Quan Gia

Chương 479: Chương 479: Trưởng ban Lưu đưa ra không ít đề nghị hoang tưởng




 

Quan Gia 

Tác Giả: Hãm Bính  

Chương 479: Trưởng ban Lưu đưa ra không ít đề nghị hoang tưởng 

 

Nhóm dịch: PQT  

Nguồn: metruyen.com 

 

-Ừ, Ban tổ chức cán bộ làm khảo sát rất tốt khiến kết quả rất chắc chắn. 

Một lần nữa, ngoài dự đoán của mọi người, Mộ Tân Dân nhanh chóng khen ngợi công việc của Ban tổ chức cán bộ. Các lãnh đạo Huyện ủy đang ngồi liếc nhìn nhau cực nhanh, lại một lần nữa đọc được vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương. 

- Sau đây, mời các đồng chí cho ý kiến. Hiện giờ đã là giữa tháng năm, việc điều chỉnh cán bộ này phải làm cho xong, bằng không các việc tiếp theo sẽ rất phức tạp. Mọi người có ý kiến gì có thể thẳng thắn nói ra, chúng tôi tiếp thu ý kiến của mọi người. 

Ánh mắt của Mộ Tân Dân lướt một vòng trên mặt các cán bộ tham dự hội nghị, bình tĩnh nói. 

Đầu mấy người Đặng Trọng Hòa đang nghi ngút khói nên không vội nói gì. Thật sự thái độ Mộ Tân Dân chuyển biến rất lộ liễu như vậy dường như có chút mờ ám, khiến mọi người không ngừng thắc mắc, có lẽ nên xem kỹ rồi hãy lên tiếng. 

- Trưởng ban Lưu này, cậu vừa tiến hành khảo sát các cán bộ đó, hẳn là khá hiểu biết tình hình của họ, cậu nói trước đi. 

Dường như Mộ Tân Dân đã lường trước được việc mọi người không vội vàng lên tiếng, sau khi nhìn thoáng qua lại gọi tên Lưu Vĩ Hồng một lần nữa. 

- Được, Bí thư Mộ, tôi nói trước, xem như thả con tép bắt con tôm. Có chỗ nào sai sót, mong các vị lãnh đạo nhận xét chỉ bảo. 

Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười, càng thêm nho nhã lễ độ, trước sau như một, dũng cảm tiến tới. Trưởng ban Lưu dường như đã thành người lịch sự. Điều này cũng tốt thôi, cuộc họp trong Đảng cũng nên hòa hợp êm thấm. 

- Đối với việc điều chỉnh cán bộ lần này, tôi có một vài ý kiến bất đồng. Người đầu tiên, tôi cho rằng đồng chí Long Hoa hiện giờ không thích hợp để điều chỉnh. Căn cứ vào khảo sát của Ban tổ chức cán bộ chúng tôi đối với đồng chí Long Hoa, lúc ông ta đảm nhiệm vị trí Chủ nhiệm Ủy ban xây dựng huyện, công việc rất tốt. Mặt khác Chủ tịch huyện Đặng đề xuất đầu năm nay phải xây dựng, thành thị hóa vùng ven thị trấn, mở rộng quy mô nội thành. Lúc này, Ủy ban xây dựng là một ban ngành mấu chốt, Long Hoa kinh nghiệm phong phú, tình hình hiện nay nếu lâm trận thay tướng thì không thích hợp lắm. Tôi đề nghị Long Hoa tiếp tục đảm nhiệm chức Chủ nhiệm Ủy ban xây dựng Huyện. 

Lưu Vĩ Hồng còn chưa dứt lời, Mễ Hiền Hoa đã vội nói: 

- Trưởng ban Lưu, tôi vẫn cho rằng, lần này điều chỉnh cán bộ phải đồng loạt. Chúng ta không phủ định năng lực công tác của đồng chí Long Hoa, nhưng thời gian công tác của ông ta ở Ủy ban xây dựng huyện quá dài, quả thật nên thay đổi. Hơn nữa, hiểu được việc xây dựng đô thị không chỉ có mỗi Long Hoa. Huyện chúng ta có rất nhiều nhân tài, cho dù chết một đồ tể cũng không phải ăn lợn sống đâu. 

