Quan Gia

Chương 132: Chương 132: Tìm được người rồi!




 

Quan Gia 

Tác Giả: Hãm Bính  

Chương 132: Tìm được người rồi! 

Nhóm dịch: PQT  

Nguồn: metruyen.com 

 

Tại nơi tiếp giáp giữa khu cũ và khu mới của thị xã Hạo Dương đã mở rất nhiều cửa hàng, trong đó nhiều nhất là quán ăn và khách sạn 

Cái gọi là khu mới, trước mắt cũng chỉ có một danh xưng mà thôi, nhìn ra xa, các con đường đồng ruộng ngang dọc, rất nhiều những ngọn núi nhỏ và ao nhỏ xanh um tươi tốt làm đẹp trong đó, lúc mặt trời chiều ngã về tây, bên trong bờ ruộng, trong sân nhà nông khói bếp lượn lờ, tựa như một bức sơn thủy vẩy mực, cảnh sắc cực đẹp 

Nhưng ở trên bản đồ mới phát hành của thị xã Hạo Dương, các con đường đồng ruộng mênh mông bát ngát này quả thật là đã bị đánh dấu bởi dấu hiệu của khu mới. Địa khu và thành phố đã xác định, thành phố phát triển theo hướng này, toàn bộ đất ruộng trong phạm vi hơn 10 km2 phía đông ngoại thành của thị xã Hạo Dương, sẽ bị quy hoạch xây dựng khu mới 

Đối với phương án này, Lưu Vĩ Hồng là rất tán thưởng 

Nghe nói ở điểm này, Bí thư Địa ủy Lục Đại Dũng và Chủ tịch Địa khu Tào Chấn Khởi ý kiến khá thống nhất. Bên Ủy ban nhân dân đem tất cả báo cáo yêu cầu xây dựng nơi làm việc toàn bộ áp chế xuống, bất kỳ đơn vị nào, tạm thời cũng chỉ cho phép làm việc ở nơi hiện tại. Điều kiện là rất cực khổ, nhưng phải vượt qua 

Phải đem tài chính có hạn, tập trung trên một điểm, không thể rắc hạt tiêu đen (chia bình quân) 

Đợi sau khi thiết kế quy hoạch của khu mới toàn bộ hoàn thành, địa khu sẽ thống nhất điều động tiền vốn sức của, khai phá xây dựng khu mới, tất cả bộ phận trực thuộc địa khu và bộ phận trực thuộc thị xã đều có vị trí nhỏ trong khu mới 

Thời gian xây dựng giai đoạn thứ nhất của khu mới dự định là 3 năm. Quy hoạch viễn cảnh thì được làm tới 10 năm sau 

Cái này tốt lắm! 

Nếu một người một chủ ý, hôm nay anh khoanh vùng một miếng đất, ngày mai tôi xây một tòa nhà, vậy sẽ lộn xộn. Trên chuyện này, Lục Đại Dũng và Tào Chấn Khởi xem như khá biết nhìn xa 

Tào Chấn Khởi khi nhậm chức ở địa phương khác, danh tiếng không phải tốt lắm, nghe nói người này trong thời kỳ đại cách mạng, từng có hành động “nhường vợ”. Lúc ấy Tào Chấn Khởi đã là một cán bộ cấp bậc nhất định, dường như là Phó chủ tịch huyện thậm chí là Chủ tịch huyện, thuộc loại hình thiếu niên đắc chí, vợ ông rất đẹp, kết quả bị một người đứng đầu bên phái tạo phản nhìn trúng. Trong niên đại hỗn loạn không chịu nổi đó, chuyện “giết người đoạt vợ” thường xảy ra, không hề mới mẻ. Tào Chấn Khởi là phái đương quyền, tất nhiên bị đánh ngã. Tên đứng đầu phái tạo phản nhìn trúng vợ ông, Tào Chấn Khởi thực tế đạ vô cùng nguy hiểm. Tên đứng đầu phái tạo phản muốn tìm cái cớ, trên đài chỉ trích muốn lấy mạng ông cũng chỉ là chuyện bình thường. Thậm chí cái cớ gì cũng không cần thiết, trực tiếp làm cho ông ta chết cũng giống như một con kiến đã chết, không hề động đậy 

Cuối cùng Tào Chấn Khởi đã làm ra quyết định “chính xác”, ly dị vợ. Vợ ông lập tức trở thành vợ của tên đứng đầu phái tạo phản, Tào Chấn Khởi vì thế vượt qua một kiếp nạn 

Lúc ấy không ai nói ông ta 

Mọi người ốc còn không mang nổi mình ốc, ai đi để ý chuyện này? 

