Quan Gia

Chương 432: Chương 432: Mộ Tân Dân không kìm nổi cuối cùng phải xuống tay




 

Quan Gia 

Tác Giả: Hãm Bính  

Chương 432: Mộ Tân Dân không kìm nổi cuối cùng phải xuống tay 

Nhóm dịch: PQT  

Nguồn: metruyen.com 

 

 

 

Ngày kế vừa đi làm, Đặng Trọng Hòa quả nhiên ngay tại văn phòng nhận được điện thoại của Mộ Tân Dân. Mộ Tân Dân ở trong điện thoại rất khách khí, hỏi Đặng Trọng Hòa có thời gian hay không, mời ông đến văn phòng ngồi, có một số việc cùng với Chủ tịch huyện thương lượng một chút. 

Đặng Trọng Hòa đương nhiên là có thời gian, cũng là tươi cười đầy mặt đáp ứng, lập tức đứng dậy đi đến văn phòng Huyện ủy 

Đặng Trọng Hòa rất chú ý quy tắc, tình hình chung cũng không đến muộn về sớm. Đây là thói quen tốt trước kia ông đã cố gắng phấn đấu dưỡng thành. Khoảng thời gian đó, Đặng Trọng Hòa tuyệt đối xem như cán bộ tốt, làm gương tốt. Loại thói quen tốt này sau khi dưỡng thành, đôi khi có thể ảnh hưởng cả đời. 

Cho nên khi Chủ tịch huyện đi ra văn phòng Ủy ban nhân dân huyện, còn có rất nhiều nhân viên cơ quan mang theo túi công sự, chậm rì rì bước đi thong thả mà đến. Những cán bộ này phần lớn là bên Huyện ủy, bên Ủy ban nhân dân huyện, bởi vì Đặng Trọng Hòa ảnh hưởng, tình trạng đi làm khá tốt. Chủ tịch huyện mỗi ngày đều đi làm đúng giờ, nếu anh trốn việc, nếu chẳng may Chủ tịch huyện tìm anh lại tìm không thấy, chẳng phải là xong đời? 

Các cán bộ văn phòng Huyện ủy đều cười tủm tỉm chào hỏi Chủ tịch huyện Đặng, bước chân như trước không vội vàng không hấp tấp. Nếu ở trước kia không phải như thế. Trước kia những cán bộ này còn có chút khẩn trương, dường như sợ hãi Chủ tịch huyện Đặng răn dạy. Tuy nhiên hiện tại không sao cả, liên tiếp hai lần, Đặng Trọng Hòa không thể đi lên vị trí bí thư, phỏng chừng là như vậy, sau này muốn thăng chức, e là phải nghĩ cách khác, điều ra khỏi huyện Lâm Khánh, đến địa khu một bộ phận nào đó công tác một khoảng thời gian, lại tìm cơ hội thả ra ngoài, đi đường cong cứu quốc 

Nếu Đặng Trọng Hòa trên cơ bản không có khả năng đến Huyện ủy “Chủ quản”, cán bộ Huyện ủy tất nhiên cũng sẽ không tất để ý, chỉ cần duy trì lễ phép nên có thì đi 

Đặng Trọng Hòa là người rất mẫn cảm, thay đổi rất nhỏ trên thái độ của các cán bộ Huyện ủy, làm sao có thể giấu diếm được ông. Tuy nhiên Đặng Trọng Hòa vẫn là gật đầu đáp lễ, không có biểu lộ ra trên mặt bất cứ điểm không vui gì 

Đi đến lầu 4 văn phòng Huyện ủy, văn phòng Mộ Tân Dân, tiểu Chu sớm đã chờ ở đó, rất khách khí dẫn Chủ tịch huyện Đặng vào văn phòng bí thư Mộ. Đặng Trọng Hòa đi vào vừa thấy, ngoại trừ Mộ Tân Dân, Từ Văn Hạo đã trước một bước tới rồi, hai người ngồi ở sô pha nói chuyện phiếm. Nhìn thấy Đặng Trọng Hòa, cùng đứng dậy, cười chào hỏi. 

Tình hình này, Đặng Trọng Hòa trong lòng càng thêm rõ ràng. 

Mộ Tân Dân rốt cục không kìm nổi muốn động thủ 

- Chủ tịch huyện đến rồi, mời ngồi mời ngồi, tiểu Chu, pha trà cho Chủ tịch huyện 

Mộ Tân Dân vô cùng khách khí, nhất quán nghiêm mặt cũng cố gắng tươi cười. 

