Sân bay Đại Ninh, tại bãi đáp, trong một chiếc xe Audi mới tinh, Lưu Vĩ Hồng ngồi song song cùng Lý Hâm.
Bọn họ là tới đón máy bay
Ngay từ đầu, Lý Hâm quả thực có chút hơi kỳ quái, không biết người tới là người phương nào, mà đáng để Lưu Vĩ Hồng coi trọng như vậy. Nhưng có một điểm có thể khẳng định, tuyệt đối không phải là nhân vật chốn quan trường. Nhân vật chốn quan trường, đáng để Lưu Vĩ Hồng coi trọng như thế, nhất định là nhân vật khó lường, thì không có khả năng "Lén lút" đến tỉnh Sở Nam. Điều này là có chút đặc biệt. Quan lớn cấp tỉnh bộ, nếu thật sự "Lén lút" đến tỉnh Sở Nam, không cho các sếp lớn ở tỉnh biết, thì trước tiên đã đắc tội với người ta rồi
Chỉ có thể là bạn bè của cá nhân Lưu Vĩ Hồng
Cũng may Lưu Vĩ Hồng cũng không dấu diếm, lập tức nói cho y biết, là Vương Thiện muốn đến đây
Lưu Vĩ Hồng cũng không cần giải thích thêm gì nữa, Lý Hâm biết rất rõ Vương Thiện là thần thánh phương nào. Căn cứ của Lý Hâm tuy rằng là ở Đại Ninh, nhưng đối với mấy "Đại ca" trong vòng tròn con ông cháu cha ở Bắc Kinh, cũng là sớm có nghe thấy.
Cậu hai của Thủ tướng Vương Bỉnh Trung, chính là anh cả của anh cả tiếng tăm lừng lẫy bên trong con ông cháu cha ở Bắc Kinh
Đối với việc trực tiếp đem xe lái thẳng vào bãi đáp máy bay, Lưu Vĩ Hồng cười giải thích một câu:
- Vương Nhị người này, khá đặc biệt, thích sĩ diện!
Lý Phát hiểu ý cười.
Nếu muốn nói đến danh tiếng trong vòng tròn con ông cháu cha, thì Vương Nhị còn cao hơn cả Lưu nhị. Dù sao thì Lưu Vĩ Hồng từ rất sớm đã rời khỏi Bắc Kinh, trước mắt cũng là lui tới chặt chẽ cùng vài người bạn thân. Nhưng Vương Thiện lại là “hổ nằm vùng” của Bắc Kinh, giao du rộng lớn, dù là ai cũng phải nể ba phần mặt mũi. Từ bản chất, Vương Thiện và Lý Hâm là cùng một loại người, chỉ có điều Vương Thiện "Chịu chơi" đến cùng
Chiếc phi cơ cực lớn chậm rãi dừng lại. Sân bay Đại Ninh năm 92, phương tiện còn khá đơn sơ. Máy bay vừa ổn định dừng lại, thì một chiếc xe liền kéo bậc thang dựa lên trên. Lưu Vĩ Hồng và Lý Hâm từ trong xe Audi bước ra.
Vương Thiện người đầu tiên từ cửa đi ra, bên cạnh còn có một người đẹp làm say lòng người đi theo. Ở bên cạnh đại ca con ông cháu cha nhìn thấy người đẹp, là chuyện rất bình thường, cũng không có người đi để ý tên tuổi người đẹp này
Vương Thiện ngẩng đầu ưỡn ngực đi xuống bậc thang
Lưu Vĩ Hồng cười tiến ra đón, nói:
- Vương Thiện, anh đừng có thần sắc hùng hồn như vậy được không? Sao thế, trúng số độc đắc à?
Người đẹp bên cạnh Vương Thiện liền kinh ngạc nâng cao đôi mi lên. Từ khi cô ta cùng Vương Thiện ở cùng nhau, bất kể đi đến đâu, người khác đều là rất khách khí, cho dù là một số quan lớn bốn năm mươi tuổi, cũng là cung kính có thừa, cô vẫn là lần đầu tiên thấy được có người dùng giọng điệu chẳng hề để ý như vậy nói chuyện với Vương Thiện
- Nhị ca, tôi thích làm quá thế đấy, sao nào cậu không vui à?
