Chương 769: Ngôi sao lớn muốn đến thị xã Hạo Dương
Nhóm dịch: PQT
Nguồn: Mê Truyện
Địa ủy làm việc rất nhanh, chỉ sau hai ngày đã công bố danh sách bổ nhiệm cán bộ. Phó Bí thư Thị ủy Hạo Dương Lưu Khánh Long đảm nhiệm chức vụ Phó Chủ tịch thị xã Hạo Dương, Quyền Chủ tịch thị xã. Ủy viên thường vụ Thị ủy Hạo Dương, Trưởng Ban Tổ chức cán bộ Đinh Lập Quốc đảm nhiệm phó Bí thư Thị ủy Hạo Dương, Trưởng phòng Ban tổ chức Cán bộ 1 Địa ủy Hạo Dương Quách Thành Chí đảm nhiệm Trưởng Ban Tổ chức cán bộ Thị Ủy, Ủy viên thường vụ Thị ủy Hạo Dương.
Thời gian công bố một tháng.
Sau một tháng, các cán bộ kể trên đã qua cuộc khảo sát tư cách của Địa ủy, chính thức nhận việc.
Trên thực tế, từ nửa tháng trước, công việc bàn giao đã được bắt đầu. Sau khi văn kiện bổ nhiệm chính thức tuyên bố, mấy người Lưu Khánh Long chính thức nhận chức.
Theo yêu cầu của Lưu Vĩ Hồng, các ban ngành làm việc có hiệu quả rất được đề cao.
Để có một nền kinh tế thị trường phát triển thật sự không phải một sớm một chiều, nhưng Lưu Vĩ Hồng cảm thấy có thể nâng cao hiệu suất. Theo trình tự phát triển bình thường, mỗi dự án phải ba năm mới có thể có hiệu quả và lợi ích, sau khi nâng cao hiệu suất, có lẽ hai năm đã có được hiệu quả và lợi ích.
Đầu tháng 5 năm 93, Bí thư Tỉnh ủy Sở Nam Hồ Cao Sơn được điều nhiệm lên làm Ủy viên thường vụ hội nghị thường vụ Hội đồng nhân dân toàn quốc, làm phó Chủ nhiệm Ủy ban pháp chế, Lâm Khải Hàng, Bí thư Tỉnh ủy Hà Đông được điều làm Bí thư Tỉnh ủy Sở Nam.
Nhưng việc điều chỉnh nhân sự này không chấn động gì với các cán bộ bình thường của thị xã Hạo Dương. Khoảng cách xa xôi, không cần thiết phải quan tâm. Họ có chuyện đáng chú ý hơn.
Sáng sớm một ngày đầu tháng năm, có rất nhiều người tụ tập trước tòa nhà Thị ủy. Có cán bộ Thị ủy, cũng có người dân nghe tin đồn mà đến, tất cả tụm năm tụm ba nói chuyện phiếm trước tòa nhà Thị ủy, thỉnh thoảng lại nhìn ngó quanh quất.
Tình hình thế này chưa từng xảy ra ở tòa nhà Thị ủy, trừ phi là biểu tình quần chúng quy mô lớn mới có thể có cảnh tượng náo nhiệt thế này. Nhưng rõ ràng trong đám đông kia không chỉ có người dân, mà còn có những vị cán bộ lãnh đạo có chức vụ nhất định, có cả các phó Cục trưởng hay phó Chủ nhiệm.
Ngoại trừ những người tụ tập trong sân này, có rất nhiều cửa sổ trong ký túc xá Thị ủy và Ủy ban nhân dân cũng được mở ra, có nhiều người đưa đầu ra cửa sổ, bộc lộ sự phấn khởi.
Nhìn kỹ, thậm chí, có cả vài khuôn mặt của mấy Phó Chủ tịch thị xã ló ra khỏi cửa sổ.
Người gác ở phòng bảo vệ vẫn không ngăn cản, dường như cũng hòa nhập với đám người ấy, châu đầu ghé tai bàn luận với người khác.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Tình hình như vậy, Lưu Vĩ Hồng nhìn thấy qua cửa sổ, chỉ cười lắc lắc đầu, không định can thiệp.