Tiểu Chu tất nhiên không cần thiết chỉ bảo, , tay chân lưu loát pha ly trà đậm cho Đặng Trọng Hòa 

- Bí thư, sáng sớm có gì chỉ thị vậy? 

Đặng Trọng Hòa nâng chén trà lên uống một ngụm, cười ha hả hỏi 

Mộ Tân Dân cười nói: 

- Không vội, chờ một chút, đồng chí Vân Đan hẳn là cũng nhanh đến 

Ừ, còn thông báo Chu Vân Đan, mục đích xác định không thể nghi ngờ. Ban Tổ chức cán bộ Huyện ủy đã làm việc ở tòa nhà huyện ủy, phỏng chừng Mộ Tân Dân gọi điện thoại là dựa theo trình tự, Chu Vân Đan nhận được thông báo cuối cùng, tới khá chậm. 

Khoảng một phút, Chu Vân Đan cũng tới rồi. 

Bốn người vây quanh bàn trà mà ngồi. Tiểu Chu pha trà cho Chu Vân Đan, liền ngồi ở một bên, mở ra notebook. 

Mộ Tân Dân cầm lấy thuốc lá, đưa một vòng cho mọi người, đều mồi lên, Mộ Tân Dân lúc này mới chậm rãi nói: 

- Hôm nay mời mọi người lại đây, là muốn nghiên cứu một chút vấn đề điều chỉnh cán bộ 

Vừa rồi không dễ dàng mà cố gắng tươi cười, tự nhiên biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi 

Đám người Đặng Trọng Hòa liền nhìn nhau, sắc mặt đều khá bình tĩnh, duy nhất Chu Vân Đan trong mắt hiện lên một chút thần sắc hơi không hài lòng. Bởi vậy có thể thấy được, ông cũng đến hiện tại mới biết được nguyên nhân bí thư Mộ mời ông tới. Lẽ ra nghiên cứu vấn đề điều chỉnh cán bộ, Mộ Tân Dân nên báo trước cho ông trưởng ban tổ chức cán bộ một tiếng 

Từ Văn Hạo sắc mặt không kỳ lạ, dường như đã sớm biết tâm tư của Mộ Tân Dân 

- Tôi nói ý kiến của tôi trước, tôi cho rằng, bộ máy khu Giáp Sơn, nên thay đổi một chút. Đồng chí Lưu Vĩ Hồng, không thích hợp tái đảm nhiệm bí thư khu Giáp Sơn 

Mộ Tân Dân hút một hơi thuốc, sảng khoái nói. 

Đám người Đặng Trọng Hòa như trước không hé răng, chờ Mộ Tân Dân nói rõ lý do. Cho dù lý do này tất cả mọi người có thể đoán được 

- Đồng chí Lưu Vĩ Hồng ở Giáp Sơn công tác đã hơn một năm, là lấy được một ít thành tích. Nhưng đồng chí này khuyết điểm cũng rất rõ ràng. Nổi trội nhất chính là tự cho là đúng, không phục theo lãnh đạo cấp trên. Nghe nói trước kia cậu ấy còn cự tuyệt không chấp hành văn kiện của Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện, còn cùng lãnh đạo phân công quản lý nông nghiệp Huyện ủy cãi lộn. Hiện tại lại kiên trì tư tưởng lý luận sai lầm, càng thêm không tốt. Bí thư Đảng ủy là đội ngũ cán bộ dẫn đầu, nếu thân mình không thể có tác dụng dẫn đầu, kiên trì tư tưởng lý luận sai lầm, như vậy xây dựng đội ngũ cán bộ toàn bộ khu Giáp Sơn rất nguy hiểm. Chúng ta không thể trơ mắt nhìn khu Giáp Sơn đi lên con đường sai lầm. Cho nên tôi cho rằng, phải điều chỉnh chức vụ của đồng chí Lưu Vĩ Hồng 

Mộ Tân Dân thanh âm dần dần trở nên nghiêm túc. Vừa nói vừa quan sát đến sắc mặt nhóm trợ thủ, ánh mắt có chút sẵng giọng. 

Bởi vậy có thể thấy được, bí thư Mộ quyết tâm đã định. 

- Ý kiến các vị thế nào? Đều nói chuyện đi! 

Không ai hé răng, tất cả mọi người yên lặng hút thuốc. 

