Hoa Thái Tường rất tức giận. Y nghe xong Lý Bình Thành báo cáo về thái độ của Vương Trạch Vinh, Hoa Thái Tường biết ngay vấn đề rất nghiêm trọng. Vương Trạch Vinh đã quyết tâm nhằm vào mình.
Từ chuyện này có thể nhìn ra được Vương Trạch Vinh căn bản không coi mình vào đâu. Nghĩ tới sau lưng Vương Trạch Vinh là Bí thư Trịnh, Hoa Thái Tường không khỏi khó chịu.
Y gọi điện ho Phó thủ tướng Chu Toàn Trùng rồi nói:
- Toàn Trùng, tập đoàn Feier Xi Hải Đông khiến cho Mỹ rất bất mãn. Đồng chí Vương Trạch Vinh không quá chú ý việc này, tôi thấy anh nên quan tâm một chút mới được.
Là người của Hoa Thái Tường, Chu Toàn Trùng sao không biết rõ việc Vương Trạch Vinh và đám người Hoa Thái Tường đang có chiến tranh. Vương Trạch Vinh làm trò trước mặt mọi người gây khó dễ Lý Bình Thành, chính là nhằm vào Hoa Thái Tường.
Nghĩ đến lực lượng sau lưng Vương Trạch Vinh, Chu Toàn Trùng có chút đau đầu. Y nếu đi hỏi việc này không biết Vương Trạch Vinh sẽ có thái độ gì. Nói thật Chu Toàn Trùng không chắc chắn. Từ thái độ của Vương Trạch Vinh với Chủ nhiệm văn phòng Hoa Thái Tường là nhìn ra được. Hắn còn không nể mặt Phó chủ tịch Hoa, mình còn lớn hơn Hoa Thái Tường sao?
Nhưng Hoa Thái Tường gọi điện yêu cầu, Chu Toàn Trùng biết mình không thể không ra mặt. Chu Toàn Trùng ngồi im tại chỗ không biết nên làm như thế nào. Y không phải muốn đại biểu quốc gia là có thể làm. Trong chính phủ y chỉ quyết định việc trong phạm vi mình phụ trách.
Hoa Thái Tường cũng biết việc này là làm khó Chu Toàn Trùng. Nhưng chuyện đến nước này nếu không có hành động thì vấn đề càng lớn hơn nữa.
Vương Trạch Vinh lúc này lại rất thoải mái. Đám người kia không biết hắn đưa gì cho người Mỹ, việc này cũng không cần phải nói ra làm gì.
Hắn bây giờ đang đợi vị đại sứ kia gọi điện về nước rồi tới gặp mình.
Sáng hôm sau Chu Thiến Dao tiến vào mang theo một tập báo có liên quan đến việc Sở công an Thành phố Hải Đông niêm phong trụ sở tập đoàn Feier Xi tại Hải Đông.
Vương Trạch Vinh cười cười một tiếng và nói:
- Chị nói xem tình hình là như thế nào?
Chu Thiến Dao nói:
- Bí thư Vương, báo chí Mỹ hôm nay đưa tin rất nhiều, không ngừng phê bình Hải Đông. Ngoài ra cũng có vài quốc gia khác phê bình Hải Đông.
Vương Trạch Vinh nghe xong liền gật đầu. Chuyện đương nhiên là như vậy, đó cũng không phải việc gì lớn.
Chu Thiến Dao thấy chén Vương Trạch Vinh không có nước liền rót thêm trà nóng cho hắn rồi nhẹ nhàng nói:
- Bí thư Vương, ngài làm, tôi ra ngoài.
Nhìn Chu Thiến Dao, Vương Trạch Vinh phát hiện Chu Thiến Dao hình như vừa khóc nên nói:
- Chị không sao chứ?
Chu Thiến Dao nghe vậy cũng có chút cảm động vì Vương Trạch Vinh quan tâm tới mình nên nói:
- Không có gì, sáng nay tôi xin phép nghỉ vì việc gia đình.
Nhìn Chu Thiến Dao đi ra, Vương Trạch Vinh lắc đầu. hắn gọi Chu Vân Quyên vào và nói:
- Vừa nãy tôi thấy ánh mắt của Chu Thiến Dao không đúng, chị quan tâm một chút xem có phải trong nhà chị ta xảy ra chuyện gì không?