Lưu Vĩ Hồng cười nói:
- Anh thích làm quá đến thế, thì liên quan gì đến tôi? Tôi chính là nhìn bộ dáng vênh váo tự đắc này mà cảm thấy khó chịu. Ai, giới thiệu một chút, vị này chính là Lý Hâm, bạn tôi, ông già anh ta là Chủ tịch tỉnh.
Lý Hâm liền vươn tay, mỉm cười nói:
- Vương thiếu gia, xin chào!
- Xin chào!
Vương Thiện giơ tay cùng Lý Hâm nắm một cái
- Lý Hâm, anh đừng gọi Vương thiếu gia Vương thiếu gia nữa, gọi tên tôi là được. Tôi cũng gọi tên anh.
- Được!
Lý Hâm lớn tuổi nhất, tu dưỡng cũng rất không tồi, mỉm cười gật đầu đáp ứng
- Vị này chính là Mỹ Nguyệt, bạn tôi. Mỹ Nguyệt, đây là Lưu nhị. Người trong giới nể tình, gọi hắn một tiếng Nhị ca. Nếu không nể tình, thì kêu Lưu nhị. Đương nhiên, em gọi hắn Chủ tịch thị xã Lưu cũng được. Thằng này ngu chết đi được, có ngày tháng tốt đẹp không chịu hưởng, cứ một hai đòi làm Chủ tịch thị xã quèn gì đó. Hiện tại bị sứt đầu mẻ trán, không bình ổn được, kêu bạn bè đến hỗ trợ
Vương Thiện nhân tiện cũng giới thiệu một chút về người phụ nữ của mình, tuy nhiên đánh giá của y đối với Lưu Vĩ Hồng, quả thật không được cho lắm
Lưu Vĩ Hồng bật cười ha ha
Đừng thấy Mỹ Nguyệt trang điểm vô cùng xinh đẹp, mà cho là cái loại phụ nữ bình bông di động ngực lớn không não, kỳ thật rất là sắc bén, vừa nghe Vương Thiện giới thiệu, thì liền biết Lưu Nhị Ca không hề tầm thường.
Nghe được, người trong giới gọi hắn là “Nhị ca”, "Đãi ngộ" này là giống với Vương Thiện. Vương Thiện người này, anh em trong giới mặc kệ tuổi so với Vương Thiện lớn hơn hay nhỏ hơn, khi thấy Vương Thiện, đều là cung kính kêu một tiếng "Nhị ca".
Không nghi ngờ, Lưu Nhị Ca cũng là nhân vật cấp lão đại trong vòng tròn con ông cháu cha
Về phần "Chủ tịch thị xã" danh hiệu này, Mỹ Nguyệt thật ra cũng là không hề đặt ở trong lòng. Đất Bắc Kinh, cái khác không nói, chính là quan gia không ít. Trên đường lớn tùy tiện ném cục gạch, cũng đều có thể đụng trúng sở trưởng, nếu gặp may, có lẽ còn có thể đụng phải một Vụ trưởng.
Bên cạnh cô ta, vị này xác thực chính là công tử của Thủ tướng!
Nếu Lưu nhị chỉ là Chủ tịch thị xã, kêu Mỹ Nguyệt dùng con mắt nào để nhìn hắn đây?
Lập tức Mỹ Nguyệt cười mỉm cùng Lưu Vĩ Hồng bắt tay, nũng nịu nói:
- Lưu Nhị Ca, chào anh!
Lưu Vĩ Hồng cùng cô bắt tay nhẹ một cái, tươi cười hàn huyên một câu.
Mỹ Nguyệt lại cùng Lý Hâm chào hỏi, cũng rất khách khí. Lý Hâm nhìn qua, khí độ bất phàm, cho thấy được cũng là dạng công tử rất biết thưởng thức. Vừa rồi Lưu Vĩ Hồng không phải đã nói, ông già của Lý Hâm là Chủ tịch tỉnh sao. Đó cũng là nhân vật lớn đấy
- Lên xe đi
Lưu Vĩ Hồng vung tay lên, dẫn đầu leo lên xe Audi.
Vương Thiện quay đầu nói với Mỹ Nguyệt:
- Nhìn thấy không? Lưu nhị chính là loại người này, ngang tàn thấy sợ, ở Bắc Kinh có tiếng là ngang ngược. Thằng quỷ này kêu anh tới đây giúp hắn, thế mà lại dùng cái thái độ như vậy.
