Quan Gia

Chương 1258: Chương 1258: Lời tuyên bố chính thức đằng đằng sát khí




- Bí thư Lưu, chúng tôi đã nắm được tình hình. Trì Điền Nhị Nam thực sự không thể chấp nhận nổi!

Sau khi Chu Toàn Hỉ lại chào hỏi Ngụy Phượng Hữu, Hàn Tất Thành và mấy đồng chí lãnh đạo chủ chốt của khu Ninh Dương xong, liền xoay người nói với Lưu Vĩ Hồng, với dáng vẻ đầy căm phẫn.

- Tổng lãnh sự Chu, quả thật là như thế. Trì Điền Nhị Nam vốn chính là phần tử cánh hữu. Chính khách vì phiếu bầu sẽ không từ bất kỳ việc xấu nào. Căn cứ vào sự phân tích của chúng tôi, hôm nay Trì Điền Nhị Nam phát biểu những lời vô liêm sỉ như vậy, cũng không phải tâm huyết nhất thời dâng trào, mà là đã có mưu tính từ trước.

Lưu Vĩ Hồng chậm rãi nói.

Tối hôm qua, bọn họ mới đến sân bay Đại Ốc, liền phát hiện việc tiếp đón phía bên Nhật Bản có vấn đề. Rõ ràng là đón tiếp bọn họ không được chu đáo. Hơn nữa, sáng nay Gia Đằng Chính Phu ngạo mạn vô lễ cùng với đám người Trì Điền Nhị Nam tới muộn ba mươi phút, cũng biểu hiện, việc này quả thật đã có kế hoạch từ trước.

Nhất định là Trì Điền Nhị Nam muốn thị uy với đoàn đại biểu thành phố Kinh Hoa, để gây thiện cảm với bên cánh hữu.

Chu Toàn Hỉ gật đầu, trầm giọng nói:

- Tôi đồng ý với phân tích của Bí thư Lưu. Tôi đã báo cáo tình huống này với đại sứ quán và lãnh đạo bộ. Toàn bộ những việc này đều là có mưu tính trước, là sự kiện mang tính ngoại giao, trách nhiệm hoàn toàn thuộc về bên Nhật. Trì Điền Nhị Nam đã làm những gì, thương tổn nghiêm trọng tới cảm tình của nhân dân Trung Hoa. Tôi kiên trì cho rằng, Trì Điền Nhị Nam nhất định phải xin lỗi.

Đám người Ngụy Phượng Hữu Hàn Tất Thành liền âm thầm thảo luận.

Thành thật mà nói, sau khi phát sinh xung đột ngoại giao, tất nhiên đám người Ngụy Phượng Hữu vô cùng tức giận, đồng thời trong lòng cũng có chút không yên. Là cán bộ lãnh đạo địa phương, bọn họ thiếu kinh nghiệm xử lý trong lĩnh vực tranh cãi đối ngoại. Hơn nữa, ngoại giao không phải là việc nhỏ. Mặc dù lời nói và việc làm của Trì Điền Nhị Nam là vô cùng vô liêm sỉ, nhưng phản ứng của Lưu Vĩ Hồng cũng kịch liệt khác thường, trực tiếp đối mặt lên án mạnh mẽ Trì Điền Nhị Nam nói hươu nói vượn, mắng y là thất phu đầu bạc lão tặc râu trắng.

Không thể không nói rằng quá "mãnh liệt" rồi.

Nếu chẳng may gây ra náo loạn lớn, ảnh hưởng quan hệ giao hữu với nước Nhật. Làm so có thể gánh vác được trọng trách này?

Hiện giờ, nghe Chu Toàn Hỉ nói vậy, cuối cùng mọi người cũng cảm thấy an tâm hơn một chút. Chu Toàn Hỉ là tổng lãnh sự tại thành phố Đại Ốc, với thân phận địa vị là thành viên ngoại giao có chút trọng yếu. Ông ta cũng nói như thế, hẳn là cũng đã nhận được chỉ thị của lãnh đạo cấp trên. Cho dù chưa từng nhận được chỉ thị, ít nhất ông ta là quan ngoại giao có thâm niên như vậy so với cán bộ địa phương khẳng định càng biết cách xử trí như thế nào trước những tranh cãi ngoại giao này.

Xem ra, phương thức mà Lưu Vĩ Hồng áp dụng lúc đầu, là rất chính xác.

- Xin hỏi tổng lãnh sự Chu, đại sứ quán và lãnh đạo bộ có chỉ thị rõ ràng như thế nào về hành động tiếp theo hay không?

