Trái ngược với Chu Kiến Quốc trong nhà khách quý chật nhà chính là Chủ tịch huyện Đặng Trọng Hòa trong nhà lạnh tanh, không một người khách đến nhà. Mặc cho ai cũng biết rằng, Chủ tịch huyện Đặng hiện tại tâm tình cực xấu, cho dù là thân tín của Đặng Trọng Hòa, cũng sẽ không vào lúc này đến nhà thăm hỏi. Không muốn bị mắng!
Về phần những cán bộ không phải thân tín, thì càng không đến nhà. Lúc này, không biết tránh ở đâu vui sướng khi người gặp họa
Tiểu Đặng ơi tiểu Đặng, cho anh khoác lác!
Thế nào, hiện tại héo rồi chăng? Hai cái bánh lớn từ trên trời giáng xuống, ngơ ngẩn một cái cũng chưa ăn. Xem ra con đường làm quan của tiểu Đặng bắt đầu gian nan phức tạp rồi. Đây cũng thật là ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây (không cố định, thường xuyên thay đổi)
Đặng Trọng Hòa yên lặng ngồi ở sô pha hút thuốc, trong ti vi đối diện kêu quang quác khá vui, là một bộ phim đánh võ Hongkong, trên màn hình một mảnh gà bay chó sủa. Đinh Dương ngồi ở một bên xem TV, khuôn mặt xinh đẹp xụ xuống, tâm tình cũng rất là không tốt.
Đinh Dương là vợ của Đặng Trọng Hòa, nhìn qua rất trẻ, bộ dáng không đến 30 tuổi. Trên thực tế cũng trẻ, quả thật không đến 30 tuổi. Đinh Dương không phải vợ đầu của Đặng Trọng Hòa, vợ đầu rất sớm trước đó đã ly dị rồi. Khi đó Đặng Trọng Hòa vẫn còn là cán bộ nhỏ, không thấy nhiều tiền đồ. Chuyện ly dị cho ông ta kích thích rất lớn, hạ quyết tâm phải làm ra chuyện lớn, công tác cố gắng gấp bội, sau này quả nhiên trở nên nổi bật, đảm nhiệm Phó chủ tịch huyện. Liền có người nhiệt tình bắc cầu giật dây cho ông, đã giới thiệu Đinh Dương, nhỏ hơn Đặng Trọng Hòa đúng 10 tuổi. Giống như Hùng Quang Vinh, Trương Diệu Nga, chồng già vợ trẻ điển hình
Cái tên Đinh Dương, nghe ra vô cùng nam tính hóa, nhưng người lại xinh xắn lanh lợi, khuôn mặt kiều mỵ, rất quyến rũ.
Chỉ có điều hiện tại tâm tình không tốt, sắc mặt tự nhiên cũng không tốt
Lần trước Bí thư Khang xảy ra tai nạn giao thông, liền có Nhuận Mật nói đùa với bà, nói chúc mừng bà sắp trở thành “đệ nhất phu nhân” Lâm Khánh, kết quả là cô Vu trở thành “đệ nhất phu nhân”. Lần này, lại có người chúc mừng bà trước, nào ngờ vẫn là giỏ trúc múc nước công dã tràng.
Đinh Dương còn trẻ khí thịnh, khi ở nhà làm khuê nữ nói một không hai, xuất giá chính là phu nhân Phó chủ tịch huyện, càng là đường làm quan rộng mở. Kết hôn được vài năm, Đặng Trọng Hòa làm Chủ tịch huyện, tương lai phát triển vô hạn. Đi đến đâu cũng được người ta tôn kính, lời nịnh hót như thủy triều, nghe qua quả thật có tác dụng
Ai biết hiện tại tình thế lại chuyển tiếp đột ngột, Đặng Trọng Hòa bỗng nhiên thành "trò cười", Đinh Dương trong lòng nghẹn tức!
Trước kia người ta kêu bà “phu nhân Chủ tịch huyện”, đó là vinh quang thế nào, hiện giờ danh hiệu “phu nhân Chủ tịch huyện”, giống như thành một loại châm chọc, khiến Đinh Dương trong lòng vô cùng không được tự nhiên.
