Quan Gia

Chương 913: Chương 913: Nội tình thật sự của vụ Mạc Ngôn (P2)




 

Quan Gia 

Tác Giả: Hãm Bính  

Chương 913: Nội tình thật sự của vụ Mạc Ngôn (P2)  

Nhóm dịch: Dungnhi  

Nguồn: vipvandan 

 

 

 

 

Lát sau, Lý Hâm nói:  

- Hàn Kim Tỏa từ sau khi làm xưởng trưởng, thì nhà máy càng tệ hại hại hơn. Đây đại khái chính là nguyên nhân ngòi nổ mà Mạc Ngôn nói với anh đó 

Lưu Vĩ Hồng nói: 

- Nhà máy cơ giới Sở Giang tuy rằng chỉ là xí nghiệp cấp trưởng phòng, trên thực tế đã là doanh nghiệp nhà nước lớn nhất khu Hỏa Cự này, hai năm trước còn có lợi nhuận thuế nhiều nhất thành phố, cùng nhà máy cơ giới Giáp Sơn đều có giao dịch kinh doanh. Một nhà xưởng như vậy, Mạc Ngôn thân là Bí thư Khu ủy, khẳng định không thể trơ mắt nhìn nó ngày càng suy sụp 

Lý Hâm nhẹ nhàng cười, nói: 

- Nhà máy đã có xu hướng suy sụp mấy năm nay rồi. Ông già nhà tôi vì chuyện này, cũng đã tức giận đến sôi máu. Thế nhưng mặc kệ có bao nhiêu biện pháp, cũng không thể ngăn được. Nhà xưởng không suy sụp, đám người Hàn Kim Tỏa, lấy gì để kiếm lời chứ? 

Nguyên bản nhà xưởng suy sụp, làm xưởng trưởng sẽ là người “ thiệt nhất”, vì không có tiền thì làm không ra trò trống gì ấy mà. Cho nên xưởng trưởng dù có lòng tham không đáy, ở sâu trong nội tâm cũng sẽ không hy vọng nhà xưởng trở nên suy sụp. Đó là mỏ vàng mỏ bạc của họ mà. Nhưng chính sách cho phép doanh nghiệp nhà nước phá sản đóng cửa được bán ra vừa ra đài, thì như là lời Lý Hâm nói, nhà xưởng suy sụp liền biến thành một loại xu hướng. Nguyên nhân cũng rất đơn giản, nhà xưởng dù có hiệu quả và lợi ích tốt cỡ nào, thì vẫn là mỏ vàng của nhà nước. Xưởng trưởng muốn một tay che trời, mò lấy một mớ cũng phải giấu diếm, lo lắng sợ hãi. Nếu nhà xưởng có thể biến thành sản nghiệp tư nhân của mình, thì lúc đó là mỏ vàng cây tiền của tư nhân, vậy tốt đẹp biết bao? Muốn thực hiện mục tiêu này, cách duy nhất chính là nhà xưởng phá sản bán của cải lấy tiền mặt, không có con đường thứ hai để đi. 

Doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ, trong tiến trình tư hữu hóa, sẽ gây ra thất thoát tài sản thuộc sở hữu nhà nước, lúc này sẽ trở thành một vấn đề ác liệt nhất trong lĩnh vực kinh tế, không biết có bao nhiêu cán bộ lãnh đạo cấp cao, giống như Lý Dật Phong, vì đó mà tan nát cõi lòng 

Nhưng dục vọng cá nhân luôn mạnh mẽ như thế. Mắt thấy một mỏ vàng ở trước mặt mình, bảo y không nghĩ cách dọn về nhà là tuyệt không có khả năng 

Lưu Vĩ Hồng hừ lạnh một tiếng, nói: 

- Cũng không phải là ngăn không được 

Lý Hâm nhìn hắn liếc mắt một cái, nhẹ giọng nói: 

- Vĩ Hồng, anh bay giờ hơi nóng vội đó 

Không nghi ngờ, biện pháp "Ngăn lại" mà Lưu Vĩ Hồng nói rất đơn giản —— nghiêm hình chấp pháp! Hễ là quan thương cấu kết, ngấm ngầm chiếm tài sản quốc gia, nhất loạt đều có thể xử trọng hình. Khi cần thiết, có thể giống với cuộc đàn áp của Cửu An, bắn bỏ tất, cho dù không thể hoàn toàn ngăn lại, ít nhất cũng đỡ hơn. Nhưng lời này, cũng chỉ nói nghe chơi mà thôi, nếu làm thực sự, thì gian nan cỡ nào?  

