Quan Gia

Chương 201: Chương 201: Trí tuệ trị quốc của vĩ nhân




 

Quan Gia 

Tác Giả: Hãm Bính  

Chương 201: Trí tuệ trị quốc của vĩ nhân 

Nhóm dịch: PQT  

Nguồn: metruyen.com 

 

 

Lưu Vĩ Hồng không cho nhóm cán bộ khu Giáp Sơn có “Cơ hội thở dốc”. Hắn biết rõ, sự chuyển biến của quan niệm tư tưởng, không phải dựa vào mở cuộc họp nói đạo lý lớn thì có thể tạo được hiệu quả, mà chuyển biến chỉ có thể đạt được trong công tác thực tiễn, trong lợi ích thực tế. 

Trước hết phải làm ra thanh thế sôi sục ngất trời 

Giống như Lưu Vĩ Hồng đã nói, mấy ngày sau, khoản tiền một triệu lần lượt được rót xuống, quả nhiên không bị giữ lại một xu, tất cả đúng thời hạn đã định. Vì thế, uy danh Lưu Vĩ Hồng ở khu Giáp Sơn, trong vô hình lại tăng lên một bậc thang. Bí thư Lưu chẳng những có thể lấy được tiền, còn có thể "Trấn trụ" địa khu, phòng Tài chính huyện mấy tên giảo hoạt đó, không ai dám cắt xén tiền của hắn. Đây thậm chí còn làm cho người ta giật mình hơn so với việc Lưu Vĩ Hồng lấy được tiền ở Bắc Kinh và ở tỉnh. Nhóm cán bộ của những địa phương trên, ai mà chưa từng chứng kiến uy phong của mấy lão già cục Tài chính này? 

Tiền vừa đến đúng hạn, Lưu Vĩ Hồng lập tức lại mời dự họp hội nghị liên tịch hai bộ máy Khu ủy và Ủy ban nhân dân khu, đem nhiệm vụ công khai chứng thực xuống phía dưới 

Khi mọi người biết được, hai nhà xưởng này lại là do Tiết Chí Dân tổng phụ trách xúc tiến, đều có chút ngây người, thậm chí đến cả Tiết Chí Dân cũng có chút kinh ngạc. Chuyện này, cả Lưu Vĩ Hồng và Hùng Quang Vinh đều không đánh tiếng với y trước. Sao đột nhiên lại tuyên bố? 

Nhưng trên hội nghị liên hệ, Tiết Chí Dân cũng là không tiện ngay tại chỗ bỏ gánh. Mặc kệ thế nào, ở trong mắt mọi người, đây đều là công việc béo bở. Tiết Chí Dân trong lòng cũng có chút ý tưởng 

Phó chủ tịch khu Mã Cát Xương phụ trách chứng thực công tác gieo trồng bông và chăn nuôi heo 

Nhiệm vụ liên hệ ngoại giao, tất nhiên là Lưu Vĩ Hồng tự mình gánh vác. Người khác không ai có thể làm tốt việc này hơn hắn. 

Ủy viên khu ủy và Phó chủ tịch khu khác, cũng không nhàn rỗi, Lưu Vĩ Hồng nhất nhất phân chia nhiệm vụ cho bọn họ. Hùng Quang Vinh thì chịu trách nhiệm chính, những ngày Lưu Vĩ Hồng không ở đây, do y điều phối toàn bộ công tác. 

Sau khi nhiệm vụ bố trí xuống, nhóm cán bộ quả thật là từng người một vẻ mặt phấn chấn. Bản kế hoạch tốt đẹp mà Bí thư Lưu mô tả về khu Giáp Sơn, không ngờ thật sự thấy được khả năng thực hiện 

Đối với thủ đoạn nhanh gọn, dứt khoát, quyết đoán của Lưu Vĩ Hồng, Hùng Quang Vinh trong đầu là có chút khâm phục. Đừng thấy người ta tuổi trẻ, cũng là thật sự đủ quyết đoán. Vừa phân phối như thế, tinh thần diện mạo của đội ngũ cán bộ toàn khu Giáp Sơn, liền hoàn toàn biến đổi, có sự hăng hái hướng về khí tượng mới phía trước. 

Hội nghị liên tịch sau khi kết thúc, Lưu Vĩ Hồng lập tức trở lại văn phòng của mình, Tiết Chí Dân liền đến nhà cầu kiến. 

