Quan Gia

Chương 431: Chương 431: Mộ Tân Dân đang câu cá




 

Quan Gia 

Tác Giả: Hãm Bính  

Chương 431: Mộ Tân Dân đang câu cá 

Nhóm dịch: PQT  

Nguồn: metruyen.com 

 

 

 

Mộ Tân Dân vốn muốn thông qua hội nghị học tập, tiến một bước thống nhất tư tưởng các cán bộ của huyện Lâm Khánh, từng bước tạo dựng quyền uy của bản thân. Kế hoạch này trên lý luận không có gì sai, nếu muốn lập uy, cũng phải tìm cái đầu tốt để chém một cái mới đúng. Toàn bộ huyện Lâm Khánh, cũng không còn cái đầu nào to hơn Lưu Vĩ Hồng nữa 

Toàn địa khu, có lẽ là bí thư khu ủy trẻ nhất của toàn tỉnh, tiền nhiệm thân tín của Chu Kiến Quốc, nghe nói còn có chút quan hệ với bí thư địa ủy Lục Đại Dũng. Cầm cái đầu như vậy tế cờ, hẳn là thích hợp nhất. Còn có thể thuận tiện hoàn thành nhiệm vụ của cấp trên giao, nhất cử lưỡng tiện 

Tuy nhiên lý luận và thực tế, luôn có chút chênh lệch 

Mộ Tân Dân dường như đã quên tính cách của Lưu Vĩ Hồng, không phải ôn hòa như vậy, hắn vốn nổi tiếng cứng đầu 

Lưu Vĩ Hồng công nhiên chống đối Mộ Tân Dân, theo lý, hội nghị học tập này kỳ thật đã không thể tiếp tục, có nguy cơ diễn biến thành trò khôi hài. Các cán bộ tham dự vốn vẻ mặt nghiêm túc, đa số mang theo chút khó hiểu, ánh mắt nhìn đài chủ tịch cũng không phải kính sợ như vậy 

Vì sao bí thư Mộ hơn 50 tuổi, cho người ta cảm giác ngốc thế? 

Một lãnh đạo, nhất là nhân vật số một, trong mắt cấp dưới có ấn tượng như vậy, trên căn bản rất khó tạo dựng được uy tín 

Nhưng biểu hiện của Mộ Tân Dân lại ngoài dự đoán. Không hề quê quá hóa khùng, ngược lại rất rất mau bình tĩnh trở lại, tiếp tục nghiêm trang mở hội nghị học tập, tuyên dương “lý luận chính xác” của ông, dường như một chút cũng không bị Lưu Vĩ Hồng ảnh hưởng 

Một vài cán bộ lão thành, liền mơ hồ phát giác ra một chút không đúng 

Nhất là Đặng Trọng Hòa, hai hàng lông mày dần dần chau lại, ánh mắt thỉnh thoảng xẹt qua trên mặt của Lưu Vĩ Hồng, Từ Văn Hạo ngồi bên cạnh ông, dường như cũng rất lo lắng 

Hội nghị học tập chiếu theo trình tự dự định họp xong, Mộ Tân Dân nhiệt tình tiếp đón mọi người cùng đến khách sạn Lâm Khánh dùng cơm, ăn cơm xong mới trở về. Cán bộ trung ương đến huyện ủy tham gia hội nghị, một bữa cơm cũng phải quản 

Sau khi tan họp, Khâu Đức Viễn và Lưu Vĩ Hồng cùng ra khỏi cửa, nhìn thấy Mộ Tân Dân “long hành hổ bộ” bộ dáng vênh váo tự đắc, Khâu Đức Viễn bỗng nhiên lo lắng hạ giọng nói với Lưu Vĩ Hồng: 

- Ôi, ông em, cậu nói lão Mộ có phải có âm mưu gì hay không? 

Lưu Vĩ Hồng cười cười, không hé răng. 