Lấy Lưu Vĩ Hồng làm thí dụ, vừa có uy danh hiển hách của "Nha nội (con ông cháu cha) đảng" cộng thêm sự ủng hộ hết mình của Bí thư Tỉnh ủy Chủ tịch tỉnh, chỉ truy bắt mấy tên lưu manh côn đồ thôi cũng đã gặp phải biết bao lực cản, đấu tranh kịch liệt, càng không cần nói đến"Nghiêm hình chấp pháp" trong lĩnh vực kinh tế. Khi chạm đến rất nhiều khu vực mẫn cảm của các ích lợi giai cấp, thì quan viên có lớn mạnh đến thế nào, đều sẽ gặp phải không ít khó khăn 

Không cần nói Lưu Vĩ Hồng hiện tại chỉ là một cán bộ cấp Phó giám đốc sở nho nhỏ, cho dù một ngày kia, hắn vinh quang trèo lên đỉnh cao, ở vị trí thống trị, cũng khó mà diệt trừ tận gốc tất cả ảnh hưởng chính trị. Bởi vì bất cứ một người thống trị nào, đều không thể không dựa vào vô số ích lợi giai cấp để chống đỡ hệ thống thống trị của anh ta 

Dùng tham quan phản tham quan cũng có! 

Không thay đổi căn bản, nhiều nhất chỉ là thủ đoạn vua chúa. Phát huy đến mức tột đỉnh, cũng vẫn là thủ đoạn vua chúa, bản chất không thay đổi 

Cho nên Lý Hâm mới có một câu khuyên nhủ như vậy. 

Đúng là “quá thiếu kiên nhẫn” 

Lưu Vĩ Hồng thở phào một cái, bỗng nhiên hứng thú mất hết. Bất kể là ai, khi anh ta phát hiện bản thân mình chuẩn bị tranh đấu cả đời, hóa ra chỉ là một giấc mộng hư ảo, cũng không tránh khỏi chịu đả kích lớn. 

Lý Hâm lại cười nói: 

- Mặc kệ thế nào, cố gắng luôn sẽ không uổng phí. Không thể thay đổi đại cục, cũng có thể thay đổi cục bộ. Chỉ cần có thay đổi, hướng tới phương diện tốt mà thay đổi, tóm lại cũng là chuyện tốt 

Mắt thấy Lưu Vĩ Hồng vẻ mặt buồn bực, đã là bạn tốt thâm giao của hắn, Lý Hâm tự cũng phải cổ vũ cho hắn một chút 

- Ngày hôm qua ở nhà cùng ông già nói chuyện phiếm, ông già nói tính nắm hai điểm tiêu biểu, trừng trị cái tác phong không đúng đắn sai lệch này. Cho dù không thể sửa đổi tận gốc, ít nhất cũng có thể gây chấn động một lần. Hay là, để ổng lấy chỗ của anh làm điểm tiêu biểu, coi như là một công đôi việc đi. 

Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu, nói: 

- Muốn nắm bắt thì chọn nhà máy cơ giới Sở Giang ấy, nhà máy phân hóa học không có gì đáng để nói 

Công tác thay đổi chế độ của nhà máy phân hóa học Thanh Sơn đã ở trong khống chế hắn, không cần phiền đến Chủ tịch tỉnh lo lắng. 

Lý Hâm cười cười, nói: 

- Anh đúng thật là biết nắm thời cơ ghê. Sao, thật sự phải làm động tác lớn ở Cửu An hả? 

- Không làm không được, tiếp sau phải dùng thuốc liều mạnh thôi 

Lý Hâm vẻ mặt liền trở nên ác liệt, trầm ngâm nói: 

- Nếu thật sự như vậy, chuyện này cần phải thương lượng một chút. Chuyện nhà máy cơ giới Sở Giang, không đơn giản như vậy. Mạc Ngôn cứ thế lọt vào tròng. Anh ta không biết rõ, muốn ăn miếng thịt mỡ này - nhà máy cơ giới Sở Giang, không chỉ có 1 mình Hàn Kim Tỏa, Phí Tiểu Sơn và Thiệu Thanh đều có phần. 