Vốn cho rằng chỉ có hắn mới biết rõ tình hình, không ngờ làm kinh động đến nhiều người.
Hơn nữa, cũng rất hấp dẫn, một đoàn làm phim từ Bắc Kinh muốn tới khu du lịch Hạo Giang của thị xã Hạo Dương làm phim. Nghe nói là đạo diễn Vệ Cường đích thân dẫn đoàn, còn có rất nhiều nam nữ minh tinh nổi tiếng cũng tới đây.
Minh tinh đấy!
Trong nước, vào năm 93, đây tuyệt đối có thể là nguyên nhân gây chấn động. Trong một nền điện ảnh và truyền hình vừa khởi sắc, còn trong thời kỳ tương đối lạc hậu, diễn viên điện ảnh có địa vị xã hội khá cao, trên người được bao phủ một vầng hào quang thần thánh, quần chúng và cán bộ cơ sở đều muốn chiêm ngưỡng dung nhan.
Mấy hôm trước, Đào Tiếu Bình có gọi điện thoại cho Lưu Vĩ Hồng, nói phải đến Hạo Dương quay một bộ phim, có thể phải ở lại một thời gian, có lẽ một tháng hoặc hai mươi mấy ngày. Nghe được giọng của Đào Tiếu Bình rất hứng chí. Từ khi gặp mặt năm trước lúc Đại hội Đảng ở Bắc Kinh, Đào Tiếu Bình cố lấy hết dũng khí, thỉnh thoảng gọi điện thoại cho Lưu Vĩ Hồng. Phần lớn là Đào Tiếu Bình nói, Lưu Vĩ Hồng nghe. Mỗi lúc gọi điện thoại cho Lưu Vĩ Hồng, Đào Tiếu Bình liền tháo bỏ dáng vẻ diễn viên, khôi phục bản sắc vốn có của một cô gái trẻ, nói liên tu bất tận, kể lể về cuộc sống gần đây của cô cho Nhị ca biết, đủ loại cảm giác hỉ nộ ái ố, vui buồn lẫn lộn.
Lưu Nhị Ca vốn là người biết lắng nghe, thường có thể nghe được hơn mười phút, không lên tiếng ngắt lời Đào Tiếu Bình.
Rõ ràng, tình ý của Đào Tiếu Bình đã vô tình dính phải người Lưu Nhị Ca rồi, có giãy dụa cũng không thoát. Nhưng cách Đào Tiếu Bình biểu lộ tình cảm cũng chỉ có thế, mấy lần muốn chạy đến Hạo Dương nhìn Lưu Vĩ Hồng nhưng vẫn không đủ dũng khí. Chỉ cần đối mặt với Lưu Vĩ Hồng thì Đào Tiếu Bình sẽ có tật nói lắp, nói chuyện qua điện thoại trong lòng cảm thấy an tâm hơn một chút.
Hơn nữa, Đào Tiếu Bình sợ mình tùy tiện đi đến Hạo Dương sẽ tạo ảnh hưởng không tốt đến Lưu Vĩ Hồng. Dù sao cô cũng biết, ngôi sao lớn như cô, một khi bị người khác nhận ra, nhất là ở miền quê hẻo lánh rất dễ gây xôn xao.
Lần này, đạo diễn Vệ đột nhiên nói cho cô biết là đoàn làm phim muốn đi Hạo Dương quay ngoại cảnh. Đào Tiếu Bình nghe xong, vui mừng đến gần như ngất xỉu, vội vàng gọi điện thoại cho Lưu Vĩ Hồng, thông báo tin tốt lành này.
Lưu Vĩ Hồng khẽ cười trong điện thoại, nói:
- Được, đợi sau khi em tới, anh dẫn em đi ăn quà vặt Hạo Dương.
Đây thật ra chỉ là những lời thông thường, khách khí giữa bạn bè với nhau, nhưng không ngờ Đào Tiếu Bình lại ngơ ngẩn, vui đến gần như trằn trọc trên giường, mất ngủ cả đêm. Hóa ra, cảm giác vướng bận một người đàn ông, không ngờ lại kỳ diệu đến thế.