Sau khi đại cách mạng chấm dứt, Tào Chấn Khởi đông sơn tái khởi, số làm quan, tin đồn này vô tình lại xuất hiện, nói ông vô tình vô nghĩa, là “Bí thư cắm sừng”, vì bảo vệ cái mạng, tình nguyện đem vợ tặng cho tên đứng đầu phái tạo phản 

Lưu Vĩ Hồng tất nhiên không rõ chuyện này thật giả, cũng không định hao tâm tốn sức đi tìm hiểu “tin tức”. Từ thuận lợi thực hiện công trình cung cấp rau xanh và phương án thiết kế quy hoạch khu mới có thể thấy, Tào Chấn Khởi vẫn là có chút bản lĩnh thật, có thể làm tốt chuyện này 

Về phần ông có phải từng nhường vợ hay không, không liên quan đến Lưu Nhị Ca! 

Người thông minh trong dân gian xưa nay không ít, người tin tức linh thông cũng rất nhiều, quy hoạch mới của địa khu vừa ra mắt, mảnh đất bên cạnh khu mới lập tức trở nên náo nhiệt. Rất nhiều người ùn ùn tới đây mở cửa hàng, thậm chí còn đánh báo cáo xin xây nhà mới 

Không nghi ngờ, theo thực hiện quy hoạch này, vùng đất này lập tức sẽ biến thành đất hoàng kim, cho dù kinh doanh gì, cũng sẽ kiếm được tiền. Hiện tại quan trọng là nhanh chóng chiếm miếng đất, dù cho tạm thời không có kinh doanh gì cũng không quan trọng 

Tranh thủ trước khi giá thuê tăng vọt, chiếm “bến tàu” trước, có thể từ từ sắp xếp 

Thật sự chờ bắt đầu thi công, chỉ sợ cho dù anh có tiền, cũng không thuê được căn nhà và mặt tiền thích hợp 

Hơn nữa theo số lượng lớn nhân khẩu phi nông nghiệp tiến vào, thị xã Hạo Dương kín người hết chỗ. Những nhân khẩu mới tăng lên, tương đối mà nói, cũng là “kẻ rộng rãi”, ăn công lương, lấy tiền lương nhà nước. So với dân chúng sinh trưởng tại thị xã Hạo Dương và nông dân vùng ngoại thành mà nói, bọn họ tuyệt đối đều là người có tiền 

Trong túi có tiền mặt, tất nhiên phải tiêu phí. Mấy cửa hàng vốn có của thị xã Hạo Dương, căn bản tiếp đãi không được quá nhiều “kẻ có tiền” như vậy. Cho nên, bên cạnh khu mới đột nhiên có thêm rất nhiều cửa hàng, từ khi khai trương, kinh doanh liền vô cùng phát đạt. 

Lưu Vĩ Hồng giờ phút này đang ngồi ở trong một hiệu ăn nông gia tên là “Miệng đầy hương” 

Đây là hiệu ăn nông gia tiêu chuẩn, hoàn toàn do nhà dân kiểu cũ cải biến mà thành. Cả gia đình chủ nhà, đem toàn bộ tòa nhà cho thuê, bản thân qua bên gian nhà trệt nhỏ ở bên cạnh mà ở 

Chủ nhà nằm mơ cũng không ngờ, tòa nhà này hàng năm còn có thể cho họ mang đến một khoản thu nhập lớn như vậy, so với cả gia đình trồng ruộng thì thực dụng hơn nhiều, thà rằng bản thân ở trong gian nhà trệt xây tạm, cũng không thể đem tiền sắp tới tay đẩy ra ngoài! 

