"Du Du, cậu giúp mình chuyện này được hay không?" Trong phòng kiểm tra Khoa phụ sản, một cô gái chạy. đuổi theo một người nữ mặc áo khoác trắng .
"Tư Vũ, cậu điên rồi sao? mình là bạn tốt của bạn, mình đồng thời cũng là bác sĩ. Mình còn có đạo đức nghề nghiệp! ”Cô gái bị gọi là Du Du, tháo khẩu trang trên miệng xuống nói. “ Hơn nữa, giả chuyện mang thai, cậu không lo lắng sao? Mang thai mười tháng, khi đầy tháng bụng nhất định phải hiện ra. Chẳng lẽ cậu giống như tần phi chốn hậu cung tranh thủ tình cảm, liền đệm bông vào bụng mình giả mang thai.
"Du Du, chuyện sau này nên làm cái gì tự mình xem xét. Cậu giúp ta một lần, được hay không?” Cô cầm lấy tay Du Du tiếp tục năn nỉ quấn quít.
Nếu không phải hiện tại Cố Niệm Hề uy hiếp đối với mình càng lúc càng lớn, Hoắc Tư Vũ cũng sẽ không dùng hạ sách nầy.
Nhìn thoáng qua hai tay của Hoắc Tư Vũ, Du Du có chút bất đắc dĩ mở miệng: "Tư Vũ, kỳ thật cậu căn bản không cần sống mệt mỏi như vậy. Cậu trẻ tuổi, lại xinh đẹp. Tại sao phải ủy khuất chính mình như vậy? Hơn nữa, trên cái thế giới này nam nhân tốt còn nhiều , tại sao phải như vậy khinh rẻ chính mình?"
Huống chi, nhìn người đàn ông đưa Tư Vũ đi kiểm tra đang đứng ngoài đợi kết quả kia, Du Du nhìn cũng biết người đó không yêu Tư Vũ.
"Đúng vậy, mình cũng biết rõ vậy, trên cái thế giới này nam nhân tốt còn nhiều! Có thể khiến Hoắc Tư Vũ mình yêu hết lần này tới lần khác, chính là hắn..."
Cô thừa nhận, ngay từ đầu cô chỉ đố kỵ Cố Niệm Hề, cho nên mới phải đem người đàn ông này cướp đi. Có thể càng cùng Đàm Dật Nam tiếp xúc, cô phát hiện lòng của mình bắt đầu có biến hóa.
Hiện tại, bất kể là thân thể của cô hay tâm của cô, cũng đã không cách nào rời khỏi người đàn ông kia . Cho nên, cô mới lựa chọn phương thức hèn mọn.như thế
Nếu không, nhìn đến Đàm Dật Nam đối với Cố Niệm Hề mọi cách lưu luyến, cô sớm đã buông tay.
Hết thảy, đều bởi vì yêu...
"Thôi, mình giúp cậu lần này đây! Bất quá cậu phải nhớ kỹ, chuyện này về sau không có ai có thể giúp cậu!.
Du Du sở dĩ đáp ứng giúp Hoắc Tư Vũ, hoàn toàn là bởi vì cô thật sự chứng kiến thấy đôi mắt chấp niệm của cô.
"Cảm ơn cậu, cám ơn cậu Du Du! Hoắc Tư Vũ mình phúc khí lớn nhất đời này là có cậu làm bạn tốt!” Hoắc Tư Vũ hưng phấn mà ôm láy Du Du.
"Cô ấy như thế nào? "
Du Du đi ra khỏi phòng kiểm tra, liền chứng kiến người đàn ông mặc tây trang đứng trước mặt của mình. Thanh âm của hắn có chút trầm thấp, trong ngữ điệu cũng có ân cần, nhưng trừ lần đó ra Du Du còn lại là thấy hắn không chút biểu cảm..
"Thai nhi được năm tuần. Thân thể của cô ấy không phải rất tốt, có triệu chứng sinh non. Cho nên mang thai thời kỳ đầu cần chú ý. Đặc biệt phương diện sinh hoạt vợ chống. Tốt nhất khắc chế chút..."
Kỳ thật Du Du sở dĩ nói như vậy, đơn giản chính là muốn tương lai cho Hoắc Tư Vũ cái bậc thang để xuống.
Dù sao, cô ấy cũng không phải thật sự mang thai. Đến tháng hiện ra bụng, cô ấy đến nơi nào tìm thai nhi cho người đàn ông này đây.?
"Mang thai? Thật sự? "
Người đàn trong mắt ngoại trừ khiếp sợ, chỉ là khiếp sợ.Không có nửa điểm sắp làm cha mà vui sướng...
Trước khi tới đây, hắn vẫn luôn ôm niêm tưởng. Hi vọng Hoắc Tư Vũ không phải thật sự mang thai, hi vọng bọn họ trong lúc đó còn có lựa chọn khác. Nhưng bây giờ, chẩn đoán lại mang thai, hắn nên làm cái gì bây giờ?
