Mình thì dùng cả tay lẫn chân trèo lên.
Chiến Bắc Hành đi theo, lên máy kéo.
Suốt đường đi họ không nói gì, dừng lại gần trạm thóc của xã.
Tô Tiểu Sơn nhảy xuống máy kéo, phủi bụi trên người.
“Tiêu Thất, mấy ngày nay em không đi làm à?”
“Em xin nghỉ phép.” Nguyên thân vì Triệu Viễn, mà bán thời gian tháng nầy cho người khác.
Người thay cô làm việc trong tháng này đưa cho cô 15 đồng.
Người đó đi làm một tháng, tự mình lấy 10 đồng.
Tô Tiểu Thất nhìn Tô Tiểu Sơn, từ trong túi vải nhỏ lấy ra một tấm bùa màu vàng.
“Anh Tiểu Sơn, cái này cho anh, nhớ mang theo bên mình, năm nay đừng đến thôn của bố vợ.”
Đôi chân của Tô Tiểu Sơn như nhũn ra, thiếu chút nữa ngã xuống đất.
Anh ấy vội vàng cầm lấy lá bùa màu vàng bằng cả hai tay, miệng run run: “Tiêu Thất, vì sao không đi được? Em có gì muốn nói sao?”
Tô Tiêu Thất chỉ chỉ bầu trời, “Thiên cơ bất khả lộ, anh đi cũng được, nhưng phải xem lá bùa có đỡ được cho anh không, ông trời có giữ lại mạng cho anh hay không.”
Nghiêm trọng vậy sao?
Tô Tiểu Sơn nghĩ thầm: Không đi.
Chiến Bắc Hành:……. Tin tưởng như vậy?
Tô Tiểu Sơn móc ra năm xu từ trong túi, nói: “Tiêu Thất, hôm nay anh chỉ mang theo năm xu, còn lại là tiền của đội, anh không thể đụng vào.”
Quẻ của Tô Tiêu Thất hôm nay là: Làm việc tốt, chớ hỏi tiền tài.
Cô chỉ có thể đau đớn mở miệng: “Em không thu tiền của anh, sau này có cơ hội làm một số việc thiện. Những người ở dưới chân núi sau thôn cũng không phải là người xấu. “
Tô Tiêu Thất nói đến đây thì ngưng. Người người ở chân núi phía sau, ngoài thanh niên trí thức ra thì chính là trâu, còn có những người ở trong lều đó.
Tô Tiểu Sơn cất năm xu, kiên quyết nghe theo lời Tô Tiêu Thất. Kể từ ngày đó, gia đình thím hai liền có ý giúp đỡ những người đó.
Mỗi khi có người cảm ơn.
Đều nói một câu là Tô Tiêu Thất nhờ chúng tôi giúp các anh.
Vô tình đã mang đến cho họ những lợi ý không ngờ tới.
Tô Tiêu Thất và Chiến Bắc Hành đi theo con đường mòn phía trước về phía nam.
Chiến Bắc Hành yên lặng xách hai túi hành lý.
Tô Tiêu Thất lúc này có chút sợ hãi, nghe nói bà đồng Tô có bản lĩnh về phương diện huyền học, có thể nhìn ra cháu gái bà cụ thật sự đã chết rồi sao?
Bà đồng Tô xuất thân không tốt, là con gái của một địa chủ.
Khi còn nhỏ, bà cụ bị một tên côn đồ đi ngang qua cưỡng hiếp, bà cụ có bầu định nhảy sông tự vẫn, thì được đầy tớ trong nhà cứu lên.