Lưu Vĩ Hồng hai mắt, lập tức híp lại 

Tên tuồi của Phí Tiểu Sơn và Thiệu Thanh, hắn nghe nói qua. Phí Tiểu Sơn là con trai Phí Hạ Vĩ, Thiệu Thanh thì lại là con gái Thiệu Lệnh Hồng. Nhưng bọn họ làm thế nào mà dính líu đến nhà máy cơ giới Sở Giang, thì không ai biết được  

- Phí Hạ Vĩ người này, kỳ thật rất khôn khéo. Chẳng những cùng Hồ Cao Sơn có quan hệ tốt đẹp, cùng Thiệu Lệnh Hồng cũng qua lại không ít. Tâm địa rất lớn. Phí Tiểu Sơn cùng cha gã cùng chung một ruột, cũng có rất nhiều ý tưởng. Tuy nhiên luận tài năng, thì thua xa Phí Hạ Vĩ, còn không bằng cách suy nghĩ dài lâu của một phụ nữ như Thiệu Thanh 

 

Lý Hâm nói, khóe miệng hiện lên một vẻ tươi cười ý vị sâu xa. 

Lưu Vĩ Hồng hai hàng lông mày hơi hơi nhíu lại, nói: 

- Phí Tiểu Sơn và Thiệu Thanh, hình như không phải hai vợ chồng? 

Lý Hâm cười nói: 

- Đương nhiên không phải, Thiệu Thanh lớn hơn Phí Tiểu Sơn bốn năm tuổi. Nói thế nào nhỉ, xem như là bạn bè chơi với nhau từ thuở nhỏ đi. Trước kia Phí Hạ Vĩ và Thiệu Lệnh Hồng làm cộng sự qua một thời gian, từ sớm, hai nhà là hàng xóm. Tuy nhiên giữa Thiệu Thanh và Phí Tiểu Sơn, quả thật có chút chuyện xưa. Cụ thể quan hệ đến mức độ nào, thì tôi không rõ cho lắm. Chuyện riêng tư, không tiện hỏi nhiều 

Lưu Vĩ Hồng nhẹ nhàng gật đầu. 

Giữa nhà quyền quý thế gia Bắc Kinh, quan hệ rắc rối phức tạp, một số con cháu quý tộc nhà quyền quý ở tỉnh, quan hệ cũng phức tạp không kém. Lý Hâm xem như là người có năng lực, ở tỉnh giao du rộng lớn, tin tức cũng đặc biệt nhanh nhẹn. Nhưng cũng không tỏ ra, bất cứ quan hệ nào của con cái lãnh đạo Tỉnh ủy, đây hắn đều rõ. Nhưng Lý Hâm nếu nói như vậy, vậy chứng minh giữa Thiệu Thanh và Phí Tiểu Sơn, quả thật kết giao rất sâu. 

- Cậu em vợ Hàn Kim Tỏa của Tân Minh Lượng, đừng thấy cái tên rất quê mùa, kinh doanh nhà xưởng đúng là đồ phá hoại, tạo quan hệ lại là tay lành nghề. Tân Minh Lượng theo sát Thiệu Lệnh Hồng, Hàn Kim Tỏa sẽ liều chết mà nịnh bợ Thiệu Thanh. Không có việc gì thì chạy lên tỉnh thành, cũng là khách quen của câu lạc bộ Duy Đức  

Lý Hâm thuận miệng nói ra quan hệ của Hàn Kim Tỏa và Thiệu Thanh 

Lưu Vĩ Hồng nói: 

- Tình huống này, Mạc Ngôn cũng nói qua. Anh ta chính là tính cách như vậy, càng là như thế, anh ta càng mặc kệ, ngoan cố tới cùng 

Lý Hâm mỉm cười nói: 

- Nói như vậy, Mạc Ngôn này cũng là người có cá tính. Đáng tiếc, anh ta biết quan hệ của Hàn Kim Tỏa và Thiệu Thanh, chưa chắc biết được quan hệ của Thiệu Thanh và Phí Tiểu Sơn 

Những lời này, mới thật sự là chỗ mấu chốt 

Mạc Ngôn sở dĩ xui xẻo, những người nào đó ở tỉnh và Cửu An, có gan không nể mặt Hồ Cao Sơn, nguyên nhân chính là đây. Mạc Ngôn tuy chiếm được sự coi trọng của Hồ Cao Sơn, nhưng có thế nào cũng không thể bằng quan hệ chặt chẽ của Phí Hạ Vĩ và Hồ Cao Sơn. Từ một ý nghĩa nào đó mà nói, Hồ Cao Sơn điều đi rồi, Hồ Cao Sơn điều đi rồi, Phí Hạ Vĩ đã trở thành một trong những "Người phát ngôn" của thế lực họ Hồ ở Sở Nam. Cũng khó trách Hồ Cao Sơn không chịu gặp mặt Thiên Vũ Mao 

Trọng lượng của Mạc Ngôn và Phí Hạ Vĩ trong cảm nhận Hồ Cao Sơn, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp  

Lưu Vĩ Hồng hai hàng lông mày nhíu chặt, lát sau, mới nhẹ giọng nói: 

- Làm vậy không được! 

