Sau khi gặp mẹ của Lưu Băng Tinh, Vương Trạch Vinh phát hiện quan khí của mình có vấn đề.
Vương Trạch Vinh thấy chính khí của mình giảm đi gần nửa, quan khí màu tím cũng nhạt đi.
Việc này đang diễn ra và trước đây rất ít gặp. Hơn nữa dù có xảy ra chuyện như vậy thì chỉ vài ngày là khôi phục, nhưng lần này tản mát mặc dù thong thả nhưng cũng không có dấu hiệu hồi phục.
Thấy việc này, Vương Trạch Vinh rất sợ hãi. Hắn cẩn thận suy nghĩ thì thấy trong chốn quan trường đầy việc xấu. bây giờ quan trọng là do việc gì đó mà mình làm.
Gần đây mình đúng là làm vài việc ảnh hưởng tới quan khí. Không nói cái khác, chỉ riêng việc giúp bố Lưu Băng Tinh và thân tín thì cũng sẽ mất chính khí.
Vương Trạch Vinh ngồi hút thuốc mà rất hối hận. Chuyện của Diệp Ny Na, chuyện Lưu Băng Tinh không nên phát triển nhưng mình không thể từ bỏ.
Nghĩ đến việc Lưu Nguyên Đào lên Bắc Kinh,Vương Trạch Vinh thở dài một tiếng. Chuyện dến nước này thì vợ chồng Lưu Nguyên Đào cũng đã coi mình là con rể ngầm, việc này đã vi phạm đạo đức. Quan khí biến hoá đúng là việc rất bình thường.
Vương Trạch Vinh cảm thấy đây là do tự mình gây ra, ai bảo mình dính tới nữ sắc như vậy.
Quan khí màu tím nhạt đi là điều mà Vương Trạch Vinh lo nhất.
Vương Trạch Vinh ít nhiều cũng thấy an ủi. Mặc dù quan khí đang tản đi nhưng nhờ việc hắn làm ở Thường Hồng và Bắc Dương nên quan khí cũng được bù lại. Nếu không phải vậy thì Vương Trạch Vinh biết quan khí của mình nhất định có vấn đề lớn.
Làm như thế nào bây giờ?
Bây giờ có một vấn đề mà Vương Trạch Vinh cần làm ngay đó chính là không thể để quan khí nhạt đi như vậy.
Vương Trạch Vinh có thể phát triển đến bây giờ, hắn đương nhiên không hy vọng quan khí giảm đi, phải tìm cách ngăn cản việc này.
Trong Bộ Thương mại, Lô Kiến Thành bây giờ đã không dám gây chuyện nhưng Cao Lâm Sinh kia lại khác hẳn, vẫn nhảy dựng lên.
Thấy Cao Lâm Sinh như vậy, Vương Trạch Vinh thấy quan khí của mình như vậy nên nếu xử lý Cao Lâm Sinh thì kiểu gì có vấn đề. Đây là điều hắn không hy vọng thấy nhất.
Căn cứ theo những gì Vương Trạch Vinh đã nghiên cứu thì việc này chủ yếu do mình làm việc gì đấy thất đức. Nếu muốn thay đổi thì phải tích đức, làm chuyện tốt. Chỉ cần làm việc tốt thì việc không tốt sẽ biến mất.
Sao làm được chuyện tốt bây giờ? Vương Trạch Vinh đau đầu vì việc này. Hắn đã là Phó bộ trưởng thường trực Bộ Thương mại, nếu muốn làm được thành tích như ở Thường Hồng và Thành phố Xuân Dương là không có cơ hội. Nhưng quan khí cứ tản như bây giờ thì mình chưa làm ra thành tích thì quan khí không thể chống đỡ nổi quan chức.
Quan khí biến hoá như vậy nên Vương Trạch Vinh cố gắng nhẫn nhịn, làm việc gì cũng làm thật tốt.
Mấy tháng trôi qua Vương Trạch Vinh phát hiện quan khí của mình đã trở nên thăng bằng, một bên mất đi, một bên bổ sung.
Vương Trạch Vinh thấy thế liền không dám trêu chọc người phụ nữ nào nữa, Hạng Định mấy lần hẹn ra ngoài cũng không đi.
- Vương ca, hôm nay có không ít bạn bè mấy lần muốn gặp anh. Anh cho chút mặt mũi đi gặp bọn họ đi.
Hạng Định cũng không có biện pháp gì nên bất đắc dĩ nói.
Đến một câu lạc bộ rất sang trọng, Vương Trạch Vinh nhìn thì thấy có mấy người quen ở đây.
- Phó bộ trưởng Vương, cuối cùng đã mời được anh tới.
Phó Tổng giám đốc tập đoàn di động Trung Quốc Chu Thanh nói. Vương Trạch Vinh bắt tay vài người rồi ngồi xuống.