Mỹ Nguyệt thản nhiên cười, nói:
- Hai anh a, đều là cùng một loại người. Ai biểu các anh là bạn bè chi?
- Nói cũng phải, cái này gọi là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.
Vương Thiện cười ha ha, khom người chui vào trong xe Audi, Lý Hâm vừa nhấn ga, xe Audi cuốn bụi mà đi
Vương Thiện lần đầu tiên đến Đại Ninh, ngồi ở trong xe hết nhìn đông tới nhìn tây, qua một hồi, không kìm nổi nói:
- Lý Hâm, kiến thiết thành thị của Đại Ninh, rất bình thường a, không thấy trào lưu mới mẻ gì cả
Vương Thiện chính là người như vậy, nghĩ đến cái gì liền nói cái đó, tuyệt không có bất cứ kiêng kị gì.
Lý Hâm mỉm cười nói:
- Đại Ninh là thành thị đất liền, tài chính không đủ, sức sống cũng không đủ, phát triển cũng chậm hơn
Lưu Vĩ Hồng nói:
- Đây đều là tạm thời, qua thêm mười mấy năm, tôi tin rằng Đại Ninh nhất định sẽ có thay đổi lớn. Rất có khả năng trở thành thành thị tỉnh lị có tốc độ phát triển nhanh nhất ở khu vực miền trung và tây
Lưu Nhị Ca nói lời này, cũng là chợt có cảm xúc mà phát ra, dù sao đó là kinh nghiệm bản thân hắn, Đại Ninh hai mươi năm sau là bộ dáng gì, ở trong đầu hắn vẫn vô cùng rõ ràng, xác thực quả thật trở thành thành thị có tiềm lực lớn nhất, thực lực cạnh tranh mạnh nhất ở khu vực miền trung và tây. Mà Đại Ninh vào thời điểm kia, vị trí địa lý không thay đổi, hưởng thụ chính sách đãi ngộ tương đối mà nói, cũng không có ưu thế gì, nhưng lại cứng rắn vùng lên. Nguyên nhân duy nhất, chính là thay đổi người cầm quyền, cũng liền thay đổi suy nghĩ phát triển
Xem ra, một thành thị có thể phát triển tốc độ cao hay không, lãnh đạo luôn có ý nghĩa mang tính quyết định
Lịch sử không phải anh hùng sáng tạo ra, mà là nhân dân lao động sáng tạo ra, nhưng đôi khi, anh hùng quả thật có thể ảnh hưởng đến tiến trình lịch sử.
- Xì, cậu là nhà tiên tri sao? Có thể biết trước tương lai!
Vương Thiện liền đâm Lưu Vĩ Hồng một cú
- Hay là chúng ta đánh cuộc thử xem?
Vương Thiện cười nói:
- Tôi mới không thần kinh như vậy, cùng cậu đánh cuộc đến mười mấy năm!
Trong xe một trận cười vang
Đợi xe chạy tới biệt thự bên song của câu lạc bộ Duy Đức, thần sắc Vương Thiện liền thay đổi, liên tiếp gật đầu, nói:
- Ừ, chỗ này con có chút hứng thú. Ấy, Lưu nhị, nơi này cùng với câu lạc bộ kia ở Giang Khẩu do vợ cậu làm hơi tương tự a
Lý Hâm cười nói:
- Đây vốn là tham chiếu câu lạc bộ của Vũ Thường ở Giang Khẩu mà xây dựng thành, quy mô nhỏ hơn chút, coi như tinh xảo
- Được, không tồi, điều này tôi là thật không ngờ tới
Vương Nhị ca đích mình hạ cố Đại Ninh, Lý Hâm tự nhiên là tiếp đãi long trọng, mở tiệc ở câu lạc bộ. Mấy vị công tử nổi tiếng ở Đại Ninh, đều được mời đến, đón tiếp tẩy trần cho Vương Nhị ca
Trên bàn tiệc, Lý Hâm chỉ giới thiệu thân phận của Vương Thiện, còn giới thiệu về Lưu Vĩ Hồng, chỉ nói sơ xài. Dù sao Lưu Vĩ Hồng hiện giờ làm quan ở tỉnh Sở Nam, thân phận "Đại ca" của con ông cháu cha ở Bắc Kinh, vẫn là không nên tùy tiện tuyên truyền thì tốt hơn
Chủ tịch của một thị xã của Thị xã Hạo Dương, lại là một vị con ông cháu cha, ảnh hưởng cũng không tốt
Cũng may hôm nay vốn là tiếp đón Vương Thiện, Vương Nhị ca mới là diễn viên chính, Lưu Nhị Ca tuân thủ bổn phận người tiếp khách. Vì sự tình của Hạo Dương, Lưu Vĩ Hồng gọi một cuộc điện thoại, Vương Thiện liền xa xôi ngàn dặm chạy đến Đại Ninh cổ vũ cho hắn, phần ân tình này, đã nhận.