- Lẽ ra, ông ta biết rõ tính tình của cậu là như thế này, không lý do cố ý tìm cái đinh mà chạm vào 

Khâu Đức Viễn lắc lắc đầu, càng thêm khó hiểu 

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói: 

- Trên lý luận có phân biệt như vậy là bình thường, không cần nghĩ nhiều 

Khâu Đức Viễn gật gật đầu, tiếp tục đi trước, đi vài bước, bỗng nhiên đứng lại, giật mình nói: 

- Ông em, không đúng tôi cảm thấy lão Mộ cố ý, ông ta đang câu cá 

Lưu Vĩ Hồng liền mỉm cười, nhìn Khâu Đức Viễn một cái. Khâu Đức Viễn cuối cùng là phản ứng lại, tuy rằng so với một vài tên cáo già chậm vài nhịp, nhưng còn không đến mức quá “ngu dốt”. Hơn nữa không hề kiêng kỵ mà cùng hắn làm ầm ĩ, có thể thấy ông động gào to hô quả thật cũng là thẳng tính. Có lẽ có chút khôn vặt, cũng không phải hạng người "Đại gian đại hoạt", làm bằng hữu coi như không tồi. 

Khâu Đức Viễn lại thật sự vì Lưu Vĩ Hồng lo lắng, dứt khoác kéo tay hắn, đi qua một bên, sốt ruột nói: 

- Ông em, vậy phải làm sao bây giờ? Lão Mộ chính là muốn mượn cái cớ này. Cậu cũng biết, ông ta từ sớm đã muốn xuống tay với cậu, vẫn luôn không có lý do cứng rắn. Lần này thì hay, cậu đưa đến nhà, ông ta còn không lập tức đổi cậu đi sao? 

Phải nói, Khâu Đức Viễn ý tưởng này là hoàn toàn có đạo lý, theo Mộ Tân Dân sau lại điềm tĩnh, cũng có thể nhìn ra được, Mộ Tân Dân quả thật có ý câu cá. Biết Lưu Vĩ Hồng tính khí không tốt, cố ý ở trên đại hội điểm danh phê bình hắn, chính là muốn dẫn Lưu Vĩ Hồng mắc câu, khiến hắn trước mặt mọi người chống đối thượng cấp, biểu lộ ra một mặt kiêu ngạo ương ngạnh. Lần này, muốn bắt Lưu Vĩ Hồng vậy thì lẽ đương nhiên 

Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười, nói: 

- Đừng lo, lão Khâu, ông ta về điểm này tâm địa gian giảo, lòng tôi đều biết 

Mộ Tân Dân nghĩ như thế nào, Lưu Vĩ Hồng rất rõ ràng. Nhưng Lưu Vĩ Hồng trong lòng nghĩ như thế nào, Mộ Tân Dân chưa chắc rõ. Trên vấn đề mang tính nguyên tắc trái phải rõ ràng, Lưu Vĩ Hồng đang muốn tìm một cơ hội phát ra thanh âm bản thân. Đừng nhìn hắn chức vị nhỏ nhoi, nhưng tấm biển Lưu gia đủ để dọa người, những người vẫn luôn âm thầm chú ý đến hắn, không chỉ bao gồm “đối địch” , cũng bao gồm những “người một nhà”, chắc chắn có thể theo một số con đường, biết được thái độ của hắn trên chuyện này. Nói chuyện riêng và công khai phát biểu ý kiến trên hội nghị, tính chất hoàn toàn là hai chuyện. Với “thân phận phía chính phủ” của Lưu Vĩ Hồng, hắn cũng chỉ có thể ở trên hội nghị cấp bậc như vậy công khai phát biểu "chính kiến" của mình, bất kỳ những trường hợp tầng cấp cao hơn, đều chỉ là nói chuyện riêng. Hội nghị này, là có bản ghi chép hội nghị có thể tra cứu 

Trong mắt Mộ Tân Dân, chỉ nhìn chằm chằm hắn Lưu Vĩ Hồng và Lâm Khánh, trong mắt Lưu Vĩ Hồng, lại là quốc gia đại cục, điểm xuất phát hoàn toàn không giống nhau 

Khâu Đức Viễn nửa tin nửa ngờ nhìn Lưu Vĩ Hồng 

Hắn cũng điềm tĩnh quá mức đi? Nắm chắc Mộ Tân Dân nhất định không làm gì được hắn? 