Lòng người, ai nói chuẩn được đâu?
- Này, anh bớt hút thuốc được không? Sặc chết!
Bỗng nhiên, Đinh Dương ho khan vài tiếng, giơ tay ở trước mặt múa may vài cái, nổi giận đùng đùng nói.
Đặng Trọng Hòa mặc kệ, tiếp tục hút thuốc
Tuy rằng bọn họ là chồng già vợ trẻ, nhưng Đặng Trọng Hòa không phải Hùng Quang Vinh, không sợ bà xã. Tương phản, tình hình chung là Đinh Dương nghe Đặng Trọng Hòa. Đương nhiên, cãi vã nhau trong cuộc sống là chuyện thường
Hiện tại Chủ tịch huyện Đặng tâm tình kém, làm sao để ý tới kháng nghị của Đinh Dương?
- Anh…Em thấy, anh chính là quá độc rồi, cho nên lãnh đạo cấp trên đều thấy anh chướng mắt. Anh xem Chu Kiến Quốc người ta vì sao thăng quan nhanh như thế, người ta làm việc dứt khoát không day dưa
Đinh Dương thấy Đặng Trọng Hòa không có động tĩnh, quả thật tức chết, la hét với ông ta
Đặng Trọng Hòa sắc mặt lập tức liền đen xuống, hung hăng trừng mắt nhìn bà, từ trong kẽ răng rặn ra 4 chữ:
- Cố tình gây sự!
Kỳ thật Đinh Dương lời vừa ra khỏi miệng liền hối hận. Đây không phải rắc muối lên vết thương sao? Làm không tốt sẽ chọc cho Đặng Trọng Hòa giận dữ. Nói thật, khi Đặng Trọng Hòa thật sự tức giận Đinh Dương vẫn là hơi sợ hãi. Người đàn ông này làm quan lâu rồi, nhất là làm lãnh đạo chủ chốt, thật sự nổi giận lên người bình thường cũng không thể chống nổi
Lúc này Đặng Trọng Hòa chỉ nói một câu, coi như là rất chú ý
Tuy nhiên Đinh Dương cũng là một bụng lửa, thấy Đặng Trọng Hòa coi bà không ra gì, cơn tức trong lòng không tiêu tan được, lập tức đứng lên, chạy đến bên cửa sổ mở hết tất cả những cửa sổ đã đóng chặt. Lập tức, một cơn gió lạnh thổi thẳng vào, nhiệt độ trong phòng chợt giảm xuống
Đã tháng 11, thời tiết của Lâm Khánh khá lạnh. Tuy rằng còn chưa cần mở máy sưởi, nhưng mở cửa sổ ra, thời gian dài cũng không chịu nổi. Nhưng gió lạnh thổi vào, mùi khói thuốc trong nhà cũng nhạt hơn không ít
Đặng Trọng Hòa cũng không để ý tới, tự hút thuốc.
Từ khi Chu Kiến Quốc chủ quản huyện Lâm Khánh, cơn nghiện thuốc lá của Đặng Trọng Hòa có khuynh hướng tăng lên, mấy ngày nay càng hút nhiều hơn
Đinh Dương đứng ở phía sau Đặng Trọng Hòa, tức giận trừng mắt nhìn ông, bỗng nhiên sắc mặt hơi biến đổi, lại hoá ra, tóc bạc trên đầu của Đặng Trọng Hòa dường như trong thời gian ngắn đã tăng nhiều hơn, nhìn một cái đều có thể nhìn ra được. Trước kia chỉ là vài cọng, không hề thấy rõ. Xem ra những ngày này, ông quả thật rất lao tâm phí sức. Đinh Dương lại đau lòng
Cho dù Đặng Trọng Hòa là kết hôn lần hai, nhưng Đinh Dương là kết hôn lần đầu, giống như tất cả những người vợ đầu khác, Đinh Dương kỳ thật rất để ý người đàn ông của mình. Đặng Trọng Hòa thật sự ngã bệnh, làm sao được?