Đây cũng nằm trong dự kiến của Lưu Vĩ Hồng 

Nói ra thì, Lưu Vĩ Hồng cũng là chơi một mẹo nhỏ. Chiếu theo phương thức công tác bình thường, trước khi tuyên bố những an bài trọng đại như vậy, là nên cùng Tiết Chí Dân tiết lộ trước, ít nhất phải trưng cầu ý kiến của bản thân y một chút. Không thể “bất ngờ tấn công” kiểu đó 

Nhưng Lưu Vĩ Hồng lần này, cố tình phải làm trái ngược. Mục đích chính là khiến Tiết Chí Dân không ngờ đến, chủ động tìm đến hắn kết nối, ngoại trừ có thể xác lập "ưu thế tâm lý" nhất định… Nắm giữ quyền chủ động, cũng có thể tìm hiểu thêm ý tưởng thật trong lòng Tiết Chí Dân, dù sao thì cũng không thể cùng Lưu Vĩ Hồng hắn đánh Thái Cực Quyền. 

Mặc kệ nói như thế nào, Tiết Chí Dân cũng là một trong số trợ thủ chủ yếu của Lưu Vĩ Hồng, luôn tự do ở ngoài “vòng tròn chính yếu” của khu Giáp Sơn, không có ích lợi đối với việc triển khai công tác. Lưu Vĩ Hồng cũng không thể dễ tha thứ cho một phó bí thư đảng và quần chúng, nhân vật số ba, cả ngày không chịu làm công việc của chính mình 

Lưu Vĩ Hồng rất rõ, muốn thay đổi bộ mặt khu Giáp Sơn, thì đầu tiên phải thay đổi bộ mặt tinh thần của cán bộ. Lĩnh tụ vĩ đại có dạy, sau khi xác định đường lối chính trị, cán bộ chính là nhân tố quyết định. Lưu Vĩ Hồng đối với những lời này khắc sâu trong lòng, tôn sùng tuyệt đối 

Một tên cả ngày không có việc gì, đội ngũ cán bộ năm bè bảy mảng, dù có thế nào cũng không thể xây dựng được một Giáp Sơn mới mẻ. 

- Đồng chí Chí Tân đến à, mời ngồi mời ngồi! 

Lưu Vĩ Hồng khách khí dị thường, từ sau bàn làm việc đi ra, nhiệt tình bắt tay với Tiết Chí Dân, lịch thiệp mời y ngồi trên sô pha 

Văn phòng bí thư Khu ủy của Lưu Vĩ Hồng, diện tích cũng không nhỏ, có một khu sô pha chuyên môn cùng để tiếp khách, đủ có thể mở cuộc họp hội nghị nhỏ, giống như Trương Diệu Nga nói, đồ cũ lâu năm, “sản phẩm cũ” của những năm 60-70, rất nhiều chỗ sơn đã bay màu, để lộ ra ngoài màu trắng bên trong 

- Nào nào, đồng chí Chí Dân, mời uống trà! 

Lưu Vĩ Hồng lại tự mình pha trà cho Tiết Chí Dân 

Tiết Chí Dân vội lập tức hạ thấp người, liên thanh nói lời cảm tạ. 

- Đồng chí Chí Dân, có phải đối với an bài của khu cảm thấy có chút bất ngờ hay không? 

Lưu Vĩ Hồng đưa qua cho y một điếu thuốc, mỉm cười hỏi. 

Tiết Chí Dân vẻ tươi cười trên mặt cứng lại, lập tức lại kịp xoay chuyển nói: 

- Đúng vậy, Bí thư Lưu, anh đây chính là đánh tôi một cú trở tay không kịp, tôi một chút chuẩn bị tâm lý đều không có, trong lòng rất không yên a... 

Nói lời thật, Tiết Chí Dân mỗi lần cùng Lưu Vĩ Hồng nói chuyện, trong lòng đều có chút là lạ. Đầu tiên là Lưu Vĩ Hồng xưng hô với y là “đồng chí Chí Dân”, khiến Tiết Chí Dân rất không thích ứng. Ở nông thôn, bình thường không ai xưng hô như vậy, nếu không thì gọi y là “bí thư Tiết”, hay là kêu y là "Lão Tiết", duy chỉ "đồng chí Chí Dân" thì rất ít người gọi. Tuy nhiên Lưu Vĩ Hồng chẳng những xưng hô như vậy với y, mà đối với các cán bộ khác của khu, đại đa số cũng xưng hô như vậy, duy chỉ đối với Hùng Quang Vinh, là xưng hô quan hàm, đối với Trương Diệu Nga thì những lúc riêng tư gọi là “chị dâu”, khi họp hành chính thức, đương nhiên vẫn xưng hô theo chức vụ - chủ nhiệm Trương. 