- Đi đi, lão Khâu, đi ăn cơm, uống một ly nhỏ 

Lưu Vĩ Hồng khoác tay Khâu Đức Viễn, cười nói. Bất kể như thế nào, Khâu Đức Viễn đối với hắn là quan tâm, kết giao bằng hữu với người này cũng không xấu 

Trên bàn tiệc của khách sạn Lâm Khánh, nhìn đám người không ngừng chạm cốc uống rượu với Khâu Đức Viễn, Lưu Vĩ Hồng cao giọng đàm tiếu, Đặng Trọng Hòa cũng là"Trăm mối lo", rất là đau đầu. 

Không hề nghi ngờ, Mộ Tân Dân sẽ mượn đề tài để nói chuyện của mình, nói không chừng ngày mai sẽ tổ chức hội nghị công việc bí thư nghiên cứu vấn đề điều động Lưu Vĩ Hồng. Có cơ hội tốt như vậy, Mộ Tân Dân còn bỏ lỡ, vậy thì mấy chục năm quan trường, xem như lăn lộn uổng phí rồi, nhân lúc còn sớm trở về nhà chăn ấm nệm êm bên vợ con, không cần ở huyện Lâm Khánh mất mặt xấu hổ 

Đặng Trọng Hòa cũng phải suy nghĩ một chút, như thế nào ứng đối Mộ Tân Dân sắp phát động thế công. 

Lục Đại Dũng trước đó không lâu đến Bắc Kinh chạy hạng mục, nhưng trước khi đến Bắc Kinh, lại ngoài dự đoán triệu kiến Đặng Trọng Hòa, đối với ông thăm hỏi cổ vũ. Nói ra, Lục Đại Dũng thật sự là lãnh đạo cũ của Đặng Trọng Hòa. Đặng Trọng Hòa bốn năm trước đảm nhiệm Chủ tịch huyện Lâm Khánh, chính là Lục Đại Dũng trực tiếp lãnh đạo, Lục Đại Dũng khi đó là Chủ tịch Địa khu Thanh Phong, cấp trên trực tiếp quản lý. Tuy nhiên lúc ấy Đặng Trọng Hòa đi con đường Bí thư Thái Bí thư Địa ủy cũ địa khu Thanh Phong, không có thân thiết với Lục Đại Dũng lắm 

Lần này, Lục Đại Dũng bỗng nhiên triệu kiến, rất khiến Đặng Trọng Hòa trong lòng không yên. Mà Lục Đại Dũng thái độ thân thiết lại khiến Đặng Trọng Hòa thầm giật mình. Trong quá trình nói chuyện, Lục Đại Dũng dường như rất lơ đãng nhắc tới tên Lưu Vĩ Hồng. Đương nhiên, nói chuyện chính là công tác khu Giáp Sơn, đối với Lưu Vĩ Hồng ở khu Giáp Sơn "Kiên quyết tiến thủ", tỏ vẻ khẳng định. Muốn Đặng Trọng Hòa quan tâm và ủng hộ khu Giáp Sơn nhiều hơn, phát triển một khu nông nghiệp bần cùng lạc hậu nhất, coi như là công đức vô lượng 

Đặng Trọng Hòa thân là Chủ tịch huyện, Lục Đại Dũng cùng ông nói chuyện liên quan đề tài xây dựng kinh tế, rất là thuận lý thành chương. Nhưng Đặng Trọng Hòa nếu thật sự cho rằng Lục Đại Dũng chỉ quan tâm xây dựng khu Giáp Sơn, vậy đầu của ông, không phải bị độc dược hại chính là bị bản cửa kẹp rồi. Có một chút chỉ số thông minh, còn làm thế nào ở trong quan trường lăn lộn? 

Toàn bộ địa khu nhiều khu nông nghiệp như vậy, hẻo lánh lạc hậu, cũng không chỉ có một khu Giáp Sơn, Bí thư Địa ủy cố tình điểm danh Lưu Vĩ Hồng và khu Giáp Sơn, nội bộ là có ý tứ gì, Đặng Trọng Hòa trong lòng biết rõ 

Xem ra trước kia đoán đúng, Lưu Vĩ Hồng quả thật không chỉ một chỗ dựa vững chắc Chu Kiến Quốc, chỉ sợ hắn thật sự có chút lai lịch. 