Nhà dân kiểu cũ này, được ông chủ cải biến thành quán ăn kiêm khách sạn. Lầu 1 là quán ăn, lầu 2 là khách sạn 

Cửa hàng giống như vậy, vùng này chỗ nào cũng có 

Kinh doanh của “Miệng đầy hương” đặc biệt phát đạt 

Nguyên nhân không có gì khác, làm cửa hàng là một người thân của đại đội trưởng đại đội trị an của cục công an, đám cảnh sát nhân dân của đại đội trị an nếu có tiệc liên hoan, hay là người khác mời khách, đều thích tới đây. Ăn uống no đủ, nếu không muốn đi, thì trên lầu thuê 1 phòng, đám người ở trong đó đánh bài, lúc bấy giờ coi như là “phục vụ từ đầu đến cuối” 

Đương nhiên, thật sự muốn gọi 2 cô gái tới tiếp đãi, cũng không phải không thể, đại đội trị an tuyệt đối sẽ không điều tra nơi này 

Vốn chính là “cứ điểm” của đại đội trị an mà 

Hạ Hàn ở đây mời Lưu Vĩ Hồng ăn cơm. Ngoại trừ Hạ Hàn, còn có mấy cảnh sát của trung đội 1 đại đội trị an, đều là anh em của Hạ Hàn 

Theo Hạ Hàn nói, cửa hàng của chị dâu bị đập phá, đều trách bản thân không chiếu cố tốt, phải chịu nhận lỗi với Nhị ca và chị dâu 

Cho nên người được mời, ngoại trừ Lưu Vĩ Hồng, còn có Đường Thu Diệp 

Đường Thu Diệp làm bà chủ một thời gian, cũng to gan hơn chút, coi như là đụng chạm ngoài xã hội rồi, đối diện cả đám cảnh sát cũng không phải vô cùng khẩn trương 

Tuy nhiên cũng không nói nhiều 

Đường Thu Diệp giữ quy củ, có Lưu Vĩ Hồng ở đây, thì không tới lượt cô lên tiếng. Cô chỉ cần chăm sóc tốt cho Lưu Vĩ Hồng là được 

- Nhị ca, chị dâu, xin lỗi, đều trách em, không có báo trước với mấy tên khốn khiếp khiến bọn chúng dọa chị dâu sợ hãi, nên phạt! Em uống trước một ly! 

Hạ Hàn nâng ly rượu, nói với Lưu Vĩ Hồng và Đường Thu Diệp, cũng không chờ Lưu Vĩ Hồng nói, ngẩng cổ lên thì uống cạn ly rượu mạnh 

Mấy cảnh sát bên trung đội 1 liền âm thầm kinh ngạc. 

Hạ Hàn thích kết bạn, trong cục công an cũng rất có nhân duyên, nhưng sự kiêu ngạo trong y, mọi người đều biết. Đối với chủ nhiệm Lưu ở trước mặt tuổi tác gần bằng y khách khí như vậy, trong đó chắc chắn có nội tình 

Ai không biết cha của Hạ Hàn, là Sư đoàn trưởng Hạ của quân đội đóng quân? 

Sư đoàn trưởng Hạ của quân đội đóng quân! Trong địa khu Hạo Dương nhỏ này, tuyệt đối coi là nhân vật khó lường, cũng là ngang hàng với Bí thư Lục, Chủ tịch Địa khu Tào. Hạ Hàn là “nha nội” không hơn không kém 

Vị chủ nhiệm Lưu này, không biết có lai lịch thế nào, Hạ Hàn luôn miệng gọi hắn “Nhị ca Nhị ca”, hắn cũng thản nhiên chấp nhận 

- Hạ Hàn, nói gì thế? Chuyện này có liên quan gì đến cậu? 

Lưu Vĩ Hồng cũng uống cạn ly rượu, cười nói 

- Có liên quan đương nhiên là có liên quan! 

Hạ Hàn lập tức mở to hai mắt nhìn: 

- Mặc kệ nói như thế nào, em cũng lăn lộn trong cục công an Hạo Dương, anh em trong nhà mở cửa hàng tại Hạo Dương cũng không bảo vệ được, để người ta đập phá, như vậy chẳng phải đánh vào mặt em sao? Các anh nói có phải không? 

