cũng không thấy bao nhiêu bóng người, cô quản lý đương nhiên thấy ai cũng thuận mắt. Càng huống chi Lưu Vĩ Hồng lái xe hơi tới, ăn mặc chỉnh tề, khí phách trầm ổn, nghiễm nhiên nhân vật lớn, cô quản lý tất nhiên xem trọng Bí thư Lưu hơn 

Vừa đến trước ký túc xá của Chu Ngọc Hà thì nghe thấy bên trong truyền ra âm thanh nói chuyện, thỉnh thoảng xen lẫn tiếng cười trong trẻo của Hoàng Đào Hoa. Lưu Vĩ Hồng giật mình, trường học đang nghỉ hè, siêu thị nhỏ của Hoàng Đào Hoa kinh doanh khá ế ẫm, nên có thời gian tới nói chuyện phiếm với Chu Ngọc Hà 

Cửa của ký túc xá khép hờ, Lưu Vĩ Hồng cũng không gõ cửa, nhẹ nhàng đẩy ra một cái khe hở, thò đầu vào nhìn xung quanh 

- A… 

Hoàng Đào Hoa phát hiện “dị thường” trước, giật mình hoảng sợ, kinh hô ra tiếng. 

Hành vi lúc này của Bí thư Lưu, quả thật không xứng với thân phận của hắn 

- Lưu đại ca? 

Ngay sau đó, Hoàng Đào Hoa nhận ra Lưu Vĩ Hồng, không khỏi bất ngờ, khẩn trương đứng lên. 

- Ha hả, hai người trốn ở trong ký túc xá làm gì vậy? 

Lưu Vĩ Hồng đẩy cửa ra, cười ha ha đi vào 

Chu Ngọc Hà nhìn người đàn ông đột nhiên xuất hiện, trên gương mặt trắng nõn nổi lên hai khối đỏ ửng 

- Lưu đại ca, anh mau ngồi… 

Hoàng Đào Hoa luống cuống tay chân đem ghế dựa cho Lưu Vĩ Hồng, vừa khúc kha khúc khích “báo cáo” nói: 

- Ngọc Hà tỷ mấy ngày rồi cũng không có ra khỏi cửa, tôi đến đây nói chuyện với tỷ ấy, đang làm công tác cho tỷ, ngày mai dẫn tôi đi ra ngoài chơi 

Hoàng Đào Hoa mặc đầm eo cao model, tóc uốn lọn nhỏ, gương mặt đỏ rực, trong miệng vui vẻ nói, có vẻ rất hoạt bát. Xem ra cô đã hoàn toàn đi ra khỏi vết thương ngày xưa, bắt đầu cuộc sống mới thật sự 

Còn không phải sao, cô cũng đã làm công tác tư tưởng cho Chu Ngọc Hà rồi 

Lưu Vĩ Hồng ngồi xuống, quan sát Chu Ngọc Hà vài lần, vẫn là bộ dạng cũ, bộ đồ thoải mái đơn giản, vẻ mặt thản nhiên, dường như hơi béo một chút. 

Chu Ngọc Hà bị hắn nhìn đến nổi có chút xấu hổ, liền trừng mắt nhìn hắn một cái 

Thấy tình hình như vậy, Hoàng Đào Hoa hé miệng cười, vội vàng rót ly nước cho Lưu Vĩ Hồng, cười nói: 

- Lưu đại ca, hai người nói chuyện đi, trong tiệm của tôi còn chút việc, tôi đi trước đây! 

Nói xong, cũng không chờ Lưu Vĩ Hồng trả lời, chạy nhảy mà đi rồi, khi xoay lưng, lén lén làm mặt quỷ với Chu Ngọc Hà 

Chu Ngọc Hà không kìm nổi khẽ cười một cái, rất là kiều diễm. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.