Cho nên, hiện tại Đặng Trọng Hòa liền khá khẩn trương. Nếu Mộ Tân Dân chỉ là bí thư huyện ủy bình thường, tất nhiên không tới phiên Đặng Trọng Hòa khẩn trương, chỉ sợ Lục Đại Dũng cũng sẽ không đặc biệt tìm ông nói chuyện. Trực tiếp tìm Mộ Tân Dân nói chuyện không phải rất tốt? Cố tình ở phía sau Mộ Tân Dân, là Chủ tịch của một tỉnh, ngay cả Bí thư Địa ủy Lục Đại Dũng này, đều chỉ có thể đi chiêu số "Đường cong cứu quốc”, không thể trực tiếp can thiệp quá sâu. 

Ngay mặt chống lại Chúc Liên Thịnh, Lục Đại Dũng cũng phải suy xét rõ ràng mới được. 

Gánh nặng "Chiếu cố tiểu Lưu", không thể tránh khỏi mà dừng ở trên đầu Đặng Trọng Hòa. 

Nhưng, Lục Đại Dũng người ta cũng kiêng kị nhân vật lớn sau lưng Mộ Tân Dân, chẳng lẽ Đặng Trọng Hòa ông sẽ không kiêng kị? Thực con mẹ nó khó làm, phải về đến nhà, lót gối đầu suy nghĩ một chút đối sách mới được. Tốt nhất là có thể hoàn thành “nhiệm vụ” mà Lục Đại Dũng đã giao, lại không cần đắc tội Mộ Tân Dân quá sâu. Như thế nào tìm một biện pháp vẹn toàn đôi bên, rất là khảo nghiệm trí tuệ của Chủ tịch huyện Đặng. 

Đặng Trọng Hòa hơn chín giờ mới về đến nhà 

Cơm nước xong, Đặng Trọng Hòa ở trong khách sạn cùng vài thủ hạ thân tín chơi bài, thấy thời gian cũng đến lúc rồi mới đi về nhà 

Vừa vào cửa, thì nhìn thấy Đinh Dương đang chuẩn bị gọi điện thoại, vừa thấy ông, lập tức nói: 

- Sao giờ này mới trở về? Bí thư Địa ủy Lục vừa mới gọi điện thoại tới tìm anh! 

- Hả? 

Chút rượu mà Đặng Trọng Hòa đã uống, lập tức liền hóa thành mồ hôi toát ra! 

- Bí thư Lục đã trở lại? 

- Sao em biết được? Em nghe ông ta nói là Bí thư Lục, cũng rất khẩn trương! 

Đinh Dương oán giận nói: 

- Vừa rồi buông điện thoại, chuẩn bị gọi cho anh 

- Vậy, Bí thư Lục có căn dặn gì khác hay không? 

Đặng Trọng Hòa ngay cả túi xách cũng không kịp buông xuống, liền vội vàng hỏi. Trong đầu mơ hồ đoán Lục Đại Dũng lúc này gọi điện thoại tới nhà ông, nhất định là vì chuyện của Lưu Vĩ Hồng 

Bằng không, giao tình giữa ông và Lục Đại Dũng, còn không đến mức độ thân mật như vậy. 

- Ồ, có, ông ấy để lại một số điện thoại, nói là ông vừa về nhà thì gọi qua đó. Mặc kệ trễ thế nào, cũng phải gọi! 

Đinh Dương vội vàng nói, thuận tay ở bên điện thoại cầm lấy sổ điện thoại, giao cho Đặng Trọng Hòa, chỉ vào một dãy số ở trên đó nói 

Đặng Trọng Hòa vừa thấy, là số mở đầu của Bắc Kinh, liền biết lúc này, Lục Đại Dũng còn ở Bắc Kinh, khẳng định là số điện thoại khách sạn. Lập tức bất chấp nhiều lời với Đinh Dương, lập tức ngồi bên cạnh điện thoại, cầm lấy số điện thoại liền gọi đi 

- Xin chào! 

Đầu dây bên kia, truyền đến giọng của Lục Đại Dũng, Bí thư Lục ngày thường uy nghiêm, lần này thanh âm rất là dịu dàng 

Thời đó không có số điện thoại hiển thị, Lục Đại Dũng đang ở Bắc Kinh, cũng không biết là ai gọi cho ông, cũng không thể sĩ diện. Ở Bắc Kinh, nhân vật lợi hại hơn ông quá nhiều 

 

 

:oe76: 

biglove 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.