Nghĩ đến đây, cơn tức trong lòng Đinh Dương lập tức chạy mất tăm, lại yên lặng đi đóng cửa sổ lại, chạy đi pha một ly trà đậm nóng hổi, đặt trước mặt Đặng Trọng Hòa, dịu dàng nói:
- Đừng nghĩ nữa, Chủ tịch huyện cũng rất tốt. Có những những phấn đấu cả đời, ngay cả Chủ tịch xã cũng không thể làm. Chúng ta không so với người ta, được không?
Nói xong, giơ tay cầm lấy mẩu thuốc lá kẹp trong tay của Đặng Trọng Hòa, ấn vào gạt tàn thuốc
- Không sao. Anh chỉ là không phục, chẳng lẽ năng lực của anh, thật sự không bằng người ta sao?
Đinh Dương an ủi nói:
- Không phải vấn đề năng lực. Anh có thể làm Chủ tịch huyện, cũng đã chứng minh năng lực của anh. Có những chuyện không thể cưỡng cầu, phải có vận khí nữa. Hiện tại không thuận lợi lắm, nói không chừng khoảng thời gian này qua đi, vận khí sẽ chuyển tốt, mọi chuyện thuận lợi
Đặng Trọng Hòa khẽ mỉm cười, nói:
- Cũng phải. Trước kia, anh cũng không nghĩ tới có một ngày có thể làm được Chủ tịch huyện. Làm người chính là không biết đủ
Đinh Dương gật gật đầu, liền ngồi xuống kế bên Đặng Trọng Hòa, khoát cánh tay ông, tựa đầu trên vai ông, hạ giọng nói:
- Không làm Bí thư cũng không sao, bình an chính là phúc rồi
Đặng Trọng Hòa cười mà không nói.
Khiến ông cứ như vậy bình tĩnh hòa nhã, hiển nhiên là không thực tế. Mặc cho ai cũng có cách nghĩ, nhưng lại không cần thiết phải nói với Đinh Dương. Đinh Dương tuổi trẻ, lại là phụ nữ, chuyện trên quan trường rất hao tâm tốn sức, không cần phải khiến bà cũng đau đầu theo
Cảm giác ấm áp lúc này rất tốt. Đặng Trọng Hòa cảm thấy trong lòng cũng dần dần yên ổn xuống
Nhưng hiển nhiên có người không vui Chủ tịch huyện Đặng “thoải mái” như vậy, chuông cửa liền vang lên
- Ai vậy?
Đinh Dương vội vàng đứng dậy, đi đến cạnh cửa hỏi, cũng là không vội mà mở cửa
Thân là Chủ tịch huyện, Đặng Trọng Hòa ngày thường không ít khách đến thăm, nếu ai đến cũng không cự tuyệt, nhà này gần như không có lúc yên tĩnh rồi. Đinh Dương cũng giống như tất cả những người vợ quan khác, ở trong nhà là “kiêm chức thư ký”, có “chức trách” phân biệt khách. Người không được hoan nghênh, lập tức từ chối tiếp đón
- Chủ tịch huyện Đặng có ở nhà không? Tôi là khu Giáp Sơn!
Ngoài cửa, vang lên thanh âm không vội vàng không hấp tấp của Lưu Vĩ Hồng, có chút khí định thần nhàn.
Đặng Trọng Hòa lông mi lập tức dương lên. Đinh Dương trên mặt cũng lộ ra vẻ giật mình
Khu Giáp Sơn Lưu Vĩ Hồng!
Hiện giờ ở huyện Lâm Khánh cũng là danh tiếng lẫy lừng
Tuy nhiên Đinh Dương vẫn quen nhìn Đặng Trọng Hòa một cái, xem ông có phải muốn gặp Lưu Vĩ Hồng hay không
Đặng Trọng Hòa gật gật đầu, đứng dậy.
Đinh Dương liền mở cửa ra, trên mặt mang theo nụ cười khách khí, nói:
- Là Bí thư Lưu! Mời vào!
- Cảm ơn chị dâu!
