Cô và Hạ Cạnh Cường, từ trước đến giờ chưa bao giờ xảy ra cái gọi là kết giao tình cảm. Chỉ là nhận lệnh của cha mẹ hai bên mà đính hôn. Hiện nay đã kết hôn, trong lòng Vân Vũ Thường không còn chịu bất kì áp lực nào.
Dù sao là thời đại mới rồi, quan niệm về tình yêu và hôn nhân của thanh niên cũng khác rất nhiều so với thời đại quan hệ hôn nhân do cha mẹ sắp đặt.
- Xin chào, Tuệ Ngữ .
Sau khi bắt tay với Hạ Cạnh Cường, Vân Vũ Thường lại bắt tay chào hỏi bà xã của Hạ Cạnh Cường – Lý Tuệ Ngữ.
Dáng vẻ của Lý Tuệ Ngữ khoảng hai ba, hai tư tuổi, nhỏ hơn Hạ Cạnh Cường sáu, bảy tuổi. Lý Tuệ Ngữ rất xinh đẹp, vóc dáng cao gầy thon thả, vẻ mặt có chút nghiêm nghị. Điều này có quan hệ đến xuất thân gia thế của cô. Lý Tuệ Ngữ chính tông là con nhà tướng, ông nội, cha mẹ, ông ngoại đều xuất thân trong binh ngũ. Ông nội và ông ngoại trước đây sớm đã tiếng tăm lừng lẫy trong quân đội, sau khi xây dựng nước, lần đầu tiên trao quân hàm, liền được phong tướng quân hàm cao. Từ đó về sau luôn luôn ở chức vụ cao trong quân đội, có quan hệ rất thân thiết với đồng chí Tùy An Đông.
Thời gian yêu đương của Hạ Cạnh Cường và Lý Tuệ Ngữ không dài, tìm hiểu nhau không đến một năm, liền kết thành vợ chồng. Thời gian kết hôn khoảng ba tháng trước, so với Vân Vũ Thường và Lưu Vĩ Hồng sớm hơn một chút. Lúc này cũng đang là tân hôn.
Lúc bọn họ kết hôn, Vân Vũ Thường cũng sai người mang quà đến.
- Vũ Thường, thật là khéo, hai người cũng đi dạo phố à?
Lý Tuệ Ngữ cười và bắt tay hoan hỉ với Vân Vũ Thường.
Đối với chuyện cũ của Hạ Cạnh Cường và Vân Vũ Thường, Lý Tuệ Ngữ biết rất rõ. Hôn nhân định trước giữa các nhà quyền quý là hiện tượng cực phổ biến. Nhưng sau khi đính hôn, xảy ra hiện tượng “Ly hôn” không thấy nhiều. Câu chuyện giữa Hạ Cạnh Cường,Vân Vũ Thường và Lưu Vĩ Hồng, giữa các gia đình quyền quý của Bắc Kinh bị suy diễn ra nhiều bản. Mọi người dường như đều nhất trí “khiển trách” hành vi của Lưu Vĩ Hồng.
Theo ý nghĩa nào đó, loại hành vi này của Lưu Vĩ Hồng rất “nguy hiểm”, mở ra một trang đầu rất xấu. Vì mối hôn nhân giữa các gia đình quyền quý không chỉ có thể theo tình cảm của hai người trẻ tuổi, nó còn liên lụy đến rất nhiều gia đình khác nữa, nói rộng ra, liên lụy thêm đến tổ hợp thế lực chính trị .
Lưu Vĩ Hồng một đòn chặn ngang, đã khiến “ kế hoạch” ban đầu của Hạ gia và Vân gia toàn bộ đều xáo trộn.
Dù xuất thân của Lý Tuệ Ngữ, quyền thế của Lý gia không hề thua kém Vân gia, hơn nữa thông qua hôn nhân của Hạ Cạnh Cường và Lý Tuệ Ngữ, Hạ gia và thế lực quân đội lớn nhất đã có quan hệ rất mật thiết, nhưng đó hoàn toàn không có nghĩa hành vi của Lưu Vĩ Hồng đáng giá đề xướng.
