- Tài liệu này của anh là thật?
Vương Trạch Vinh nhìn chằm chằm vào phó Chánh thanh tra – Thanh tra Bộ Thương mại – Hà Lâm do một tay mình đề bạt, trong lòng rất chấn động.
Nhìn người này, Vương Trạch Vinh thầm gật đầu. Lãnh đạo mới nhận chức làm việc rất nghiêm túc, cũng đều đạt được thành tích trong công việc.
- Phó bộ trưởng Vương, ngài yên tâm, việc này rất chính xác.
Hà Lâm nhìn thẳng vào mắt Vương Trạch Vinh mà nói.
- Anh để đó, tôi xem một chút rồi nói.
Vương Trạch Vinh trong lòng rất buồn bực, hắn tuyệt đối không ngờ trong Bộ Thương mại có hành vi như vậy, đây là làm mất chủ quyền kinh tế quốc gia.
- Việc này tạm thời không nên nói ra.
Hà Lâm nói:
- Phó bộ trưởng Vương yên tâm, việc này không ai khác biết.
Là người do một tay Vương Trạch Vinh đề bạt, Hà Lâm đương nhiên nghe lời Vương Trạch Vinh. Y cũng biết ảnh hưởng của việc này là như thế nào, việc này mà truyền ra sẽ tạo thành động đất. một lần nữa nhìn tài liệu Hà Lâm đưa tới, Vương Trạch Vinh rất tức giận.
Trong tài liệu mà Hà Lâm đưa tới nói rõ một điều đó là Thanh tra Bộ Thương mại từ trước đến giờ vẫn âm thầm có người làm việc bán đứng lợi ích quốc gia. Trong này các nhà đầu tư đã mua chuộc Thanh tra, sau đó đi cửa sau và mua được các ngành sản xuất của Trung Quốc. Bởi vì pháp luật thiếu triệt để nên khiến các tập đoàn nước ngoài lũng đoạn thị trường, tiến hành thu mua các ngành nghề. Các tập đoàn lũng đoạn đã đứng hàng đầu Trung Quốc, tiến hành khống chế cổ phần, sau đó khiến các doanh nghiệp hợp tác thua lỗ rồi bên Trung Quốc phải rút lui, cuối cùng nhà đầu tư nước ngoài đạt được mục đích, sau đó lấy danh nghĩa công ty nước ngoài mà hoạt động. Tài liệu của Hà Lâm đưa tới nói không ít ví dụ, chứng cứ rất đầy đủ.
Theo Hà Lâm thống kê, trong 39 ngành sản xuất công nghiệp chính của Trung Quốc thì nhà đầu tư nước ngoài nắm giữ 70% của hai ngành sản xuất, nắm 50% của 4 ngành, chiếm hơn 40% của chín ngành. Dây tất cả đều do quy định việc nhà đầu tư nước ngoài thu mua công ty Trung Quốc và nhà đầu tư nước ngoài hợp tác với công ty Trung Quốc. Mà Chánh thanh tra Quách Thành – Bộ Thương mại chính là người khởi mào hai dự luật này. Từ trước đến giờ Cao Lâm Sinh vẫn phụ trách bên Thanh tra, đây là việc bán đứng kinh tế Trung Quốc, đây là xem thường lợi ích quốc gia. Vương Trạch Vinh càng nhìn càng thấy Bộ Thương mại có chuyện, đây là việc lớn của quốc gia. Bởi vì hành vi bán nước như vậy khiến rất nhiều lợi ích của Trung Quốc bị người nước ngoài xâm chiếm.
Vương Trạch Vinh cũng muốn động Cao Lâm Sinh nhưng dù như thế nào hắn cũng không ngờ Cao Lâm Sinh lại làm như vậy.
Tài liệu Hà Lâm cung cấp có chứng cứ quá chính xác, Vương Trạch Vinh cầm lên và đi ra văn phòng.
Việc này liên quan tới một nhân vật quan trọng, Cao Lâm Sinh là người của cựu Thủ tướng, nếu việc này tung ra thì Cao Lâm Sinh không thể thoát. Cực Thủ tướng cũng có trách nhiệm, quan hệ quá lớn.
Nghĩ tới hậu quả của việc này, Vương Trạch Vinh có chút lo lắng.
Vương Trạch Vinh đến nhà Uông Nhật Thần, lúc này chỉ có một mình ông ở nhà.
Thấy Vương Trạch Vinh rất tức giận, Uông Nhật Thần khó hiểu hỏi:
- Cháu sao thế?
- Ông, cháu muốn gặp cựu Thủ tướng.
Vương Trạch Vinh nói.
- Sao đột nhiên lại muốn gặp ông ta. Gặp ông ta thì không khó, ông ta bây giờ rất nhàn.
Uông Nhật Thần nói rồi nhìn Vương Trạch Vinh. Ông chưa từng thấy Vương Trạch Vinh tức giận như vậy.
- Ông xem tài liệu này.
Vương Trạch Vinh đưa tài liệu tới.
Uông Nhật Thần cầm lên đọc rồi trợn mắt há mồm, ông đập bàn mà nói:
- Đây là bán nước, đây là Hán gian.
Uông Nhật Thần rất tức giận, mắng một lúc rồi nhìn Vương Trạch Vinh mà nói:
- Cháu muốn gặp Trịnh lão là vì việc này?
Tài liệu của Hà Lâm quá rõ ràng, trong đó có không ít từ chuyên môn, chủ yếu là chứng cứ. Uông Nhật Thần công tác nhiều năm nên vừa nhìn là hiểu ngay. Ông cũng rất tức giận. Vương Trạch Vinh nói:
- Chuyện quá lớn, cháu lo xảy ra chuyện.