Đối với chiến thuật này của Lưu Vĩ Hồng, Tiết Chí Dân cũng cẩn thận phân tích qua, càng phân tích thì càng khâm phục. 

Bí thư Lưu tuy còn trẻ tuổi, tâm cơ thật ra rất thâm trầm. 

Tất cả cán bộ lãnh đạo hai bộ máy Khu Giáp Sơn, đều không ngoại lệ, tất cả đều lớn tuổi hơn, hơn nữa là lớn hơn rất nhiều. Ít nhất cũng lớn hơn mười mấy tuổi. Tuổi tác của rất nhiều người, phỏng chừng cũng xem xem bằng cha của Lưu Vĩ Hồng. Ví dụ như đối với Tiết Chí Dân y, Lưu Vĩ Hồng nếu kêu "bí thư Tiết", không khỏi cứng rắn một chút, đặc biệt ít ý thân cận, nếu là gọi y là "Lão Tiết", lại quá mức lỗ mãng, ý tứ hơi không tôn trọng đồng chí lão thành. Chiếu theo thông lệ trong đảng gọi y là “đồng chí Chí Dân”, cũng là vừa khéo thích hợp. Mặc dù là nghe ra chút là lạ, lại làm cho người ta không bới móc được sai sót, ngược lại càng thêm lộ rõ địa vị đặc thù của nhân vật số một như hắn! 

Tiếp theo, Tiết Chí Dân cảm thấy là lạ, còn có một nguyên nhân, chính là luôn cảm thấy Lưu Vĩ Hồng thành thục lão luyện, không hợp với độ tuổi thực tế của hắn. Tuy có thể cảm thấy được sự bốc đồng tuổi trẻ của người hai mươi tuổi từ trên người Lưu Vĩ Hồng, lại không hề cảm thấy được sự kích động. Vị bí thư mới này, phàm việc gì đều không tùy tiện tỏ thái độ, luôn thích đi làm rõ “nguyên do”. Một khi đưa ra quyết định" liền toàn lực ứng phó" không để cho người khác phản bác. 

Với kinh nghiệm nhiều năm ở cơ sở như Tiết Chí Dân mà xem, thì lãnh đạo như vậy, là khó ứng phó nhất. Không dễ dàng thay đổi quyết định. Hễ là người đứng bên mặt đối lập với hắn, mặc kệ là ai, cũng đều có thể bị thanh trừ 

Nhưng hôm nay đi chuyến này, y cũng là không thể không đến. 

Lãnh đạo giao cho anh trọng trách nặng như vậy, đem một triệu một khoản tiền lớn như vậy cứ thế giao vào tay Tiết Chí Dân anh đây, anh cũng không thể không biểu hiện gì cả. Vậy cũng quá là không hiểu chuyện. 

Tiết Chí Dân cũng rất muốn biết rõ, Lưu Vĩ Hồng trong hồ lô rốt cuộc muốn làm cái gì. Không làm rõ việc này, thì “đối đáp” sau này sẽ rất có khả năng phạm sai lầm 

Lưu Vĩ Hồng nghe xong Tiết Chí Dân "kể khổ", khẽ mỉm cười, nói: 

- Đồng chí Chí Dân, quyết định này, là trải qua suy nghĩ cặn kẽ. Tôi và Chủ tịch khu Hùng thương lượng quá. 

Chúng tôi đều cho rằng ông người đồng chí này có thanh danh tốt, giỏi về đoàn kết đồng chí, trình độ văn hóa lại khá cao, quan niệm tư tưởng khá giải phóng, gặp qua nhiều việc đời. Khu Giáp Sơn chúng ta lần đầu tiên làm xí nghiệp công nghiệp, quả thật cần anh một cán bộ có văn hóa lại có năng lực như vậy đến phụ trách 