Không biết thế nào mà tin này lại lọt ra ngoài.
Hơn nữa, cũng dễ hiểu thôi, đoàn làm phim muốn đến Hạo Dương quay ngoại cảnh, luôn phải đi đúng trình tự chính quy, chính thức liên hệ với Thị ủy và Ủy ban nhân dân thị xã Hạo Dương, mong địa phương ủng hộ. Chuyện như vậy Lưu Vĩ Hồng sẽ không đích thân sắp xếp, tự nhiên giao cả cho Ban Tuyên giáo Thị ủy và bên Ủy ban nhân dân thị xã toàn quyền tiếp đãi.
Hôm nay chính là ngày đoàn làm phim tới.
Trên cửa tòa nhà Thị ủy, có vài người đã đặt thang, vội vã treo lên một biểu ngữ viết: “Nhiệt liệt hoan nghênh toàn thể thành viên đoàn làm phim đã đến thị xã chúng tôi quay ngoại cảnh…”
Biểu ngữ này đã làm xong trước đây hai ngày, nhưng không dám treo ra ngoài trước. Nói cách khác, đứng trước cửa tòa nhà Thị ủy không chỉ vài người, tối thiểu cũng hơn một ngàn. Hiện tại Hạo Dương có tám chín mươi ngàn nhân khẩu, nếu nhiều người biết được tin tức này, còn không vội vàng chạy đến chen chúc tận mắt nhìn thấy các ngôi sao lớn sao?
Chỉ có thể nhanh chóng treo lên lúc đoàn làm phim đến, bày tỏ thành ý tiếp khách.
Ủy ban nhân dân thị xã và Ban Tuyên giáo Thị ủy vô cùng xem trọng chuyện này. Nhất là Lưu Khánh Long, vừa mới đảm nhiệm chức Chủ tịch thị xã, đã có đoàn làm phim và các diễn viên nổi tiếng đến Hạo Dương “cổ động” cho ông ta, khỏi phải nói, trong lòng rất vui vẻ, đây chính là dấu hiệu tốt. Lưu Khánh Long chỉ thị, phải đem việc này xem như một dịp tuyên truyền cho thị xã Hạo Dương, thông qua đoàn làm phim và các diễn viên lớn, đem phong cảnh tươi đẹp như thơ như họa của Hạo Dương đến với khán giả cả nước, thậm chí là toàn thế giới, khiến cho mọi người trên toàn thế giới có thể biết đến Hạo Dương.
Vì thế, Lưu Khánh Long còn mở một cuộc họp Chủ tịch thị xã, bố trí chu đáo và sắp xếp tỉ mỉ, yêu cầu phải làm tốt việc tiếp đãi, ngàn vạn lần không để đoàn làm phim và các diễn viên gặp khó khăn.
Lưu Vĩ Hồng cũng không tỏ vẻ phản đối gì với các yêu cầu này của Lưu Khánh Long.
Lưu Vĩ Hồng đương nhiên đã đi qua khu Hạo Giang, phong cảnh thật đẹp, có núi, có sông, có phong cảnh điền viên hiếm có, chỉ có giao thông hơi kém một chút. Dựa theo các yêu cầu về cảnh điểm du lịch mà nói, thì cảnh điểm còn hơi phân tán, không tập trung, không được khai thác để phát triển giá trị sử dụng. Đương nhiên, nếu được đầu tư thích đáng thì có thể làm được. Nhưng không thể làm được như ngành công nghiệp trụ cột.
Lưu Khánh Long vừa mới nhận chức Chủ tịch thị xã, rất muốn xây dựng kinh tế, tâm tư này Lưu Vĩ Hồng có thể hiểu được. Dù sao việc Lưu Khánh Long làm Chủ tịch thị xã cũng vượt ngoài dự kiến của mọi người. Nếu ở huyện thị khác, phó Chủ tịch phụ trách Đảng và quần chúng lên làm Chủ tịch thị xã cũng không lạ gì. Nhưng Hạo Dương rõ ràng không giống với các huyện thị khác. Trong một năm nay, kinh tế Hạo Dương đã phát triển với tốc độ quá nhanh. Các huyện khác chỉ chạy bộ, còn Hạo Dương thì đang bay. Mấy dự án trên trăm triệu đồng loạt khởi công, trong thời gian ngắn ngủi hơn một năm, dân số thị xã tăng 70%, dần dần tiến đến hình thức đô thị lớn.
