Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Mục Cảnh An thấy cô mặc váy đi ra, nói: “Em mặc nó lên quả nhiên rất đẹp, hai ngày trước anh còn mua mấy cuộn len sợi về, đáng tiếc mẹ anh không biết đan. Chị dâu hai biết đan, chỉ là anh ngại không dám phiền chị ấy.”
Tống Thanh Ninh: “Cái này không cần làm phiền chị ấy, em biết làm.”
Mục Cảnh An: “Vậy đợi lát nữa trở về anh lấy cho em. Đi thôi.”
Tống Thanh Ninh đi ra ngoài cùng anh, nói chuyện với Thành Thành, ba người cùng nhau quay về Kiều Bắc.
Chẳng qua là cô không xách lễ lại mặt theo, nhà họ Tống không còn người, cô xách về lại phải xách đi, cô ngại phiền phức.
Lúc này huyện Chung Dương còn chưa tới tới thời điểm cắt lúa trồng lúa, ruộng đất khô cần gieo trồng cũng đã làm xong, cho nên xã viên đội sản xuất còn rất rảnh rỗi. Cho nên tụm năm tụm ba lại một chỗ trò chuyện.
Hai người họ vừa xuất hiện, khiến cả nhóm người bất ngờ, một người mặc màu xanh, một người mặc màu đỏ, nam đẹp nữ xinh, hai người đều cao gầy, quả thực khiến ai cũng dõi mắt nhìn.
Chờ họ đi ngang, cậu thanh niên của Kiều Bắc rất tức giận: “Hai người này làm sao vậy, còn bất ngờ gấp ba! Hôm trước hôm qua hôm nay.”
“Họ biến buổi tiệc thành như vậy, kêu chúng ta kết hôn thế nào? So ra, cũng thật mất thể diện.”
“Mất thể diện cũng được thôi, quan trọng là hồi sáng đối tượng của tôi kêu anh của cô ấy đến chuyển lời nói rằng cô ấy cũng muốn ngồi xe. Còn bảo không có xe hơi, thì phải có váy đỏ như Tiểu Ninh, tôi biết đi đâu kiếm nhiều phiếu mua vải như vậy.”
“...”
Họ cũng không nghĩ tới, một buổi tiệc cưới trực tiếp nhấc lên sóng gió ở đội sản xuất.
Lúc này họ đã trở về nhà họ Tống, khách khứa và người hỗ trợ đều đi rồi, ngay cả chén đũa trên bàn cũng đã dọn, chỉ còn lại thím Mục và vợ đội trưởng Lý đang chờ họ.
Tống Thanh Ninh trả phiếu mua thịt cho vợ đội trưởng Lý, lại cho bà ấy một phần quà cảm ơn, cũng không thể để người ta giúp không công, bên trong là một cái khăn một túi đường.
Thím Mục tất nhiên cũng không thiếu được.
Người đến hỗ trợ, còn có mẹ và vợ chủ nhiệm an ninh, em trai nhà đội trưởng Lý…
Cô và Mục Cảnh An tự tặng quà cảm ơn riêng đến tận nhà, tặng xong mới trở về thu dọn đồ đạc.
Tống Thanh Ninh: “Em phải đi mượn chiếc xe ba gác, lương thực, nồi niêu xoong chảo này nọ đều phải chở đi.”
Mục Cảnh An: “Đâu cần em kéo? Em thu dọn đồ đạc xong, sau khi chúng ta trở về, để anh cả của anh kéo.”
Sai vặt anh cả của mình, anh chẳng hề do dự.
Tống Thanh Ninh: “Cũng được.”
Lúc cô thu dọn đồ đạc, Mục Cảnh An đi một vòng trong sân, thì thấy cô chôn vụn thủy tinh, cô gái này lợi hại đó.
Không bao lâu Tống Thanh Ninh thu dọn xong, khóa cửa phòng, cùng Mục Cảnh An trở về Kiều Nam.
Lúc họ trở về nhà họ Mục gia, khách đều về hết, một vài họ hàng nhà họ Mục đang giúp rửa chén.
Những người họ hàng này buổi tối cũng không về, đều ở lại nhà họ Mục ăn cơm.
Ăn cơm xong, có người muốn xem ti vi, nhưng đều bị Hứa Thúy Lan từ chối, ai cũng không hiểu chuyện, không biết người ta mới cưới sao, tối khuya rồi coi ti vi cái gì.