Tuy nhiên việc này Lý Tuệ Ngữ tất nhiên sẽ không nhắc lại. Hiện nay cô mới là vợ của Hạ Cạnh Cường, hà tất lúc nào cũng nhắc nhở Hạ Cạnh Cường, trước mặt người đẹp răng trắng đôi mắt sáng ngời này, đã từng là vị hôn thê của y.
Hạ Cạnh Cường nhất định không phải là loại người thích bị người khác “bới lông tìm vết”
- Bí thư Hạ, nghỉ phép sao?
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười hỏi Hạ Cạnh Cường.
- Ha ha, cũng không coi là nghỉ phép đâu, về Bắc Kinh chạy vài dự án. Hôm nay may có chút thời gian, liền cùng Tuệ Ngữ đi dạo phố. Chủ tịch Thị xã Lưu đây là…
Lưu Vĩ Hồng cười đáp:
- Tôi nghỉ phép kết hôn, ở Bắc Kinh hai ngày, sắp chuẩn bị đi Giang Khẩu với Vũ Thường.
- Ha ha, hưởng tuần trăng mật chứ?
- Đúng vậy, công việc có bận thì trăng mật cũng không thể bỏ được.
Hai người tán gẫu một chút lạc đề, ai cũng đều không đề cập đến công việc. Thật giống như Hạ Cạnh Cường rất quan tâm đến Lưu Vĩ Hồng, Lưu Vĩ Hồng cũng rất quan tâm đến Hạ Cạnh Cường. Hạ Cạnh Cường ở Huyện Vĩnh Lạc cũng đang tiến hành vài dự án lớn, hiện nay đang khí thế ngất trời muốn làm kiến thiết, kinh tế phát triển nhanh là có thể mong đợi. Là cách mạng đời thứ ba kiệt xuất nhất, Hạ Cạnh Cường tự có bản lĩnh.
Tin tức của Lưu Vĩ Hồng biết được, không lâu sau đó, Hạ Cạnh Cường có khả năng thăng thêm một cấp. Hạ Cạnh Cường đã đảm nhiệm hơn hai năm, thành tích rất tốt, thăng quan một cấp rất hợp lý. Vì vậy hiện nay án binh bất động, tất nhiên là đợi Đại hội Đảng toàn quốc họp. Đại hội Đảng toàn quốc lần này, các tập đoàn chính trị lớn tự có yêu cầu của chính mình. Hạ gia cũng không ngoài ngoại lệ. Trước khi mở Đại hội Đảng, Hạ Cạnh Cường tạm thời sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.
Phải nói, Hạ Cạnh Cường lựa chọn kết hôn với Lý Tuệ Ngữ là tốt nhất, tầm nhìn rất rộng. Căn cứ vào kí ức của Lưu Vĩ Hồng, sau Đại hội Đảng toàn quốc, ông nội của Lý Tuệ Ngữ sẽ bước vào tầng quyết sách cao nhất của quân đội, quyền bính vô cùng hiển hách.
Lưu gia lớn mạnh, Hạ gia cũng không nhàn rỗi.
Hai quan tân lang của cặp đôi mới cưới ở bên này nói chuyện phiếm nho nhã lễ độ, hai tân nương lại đang đi cùng nữ nhân viên kinh doanh, đi ngắm nghía các trang phục, nước hoa và các trang sức khác mà mình lưu luyến.
Lý Tuệ Ngữ xuất thân trong gia đình quyền thế quân ngũ, bản thân chưa phục dịch trong quân ngũ hơn nữa lại đi làm ở cơ quan chính phủ. Đều là nữ thanh niên, đối với quần áo nhất định có tiếng nói chung.
Lưu Vĩ Hồng và Hạ Cạnh Cường vừa nói chuyện vừa theo sát phía sau Vân Vũ Thường và Lý Tuệ Ngữ, thỉnh thoảng góp ý cho hai cô. Người ngoài thấy, giữa bọn họ là bạn bè rất tốt, lại có ai biết đã từng xảy ra câu chuyện “vung đao cướp người yêu” ?
Theo sự góp ý của Vân Vũ Thường, Lý Tuệ Ngữ đã mua được một bộ quần áo, một lọ nước hoa. Chính Vân Vũ Thường lại “không thu hoạch được gì”.