Lưu Vĩ Hồng nói lời này, cũng không phải nịnh hót Tiết Chí Dân, quả thật là đã trải qua suy nghĩ cặn kẽ. Giống như chính Lưu Vĩ Hồng đã nói, toàn bộ cán bộ lãnh đạo của bộ máy đảng chính trong khu Giáp Sơn, ngoại trừ Lưu Vĩ Hồng hắn là tốt nghiệp đại học khoa chính quy, thì chỉ có Tiết Chí Dân bằng cấp cao nhất, thật sự là sinh viên đại học, hơn nữa không phải sinh viên công nông binh. Còn có mấy cán bộ, cũng có bằng cấp đại học, tuy nhiên loại bằng cấp này, ai cũng biết, là làm không được gì cả. Đại học công nông binh, ngoại trừ làm vận động chính trị, những thứ đứng đắn không học được gì cả 

Lưu Vĩ Hồng rất rõ, muốn làm xí nghiệp, vẫn là phải có chút văn hóa mới được. Cái loại phú hộ một đời kiểu Hỗn Thế Ma Vương này, bởi vì nguyên nhân xã hội thay đổi kịch liệt, đánh cầu sát biên, đục nước béo cò, thậm chí kinh doanh trái pháp luật, có lẽ cũng có thể ra hồn, nhưng chỉ càng nhiều thêm thất bại nặng nề, thê thảm, rất nhanh sẽ bị thời đại đào thải. Thí dụ như những năm 90 từng có một vị nào đó gọi là người giàu nhất nổi danh nhất thời, dựa vào sản phẩm công nghiệp nhẹ từ Russia đổi về bốn chiếc máy bay, nở mày nở mặt không được bao lâu liền bị ngân hàng niêm phong rồi vào tù. Một tay gã sáng lập ra cái tập đoàn gì gì đó, cũng được chứng thật chỉ là cái vỏ bọc 

Lưu Vĩ Hồng không cần người như vậy. Nhà máy Thức ăn gia súc và nhà máy chế tạo máy móc, là đợt gà mái đầu tiên của khu Giáp Sơn, Lưu Vĩ Hồng hy vọng có thể ở trù bị ban đầu, liền dựng xong cơ sở kiên cố, lập nên chế độ tốt đẹp. vì như thế mới có thể phát triển liên tục. Trong một thời gian dài sau này, có thể liên tục không ngừng vì khu Giáp Sơn cung cấp kinh phí xây dựng. 

Chỉ biết chui lỗ hỏng pháp luật, trong loạn đạt được thắng lợi, không phải kế hoạch lâu dài 

Dù sao số xí nghiệp này không phải là của tư nhân mà là của nhà nước. Xí nghiệp tư nhân, bởi vì người lãnh đạo cố định, có thể phát triển lâu dài. Xí nghiệp nhà nước, cũng là sẽ không ngừng mà đổi mới người lãnh đạo. Ai cũng không thể cam đoan mỗi một nhiệm kỳ lãnh đạo, đều là chí công vô tư hoặc là đều là kỳ tài kinh doanh, nếu muốn tiếp tục phát triển lâu dài, thì chế độ rõ ràng là đóng vai trò trọng yếu. Đương nhiên, ở xã hội do một người cai trị, thì lực trói buộc chế độ cực kỳ có hạn. Nhưng có một chế độ đầy đủ cũng tốt hơn là không có chế độ 

Lưu Vĩ Hồng hy vọng Tiết Chí Dân có thể nhận thấy được sự khổ tâm của hắn. 

Ngoài ra, Tiết Chí Dân có điểm tốt chính là người có hành vi thường ngày hiền lành cùng đoàn kết đồng chí, cũng quả thật là điểm được Lưu Vĩ Hồng coi trọng. Phương châm chính sách quan trọng, Lưu Vĩ Hồng tự mình sẽ nắm chắc. Công tác cụ thể, thì cần Tiết Chí Dân người như vậy đi phối hợp. Đoàn người đều chỉ lo tiến về phía trước, giải quyết tốt hậu quả công tác, ai sẽ làm đây? 

Lưu Vĩ Hồng an bài như vậy, kỳ thật cũng là tự có nguyên nhân 

Lúc này vận mệnh chính trị của tầng cao nhất, cũng là bộ dáng như vậy. 

Thủ trưởng tối cao và lão Đổng, nhất cử nhất động, đều là "Phối hợp" như thế này. Bên ngoài có một mô tả rất sinh động, nói là nước cộng hòa chiếc xe này, thủ trưởng tối cao phụ trách nắm giữ tay lái, lão Đổng thì phụ trách phanh xe, để ô tô chạy với tốc độ cao đồng thời có năng lực đảm bảo an toàn. 

Lưu Vĩ Hồng đây là học theo trí tuệ trị quốc của vĩ nhân. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.