Quan Khí​

Chương 1650: Chương 1650: Chương 1639




Vương Trạch Vinh bây giờ không vội. Hắn bây giờ cần là phân tích tình hình của đối phương. Truyền thông nước ngoài có đưa tin nhiều hơn nữa cũng không ảnh hưởng nhiều tới Hải Đông.

Thái độ của Trung ương làm Vương Trạch Vinh yên tâm. Bí thư Trịnh và Bí thư Lâm ủng hộ công việc của hắn, hắn có gì phải lo.

Hôm nay Vương Trạch Vinh còn nhận được điện của Lý Kiền Ý thông báo việc Chu Toàn Trùng muốn tới Hải Đông.

Thông qua việc này, Vương Trạch Vinh thấy Chu Trạch Cương cũng đang giúp mình gánh chịu áp lực.

Có những lãnh đạo cao nhất Trung ương giúp, Vương Trạch Vinh rất yên tâm.

- Bí thư Vương, Bộ trưởng Bộ Thương mại Mỹ xx sau khi tới Hải Đông liền cùng Đại sứ He Meck vào Đại sứ quán, chắc là bàn kế hoạch.

Chiêm Quốc Xương vào văn phòng Vương Trạch Vinh, ngồi xuống và nói.

- Quốc Xương, chuyện này có ẩn tình ở trong đó, anh xem qua tài liệu mà Đảng ủy chính pháp đạt được.

Vương Trạch Vinh đưa tập tài liệu cho Chiêm Quốc Xương.

Việc này có thể dấu ai khác chứ không cần dấu Chiêm Quốc Xương.

Vương Trạch Vinh tự mình ra lệnh niệm phong Feier Xi, nội dung tài liệu đạt được là bí mật. Đến bây giờ chỉ có ba người Cam Quốc Huy, Vương Vân Long cùng Vương Trạch Vinh biết.

Nhìn tập tài liệu, Chiêm Quốc Xương có chút khó hiểu mở ra xem. Xem một lúc, y ngẩng đầu nhìn Vương Trạch Vinh. Đến bây giờ y mới biết vì sao Vương Trạch Vinh lại tự tin, bình tĩnh đến thế.

- Thật không ngờ tập đoàn Feier Xi này lại là tổ chức khủng bố.

Chiêm Quốc Xương thở dài nói. Bề ngoài tập đoàn này không có vấn đề gì, không ngờ lại vi phạm pháp luật nhiều đến thế.

Vương Trạch Vinh gật đầu nói:

- Quốc xương, việc này tôi đã báo cáo với Bí thư Trịnh, Bí thư Trịnh chỉ thị cần phải làm tốt.

Chiêm Quốc Xương là người của Bí thư Trịnh, bây giờ Bí thư Trịnh tin tưởng Vương Trạch Vinh như vậy, Chiêm Quốc Xương cũng phải nghe lời hắn.

- Bí thư Vương, tôi cam đoan nhất trí với Thành ủy.

Chiêm Quốc Xương biết Vương Trạch Vinh tin được mình thì mới đưa tài liệu cho mình xem, vì thế y vội vàng tỏ thái độ.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Có mấy thứ này trong tay thì người lo lắng không phải chúng ta, mà là người Mỹ. Ở chuyện này bọn họ cũng cần phải đưa ra điều kiện thích đáng.

Hai người đều rõ quan hệ giữa các nước chính là vì lợi ích chứ không phải tình cảm. Việc này quan hệ đến cuộc tổng tuyển cử của Mỹ, không lợi dụng sao được.

Vương Trạch Vinh nói như vậy là để Chiêm Quốc Xương thấy mình không coi đối phương là người ngoài. Mặc dù hắn toàn quyền khống chế Hải Đông, nhưng Chiêm Quốc Xương là người của Bí thư Trịnh nên hắn cũng tôn trọng.

Chiêm Quốc Xương cũng khá vui vẻ. Việc này có Vương Trạch Vinh đứng trước, dù thành công hay không thì mình cũng có cái mà ăn nói với Bí thư Trịnh.

Nhìn Chiêm Quốc Xương vui vẻ đi ra, Vương Trạch Vinh khá hài lòng với vị Chủ tịch thành phố này.

