Trước cửa khách sạn Lâm Khánh, có hai đàn ông áo mũ chỉnh tề đang đứng, vươn dài cái cổ không ngừng nhìn xung quanh ngoài đường
Đã tới giờ cơm rồi, thỉnh thoảng có khách vào khách sạn
Nhờ phúc cải cách mở cửa, trình độ cuộc sống của huyện Lâm Khánh cũng là nước lên thì thuyền lên, kinh doanh của khách sạn Lâm Khánh tất nhiên cũng là càng ngày càng náo nhiệt, mỗi khi tới giờ cơm, căn bản đều không còn chỗ ngồi
- Là Trưởng phòng Mễ, xin chào…
- Ha ha, Chủ nhiệm Long? Ở đây chờ ai thế?
Hai vị này cũng là rất nổi danh ở huyện Lâm Khánh, coi như là nhân vật sóng gió, chính là Trưởng phòng nông nghiệp Mễ Khắc Lâm và Chủ nhiệm Ủy ban xây dựng Long Hoa. Hai cười cười ha hả mà chào hỏi người quen lui tới, rõ ràng là có chút không yên lòng
Trên thực tế, tâm sự của Mễ Khắc Lâm và Long Hoa đều rất nặng
- Lão Long, ông nói Lưu Vĩ Hồng có đến không?
Thừa dịp không có ai ngoài cửa, Mễ Khắc Lâm hỏi, hai hàng lông mày nhíu lại, dường như hơi lo lắng
- Hẳn là sẽ đến chăng… Trong điện thoại nói chuyện cũng khá khách khí
Long Hoa đáp, nhưng giọng điệu cũng không phải chắc chắn
- Không ngờ sự tình sẽ biến thành như vậy, thật mụ nội nó xui xẻo…
Mễ Khắc Lâm mặt âm trầm, hung hăng mắng một câu, chỉ cảm thấy lồng ngực có một cơn lửa giận vô danh, nhưng làm thế nào cũng không tìm ra cách giải phóng, nghẹn đến mức khó chịu
Long Hoa vẫn bộ dáng cũ, quần áo chỉnh tề, đầu tóc chải ngay ngắn, xem qua phong độ vô cùng, so với tuổi thật còn trẻ hơn vài tuổi. Nhưng sắc mặt của y cũng rất ngưng trọng, im miệng không lên tiếng
Diễn biến của sự tình, quả thật ngoài dự đoán của mọi người
Chuyện vu cáo hãm hại Lưu Vĩ Hồng, Long Hoa không hề tham dự, toàn bộ là anh em Mễ hai Khắc Lương, Mễ Khắc Lâm bày tính. Sau cùng là do ý của kẻ ngốc Mễ Triệu Lực đi làm. Sau khi Long Hoa nghe nói, cũng không cảm thấy có gì đặc biệt, chuyện xấu giống như vậy, Mễ Khắc Lương đã làm nhiều rồi. Phó bí thư huyện ủy, nhất quán đều là gây sự như vậy. Lúc đầu nếu không phải xem trọng thế lực của Mễ gia, Long Hoa mới không cưới người đàn bà đanh đá như Mễ Phượng Kiều. Không có dáng người, không có tướng mạo, quần áo tốt mặc lên người ả cũng là uổng phí
Đương nhiên, đã cưới Mễ Phượng Kiều, Long Hoa cũng không chịu thiệt, chí ít cái mũ ô sa Chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng đã vững vàng nằm trên đầu y, về phần phụ nữ, chỉ cần có quyền có tiền, phụ nữ thế nào mà tìm không được? Long Hoa cũng sẽ không treo cổ chết dưới một gốc cây nghiêng cổ. Dù gì không ly dị, không “phá nhà” là được rồi, Long Hoa có thể nắm chắc giới hạn
Thực khiến Long Hoa cảm thấy không ngờ chính là thủ đoạn ứng đối của Lưu Vĩ Hồng đối với chuyện này, không ngờ kịch liệt như vậy!