Chu Vân Quyên biết Vương Trạch Vinh và Chu Thiến Dao từng làm việc chung nên quan tâm là bình thường.
- Tôi cũng thấy như vậy, tôi đi hỏi xem một chút.
Vương Trạch Vinh nhìn qua mấy tờ báo. Chẳng qua không xem hắn cũng biết truyền thông Mỹ viết những gì.
Chuyện Feier Xi huấn luyện khủng bố mà được công khai thì sẽ ảnh hưởng lớn đến tổng thống Mỹ hiện tại. Chẳng qua làm vậy Trung Quốc cũng không có lợi ích gì vì đó là việc nội bộ của Mỹ. Nếu như Mỹ đưa ra cái giá đủ cao thì Vương Trạch Vinh không ngại đàm phán với bọn họ.
Nhưng cái giá đó sẽ là như thế nào?
Vương Trạch Vinh không khỏi cân nhắc việc này.
Ngay khi Vương Trạch Vinh tự hỏi, hội nghị thường trực Quốc vụ viện cũng đang diễn ra.
Vừa mở đầu, Chu Toàn Trùng đã nói:
- Lần này Hải Đông làm hơi quá, niêm phong một tập đoàn xuyên quốc gia, chuyện này Hải Đông sao có thể làm. Bộ trưởng Bộ Thương mại Mỹ vì việc này đã đến Trung Quốc chúng ta. Tôi thấy vì việc này có thể khiến quan hệ Trung – Mỹ có vấn đề. Trung ương cần phải nhúng tay, quyết không thể để mặc Hải Đông muốn làm gì thì làm. Quốc vụ viện cần phải đưa ra ý kiến xử lý đồng chí ở Hải Đông.
Chu Toàn Trùng nói như vậy khiến Chu Trạch Cương gật đầu nói:
- Bộ trưởng Bộ Thương mại Mỹ đến nước ta là việc lớn, việc này nói rõ chính phủ Mỹ cũng chú trọng.
Việc này có liên quan tới Vương Trạch Vinh, Lý Kiền Ý không khỏi cảnh giác. Tình hình gần đây y thấy rất rõ, việc này nhất định là có bóng dáng Bí thư Trịnh, Bí thư Lâm đứng sau. Vì thế y chỉ có thể đứng về phía Vương Trạch Vinh:
- Như vậy đi, vì tỏ vẻ chú trọng Bộ trưởng Bộ Thương mại Mỹ tới Trung Quốc, tôi sẽ đi một chuyến.
Lý Kiền Ý thầm nghĩ nếu để mặt Vương Trạch Vinh bị lên án thì có lẽ Bí thư Lâm sẽ không hài lòng về mình.
Chu Toàn Trùng vốn muốn tự mình tới Hải Đông, bây giờ Lý Kiền Ý đòi đi nên hơi giật mình. Y vội vàng nói:
- Đồng chí Kiền Ý rất bận công việc, đối phương chẳng qua chỉ là Bộ trưởng Bộ Thương mại Mỹ mà thôi, việc này tôi nghĩ do tôi đi là tốt nhất.
Chu Trạch Cương sao không rõ tình hình Vương Trạch Vinh dang gặp phải. Y nhìn thoáng qua Chu Toàn Trùng. Y biết mình quyết không thể để Chu Toàn Trùng đến Hải Đông. Vì thế Chu Trạch Cương cười nói:
- Ý của đồng chí Toàn Trùng rất quan trọng, Hải Đông niêm phong tập đoàn Feier Xi, đó là việc lớn. Chẳng qua chúng ta phải tin vào năng lực của đồng chí Vương Trạch Vinh. Đồng chí Vương Trạch Vinh cũng là ủy viên Bộ Chính trị, cũng đủ để đại biểu Trung Quốc, cấp bậc cũng đủ. Chúng ta nếu phái người nữa đi cũng không có ý nghĩa mấy. ngoài ra đó chính là không tôn trọng đồng chí Vương Trạch Vinh. Tôi thấy việc này giao cho đồng chí Vương Trạch Vinh phụ trách xử lý.