Chiêm Quốc Xương đi một lúc, Chu Vân Quyên tiến vào nói:

- Bí thư Vương, đại sứ He Meck và Bộ trưởng Bộ Thương mại Kelin Tai Mỹ muốn gặp mặt nói chuyện riêng với ngài.

Vương Trạch Vinh cười cười, hắn biết đối phương còn lo lắng hơn nhiều.

= Xác định thời gian chưa?

- Bọn họ một tiếng nữa sẽ tới.

- Chị chuẩn bị một nơi kín đáo.

Vương Trạch Vinh nói.

Chu Vân Quyên biết đây là cuộc nói chuyện không công khai, vì thế cô nói:

- Tôi thấy nên giao cho Trử Bính phụ trách an ninh là tốt nhất.

Vương Trạch Vinh gật đầu, có một số việc tạm thời không thể tiết lộ ra, như vậy mới có thể thu được lợi ích lớn nhất.

Nói xong việc này, xx nói với Vương Trạch Vinh:

- Hôm nay Chu Thiến Dao cùng chồng đi làm thủ tục xin ly hôn.

Vương Trạch Vinh có chút giật mình nói:

- Sao lại như vậy?

- Tôi nghe Chu Thiến Dao nói thì chồng cô ấy dẫn một nữ Mc về nhà quan hệ, bị Chu Thiến Dao bắt được tại trận.

Vương Trạch Vinh không khỏi thầm nghĩ Chu Thiến Dao cũng là người phụ nữ xinh đẹp, sao người chồng lại bỏ cơ chứ?

Thấy Vương Trạch Vinh ngạc nhiên như vậy, Chu Vân Quyên nói:

- Theo tôi biết vợ chồng Chu Thiến Dao đã ly thân hơn nửa năm. Chồng Chu Thiến Dao quan hệ với một nữ Mc mà trước đây đã qua lại với không ít lãnh đạo.

- Người như vậy sao có thể làm Mc xuất hiện trước công chúng?

Vương Trạch Vinh trầm giọng nói.

Chu Vân Quyên nói:

- Việc này tôi đã nói chuyện với Trưởng ban Đồ, Trưởng ban Đồ nói sắp tới sẽ chấn chỉnh đội ngũ tuyên truyền của toàn thành phố.

Vương Trạch Vinh gật đầu.

….

Trong một phòng hội nghị được bảo vệ nghiêm ngặt, Vương Trạch Vinh, Cam Quốc Huy cùng Chu Vân Quyên ngồi đối diện với Kelin Tai và He Meck. Chu Vân Quyên giỏi tiếng Anh nên phụ trách việc phiên dịch.

Thực ra cũng không cần có phiên dịch vì He Meck giỏi nói tiếng Trung Quốc.

Sau khi mọi người ngồi xuống, Vương Trạch Vinh nói:

- Kelin Tai tiên sinh từ Mỹ đến Trung Quốc chúng tôi, điều này nói rõ Mỹ rất chú trọng vụ nổ liên hoàn tại Hải Đông, chúng tôi rất vui vì Mỹ có thái độ như vậy.

Vương Trạch Vinh cố ý nói vậy là để cho nước Mỹ muốn trốn tránh trung niên cũng không được.

Nghe thấy thế, cả hai người không khỏi biến sắc.

Kelin Tai nói:

- Bí thư Vương, chúng ta là người quen cũ, sau lần đó đã lâu chúng ta không gặp lại. Chúng tôi vẫn chú ý đến anh, nghe nói anh đã làm ủy viên Bộ Chính trị, tôi cảm thấy anh là người có năng lực rất mạnh.

Kelin Tai vừa mở đầu đã khen Vương Trạch Vinh hết lời.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Cảm ơn Kelin Tai tiên sinh đã khen.

- Bí thư Vương, trước khi tới đây tổng thống chúng tôi nhờ tôi hỏi thăm sức khỏe của anh.

- Không ngờ tổng thống bận tranh cử mà vẫn còn nghĩ đến tôi, xin mời Kelin Tai tiên sinh sau khi về Mỹ thay tôi vấn an tổng thống.