- Chủ tịch Thị xã Lưu, đã đi dạo lâu như vậy, tôi cũng hơi mệt rồi, nếu không chúng ta cùng nhau đi uống cà phê, xem như chúc mừng hạnh phúc tân hôn của hai người. Thế nào, có tiện không ?
Trong lòng Lưu Vĩ Hồng thực không muốn đi uống cà phê với Hạ Cạnh Cường.
Hắn với Hạ Cạnh Cường không phải là bạn hữu!
Nhưng Hạ Cạnh Cường mời rất nhiệt tình, xuất phát từ lễ tiết, Lưu Vĩ Hồng cũng không tiện từ chối, liền mỉm cười gật đầu nói:
- Vâng, tôi đã quấy rầy Bí thư Hạ rồi. Vũ Thường, cùng đi uống cà phê nhé.
Vân Vũ Thường cũng mỉm cười đồng ý, thân thiết nắm cánh tay của Lý Tuệ Ngữ, cùng đi ra. Trong lòng Vân Vũ Thường, cô không hi vọng Lưu Vĩ Hồng với Hạ Cạnh Cường vẫn luôn giữ “mối thù” này. Đối đầu với Hạ Thái Bình, không có nghĩa Lưu Vĩ Hồng và Hạ Cạnh Cường vẫn “sống chết đến cùng”. Trên chính trị không có “thù hận đến chết”, chỉ có lợi ích và thỏa hiệp.
Lúc tất yếu, vì lợi ích chung, Lưu Hạ hai nhà hoàn toàn có khả năng thẳng tay, nhất trí đối “Địch”. Ví như lúc này, ván bài chính trị cao tầng đang hừng hực khí thế, các tập đoàn chính trị và các gia đình quyền quý đều muốn sắp tới được mời dự Đại hội Đảng để thực hiện ý đồ chính trị của chính mình, tận hết khả năng chiếm lấy một miếng bánh to. Mỗi gia đình quyền quý rời khỏi quyền lực trung ương, không còn nghi ngờ nữa, các gia đình quyền quý khác tất nhiên muốn bước lớn nhanh chân thế chỗ vào. Lưu gia và Hạ gia cũng đang tiếp xúc, tiến hành vài cuộc đàm phán là không thể thiếu.
Vân Vũ Thường cũng rất rõ ràng, phải triệt để hóa giải mối ngăn cách giữa Lưu Vĩ Hồng và Hạ Cạnh Cường, làm cho hợp tác “thân mật khăng khít”, không có khả năng đứt đoạn. Nhưng tình hình hiện nay của Lưu Vĩ Hồng và Hạ Cạnh Cường cũng là quá mức chú ý lẫn nhau rồi, chỉ cần có một cơ hội sẽ ra tay. Hai người đều là cách mạng đời thứ ba kiệt xuất ưu tú, nếu cứ “Đấu tranh sống chết” như thế, cuối cùng khả năng lớn nhất cả hai đều bị thua thiệt.
Đều nếm trái đắng!
Nếu có đủ khả năng đưa quan hệ này khôi phục đến trạng thái bình thường, vậy là được rồi.
Toàn bộ quá khứ không cần vướng bận nữa.
Có lẽ lần gặp gỡ ngoài ý muốn này lại là cơ hội hóa giải “thù hận”.
Tuy nhiên người tính không bằng trời tính, vĩnh viễn có vô số việc xảy ra ngoài ý muốn. Vừa bước ra khỏi cửa lớn của cửa hàng độc quyền Dior, điện thoại di động trong tay Lưu Vĩ Hồng lại rung chuông lên.
Mô hình di động giống như cục gạch này tất nhiên là của Vân Vũ Thường, Lưu Vĩ Hồng vẫn chưa mua. Vùng đất Hạo Dương xa xôi hẻo lánh, Chủ tịch Thị xã Lưu không dễ khơi dòng sông như thế, còn đợi các thương nhân sau khi bắt kịp các trào lưu rồi hãy suy nghĩ. Mô hình di động đời đầu này nặng trình trịch, phải đến một kg. Hai người đang cùng dạo phố, tất nhiên là Lưu Vĩ Hồng đeo như “cưỡng bức lao động” rồi.