"Thật sự!" Nói xong một câu nói kia, Du Du liền xoay người đi vào phòng kiểm tra, bởi vì cô sợ hãi người đàn ông này phát hiện mình nói dối.
"Du Du, như thế nào?"
"Mình đã nói cho anh ta biết, hiện tại cậu có thể đi ra ngoài,Du Du nói”. Nhưng khi đi về phía bàn làm việc, cô chợt nghĩ tới chuyện gì, hỏi Hoắc Tư Vũ còn chưa rời đi: “Tư Vũ, anh ta có phải bạn học của chúng ta trước kia?”
"Chuyện kia… Nhưng hắn sinh trưởng ở thành phố A “
"Nhưng vì cái gì mình cảm thấy được anh ta có chút quen? Giống như nhìn thấy ở đâu đó." Vừa rồi bởi vì đối người đàn ông kia nói dối, Du Du chỉ nhìn anh ta một cái. Nhưng không biết vì sao, cô cảm giác, cảm thấy đã từng gặp qua hắn ở đâu đó.
"Ha ha... Đại khái hắn thường xuyên xuất hiện ở trong TV đi! Tốt lắm Du Du, mình đi trước. Chờ thêm vài ngày, mình tìm cậu đi uống cà phê. "Nghe lời Du Du nói, Hoắc Tư Vũ có chút chột dạ khoát tay, sau đó rời phòng làm việc của Du Du.
Cảm giác quên thuộc mà Du Du nói, đương nhiên là bởi vì cô cũng từng nhìn thấy qua bạn trai cũ của Cố Niệm Hề.!
Nếu như Du Du biết rõ, mình giúp Tư Vũ dung thủ đoạn đoạt bạn trai của Cố Niệm Hề, chỉ sợ tuồng vui này liền tiến hành không nổi nữa
Dù sao đối với Cố Niệm Hề, Du Du cùng Tư Vũ mới thật sự bạn tốt không có gì dấu nhau.!
Lúc đi ra, Hoắc Tư Vũ trong con ngươi tràn đầy hoảng loạn. Bởi vì lừa Đàm Dật Nam, cũng bởi vì sợ Du Du phát giác ra chút chuyện.
Mà nói Dật Nam lúc ngẩng đầu lại vừa vặn bắt gặp trong con ngươi của cô hoảng loạn.
Là đàn ông, hắn lúc này cảm thấy rất hổ thẹn.
Dù sao, hắn với cô chưa lập gia đình đã mang thai.
Cứ như thế phải cùng Hoắc Tư Vũ kết hôn sao?
Hắn không cam lòng...
Trong lòng của hắn, kỳ thật còn có bóng dáng một cô gái khác. Càng không có chuẩn bị sẵn sàng, xây dựng một gia đình.
"Nam, em..."Thời điểm Hoắc Tư Vũ phục hồi lại tinh thần, muốn cùng Đàm Dật Nam nói cái gì đó.
"Cái gì cũng đừng bảo nói, chúng ta đi về trước đi!"
Nói xong một câu này, anh đi thẳng, lưu lại vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc của cô gái...
- - - -
"Xin hỏi Đàm phó tổng có ở đây không? " Mấy ngày sau tại Minh Lãng building, Cố Niệm Hề mặc trang phục công sở đứng trước phòng làm việc của tòa nhà.
"Xin hỏi ngài có hẹn trước không? " trợ lý Đàm Dật Nam là người đeo khung mắt kính dày cộp, làm cho người đàn ông này thoạt nhìn rất trung thành.
"Không có... Là như vậy, tôi là do tập đoàn Bác Á phái tới,
"Ngài là Cố Niệm Hề tiểu thư đi?"
Không nghĩ tới chính mình còn chưa có tự giới thiệu xong, người đàn ông liền đã gọi ra tên của mình. Điều này làm cho Cố Niệm Hề có chút kinh ngạc.
"Là tôi…"
"Cố tiểu thư mời vào đi. Phó tổng đã thông báo, Nếu Cố tiểu thư tới, xin mời trực tiếp đến phòng của phó tổng! ”
Nói xong lời này, trợ lý đã đi trước đứng dậy, Dẫn đường giúp Cố Niệm Hề.
Cố Niệm Hề đang bị nho nhỏ kinh hãi, một lúc sau liền lập tức mở ra cước bộ, đi vào phòng làm việc.
"Niệm Hề, em đã đến rồi!" Chứng kiến bóng dáng đứng ngoài cửa, Đàm Dật Nam không biết đã đứng dậy lúc nào, sải bước đến trước mặt cô.
Bàn tay, bất giác vươn ra chuẩn bị cầm lấy bàn tay mềm mại của cô. Động tác như vậy, đã từng trình diễn vô số lần. Nhưng ngày hôm nay, thời điểm khi hắn thuần thục đưa tay ra, lại bị cô né tránh. Nhìn tay mình bắt vào khoảng không. Trong mắt Đàm Dật Nam tràn đầy cô tịch.