Vương Trạch Vinh ngồi một lúc đột nhiên nghe được một tin tức, là do Chu Thanh nói:
- Bây giờ loại người nào cũng có. Gần đây có rất nhiều viên chức đi làm bật máy thì sẽ lập tức mở trang Web tính điểm từ thiện.
Y vừa nói tới đây, Bảo Dân Hồng:
- Tôi biết việc này, chẳng qua chỉ là tích điểm từ thiện mà thôi, chỉ cần tích trên mạng là được. Dù là ai chỉ cần tích vào thì chẳng khác nào quyên tiền cho mọi người.
- Tự mình bỏ tiền sao?
- Không phải tôi nghe nói do một vài công ty bỏ tiền, người chỉ cần tích điểm thì công ty bỏ tiền.
- Cũng được, dù sao rảnh rỗi mỗi ngày tích vào là được, đây coi như làm việc tốt. Nhưng tôi thấy khó hiểu là sao có nhiều người tự bỏ tiền ra làm việc này?
Ngô Kinh Phú cười nói.
- Anh không biết sao, bây giờ trên thế giới người có tiền rất nhiều, bỏ chút tiền để làm việc này coi như là hành vi từ thiện của bọn họ.
Phó Tuyết Kiện cười ha hả nói.
- Tôi hôm nào cũng sẽ đi quyên điểm.
- Đúng là trong rừng có đủ loài chim.
Hạng Định thở dài nói.
Nghe mọi người nói chuyện, Vương Trạch Vinh hơi động tâm. Mình bây giờ đang thiếu đức, tiền lại nhiều không biết làm gì. Mình có phải nên giải quyết vấn đề từ việc này không?
Nghĩ tới đây Vương Trạch Vinh nói với Chu Thanh:
- Chu Thanh, anh nói tích diểm từ thiện thì thực sự có thể trả tiền sao? Có phải là hành vi lừa gạt không?
Chu Thanh nghe Vương Trạch Vinh nói liền cười nói:
- Tôi vốn cũng nghĩ như vậy, sau đó cho người điều tra thì thấy không vấn đề gì. Cứ hàng tháng trang web quyên tiền kia sẽ liên lạc với công ty và người bỏ tiền, công ty hoặc người này sẽ dựa theo số liệu mà chuyển khoản. Sau đó do trang web đưa tới tay người khó khăn.
Thường Vĩ ở bên nói:
- Việc này cũng có lý, nghĩ ra thì cũng không có hành vi lừa tiền gì cả. Mọi người không bỏ tiền, chỉ là tích vào mà thôi, nhiều nhất tốt thời gian.
Vương Trạch Vinh gật đầu nói:
- Nếu việc này có thể đưa tiền tới tay người cần hỗ trợ thì đó là hành động rất tốt đối với xã hội.
Chu Thanh nói:
- Không giấu Vương ca, tôi cũng quyên góp 100 ngàn.
Vương Trạch Vinh nhìn thoáng qua quan khí của Chu Thanh và thầm nghĩ lâu rồi không nhìn, không ngờ y cũng phát triển nhiều như vậy.
- Xem ra anh đã tiến bộ?
Chu Thanh cười nói:
- Gần đây tôi có thể đến Bộ Thông tin truyền thông công tác.
Vương Trạch Vinh gật đầu nói:
- Nếu như vậy thì anh sẽ phát triển mạnh hơn.
Chu Thanh rất vui vẻ vì việc đổi công tác.
- Việc này còn nhờ Phó bộ trưởng Vương lúc thích hợp giúp một chút.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Đây là việc tốt, thích hợp tôi sẽ giúp.
Không khí hôm nay khá tốt, Vương Trạch Vinh nghe thấy việc tích điểm từ thiện thì khá vui vẻ. Hắn biết mình đã tìm được biện pháp giải quyết.
Vương Trạch Vinh về nhà liền lên mạng tìm vài chữ, quả nhiên thấy ngay trang web mà mấy người Chu Thanh nói.
Vương Trạch Vinh cẩn thận và thấy trang web này làm rất được.
Vương Trạch Vinh bây giờ không biết mình có bao tiền. Tiền đối với hắn chỉ là con số mà thôi.
Sau khi xem xong tình hình trang web, Vương Trạch Vinh mặc dù không quá tin nhưng có một điểm hắn biết chỉ cần mình làm chuyện tốt thì quan khí sẽ tăng. Mình có tiền như vậy thì cũng nên làm việc tốt.
Mấy ngày sau Vương Trạch Vinh phân phối quyên góp 2 triệu cho Công trình Hy vọng, Hội chữ thập đỏ, hội từ thiện, cũng quyên góp 2 triệu cho trang web kia. Làm xong hắn thấy rất vui vẻ.
Quả nhiên Vương Trạch Vinh phát hiện quan khí của mình tăng lên nhiều, quan khí màu tím cũng dần dày lên, chính khí cũng đang tăng lên.
Vương Trạch Vinh mở trang web nhìn biểu đồ người tích điểm thì khá vui vẻ. Vương Trạch Vinh bây giờ cứ rảnh rỗi là vào trang web tích.