Thể chất Vân Vũ Thường nhỏ nhắn, vậy sao chịu được “ gánh nặng” này.
Lưu Vĩ Hồng tuân thủ cẩn thận các quy củ, không có tùy tiện nghe điện thoại của bà xã, cười đưa điện thoại di động cho Vân Vũ Thường.
- Xin chào!
Vân Vũ Thường ấn nút nghe, rất tao nhã nói.
- Alo, chị Vũ Thường phải không? Em là Hạ Hàn! Nhị Ca có đó không?
Đầu bên kia điện thoại truyền đến âm thanh vội vàng của Hạ Hàn, còn có chút thở dốc, dường như đã xảy ra việc vô vùng quan trọng. Trước khi Lưu Vĩ Hồng rời khỏi Hạo Dương nghỉ phép, từng dặn dò Hướng Vân, Hạ Hàn là những người tâm phúc rằng nếu như trong Thị xã xảy ra việc gì thì có thể lập tức gọi cho Vân Vũ Thường để liên hệ với hắn. Hưởng tuần trăng mật mà, hai người nói chung luôn ở cùng nhau.
Không ngờ vừa đến Bắc Kinh chưa được hai ngày, Hạ Hàn thật đã gọi điện tới rồi.
Khuôn mặt xinh đẹp của Vân Vũ Thường thay đổi đôi chút, lập tức đưa điện thoại cho Lưu Vĩ Hồng, nói:
- Điện thoại của Hạ Hàn, dường như rất gấp.
- Hạ Hàn! Có chuyện gì?
Nhận điện thoại, Lưu Vĩ Hồng trầm giọng nói.
- Nhị Ca, xảy ra việc lớn rồi. Mỏ than Hồng Kỳ...mỏ than Hồng Kỳ đã xảy ra việc lớn, vỡ nước rồi, có vài chục công nhân bị nhốt ở dưới giếng mỏ…
Hạ Hàn thở hồng hộc, giọng điệu rất lo lắng.
- Cái gì?
Sắc mặt Lưu Vĩ Hồng lập tức thay đổi.
- Xảy ra lúc nào?
- Vừa xong, phía mỏ than Hồng Kỳ vừa gọi điện lại, xin khẩn cấp cứu viện!
Đầu óc của Lưu Vĩ Hồng choáng váng.
- Nhị Ca, bây giờ phải làm sao?
Hạ Hàn ở bên kia điện thoại la lớn.
Lưu Vĩ Hồng cố gắng trấn tĩnh tinh thần, lắc đầu nói:
- Hạ Hàn, bây giờ làm ba việc. Việc thứ nhất, lập tức xin cứu viện của Cục khai thác mỏ Thanh Phong, bọn họ có đội ngũ chuyên cứu giúp các tai nạn ở mỏ, mời bọn họ hỏa tốc đến giúp mỏ than Hồng Kỳ. Thứ hai, lập tức thông báo cho quân đội đóng tại Hạo Dương, xin bọn họ cử tinh binh đến giúp mỏ than Hồng Kỳ. Việc thứ ba, Cục công an của các cậu phải lập tức tổ chức nhân sự, cùng với cảnh sát phòng cháy chữa cháy, dân binh cốt cán toàn bộ đều điều lên, mau chóng đến mỏ than Hồng Kỳ, toàn lực cứu người. Nhưng cậu phải nhớ, phải đảm bảo an toàn cho nhân viên cứu trợ, không thể khinh suất. Không thể tạo nên sự cố thương vong thứ hai! Nghe rõ chưa? Tôi lập tức trở về ngay!
- Vâng!
Hạ Hàn lưu loát trả lời một tiếng, loảng xoảng gác máy
Vân Vũ Thường, Hạ Cạnh Cường, Lý Tuệ Ngữ đồng loạt nhìn Lưu Vĩ Hồng, lộ ra vẻ chú ý.
- Có một mỏ than của Thị xã đã xảy ra sự cố, có vài thợ mỏ đã bị nhốt lại, tôi phải lập tức quay về.