Hai người nói mấy việc bên ngoài, không ai chủ động đi vào việc chính. Vương Trạch Vinh biết đối phương đang cố làm thế để dễ mặc cả. Hắn cũng không vội.

Cứ như vậy hai người nói mấy câu đâu đâu ngoài nề.

Cuối cùng Kelin Tai không nhịn được nên đi vào chủ đề chính:

- Bí thư Vương, Feier Xi là tập đoàn lớn của Mỹ, cũng là tập đoàn có sức ảnh hưởng lớn trên thế giới. Chúng tôi hy vọng Trung Quốc xử lý thận trọng đối với tập đoàn Feier Xi.

Vương Trạch Vinh cười cười nhìn đối phương. Kelin Tai nói ra như vậy mà lại không đưa ra thứ để trao đổi, hắn sao có thể mắc câu.

Thấy Vương Trạch Vinh không trả lời, Kelin Tai nói tiếp:

- Bí thư Vương, đối với vụ nổ liên hoàn vừa diễn ra ở Hải Đông, nước Mỹ chúng tôi sẽ tiến hành bồi thường cho các vị theo tiêu chuẩn của Trung Quốc. Chẳng qua chúng tôi không muốn bên ngoài biết việc này có liên quan đến tập đoàn Feier Xi.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Tôi hình như thấy gần đây nước Mỹ không ngừng nói Trung Quốc không có dân quyền. Trung Quốc chúng tôi tuy còn chưa quá phát triển nhưng không đến mức đó.

Kelin Tai cười khổ một tiếng. Y nói:

- Mọi việc đều có thể bàn mà. Chúng tôi vừa làm theo ý anh, phần khác cũng sẽ yêu cầu tập đoàn Feier Xi tăng cường đầu tư vào Hải Đông, cũng sẽ đưa một số tập đoàn lớn đến Hải Đông. Đồng thời chúng tôi có thể ảnh hưởng giới truyền thông không đưa tin về việc lần này.

Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói:

- Vụ nổ đó đã khiến người dân Hải Đông thiệt mạng. Nếu như chỉ xử lý như vậy thì chúng ta không có gì để nói nữa. Tôi cho rằng chính quý quốc nên xem lại vấn đề nhân quyền của mình.

Nói xong, Vương Trạch Vinh đứng lên đi ra ngoài.

Vương Trạch Vinh đứng lên làm Kelin Tai và He Meck nhìn nhau. Tên Vương Trạch Vinh này muốn làm gì, hai người Kelin Tai trong lúc nhất thời không nghĩ ra.

Tiễn hai người Mỹ, Chu Vân Quyên cười cười đi vào văn phòng Vương Trạch Vinh:

- Bí thư Vương, tôi thấy người Mỹ thật sự muốn nói chuyện, ngài sao lại không chú ý tới bọn họ mấy vậy?

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Chị cũng tham gia hội nghị nên cũng nghe ra đó. Đến bây giờ mà bọn họ còn thế, nói rõ bọn họ còn có chuẩn bị khác. Tôi muốn xem bọn họ đưa ra những chiêu gì.

Vương Trạch Vinh có một mục đích không muốn người biết, hắn đang nhìn chằm chằm vào Hoa Thái Tường. Người Mỹ phối hợp tốt như vậy với tập đoàn lợi ích của Trung Quốc, trong đó không có ai ở tầm quốc gia ảnh hưởng là không dễ, trong quan hệ kiểu gì chẳng có vấn đề. Có lẽ từ Mỹ mà mình có thể đạt được thứ gì đó đả kích lớn đối với tập đoàn lợi ích.

Chu Vân Quyên hiểu ngay ý của Vương Trạch Vinh nên nói:

- Bây giờ hai Đảng của Trung ương đang tiến hành tranh cử, đúng là cơ hội tốt.

Vương Trạch Vinh gật đầu nói:

- Việc này chúng ta vừa vặn gặp phải thì phải tranh thủ lợi ích lớn nhất cho quốc gia.

Sau khi Chu Vân Quyên đi ra, Vương Trạch Vinh thầm nói “người của Đảng đối lập chắc cũng đã tới rồi chứ?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.