Mộ Tân Dân sắc mặt càng thêm nhục nhã. Làm sao đề nghị của nhân vật số một, không ngờ không người phụ họa? 

- Đồng chí Vân Đan, ông là Trưởng ban Tổ chức cán bộ. Ông nói về cách nhìn của ông đi 

Mộ Tân Dân cũng không khách khí, lập tức điểm tên Chu Vân Đan 

Chu Vân Đan ngẫm nghĩ một chút, cẩn thận hỏi: 

-B thư Mộ, vậy ông cảm thấy, đồng chí Lưu Vĩ Hồng điều nhiệm chức vụ nào thích hợp? 

Mộ Tân Dân lập tức đáp: 

- Tôi tìm hiểu qua, Lưu Vĩ Hồng trước kia là cán bộ cục Nông nghiệp địa khu. Bản thân tốt nghiệp Đại học Nông nghiệp Sở Nam, làm công tác nông nghiệp là bổn phận của cậu ấy thôi. Tôi xem khiến cậu ấy đến ủy ban Kinh tế Nông nghiệp huyện đảm nhiệm Phó chủ nhiệm khá thích hợp 

Ủy ban Kinh tế Nông nghiệp huyện là cơ cấu phối hợp, bản thân cũng là cơ cấu cấp trưởng phòng, dưới sự lãnh đạo trực tiếp của Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện khai triển công tác, chức trách chủ yếu là nghiên cứu điều tra triển khai vấn đề nông nghiệp, vì quyết sách nông nghiệp của Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện cung cấp lý luận căn cứ. Chủ nhiệm Ủy ban Kinh tế Nông nghiệp, lúc này là do Phó chủ tịch huyện Mễ Hiền Hoa kiêm nhiệm phân công quản lý công tác nông nghiệp 

Đặng Trọng Hòa hai hàng lông mày hơi hơi chau lại, nói: 

- Phó chủ nhiệm Ủy ban Kinh tế Nông nghiệp? 

Mộ Tân Dân liếc mắt nhìn ông, thản nhiên nói: 

- Không động cấp bậc của cậu ấy, có thể cho cậu ấy thực tế chủ trì công tác ủy ban Kinh tế Nông nghiệp. Lưu Vĩ Hồng còn rất trẻ thôi, hai mươi ba tuổi, đảm nhiệm Bí thư Khu ủy vốn còn có qua loa. Khu Giáp Sơn 80 ngàn nhân khẩu, cũng không thể nói đùa, nên cắt cử một đồng chí thành thục điềm đạm, chắc chắn qua đó phụ trách. Tuổi trẻ thì đảm đương trọng trách, đối với Lưu Vĩ Hồng cũng không tốt. Người trẻ tuổi, cần phải tôi luyện nhiều một chút 

Vị này, quả nhiên đủ độc 

Đặng Trọng Hòa nguyên tưởng rằng, cho dù Mộ Tân Dân muốn động đến Lưu Vĩ Hồng, ít nhất cũng phải sắp xếp một chức vị chính của văn phòng cục ủy trực thuộc huyện, còn không thể là các bộ phận râu ria. Bí thư Khu ủy và Chủ tịch khu, nói ra đều là cấp trưởng phòng, cấp bậc giống nhau, nhưng đãi ngộ thực tế là rất khác. Chủ tịch khu điều nhiệm nhân vật số một của văn phòng cục ủy cơ quan bình thường trực thuộc huyện hoặc là phó chức của văn phòng cục ủy trọng yếu, xem như điều chuyển ngang. Bí thư Khu ủy Bí thư Khu ủy cũng không thể sắp xếp như thế, nếu điều động bình thường, thông thường đều đi những bộ phận khá quan trọng, nếu là sắp xếp phó chức, chíi ít cũng phải là chức vụ Phó chánh văn phòng Huyện ủy 

Ai ngờ Mộ Tân Dân lại dự định cho Lưu Vĩ Hồng đi ủy ban Kinh tế Nông nghiệp đảm nhiệm phó chức 

Đây coi như liên tiếp giảm hai cấp 

Lão Mộ đối với Lưu Vĩ Hồng có thể nói hận thấu xương! 