Tác phong của Mễ Hiền Hoa quả là không lễ phép. 

Hơn nữa, gã ta chỉ có thể được xem như dự thính hội nghị công tác Bí thư. Hiện Lưu Vĩ Hồng đang nói, gã ta thấy khó nhịn nổi bèn lên tiếng, không khỏi đường đột. Hơn nữa Mễ Hiền Hoa cũng là bị Lưu Vĩ Hồng chọc tức chết. Lưu Vĩ Hồng này đúng là thích nhúng mũi vào chuyện người khác. Ân oán giữa Mễ Hiền Hoa gã và Long Hoa cùng với hắn đem trộn lẫn làm gì? Đừng quên cậu và vợ Long Hoa có thù đến chết, còn đưa cả anh người ta vào ngục. 

Mễ Hiền Hoa không ngờ rằng gã muốn sửa trị Long Hoa, người kiên quyết phản đối lại là Lưu Vĩ Hồng. Vốn tưởng rằng Lưu Vĩ Hồng rất thích thú với kết quả này, nếu gã làm không xong còn có thể trợ giúp một phen. Long Hoa và Mễ Phượng Kiều đều là kẻ thù của Lưu Vĩ Hồng cơ mà. 

Lưu Vĩ Hồng dường như không hề tức giận việc Mễ Hiền Hoa vô lễ, mỉm cười nói: 

- Chủ nhiệm Mễ, tôi cho rằng điều chỉnh cán bộ phải căn cứ vào tình hình thực tế chứ không chỉ áp đặt. Thời gian đồng chí Long Hoa công tác ở Ủy ban xây dựng Huyện hơi dài, nếu chủ nhiệm Mễ lo rằng ông ta xảy ra vấn đề gì, có thể đề nghị phòng Kiểm toán tiến hành kiểm toán Ủy ban xây dựng mà. 

Khóe miệng Đặng Trọng Hòa nhếch một tia cười, Lưu Vĩ Hồng cũng thật khôi hài. 

Quả nhiên Mễ Hiền Hoa càng nóng nảy, vội vàng nói: 

- Trưởng ban Lưu, cậu chớ hiểu lầm, tôi không phải lo lắng đồng chí Long Hoa xảy ra vấn đề gì. 

Trong thời gian ngắn, Mễ Hiền Hoa không biết nên nói thế nào cho phải. Nguyên nhân gã phải trị Long Hoa, trong lòng Lưu Vĩ Hồng hiểu rất rõ, Nhưng lý lẽ này không thể nói ra được. Mễ Hiền Hoa có thể công khai đề nghị điều chỉnh chức vụ của Long Hoa nhưng không thể vô duyên vô cớ hoài nghi người ta có vấn đề, điều này sẽ kết thù hận đến chết. Gấp gáp mang việc Long Hoa ra, Mễ Hiền Hoa cũng không được việc tốt gì, càng không cần nói đến việc “hợp nhất” chi tộc họ Mễ của Mễ Khắc Lương. 

Mộ Tân Dân thản nhiên nói: 

- Đồng chí Hiền Hoa, trưởng ban Lưu còn chưa nói hết ý kiến của cậu ấy… 

Câu phê bình lập lờ Mễ Hiền Hoa “nói năng không lễ phép” này khiến Mễ Hiền Hoa nín thở, không còn muốn nói thêm gì nữa. Thái độ Mộ Tân Dân thay đổi như thế thật là khiến người ta không hiểu ra sao nữa cả. 

Lưu Vĩ Hồng liền gật đầu với Mộ Tân Dân, tiếp tục nói: 

- Người thứ hai, tôi muốn chính thức từ chức Bí thư Khu ủy Giáp Sơn. Hiện nhiệm vụ công tác của Ban tổ chức cán bộ khá nặng nề, chế độ khảo sát đánh giá cán bộ và phương pháp giáo dục cán bộ còn cần thêm một bước để hoàn thiện. Khu Giáp Sơn cách thị trấn khá xa, phương tiện lưu thông không dễ dàng, thể lực và tinh thần đều không tiện phân bổ, nếu tiếp tục kiêm nhiệm Bí thư Khu ủy Giáp Sơn, rất bất lợi cho việc triển khai công tác, cũng không có lợi cho bước phát triển tiếp theo của khu Giáp Sơn, xin Huyện ủy cho phép. 