Lý Binh là Phó Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật huyện, hắn cũng cho một cái tát tai, đánh rớt hai cái răng hàm. Bí thư Khu ủy lợi hại như vậy, Long Hoa trước kia đừng nói chưa gặp qua, ngay cả nghe cũng chưa nghe qua
Mọi chuyện kế tiếp, càng khiến người ta trợn mắt há hốc mồm.
Người của Ủy ban Kỷ luật huyện và Mễ Triệu Lực đều bị giam lại, ngay cả Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Trương Bình An đích thân tới cũng không có tác dụng, bị cãi đến mức sượng mặt ấp a ấp úng
Sau đó chính là Lục Đại Dũng tự mình hạ chỉ thị, ý thiên vị vô cùng rõ ràng. Ban đầu chỉ biết Chu Kiến Quốc là bạn học của Lục Đại Dũng, được trọng dụng là lẽ đương nhiên, nhưng bây giờ xem ra, e rằng không chỉ có chút quan hệ như vậy. Lục Đại Dũng như vậy là dốc hết sức giúp Chu Kiến Quốc
Trong khoảng thời gian ngắn, Mễ Khắc Lương, Trần Văn Đông đều khẩn trương, về phần Mễ Khắc Lâm càng không cần thiết nói tới. Hoảng sợ như chó nhà có tang, như kiến bò trên chảo nóng, chạy lung tung. Trong lúc đó không ngừng oán trách
Trần Văn Đông oán giận Mễ Khắc Lương đưa ra chủ ý tệ, “hại” ông ta. Mễ Khắc Lương thì trái lại chỉ trích Trần Văn Đông không có năng lực, thủ hạ toàn là một đám ăn hại. Trên địa bàn của Ủy ban Kỷ luật huyện, bị người ta bưng ổ, toàn bộ giam hết
Nhìn thấy tình hình càng ngày càng tồi tệ, sự tình đột nhiên lại xuất hiện chuyển biến. Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Phương Đông Hoa, không ngờ tức giận, phái tổ điều tra xuống. Đám người Mễ Khắc Lương, Trần Văn Đông tất nhiên vui mừng quá đỗi, cũng không cãi nhau nữa, còn thầm khen đối phương giỏi. Theo Mễ Khắc Lương, Trần Văn Đông nghĩ, có thể di chuyển pho đại thần Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh đích thân ra mặt, tất nhiên là công lao của đối phương, không ngờ tên này còn có thể bắt cây “anten” như vậy
Mễ Khắc Lương, Trần Văn Đông căn bản không ngờ tới, Phương Đông Hoa là được người khác ủy thác. Nếu không phải tự mình bắt cây anten, tất nhiên là đối phương rồi, cũng thật là giấu tài không để lộ
Ai ngờ vui mừng không được hai ngày, tổ điều tra Ủy ban Kỷ luật tỉnh bỗng nhiên liền rút lui trở về, không nói một tiếng đi rồi, nói cái gì cũng không ở lại.
Trò đùa này biến thế nào vậy, cũng thật khiến người ta không hiểu ra sao cả
Mễ Khắc Lương, Trần Văn Đông cho dù là hai thổ bá vương ở huyện Lâm Khánh, ở tỉnh thật sự quá cao, bọn họ cho dù thế nào cũng khó mà chạm đến. Tổ điều tra Ủy ban Kỷ luật tỉnh vì sao đi về vội vàng, quả thật khó hiểu. Nhưng mặc kệ nói thế nào, cũng không phải một tin tốt
Quả nhiên, tổ điều tra Ủy ban Kỷ luật tỉnh vừa trở về, phó tổ trưởng tổ chuyên án lien hợp địa khu Liêu Tuấn Đào, thái độ cũng thay đổi, không còn cứng rắn như trước, những từ gọi là “phúc tra”, “thận trọng”, trước kia ngày nào ông ta cũng thường nói, bây giờ cũng không nói rồi. Sự cản tay đối với Thân Khắc Lễ, hoàn toàn biến mất
Vu án tiến triển lập tức trở nên thuận lợi dị thường
Tình hình chung đi rồi!