Đấu tranh chính trị, có điểm mấu chốt cơ bản. Thủ đoạn của đám người Thiệu Lệnh Hồng Phí Hạ Vĩ, Tân Minh Lượng, đã vượt qua điểm mấu chốt. Hơn nữa trung gian còn liên lụy đến sự hưng suy của một doanh nghiệp nhà nước quy mô lớn như nhà máy cơ giới Sở Giang, Lưu Vĩ Hồng liền càng không thể ngoảnh mặt làm ngơ. 

Lý Hâm thẳng thắn nói: 

- Vĩ Hồng, chỉ riêng Thiệu Lệnh Hồng và Tân Minh Lượng liên lụy bên trong, thì vấn đề không lớn. Bí thư Lâm khẳng định sẽ ủng hộ anh. Nhưng Phí Hạ Vĩ cũng dính líu vào, sự tình e là không đơn giản như vậy 

Lâm Khải Hàng muốn bắt Cửu An khai đao lập uy, rửa sạch thế lực địa phương Sở Nam, thanh trừ lần nữa, về phương hướng lớn, khẳng định sẽ ủng hộ Lưu Vĩ Hồng. Nhưng tất cả các việc đều có trình tự, không thể đi quá nhanh. Phí Hạ Vĩ là một trong những người tiên phong của thế lực họ Hồ ở Sở Nam, Lâm Khải Hàng nhất định sẽ e dè suy nghĩ của y. Giai đoạn hiện tại, nếu đồng thời hướng Thiệu Lệnh Hồng và Hồ Cao Sơn khai chiến, khẳng định không phải cục diện mà Lâm Khải Hàng muốn nhìn đến. Nếu chẳng may đem tất cả thế lực địa phương Sở Nam này ôm thành đoàn, Lâm Khải Hàng cũng sẽ khó giải quyết vô cùng. Tiền lệ Bí thư Tỉnh ủy bị cuốn gói, cũng không phải chưa từng xuất hiện qua 

Sự phức tạp của thế cục Cửu An, hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Lưu Vĩ Hồng, thật có thể nói là rút dây động rừng. Nếu đầu não ở tỉnh mục tiêu không đồng nhất, cản trở lẫn nhau, tất cả các hoạt động của hắn ở Cửu An, thì chưa chắc có thể thu được hiệu quả mong muốn. 

Tuy nhiên thế cục càng phức tạp, Lưu Vĩ Hồng càng không chịu thua cuộc. 

Hắn chính là loại tính cách này! 

- Bí thư Lâm có lẽ tự có an bài của chính mình, nhưng bất kể là Thống soái rất cao minh, bất kể là mưu lược rất cao minh, cuối cùng phải chứng thực xuống, cũng còn phải dựa vào chiến sĩ hăng hái chiến đấu trong những trận chiến đẫm máu ở tiền tuyến. Một khi bắt đầu thì sẽ không quay lại. Sự tình Cửu An, nếu đã đi tới mức độ hôm nay, vậy chỉ có tiến không lùi. Mặc kệ Bí thư Lâm có nguyện ý hay không, ông ta cũng phải theo giúp tôi đánh trận này. Về phần kết quả có được như ông ta mong muốn không, vậy khó mà nói. Trên thế giới này, cho tới bây giờ đều không sự tình có trăm phần trăm khẳng định. 

Lát sau, Lưu Vĩ Hồng thản nhiên nói, trên mặt lộ ra vẻ kiên quyết. 

Lý Hâm không khỏi sửng sốt, lập tức khẽ mỉm cười, hướng Lưu Vĩ Hồng giơ ngón tay cái lên. 

Lời này quả thật hoành tráng! 

Phỏng chừng toàn tỉnh Sở Nam, cũng chỉ mỗi Lưu Vĩ Hồng dám hạ quyết tâm như vậy - "Bắt cóc" cả Bí thư Tỉnh ủy 

- Vĩ Hồng, lời này nghe hùng hồn đấy. Nếu thật muốn đánh, vậy cũng không có gì phải sợ. Tuy nhiên trên sách lược phải chú ý một chút. Còn cần phải có một trình tự trước sau tổng thể, phân biệt được nặng nhẹ 

 

Ý chí chiến đấu của Lý Hâm, cũng bị Lưu Vĩ Hồng kích động 

Lưu Vĩ Hồng cười cười, nhẹ nhàng gật đầu. 

Trên bầu trời sân bay, vang lên tiếng động cơ gầm rú thật lớn, một chiếc phi cơ khổng lồ, hiện lên trong tầm mắt 

 

 

biglove 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.