Lưu Vĩ Hồng vừa nói xong, tất cả mọi người ngơ ngác nhìn nhau. 

Không ngờ Lưu Vĩ Hồng lại muốn từ chức Bí thư Khu ủy Giáp Sơn vào lúc này. Thật ra Địa ủy để Lưu Vĩ Hồng làm Trưởng ban Tổ chức cán bộ Huyện ủy vì không chỉ một người dõi theo ngai vàng của Khu ủy Giáp Sơn này. 

Ngày trước, khu Giáp Sơn là vùng đất chó ăn đá gà ăn sỏi, cán bộ bị điều đến Giáp Sơn đều bị coi là sung quân, cho dù không bị giáng cấp cũng nhất định là đang bị đày. Hiện tại khu Giáp Sơn đã hoàn toàn khác hẳn, nhà máy đang xây dựng, đường cũng sửa chữa lại, dân chúng bắt đầu giàu có. Quan trọng hơn là Quốc vụ viện và tỉnh chọn khu Giáp Sơn làm thí điểm. Đây chính là vườn đào sai quả, ai lại không muốn hái? 

Nhưng không ai dám đề xuất đầu tiên. 

Sao Lưu Vĩ Hồng lại muốn như thế? 

Toàn bộ cán bộ trung tầng huyện Lâm Khánh, có một lại muốn thêm một, có ai không muốn cướp quả đào trong tay Lưu Vĩ Hồng, nhưng chọc giận Trưởng ban Lưu thì hậu quả thật sự đáng sợ. 

Tuy thế vẫn còn không ít người luồn cúi dựa dẫm. 

Người ta không dám đoạt vị trí của Trưởng ban Lưu nhưng sau khi Trưởng ban Lưu chủ động từ chức thì cũng có thể tranh thủ chứ? Hiện tại giành chỗ trước, một khi cơ hội đến, nói không chừng có thể đến lượt mình. 

Lưu Vĩ Hồng không thể vĩnh viễn làm Trưởng ban Tổ chức cán bộ huyện ủy kiêm nhiệm Bí thư Khu ủy Giáp Sơn. 

Chỉ có điều tất cả mọi người không dự đoán được Lưu Vĩ Hồng sẽ đề nghị từ chức vào lúc này. Ngẫm lại cũng có lý, dù sao đây chính là hHội nghị nghiên cứu điều chỉnh cán bộ, mang chuyện này ra nói không phải là tốt sao? Đỡ mất công phải nghiên cứu lần nữa. 

 

Ánh mắt Mộ Tân Dân đặt trên người các lãnh đạo huyện ủy khác, lập tức gật đầu nói: 

- Tôi thấy có thể, vì cũng không ảnh hưởng lắm đến Ban tổ chức cán bộ và công việc của Giáp Sơn, Trưởng ban Lưu chuyên tâm lo công tác tổ chức cũng thích hợp hơn. 

Mấy người Đặng Trọng Hòa lập tức tán thành. 

Mộ Tân Dân nói: 

- Như vậy,mọi người cùng nhau bàn bạc một chút xem ai thích hợp đảm nhiệm chức Bí thư Khu ủy Giáp Sơn? 

Lưu Vĩ Hồng lập tức nói: 

- Bí thư Mộ, tôi đề nghị đồng chí Mã Cát Xương đảm nhiệm chức Bí thư. Mã Cát Xương là người Giáp Sơn, làm việc ở Giáp Sơn một thời gian dài, tình hình khá quen thuộc. Lúc đảm nhiệm Chủ tịch Khu đã giúp đỡ tôi trong công việc rất nhiều, uy vọng trong Khu cũng khá cao. Nếu để ông ấy đảm nhiệm chức Bí thư, công việc cũng có tính kết nối, không đến mức làm ảnh hưởng công tác thí điểm. 