Phiền toái
Kế sách bây giờ, chỉ có “đàm phán”
Lập tức đàm phán, thể hiện thiện ý nhượng bộ Lưu Vĩ Hồng, dường như là cách duy nhất
Cho nên Long Hoa và Mễ Khắc Lâm mới xuất hiện ở ngoài cửa khách sạn Lâm Khánh, chờ đợi Bí thư Lưu đại giá quang lâm. “Nhiệm vụ” này, thật con mẹ nó nghẹn. Mễ Khắc Lâm chỉ cần vừa nghĩ tới bản thân lập tức thì phải nói lời tốt, cầu xin Lưu Vĩ Hồng, trong lòng liền thấy khó chịu
Dựa vào cái gì?
Mễ Khắc Lâm làm Trưởng phòng nông nghiệp không phải một hai năm, cán bộ trung tầng tư cách lão thành. Lưu Vĩ Hồng chẳng qua vừa đảm nhiệm Bí thư Khu ủy chưa được vài tháng, một thằng ranh con!
Nhưng người đang dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.
Lưu Vĩ Hồng không là gì, thậm chí Chu Kiến Quốc cũng không là gì. Ở huyện Lâm Khánh, còn không có vị Bí thư huyện ủy nào không tranh thủ làm tốt quan hệ với Mễ gia. Có sự ủng hộ của lãnh đạo huyện rắn địa phương Mễ Khắc Lương, Bí thư huyện ủy mới dễ làm
Tuy nhiên có Lục Đại Dũng chống lưng hoàn toàn khác
Không cần nói Trưởng phòng nông nghiệp như Mễ Khắc Lâm, căn bản thì không vào được trong mắt của Bí thư Khu ủy, cho dù là Phó bí thư huyện ủy Mễ Khắc Lương, ủy viên thường vụ huyện ủy kiêm Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật huyện Trần Văn Đông, trong mắt bí thư Lục người ta cũng chỉ là hai kẻ không đáng là gì. Nói đến cùng có lẽ khoa trương, khiến các ông di chuyển vị trí, đến bộ phận nhàn rỗi để dưỡng lão thì một chút cũng không thành vấn đề
- Ôi, Lão Long, theo tôi, chuyện này, trực tiếp nói với Chu Kiến Quốc, không phải tốt hơn sao? Vì sao phải kéo theo Lưu Vĩ Hồng, hắn là ai chứ?
Một hồi, Mễ Khắc Lâm lại có chút không chịu nổi, nhỏ giọng nói thầm
Ban đầu cũng phải, chuyện liên quan đến tiến thoái của hai vị ủy viên thường vụ huyện ủy, cộng thêm ông ta Trưởng phòng Nông nghiệp huyện, nói thế nào thì trực tiếp tìm Chu Kiến Quốc nói chuyện là thích hợp nhất, Lưu Vĩ Hồng còn chưa đủ phân lượng này chăng?
Long Hoa liếc nhìn ông ta một cái, nhếch môi, hơi xẹt qua một tia chê cười
Đồ ngu ngốc này!
Chỉ biết dựa vào tấm biển lớn Mễ Khắc Lương của Mễ gia Thượng Bình mà lăn lộn, đường lối trên quan trường, đến nay cũng không làm rõ chút nào. Nói chuyện với Chu Kiến Quốc phải có bao nhiêu tiền vốn, làm ra nhượng bộ bao nhiêu? Một Bí thư huyện ủy nhỏ nhoi bình thường chưa hẳn xem trọng. Nói với Lưu Vĩ Hồng thì khác. Lưu Vĩ Hồng tuổi còn nhỏ, chức vụ cũng không đè lên đầu họ. Phỏng chừng nói vài lời tốt, lại cho thêm chút lợi ích, thì có thể khiến hắn động lòng rồi
Ngàn dặm làm quan chỉ vì tài!
Lưu Vĩ Hồng cũng không phải thánh nhân, chỉ cần điều kiện thích hợp, hắn dựa vào cái gì không đáp ứng?