Chu Toàn Hỉ hơi trầm ngâm, nói:

- Bí thư Lưu, lãnh đạo bộ tạm thời còn chưa có chỉ thị chính xác. Nhưng tôi đã quyết định tổng lãnh sự quán sẽ trình văn bản kháng nghị như vậy với Trì Điền Nhị Nam và Ủy ban nhân dân thành phố Đại Ốc, kháng nghị lời nói và việc làm của Trì Điền Nhị Nam không thỏa đáng một cách nghiêm trọng. Y nhất định phải xin lỗi. Cơ bản, đây là điều kiện tiên quyết để xử trí thích đáng việc này.

Vẻ mặt rất là bình tĩnh.

- Cảm ơn tổng lãnh sự Chu. Cảm ơn các đồng chí ngoại giao trên mặt trận đã ủng hộ mạnh mẽ như vậy!

Khuôn mặt Lưu Vĩ Hồng liền cung kính, nắm chặt tay Chu Toàn Hỉ, nói.

Chu Toàn Hỉ cũng nhanh chóng nắm chặt tay Lưu Vĩ Hồng, nói:

- Không cần khách khí. Bí thư Lưu vừa rồi cũng đã nói chúng ta là người một nhà. Việc này, đã không còn... là chuyện của riêng thành phố Kinh Hoa, cũng chuyện của bên ngoại giao của chúng tôi.

- Cảm ơn. Tổng lãnh sự Chu, chúng ta đã quyết định về nước. Hiện tại cần tới sân bay.

- Được. Tôi sẽ tiễn các đồng chí tới sân bay.

Chu Toàn Hỉ cũng không mấy do dự, lập tức nói:

- Tuy nhiên, Bí thư Lưu, trước khi đi ra sân bay, tôi đề nghị đoàn đại biểu các anh đưa ra lời tuyên bố chính thức nghiêm túc bác bỏ những lời nói không thỏa đáng của Trì Điền Nhị Nam!

- Nên thế!

Chu Toàn Hỉ liền lập tức quay lại gật đầu với Thẩm Thái Đỉnh.

Thẩm Thái Đỉnh lập tức lấy từ trong tập công văn, một tờ giấy màu trắng, đưa cho Lưu Vĩ Hồng.

Đây là một lời tuyên bố ngắn gọn chính thức. Bên tổng lãnh sự quán, đã đưa ra lời tuyên bố của đoàn đại biểu thành phố Kinh Hoa mời Lưu Vĩ Hồng xem qua nội dung. Cái này cũng là do tổng lãnh sự quán chuẩn bị. Dù sao đám người Lưu Vĩ Hồng cũng không phải quan ngoại giao, đối với các trình tự có liên quan cùng với cách đặt từ đặt câu tự nhiên cũng không quen thuộc bằng các đồng chí bên ngoại giao.

Ngôn luận nhằm vào Chủ tịch thành phố Trì Điền Nhị Nam thành phố Đại Ốc của nước Nhật Bản. Đoàn đại biểu thành phố Kinh Hoa nghiêm túc chỉ ra: trong lịch sử, quân đội Nhật từng xâm lược Trung Quốc, giết hại rất nhiều người Kinh Hoa, bằng chứng nhiều như núi không thể dễ dàng gạt bỏ. Từ lâu, trên diễn đàn quốc tế đã sớm biết về điều này. Lời nói của anh như vậy là không chịu trách nhiệm, là bẻ cong lịch sử và tỏ ra không tôn trọng người dân Trung Hoa. Chúng tôi hy vọng có thể được nhận thức và đối xử đúng đắn về đoạn lịch sử trên, thực sự tiếp thu bài học lịch sử, làm những việc có ích cho mối quan hệ hữu nghị giữa hai nước Trung Hoa và Nhật Bản và mỗi quan hệ hữu nghị của nhân dân hai thành phố.

Đây là toàn bộ nội dung của lời tuyên bố chính thức.

Hai hàng lông mày Lưu Vĩ Hồng hơi nheo lại, dường như không hài lòng lắm, thuận tay đưa bản nội dung cho Ngụy Phượng Hữu đang đứng bên cạnh, truyền lại cho toàn thể các đồng chí đoàn đại biểu đọc.

Chu Toàn Hỉ thấp giọng hỏi:

- Bí thư Lưu có ý kiến gì với lời tuyên bố này sao?

- Có!

Lưu Vĩ Hồng không chút do dự gật đầu.

- Lời tuyên bố này quá nho nhã lễ độ, căn bản không thể biểu đạt hết sự phẫn nộ trong lòng chúng tôi lúc này.

Lời nói này rất hàm súc.

Lưu Vĩ Hồng chẳng khác gì nói trực tiếp: các anh quá khách khí đối với lão quỷ Trì Điền Nhị Nam này.