Đều nói Vương Nhị ca trượng nghĩa, quả nhiên danh bất hư truyện.
Mấy vị công tử đất Đại Ninh kia, khi nghe nói về thân phận của Vương Thiện, tất cả đều bị chấn động mạnh, ai nấy đều trở nên cẩn thận dè dặt. Nhắc tới mấy vị công tử này, lai lịch xuất thân quả thật không tầm thường, ông già trong nhà, cũng nhân vật lớn vang dội ở tỉnh Sở Nam. Nhưng giờ phút này đối mặt lại chính là công tử Thủ tướng thứ thiệt, hiển nhiên ai cũng không dám gây khó dễ
Trong giới con ông cháu cha, thứ này cũng là rất được chú ý
Chỉ một bữa tiệc này, danh tiếng Lý Hâm lại càng vang dội không ít. Lý thiếu gia quả nhiên không phải là đồ trang trí, không ngờ cùng công tử của Thủ tướng Vương lại là bạn tốt, anh em tốt, đây quả thật là thật sự không ngờ tới
Phương tiện của câu lạc bộ Duy Đức rất là đầy đủ
Sau khi cơm nước xong, Lý Hâm mời Vương Thiện chơi hai vòng bowling, sau đó cùng đi tắm. Nhà tắm của câu lạc bộ Duy Đức, là hoàn toàn phỏng theo bể tắm suối nước nóng, khí nóng bốc hơi trong bể tắm nước nóng, hơi mang chút vị lưu huỳnh, nhìn qua vô cùng đủ tiêu chuẩn
Ba người ngâm mình trong bể tắm nước nóng, có mấy kỹ thuật viên trẻ trung xinh đẹp khêu gợi, tới chà lưng mát xa cho bọn họ
Chiêu đãi Vương Thiện, Lý Hâm đương nhiên là dựa theo quy cách cao nhất. Mấy kỹ thuật viên mát xa, chẳng những vô cùng xinh đẹp, dáng người cực chuẩn, tay nghề cũng hạng nhất, Vương Thiện lại không kìm nổi khen ngợi vài câu.
- Lưu nhị, vợ cậu ở Giang Khẩu làm cái câu lạc bộ kia, kiểu mẫu quả thật tuyệt vời, Lý Hâm ở trong này làm y dạng như thế, đều làm cho người ta có cảm giác rất tuyệt. Khiến cho lòng tôi cũng ngứa ngáy, muốn ở Bắc Kinh làm một cái
Vương Thiện hưởng thụ sự mát xa của kỹ thuật viên, vô cùng thích thú nói
Lưu Vĩ Hồng cười nói:
- Vậy thì làm một cái đi, dù gì thì anh cũng đâu thiếu tiền
- Nói cũng phải. Chỉ là sợ bản mặt của ông già nhà tôi…
Lưu Vĩ Hồng cười mắng:
- Anh đúng là ngu ngốc. Làm chuyện này, cần gì đích thân anh ra trận chứ? Thủ hạ của anh bộ hết người rồi hả? Vợ tôi ở Giang Khẩu làm cái câu lạc bộ kia, cũng là làm theo hình thức đầu tư cổ phần, đặc biệt có một bộ máy quản lý giải quyết xử lý. Đây mới gọi là hưởng thụ. Anh cho là dựa vào câu lạc bộ kiếm tiền sao?
- Được được được, cho cậu ba phần mặt mũi, thì cậu liền lên mặt thế à… Tuy nhiên, tên nhóc nhà cậu nói cũng là có vài phần đạo lý…