- Lão Mễ, tôi thấy ông đó, vẫn là xem thường Lưu Vĩ Hồng. Cậu ta mới là nhân vật mấu chốt của toàn bộ sự kiện. Chỉ cần nói chuyện ổn thỏa với cậu ta, bên Bí thư Chu, kỳ thật cũng không quan trọng. Lưu Vĩ Hồng tự sẽ làm công tác này
- Nhưng công tác của Lưu Vĩ Hồng nếu như làm không thông, cho dù Bí thư Chu đồng ý không truy cứu, chỉ sợ cũng không được. Lưu Vĩ Hồng thật muốn gây sự, Chu Kiến Quốc sẽ nghe cậu ta, sẽ không nghe chúng ta
Sự thật đã chứng minh, Long Hoa phân tích là có đạo lý. Chu Kiến Quốc đối với Lưu Vĩ Hồng tin một bề, đã tới mức độ tột đỉnh. Có cán bộ cá biệt từng nói đùa: huyện Lâm Khánh là Bí thư Khu ủy quản lý việc nhà cho Bí thư huyện ủy!
Bí thư Khu ủy có thể quản lý việc nhà cho Bí thư huyện ủy, ngoại trừ Lưu Vĩ Hồng, còn có người thứ hai sao?
- Tôi biết, tôi chính là trong lòng nín thở!
Mễ Khắc Lâm tức giận trừng mắt nhìn Long Hoa một cái. Long Hoa trong đầu coi thường ông ta, ông ta làm sao không biết? Nhưng Long Hoa ông kiêu ngạo cái gì? Nếu không phải đã cưới con gái của Mễ gia, thằng nhóc ông có thể đi lên tới vị trí ngày hôm nay sao?
Ông nghĩ là được rồi!
Mễ Khắc Lâm cũng rất không quen nhìn bộ dáng giả tạo của Long Hoa. Ông chẳng phải chính là học sinh tốt nghiệp trung học sao? Cầm cái bằng tại chức, còn thật sự xem mình là học sinh đại học, từ sáng đến tối giả bộ nhã nhặn.
- Con mẹ nó!
Mễ Khắc Lâm hung hăng mắng một tiếng, cũng không biết là mắng Lưu Vĩ Hồng hay mắng Long Hoa
Long Hoa lập tức nghiêm mặt, rất không hài lòng nói:
- Lão Mễ, chờ chút tính khí này của ông, phải chú ý đó. Đừng loạn mở đại pháo. Bằng không, việc này làm hỏng rồi thì đừng oán tôi!
Thật là, bây giờ là tôi đang giúp các ông có hiểu không?
Người ta Lưu Vĩ Hồng hận anh em Mễ gia nhà ông, cũng không hận Long Hoa tôi.
Mễ Khắc Lâm trong lòng tức giận, nhưng cũng không thể phát tác. Mễ Khắc Lâm rất rõ ràng, đêm nay không có Long Hoa làm người hoà giải thật sự là không được. Chỉ còn lại ông ta và Lưu Vĩ Hồng, nếu chẳng may nói chuyện không hợp, ngay cả người đứng trong đó xoay chuyển cũng không có
Thật sự làm hỏng thì không dễ xong việc
- Tôi biết
Mễ Khắc Lâm tức giận nói.
Người ngu ngốc!
Long Hoa lại quay đầu đi, trên mặt lộ ra vẻ chán ghét, trong đầu thầm mắng một câu. Tuy nhiên lập tức, trên mặt Long Hoa liền đầy tươi cười. Chỉ nghe được phía trước "rầm rầm" rung động, chiếc xe jeep “ký hiệu” độc nhất vô nhị của khu Giáp Sơn đã chạy lại đây
Lưu Vĩ Hồng tới rồi.
Long Hoa vội vàng nghênh đón, xe jeep vừa mới dừng lại, đầu của Long Hoa liền đưa đến cửa kính xe trước, vẻ mặt rạng rỡ, rất là tươi cười kêu một tiếng "Bí thư Lưu", liền chuẩn bị tự mình kéo mở cửa xe choLưu Vĩ Hồng, hầu hạ Bí thư Lưu xuống xe.
Lưu Vĩ Hồng thản nhiên cười, nói:
- Chủ nhiệm Long xin chào, hai vị đợi lâu rồi. Mời hai vị chờ một chút, tôi dừng xe xong lập tức qua đây
- Được, được, chúng tôi ở đây xin đợi Bí thư Lưu đại giá