Chu Toàn Hỉ hơi kinh hãi, rất thận trọng nói:

- Vậy Bí thư Lưu cho rằng, ta nên sửa như thế nào?

Lưu Vĩ Hồng liếc mắt nhìn Cao Thượng một cái. Cao Thượng hiểu ý, lập tức lấy ra giấy bút từ trong túi công văn ra, đưa tới tay Lưu Vĩ Hồng. Lưu Vĩ Hồng nhận lấy, chậm rãi đi đến ghế nghỉ ở đại sảnh, hơi trầm ngâm, sau đó lập tức đặt giấy lên bàn, viết rất nhanh.

Ngôn luận nhằm vào Chủ tịch thành phố Trì Điền Nhị Nam thành phố Đại Ốc nước Nhật Bản, đoàn đại biểu thành phố Kinh Hoa nghiêm túc chỉ ra: trong lịch sử, quân đội Nhật từng xâm lược Trung Quốc, giết hại rất nhiều người Kinh Hoa, bằng chứng nhiều như núi không thể dễ dàng gạt bỏ. Từ lâu, trên diễn đàn quốc tế đã sớm biết về điều này. Lời nói của anh như vậy là không chịu trách nhiệm, là bẻ cong lịch sử và nói xấu nghiêm trọng tới người dân Trung Hoa. Toàn thể thành viên đoàn đại biểu thành phố Kinh Hoa tỏ ra rất oán giận đối với việc này. Trì Điền Nhị Nam nhất định phải xin lỗi người dân Kinh Hoa. Nếu không, toàn bộ hậu quả xuất phát từ việc này, đều do Trì Điền Nhị Nam và Ủy ban nhân dân thành phố Đại Ốc chịu trách nhiệm! Đừng bảo là không báo trước!

Nhìn thấy lời tuyên bố "đằng đằng sát khí" này, Chu Toàn Hỉ, Thẩm Thái Đỉnh và đám người Ngụy Phượng Hữu ngây ngẩn cả người.

- Bí thư Lưu, dùng từ như vậy có phải quá gay gắt hay không...

Một lúc sau, Chu Toàn Hỉ thử thương lượng.

Lưu Vĩ Hồng khoát tay, nói:

- Tổng lãnh sự Chu, tôi cho rằng, căn cứ vào lời nói và việc làm của Trì Điền Nhị Nam, bọn họ căn bản đã có mưu tính từ trước, mới đưa ra lời khiêu khích nghiêm trọng về phía chúng ta. Trì Điền Nhị Nam chẳng những nói xấu toàn thể nhân dân thành phố Kinh Hoa một cách nghiêm trọng, cũng là khiêu khích đối với bản thân tôi. Nhất định phải kiên quyết đánh trả. Đối với kẻ khốn khiếp như Trì Điền Nhị Nam này, không cần nói khách khí làm gì. Y muốn đấu, tôi hầu tiếp tới cùng!

Mọi người hoảng sợ!

Lời nói này, so với lời tuyên bố của Lưu Vĩ Hồng còn "Đằng đằng sát khí" hơn nhiều, còn kém chút thì chính miệng hắn nói thẳng ra hai chữ "Chiến tranh" rồi.

Tuy nhiên nhìn vẻ mặt kiên định của Lưu Vĩ Hồng, tất cả mọi người thực sự sáng suốt đều ý thức được, Lưu Vĩ Hồng không phải đang nói giỡn. Có lẽ trong lòng hắn, "cuộc chiến" giữa hắn và Trì Điền Nhị Nam đã bắt đầu rồi.

Mặc kệ là ai, một khi đã kích động ý chí chiến đấu của Lưu Vĩ Hồng rồi, muốn đơn giản mà kết thúc cũng không dễ dàng như vậy!

Mắt thấy Chu Toàn Hỉ còn đang do dự, Lưu Vĩ Hồng chậm rãi nói:

- Tổng lãnh sự Chu, đây là lời tuyên bố chính thức của đoàn đại biểu thành phố Kinh Hoa, mong tổng lãnh sự Chu cứ theo nguyên văn mà phát hành. Toàn bộ trách nhiệm và hậu quả, do Lưu Vĩ Hồng tôi gánh vác.

Vẻ mặt Lưu Vĩ Hồng nghiêm nghị!

Tôi mới là đoàn trưởng đoàn đại biểu thành phố Kinh Hoa!

- Được, tôi tôn trọng ý kiến của Bí thư Lưu và các đồng chí Kinh Hoa. Tiểu Thẩm, y theo nguyên văn mà phát hành!

Chu Toàn Hỉ cũng không do dự được bao lâu, lập tức giao lời tuyên bố chính thức cho Thẩm Thái Đỉnh, dặn dò với thần sắc nghiêm trọng.