Đặng Trọng Hòa chậm rãi nói: 

- Bí thư Mộ, mọi chuyện phải một phân thành hai để xem. Lưu Vĩ Hồng tuy rằng tuổi trẻ, nhưng năng lực công tác là rất mạnh. Khu Giáp Sơn trước kia là bộ dáng gì, Bí thư Mộ có thể không rõ lắm. Một khu 80 ngàn người, khu bản cấp thu nhập tài chính chỉ có hơn 20 ngàn tệ, ngay cả tiền lương cán bộ cũng không đủ tiền trả, hàng năm đều phải ăn cơm tài chính. Lưu Vĩ Hồng nhậm chức một năm, khu Giáp Sơn tự lực cánh sinh, xây dựng nổi lên hai nhà xưởng, hiệu quả và lợi ích khả quan. Lại làm đường, thiết bị của bệnh viện khu cũng rất là cải thiện. Hơn nữa ở khu mạnh mẽ thi hành gieo trồng và bông vải và chăn nuôi gia cầm, heo, bò, thu nhập của quần chúng rõ ràng tăng lên. Những điều này đều là thành tích nhìn thấy được. Có thể nói, Giáp Sơn là đại biến dạng 

Mộ Tân Dân hai hàng lông mày chau lại, không chút khách khí cắt ngang phát biểu của Đặng Trọng Hòa, nói: 

- Vậy cũng không hẳn đều là công lao của một mình Lưu Vĩ Hồng 

Đặng Trọng Hòa liếc mắt nhìn ông, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc, nói: 

- Đương nhiên, thành tích là mọi người cùng làm ra, nhưng không có một con dê đầu đàn giỏi, Giáp Sơn không có khả năng lấy được thành tích này. Thuần túy đứng ở lập trường xây dựng kinh tế mà xem, Lưu Vĩ Hồng xem như nhân tài hiếm có. Nếu ở huyện chúng ta, có thêm vài bí thư khu ủy giỏi như vậy, toàn bộ kinh tế của huyện Lâm Khánh, cũng sẽ càng đi lên. Có công không thưởng, không lỗi lại phạt, sử dụng cán bộ không nên như vậy 

Mộ Tân Dân vẻ mặt đen như nhỏ giọt. Vốn cũng biết, Đặng Trọng Hòa khả năng sẽ “bảo vệ” Lưu Vĩ Hồng, nhưng không nghĩ tới Đặng Trọng Hòa ngôn từ kịch liệt như thế, coi như là đang chỉ trích Mộ Tân Dân ông “gà mù làm loạn”, là đang ôm mối hận trả thù. 

Chu Vân Đan mỉm cười nói: 

- Chủ tịch huyện Đặng, cũng không thể nói là xử phạt? Vừa rồi Bí thư Mộ cũng nói, chỉ là vì tôi luyện một chút Lưu Vĩ Hồng, đối với tiến bộ sau này của cá nhân cậu ấy, là có lợi 

Đặng Trọng Hòa cười lạnh một tiếng, lười trả lời vấn đề này. 

Tất cả mọi người là người hiểu chuyện, Chu Vân Đan nói như thế, chính là "không điều” rồi 

Lừa gạt ai thế? 

Chỉ có điều Đặng Trọng Hòa chưa từng dự đoán Chu Vân Đan sẽ đảo hướng Mộ Tân Dân, Mộ Tân Dân dường như vẫn chưa tranh thủ Chu Vân Đan. Xem ra Chu Vân Đan là chủ động thể hiện thiện ý với Mộ Tân Dân, tranh thủ đáp tuyến sau lưng của Mộ Tân Dân 

Mộ Tân Dân nói: 

- Đồng chí Vân Đan nói có lý, không có ai muốn nhằm vào Lưu Vĩ Hồng. Tôi cho rằng, Lưu Vĩ Hồng cho dù có chút năng lực công tác thực tế, nhưng về nắm chắc phương hướng lớn thì có vấn đề. Cậu ấy là lý luận duy lực sản xuất, chỉ để ý kinh tế phát triển, không nhận thức rõ tình thế. 

- Bí thư Đảng ủy lấy lý luận sai lầm chỉ đạo khai triển công tác, rất dễ dàng xảy ra vấn đề lớn. 

Đặng Trọng Hòa nghiêm nghị nói: 

- Bí thư Mộ, tôi không đồng ý cách nói này. Đều là bài viết phát biểu trên báo chí, bên nào cũng cho là mình phải, trước khi trung ương chưa có kết luận rõ ràng, lý luận của ai đúng, lý luận của ai sai cũng không sao cả 

 

 

:oe76: 

biglove 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.