Xem ra Lưu Vĩ Hồng đã sớm nghĩ xong, cố ý nhấn mạnh mấy chữ “thí điểm”. Một Huyện được Quốc vụ viện làm thí điểm, quan trọng cỡ nào mọi người đang ngồi đây đều hiểu được. Nói trắng ra là không có Lưu Vĩ Hồng thì cũng không có chuyện làm thí điểm này. Để đảm bảo tuận lợi đẩy mạnh công tác thí điểm, Lưu Vĩ Hồng có tiếng nói lớn trong việc chọn người kế nhiệm. Nếu người khác phủ quyết đề cử của hắn, tiến cử người khác làm Bí thư, nếu chẳng may thí điểm không thành công thì không cách nào gánh nổi trách nhiệm. 

 

Hơn nữa có thể nhìn thấy, nếu Huyện không đồng ý tiến cử viên của Lưu Vĩ Hồng, Trưởng ban Lưu chắc chắn sẽ mất hứng, các cán bộ khác ở Giáp Sơn cũng sẽ mất hứng, Bí thư mới đến e là không triển khai công tác nổi. Ở Huyện có Trưởng ban Lưu đón tiếp, phía dưới có đám người Mã Cát Xương ầm ĩ, người không có bản lĩnh dù sao cũng là uổng công. 

- Ừ, tôi đồng ý với ý kiến của Trưởng ban Lưu. Nhằm duy trì tính liên tục của công việc, Mã Cát Xương nhậm chức thật rất tốt, chọn người khác không thích hợp. 

Lưu Vĩ Hồng vừa dứt lời, Đặng Trọng Hòa lập tức phụ họa theo đuôi. 

Chủ tịch huyện Đặng lòng tràn đầy bùi ngùi. Gã phải làm người ủng hộ nhiệt thành, vì gã quả là đau khổ, hai lần cơ hội của gã đều biến mất trước mắt. Quả là buồn cười. 

Hơn nữa, Đặng Trọng Hòa cảm thấy nắm cơ hội này khá chắc. Lưu Vĩ Hồng ủng hộ Long Hoa là điều Đặng Trọng Hòa không ngờ tới. Hai người này có vẻ không thân thiết gì, chưa hiểu được ý định của Lưu Vĩ Hồng, Đặng Trọng Hòa nhất định sẽ không dễ dàng tỏ rõ thái độ, nhưng Đặng Trọng Hòa ủng hộ ứng cử viên Bí thư Khu ủy Giáp Sơn chắc chắn sẽ không sai. 

Có lẽ Lưu Vĩ Hồng cũng không muốn để Giáp Sơn lại trong tay một cán bộ khác. Quả đào to như vậy, sao có thể để một người không cùng chiến tuyến với mình hái được? 

Tuy có sẵn tiện nghi nhưng đừng nghĩ phỗng tay trên của Lưu Vĩ Hồng! 

- Ừ, tôi cũng đồng ý đồng chí Mã Cát Xương lên làm Bí thư Khu ủy. 

Lý Học Trí cũng lập tức tỏ rõ thái độ của mình 

Người thứ ba gật đầu là Từ Văn Hạo: 

- Tôi thấy có thể. Đồng chí Mã Cát Xương này rất điềm đạm, chắc chắn nhưng lại không bảo thủ, là người khá thích hợp. 

Giữa năm vị chánh phó bí thư đã có ba người đồng ý, Chu Vân Đan đơn giản chỉ nhắmờmắt im lặng, không nói lới nào. Rõ ràng có nói cũng vô dụng, chi bằng tiết kiệt chút nước bọt. 

Hai hàng lông mày của Mộ Tân Dân khẽ nhíu lại, dường như không vui lắm, nhưng lập tức lại giãn ra, nói: 

- Nếu tất cả mọi người đều cảm thấy năng lực của đồng chí Mã Cát Xương không tồi thì có thể để ông ấy thử xem. Vậy Chủ tịch Khu Giáp Sơn sẽ do ai làm? 

Tất cả mọi người đều trầm tư. Lưu Vĩ Hồng đột nhiên từ chức Bí thư Khu ủy Giáp Sơn, tạm thời mọi người còn chưa chọn được người thích hợp làm Chủ tịch khu. 

Lưu Vĩ Hồng cười cười nói: 

- Tôi đề nghị để đồng chí Liễu Thụ Lâm đảm nhiệm vị trí Chủ tịch Khu Giáp Sơn. 

Lại một đề nghị không tưởng nữa được đưa ra. 

 

 

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.