Lý Kiền Ý vừa nãy chỉ là tỏ thái độ cho có, Chu Trạch Cương nói đúng suy nghĩ của y:
- Thủ tướng nói rất đúng, chúng ta phải tin vào năng lực của đồng chí Vương Trạch Vinh.
Hai vị đứng đầu Quốc vụ viện lên tiếng khiến Chu Toàn Trùng muốn đến Hải Đông cũng không được. Chẳng qua y vẫn có thể thở phào nhẹ nhõm vì mình có cái mà ăn nói với Hoa Thái Tường.
Bộ trưởng Bộ Thương mại Mỹ tới Trung Quốc là việc lớn, Vương Trạch Vinh cũng bảo Chiêm Quốc Xương đến sân bay đón.
Bộ trưởng Bộ Thương mại Mỹ - Kelin Tai vốn tức giận mà tới, lần này Vương Trạch Vinh lại không đến sân bay đón mình nên y càng thêm khó chịu.
Nhưng nhìn đại sứ đầy tâm sự đứng đó, Kelin Tai cảm thấy nhất định có vấn đề.
Y vội vàng đi đến chi nhánh Đại sứ quán ở Hải Đông, hai người vào một phòng bí mật nói chuyện.
Vị đại sứ đưa tài liệu cho Kelin Tai, Kelin Tai xem qua và biết việc này mình không thể tự giải quyết, phải gọi về báo cáo với tổng thống.
Hua Kenxi - tổng thống Mỹ đang cạnh tranh quyết liệt với đối thủ cho cuộc bầu cử sắp diễn ra, nghe qq nói vấn đề của Feier Xi lớn đến như vậy, y không khỏi run lên. Nếu việc này lộ ra thì Đảng đối lập nhất định lấy lý do mà gây chuyện. Feier Xi vẫn là một tập đoàn được chính phủ Mỹ đương nhiệm nâng đỡ, tuyên truyền. Nếu như công ty này mà có chuyện thì sẽ ảnh hưởng lớn đến kết quả bầu cử.
Hua Kenxi gần như là rống lên nói:
- Việc này dù như thế nào cũng không được lộ ra ngoài, các anh có trả giá lớn hơn nữa cũng phải đè nó lại đến khi kết thúc cuộc bầu cử.
- Tổng thông, việc này truyền thông các nước lên án mạnh Hải Đông, nó ảnh hưởng xấu đối với Hải Đông. Bây giờ người Trung Quốc nắm được nhược điểm của chúng ta thì tôi sợ bọn họ sẽ dùng việc này mà giải quyết dư luận.
Qq lo lắng nói.
Hua Kenxi quát:
- Tranh cử là việc quan trọng nhất, chỉ cần bọn họ đưa ra điều kiện mà chúng ta có thể đáp ứng là được. Cứ làm như vậy đi.
Hua Kenxi đang rất tức giận. Chuyện chết người lại xuất hiện vào lúc sắp tuyển cử. Y vốn chỉ có chút ưu thế so với đối thủ, nếu lộ việc này thì mình nhất định sẽ thất bại.
Hua Kenxi đúng là không thể ngồi yên.
Nghĩ đến chính phủ Mỹ có không ít thỏa thuận bí mật với tập đoàn lợi ích của Trung Quốc, Hua Kenxi có chút do dự.
Y gọi cục trưởng Cục tình báo Trung ương tới rồi hỏi rõ thành viên bộ máy Trung ương Trung Quốc.
Nghe xong, Hua Kenxi lẩm bẩm một tiếng:
- Vương Trạch Vinh này khá mạnh, lần này bị hắn túm được thì hắn sao có thể không lợi dụng mà đạt được mục đích của mình.
Mỹ hay Trung Quốc đều có những bộ phận chuyên môn phân tích tình hình các quốc gia lớn trên thế giới. Từ trước đến giờ chính phủ Mỹ chú trọng Hoa Thái Tường hơn nên bỏ qua Vương Trạch Vinh. Bây giờ xảy ra chuyện, Hua Kenxi biết mình phải cân nhắc lại một lần nữa.
Hua Kenxi thầm có quyết định.