Lưu Khánh Long trước đây cũng không nhiều kinh nghiệm về xây dựng kinh tế, đột ngột tiếp nhận công tác ở Ủy ban nhân dân thị xã, ai cũng toát mồ hôi cho ông ta. Cũng may, Lưu Vĩ Hồng vẫn làm Bí thư Thị ủy Hạo Dương, không thì mọi người đã phải than thở. Triển vọng phát triển kinh tế tốt đẹp của thị xã Hạo Dương, nếu làm không tốt sẽ bị hủy hoại trong phút chốc.
Lưu Khánh Long cũng hiểu rõ sở đoản của mình, mấy ngày nay đảm nhiệm Quyền Chủ tịch thị xã, biểu hiện vô cùng khiêm tốn, chẳng những vô cùng cung kính với Lưu Vĩ Hồng, gần như “sớm xin chỉ thị chiều báo cáo”, cũng rất khách khí với cấp dưới như Hùng Quang Vinh và Phiền Quốc Sinh. Lưu Khánh Long năm nay năm mươi tuổi, có thể giữ thái độ khiêm nhường với một vị Bí thư nhỏ bằng nửa số tuổi của mình như vậy, có thể coi như không tệ, hiểu rất rõ các quy tắc trong quan trường.
Ngược lại, thái độ của Lưu Vĩ Hồng lại nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Lưu Vĩ Hồng vừa mới làm Bí thư Thị ủy, các công tác trọng tâm cũng đã chuyển dời. Công tác Đảng rất chú trọng đến khảo sát cán bộ, để chuẩn bị cho việc xây dựng thị trấn kết hợp xã khu, mọi việc trong Ủy ban nhân dân thị xã giao hết cho Hùng Quang Vinh, gần như rất ít khi can thiệp, chỉ thỉnh thoảng căn dặn vài câu trong Hội nghị Thường vụ, nhắc nhở Ủy ban nhân dân phải chú ý đến phương hướng các vấn đề lớn đang nắm trong tay, các chi tiết vấn đề tuyệt nhiên không hỏi đến.
Sau khi Lưu Khánh Long tiếp nhận chức Chủ tịch thị xã cũng như thế, Lưu Vĩ Hồng chỉ hỏi đến công tác cơ bản của Ủy ban nhân dân thị xã.
Mọi người đều nói, lẽ ra Bí thư Lưu nên đảm nhiệm chức này càng sớm càng tốt. Bí thư là Bí thư, Chủ tịch thị xã là Chủ tịch thị xã, không thể nhập làm một được. Bí thư Lưu nếu cố tình can thiệp vào công việc hàng ngày của Ủy ban nhân dân thị xã thì không khỏi hạ thấp thân phận của mình, hơn nữa, sẽ khiến cho Lưu Khánh Long không vui, ảnh hưởng đến đoàn kết trong bộ máy.
Luôn tìm được vị trí chính xác trong thời gian ngắn nhất cũng là một trong những tố chất chuẩn bị cho một nhân vật lợi hại trong quan trường. Loại người chuyện lớn chuyện nhỏ gì cũng muốn hỏi đến, muốn giữ chặt quyền lực trong tay thường cuối cùng cũng chỉ là công dã tràng, giỏ trúc múc nước mà thôi.
Lúc Lưu Vĩ Hồng làm Chủ tịch thị xã, thích đấu tranh thì mọi người còn hiểu được, muốn giành lấy quyền lớn nhất cũng không có gì quá đáng. Nay đã làm Bí thư, là nhân vật số một, còn đấu tranh nữa thì không phải.
Nhân vật số một quan trọng nhất là gì?
Năng lực phối hợp và năng lực nắm trong tay.
Lưu Vĩ Hồng hiện giờ phải chứng tỏ cho cấp trên xem, chính là năng lực về phương diện này.