Hiên tại hắn Đàm Dật Nam không chỉ cùng bạn tốt nhất của cô Hoắc Tư Vũ có quan hệ với nhau, ngay cả đứa bé cũng đã có. Chính mình như vậy, làm gì có tư cách yêu cầu cô tha thứ?
"Niệm Hề, ngồi đi! " Bất đắc dĩ thu hồi tay của mình, Đàm Dật Nam chỉ chỉ lên ghế sa lon làm bằng da thật trong phòng làm việc.
"Không cần, Đàm tổng có lời gì xin mời nói thẳng đi!" Cố Niệm Hề trên khuôn mặt nhỏ nhắn, không có nụ cười, không có đau thương. Nhìn không ra, bất kỳ khác thường.
Mà để cho Đàm Dật Nam bị thương, là xưng hô của cô đối với hắn.
"Đàm tổng..."
Ở công ty, anh tự nhiên đã quen thuộc xưng hô thế này. Nhưng trong môi Cố Niệm Hề gọi ra, lại giống như là một bả dao găm sắc bén. Hung hăng, đâm vào trong lòng của hắn.
"Niệm Hề, giữa chúng ta không có xa lạ như vậy." Anh buộc chặt quả đấm, giống như là cực lực khắc chế cái gì.
Nồng đậm giọng mũi, mang theo nhàn nhạt sầu não.
"Nhưng giữa chúng ta, cũng không có quen thuộc như vậy, không phải sao?" Cô hỏi ngược lại.
Bởi vì từng yêu nhau, cho nên có chút quen thuộc. Nhưng là bởi vì bị tổn thương qua, bọn họ không thể nào như lúc trước, thân mật khăng khít.
"Niệm Hề, vì cái gì em mỗi một lần đều muốn xuyên tạc ý của anh?
Anh chỉ muốn giúp em, em đang sống ở thành phố xa lạ, chưa quen cuộc song nơi đây, anh đương nhiên biết rõ. Cho nên, anh chỉ muốn giúp em..."
Anh đương nhiên nghe ra được, Cố Niệm Hề chỉ là đang nhắc nhở chính mình, anh đã từng tạo thành tổn thương đối với cô.
Theo lời anh nói, cùng với ý tưởng bây giờ cũng không khác biệt lắm.
"Giúp em? Ha ha..." Cố Niệm Hề cười lạnh.
"Niệm Hề, em đừng như thế này được không? Anh chỉ là muốn giúp em ký tốt phần hợp đồng này. Em cũng biết, em căn bản cũng không có kinh nghiệm xã hội gì, anh sợ em ra ngoài ký hợp đồng, trăm ngàn chỗ hở. Cho nên, anh chỉ làm hết khả năng của mình. Coi như, anh trả giá cho những thương tổn với em.”
"Nếu Đàm tổng đã nói như vậy, Niệm Hề liền cung kính không bằng tuân mệnh!" Niệm Hề đang cười, Thật lòng đang cười. Nếu anh đã muốn giúp mình như hắn nói. Thì cô liền cảm kích đi, coi như là cho đoạn tình yêu trẻ trung, viên mãn một dấu chấm tròn đi.
Sau đó, hai người bắt đầu ở trong phòng làm việc thảo luận cặn kẽ chi tiết hợp đồng. Đương nhiên, còn có một chút điều khoản.
Chỉ là bọn họ cũng không biết, giờ phút này có một cô gái đang đứng ở ngoài cửa.
Kỳ thật, Hoắc Tư Vũ thật sự rất muốn đi vào. Chỉ là trợ lý Đàm Dật Nam nói: "Phó tổng thông báo, anh và Cố tiểu thư ở bên trong bàn luận hợp đồng, không hy vọng bất luận kẻ nào quấy rầy."Cho nên, cô chỉ có thể đứng ở ngoài cửa. Đương nhiên, cô cũng nghe rõ Đàm Dật Nam nói!
Giúp em?
Ha ha...
Thì ra là, Đàm Dật Nam cho dù cô có mang thai, người anh nghĩ vẫn là cô ấy đi?
Không trách được, mấy ngày nay đều không thấy bóng dáng anh!
Có lẽ ngay từ khi bắt đầu, trò trơi này không phải một mình anh quyết định!
Nhìn vào bên trong trên mặt cô thoáng hiện nụ cười âm độc.
Trên chân đeo đôi giày cao gót dày 10cm, nhìn qua cô tuyệt đối không giống phụ nữ có thai.
Thừa dịp hai người chưa đi ra, Hoắc Tư Vũ chân đeo giày cao gót biến mất.
Giống như cô chưa từng xuất hiện ở đây. Lưu lại, vẻ mặt nghi hoặc trợ lý của Đàm Dật Nam.