Lưu Vĩ Hồng khách khí nói. Hắn trước kia ở văn phòng Huyện ủy làm phó chủ nhiệm, cũng vài lần gặp qua người vợ trẻ này của Đặng Trọng Hòa, coi như là người quen rồi, chỉ là không có nói chuyện qua thôi
- Ha hả, Bí thư Lưu, xin chào!
Đặng Trọng Hòa cười gật đầu.
- Xin chào Chủ tịch huyện!
Lưu Vĩ Hồng cũng là lễ phép mỉm cười. Hắn đi tay không mà tới, cho dù đây là lần đầu tiên đến nhà thăm hỏi Đặng Trọng Hòa, nhưng đêm nay đến thăm hỏi, dường như không thích hợp mang theo
- Đến đây, Bí thư Lưu, mời ngồi
Đặng Trọng Hòa thịnh tình mời, trong đầu vận chuyển tốc độ cao, suy đoán ý đồ đến đây của Lưu Vĩ Hồng. Trong thời kỳ mẫn cảm, Lưu Vĩ Hồng đột nhiên đến nhà, khẳng định sẽ không phải la cà bình thường. Đối với cấp dưới trẻ tuổi này, Đặng Trọng Hòa sớm đã không dám xem như không quan trọng
Lưu Vĩ Hồng đi qua đó, bắt tay với Đặng Trọng Hòa, ngồi ở một bên sô pha
Đinh Dương vội vàng pha nước trà cho Lưu Vĩ Hồng, đặt trên bàn trà trước mặt Lưu Vĩ Hồng
Bí thư Khu ủy bình thường thậm chí là Phó chủ tịch huyện đến nhà, tay chân của Đinh Dương cũng sẽ không nhanh nhẹn như vậy. Bà cũng không phải sợ “uy danh hiển hách” của Lưu Vĩ Hồng, mà là đêm nay không có khách đến nhà, Lưu Vĩ Hồng đột nhiên ghé thăm, khiến bà cảm thấy được tình nghĩa nào đó. Tuy rằng bà cũng đoán ra được, Lưu Vĩ Hồng ghé thăm không đơn giản. Nhưng tâm lý con người chính là kỳ lạ như vậy. Khi mọi người đều lẩn tránh Đặng Trọng Hòa, Lưu Vĩ Hồng lại đến nhà, khiến người ta trong lòng cảm thấy khác
Lưu Vĩ Hồng gật đầu cảm ơn
Đặng Trọng Hòa cầm lấy gói thuốc lá trước mặt, đưa một điếu cho Lưu Vĩ Hồng, mỉm cười nói:
- Nào, Bí thư Lưu, hút thuốc
Hai người lại mồi thuốc lên
Đinh Dương ngẫm nghĩ một chút, qua đó mở một cánh cửa sổ ra. Đương nhiên, cánh cửa sổ này là hướng về Lưu Vĩ Hồng, tránh Đặng Trọng Hòa ra, dường như như vậy, Đặng Trọng Hòa sẽ không đến mức bị cảm lạnh. Thấy Lưu Vĩ Hồng thân mình rắn chắc, hẳn là có thể chịu đựng hơn Đặng Trọng Hòa chăng? Đinh Dương vốn định lấy áo khoác cho Đặng Trọng Hòa khoác lên, nghĩ lại hay là thôi. Đặng Trọng Hòa là Chủ tịch huyện trẻ nhất toàn khu, không thể một chút gió lạnh như vậy cũng chịu không được. Truyền ra ngoài sẽ bị người ta nói này nói nọ
- Ha hả, Bí thư Lưu, cậu là khách hiếm đó
Đặng Trọng Hòa cười, nửa thật nửa giả nói.
Chủ tịch huyện Đặng nói như vậy, cũng coi như có cảm mà phát, tất cả Bí thư Khu ủy của huyện Lâm Khánh, cũng chỉ có Lưu Vĩ Hồng là duy nhất trước kia chưa từng đến nhà ông. Những Bí thư Khu ủy khác, chẳng sợ không phải ông đề bạt lên, về thể diện cũng sẽ không có trở ngại. Bí thư tiểu Lưu, cũng thật là tuổi trẻ khí thịnh, rất có cá tính