Từ vẻ mặt vô cùng kiên định của Lưu Vĩ Hồng, Chu Toàn Hỉ ý thức được, ông ta không thể thay đổi được ý kiến của Lưu Vĩ Hồng. Giống như ý mà Lưu Vĩ Hồng đã nói, hắn mới là đoàn trưởng đoàn đại biểu thành phố Kinh Hoa. Nếu Chu Toàn Hỉ không đồng ý phát lời tuyên bố này, rất có khả năng, Lưu Vĩ Hồng sẽ lấy danh nghĩa đoàn đại biểu thành phố Kinh Hoa mà trực tiếp phát ra, như vậy sẽ có mâu thuẫn với lời tuyên bố chính thức của bên lãnh sự quán, như vậy lại càng thêm phiền toái. Khác nào nói cho bên Nhật Bản biết, bên trong chúng tôi đã có sự bất đồng.

Như vậy khẳng định là không được.

Thẩm Thái Đỉnh đáp ứng một tiếng, rảo bước rời đi.

Sau đó, xe buýt do bên khách sạn liên hệ, cũng tới cửa rồi.

Lưu Vĩ Hồng lập tức nhìn Chu Toàn Hỉ nói:

- Tổng lãnh sự Chu, hiện tại không cần thiết phải ở lại khách sạn, chúng ta đi tới sân bay thôi.

- Được. Bí thư Lưu, Chủ tịch khu Ngụy, mời!

Tới cửa rồi, Chu Toàn Hỉ mời Lưu Vĩ Hồng và Ngụy Phượng Hữu lên xe con của mình. Lưu Vĩ Hồng cười, khéo léo từ chối, trái lại còn mời Chu Toàn Hỉ cùng với toàn thể các đồng chí trong đoàn đại biểu cùng lên xe buýt đi ra sân bay.

Trong lúc này, toàn bộ đoàn đại biểu thành phố Kinh Hoa chính là một "đoàn quân chiến đấu", Lưu Vĩ Hồng thân là người chỉ huy đoàn quân chiến đấu này, đương nhiên lúc nào cũng phải ngồi cùng với cấp dưới của mình.

Chỉ huy quân sự và lãnh đạo chính trị có rất nhiều chỗ giống nhau.

Trong lịch sử có rất nhiều nhân vật lớn nổi tiếng, thường thường là một người mà đảm đương hai vị trí, vừa là lãnh tụ chính trị nổi tiếng, vừa là thiên tài chỉ huy quân sự. Ví dụ như Napoléon, Washington, lãnh tụ vĩ đại và thủ trưởng tối cao cũng đều như thế.

Chu Toàn Hỉ trái lại cũng không từ chối, cùng mọi người lên xe buýt. Xe con của ông ta đi theo xe buýt.

Năm mươi phút sau, xe buýt đã đến sân bay. Vừa mới dừng lại, một chiếc xe Mercedes Benz xa hoa, cũng “két” một tiếng, dừng lại phía sau xe buýt. Đường Tân Vũ từ trên xe Mercedes Benz nhảy xuống.

- Vĩ Hồng!

Đường Tân Vũ giơ tay lên đi nhanh về phía Lưu Vĩ Hồng.

- Mụ nội lão quỷ Trì Điền Nhị Nam này!

Vừa đi tới trước mặt Lưu Vĩ Hồng, vẻ mặt Đường Tân Vũ liền đầy giận dữ, nổi giận đùng đùng quát lớn.

Chu Toàn Hỉ hoảng sợ biến sắc, kinh ngạc nhìn Đường Tân Vũ, không biết vị "Hảo hán" này lại từ đâu chạy tới.

Lưu Vĩ Hồng bắt tay Đường Tân Vũ xong, nói:

- Tân Vũ, làm tốt công tác chuẩn bị chiến đấu rồi sao?

- Đương nhiên! Chúng ta tuyệt đối không thể cứ như vậy mà đi được, nhất định phải dạy cho lão một bài học!

Chu Toàn Hỉ càng thêm kinh ngạc. Giọng điệu của người này cũng thật sự không nhỏ.

Lưu Vĩ Hồng gật đầu, lập tức dẫn Đường Tân Vũ tới giới thiệu với Chu Toàn Hỉ.

Chu Toàn Hỉ vừa nghe, liền bừng tỉnh ngộ. Tôi tưởng là ai chứ, hóa ra là một trong những ông chủ lớn của tập đoàn Viễn Tín, không trách được lại da trâu hò hét như vậy, quả nhiên cũng là người có năng lực.

Lập tức khách khí bắt tay Đường Tân Vũ, chào hỏi đủ lễ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.