Mấy cảnh sát khác cùng phụ họa: 

- Đúng, đúng, chính là ý này! Hạo Dương chúng ta, còn không có ai dám không nể mặt đội trưởng Hạ như vậy! 

- Đám khốn khiếp này, thật mẹ nó không có mắt! Nhị ca, không giấu gì anh, người thì em đã tìm được rồi! Mang vào! 

Hạ Hàn đập mạnh một cái lên bàn, rống lớn nói 

Cũng là uy phong lẫm lẫm! 

Cửa phòng “phanh” một tiếng bị đẩy ra, hai đội viên dân phòng trẻ tuổi hùng hồn vác theo một người đàn ông đầu đầy máu đi vào 

- Quỳ xuống! 

Hai đội viên dân phòng tay dùng sức, một người trong đó thuận thế đá một cước vào gối của người đàn ông, người đàn ông đó quỳ xuống 

- A… 

Đường Thu Diệp bị cảnh tượng “máu chảy đầm đìa” làm hoảng sợ, không kìm lòng nổi mà dựa vào người Lưu Vĩ Hồng, toàn thân có chút hơi run rẩy 

Người đàn ông đó vẫn luôn cúi đầu, bộ dáng chết không tắt thở, có thể thấy trước đó đã bị trừng trị thê thảm, trước mắt còn chưa phục hồi lại tinh thần 

- Lý Nhị Mao, mẹ nó, đừng giả chết với ông. Ngẩng đầu lên! 

Hạ Hàn lại đập bàn một cái, rống lớn nói 

Lỳ Nhị Mao nghe vậy ngẩng đầu lên, vẻ mặt máu me nhầy nhụa, mặt mũi bầm dập, liếc nhìn Hạ Hàn vẻ mặt sát khí, sợ tới mức cả người run run, nức nở nói: 

- Xin… xin lỗi, đội trưởng Hạ… Tôi, tôi đáng chết, tôi thật…thật không biết cửa hàng đó là của bạn anh mở… 

- Chó má! Không phải cửa hàng của bạn tao mở thì mày dám đập sao? Mày con mẹ nó muốn ở trong tù phải không? Khốn khiếp! 

Hạ Hàn lớn tiếng mắng, dường như rất muốn giơ chân đá gã một cước, thấy gã mặt đầy máu me, bộ dáng muốn chết không sống, lại nhịn xuống. Đội trưởng Hạ không thích đánh chó chết! Đối thủ càng mạnh, chơi càng có sức! 

- Chị dâu, chị nhìn xem, tên đập phá cửa hàng có phải tên này hay không? 

Hạ Hàn mắng Lý Nhị mao một trận, quay đầu nói với Đường Thu Diệp 

Đường Thu Diệp vẫn không dám nhìn Lý Nhị Mao, nghe xong Hạ Hàn nói, mới nơm nớp lo sợ mà nhìn qua, nhìn thấy Lý Nhị Mao đầu đầy máu tươi, cả người lại sợ tới mức run lên một cái 

Lý Nhị Mao cố nhiên đầu đầy máu, mặt mũi bầm dập, bộ dáng vẫn còn, Đường Thu Diệp nhìn vài lần, gật gật đầu, hạ giọng nói: 

- Chính là gã…gã là dẫn đầu… 

- Ha ha, được, chỉ cần nhận đúng người thì có thể xử lý. Lý Nhị Mao, thằng nhóc mày thành thật giải thích, rốt cuộc là ai sai khiến mày làm vậy? 

- Chậm đã! 

Lý Nhị Mao đang muốn lên tiếng, Lưu Vĩ Hồng bỗng nhiên kêu ngừng 

- Hạ Hàn, gọi người dẫn gã đi rửa cái mặt, sau đó cho gã lại đây ăn cơm 

- Hả? 

Hạ Hàn lập tức mở to hai mắt nhìn, không hiểu ra sao cả mà nhìn Lưu Vĩ Hồng. 

- Làm vậy đi! 

Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu, vẻ mặt rất chắc chắc 

Duy Linh 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.