Uông Nhật Thần bây giờ đã bình tĩnh. Ông nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy thì thấy cũng đúng.
Uông Nhật Thần mặc áo khoác vào rồi kéo Vương Trạch Vinh lên mà nói:
- Đi, cùng ông đến chỗ Trịnh lão.
Hai người ngồi xe đến nhà
Có Uông Nhật Thần đưa đi nên hai người không bị ngăn cản, rất nhanh đến chỗ lão Thủ Tướng. Lão Thủ tướng sau khi về hưu liền rất nhàn.
- Lão Uông đến à.
Lão Thủ tướng thấy Uông Nhật Thần và Vương Trạch Vinh đi tới liền mời ngồi. Uông Nhật Thần nói với Vương Trạch Vinh:
- Đưa tài liệu cho Lão Thủ tướng xem.
Vương Trạch Vinh cung kính đưa tài liệu lên.
Lão Thủ tướng rất khó hiểu nhìn Uông Nhật Thần mà nói:
- Ông làm gì thế?
Lão Thủ tướng cẩn thận đọc và tái mặt.
“Bịch” Lão Thủ tướng ném chén trà xuống mặt đất, không ngừng thở hổn hển. Ông rất giận.
- Đây là hành vi cướp đoạt vô sỉ hơn liên quân tám nước xâm lược, đây là sỉ nhục quốc gia.
Lão Thủ tướng run lên.
Nghe thấy động tĩnh, mấy nhân viên phục vụ vội vàng chạy vào cho Lão Thủ tướng uống thuốc. Lúc này Lão Thủ tướng mới đỡ lại, nhìn chằm chằm vào Vương Trạch Vinh mà nói:
- Đồng chí Vương Trạch Vinh, đồng chí đến tìm tôi nhất định là vì việc này có quan hệ với tôi?
Vương Trạch Vinh chưa nói gì, Uông Nhật Thần đã nói:
- Cao Lâm Sinh do ông đề bạt, hắn một tay làm ra việc này.
Lão Thủ tướng thực ra đã biết nguyên nhân chỉ là hỏi mà thôi. Nghe thấy Uông Nhật Thần nói, Lão Thủ tướng đau lòng ngồi đó, một lúc sau nói:
- Việc này giao cho tôi, tôi sẽ kiểm điểm với Trung ương.
Uông Nhật Thần nhìn Vương Trạch Vinh và nói:
- Đây là ý của Trạch Vinh, sau khi nó được thứ này liền nghĩ tới ông. Những người khác vẫn chưa biết.
Lão Thủ tướng đứng lên bắt chặt tay Vương Trạch Vinh mà nói:
- Đồng chí Vương Trạch Vinh, công tác thương mại có các đồng chí phụ trách, chúng tôi yên tâm. Đồng chí làm rất tốt.
Ra khỏi nhà Lão Thủ tướng, Vương Trạch Vinh nói với Uông Nhật Thần:
- Lão Thủ tướng không có việc gì chứ ông?
Uông Nhật Thần nói:
- Yên tâm, Trung ương sẽ có kết luận công bằng.
Chuyện diễn ra rất nhanh, sáng hôm sau Quách Thành bị bắt, ngay sau đó Cao Lâm Sinh cũng bị Ủy ban kỷ luật Trung ương mời đi hỗ trợ điều tra, còn có một đội do các bộ cử người đến Bộ Thương mại.
Nhân viên Bộ Thương mại rất giật mình, ngay cả Bộ trưởng Lô Kiến Thành cũng không rõ tình hình.
Vương Trạch Vinh vẫn quan sát tình hình này. Hắn thấy Trung ương đã quyết tâm xử lý. Bộ Thương mại có rất nhiều cán bộ bị liên quan.
Chẳng qua Trung ương có lẽ lo lắng tới ảnh hưởng nên liên tục đưa ra mấy lệnh điều chỉnh cán bộ, ngoài Cao Lâm Sinh, trợ lý bộ trưởng Quách Cường cũng bị điều khỏi vị trí.
Việc này cũng làm Hạng Nam chấn động. Ông đến hỏi Vương Trạch Vinh về việc này. Vương Trạch Vinh liền nói rõ câu chuyện.
Nghe Vương Trạch Vinh nói, Hạng Nam nghiêm túc nói:
- Các tập đoàn nước ngoài lũng đoạn kinh tế trong nước là rất nghiêm trọng. Nước ngoài thường lấy danh nghĩa mời thăm quan, công tác, cho con đi học, du học để làm mồi nhử hấp dẫn quan chức Trung Quốc, gây ảnh hưởng lớn đến các chính sách và lập pháp Trung Quốc. Bộ Thương mại có thể kịp thời phát hiện thì đã giúp Trung ương giảm rất nhiều tổn thất. Trung ương rất hài lòng với công tác của con.
Vương Trạch Vinh nói:
- Thấy ảnh hưởng của việc này, con rất đau lòng. Kinh tế quốc gia đã bị tổn thất rất lớn.
Hạng Nam nói:
- Lão Thủ tướng đã tự viết bản kiểm điểm, xin xử lý. Chẳng qua việc này vốn không liên quan tới Lão Thủ tướng, chủ yếu là do Quách Cường kia làm ra. Con hiểu chứ?
Vương Trạch Vinh nói:
- Chuyện chủ yếu do Quách Cường gây lên. Hai hôm nay bộ đang tiến hành công tác tự kiểm tra. Hai bộ luật này đúng là không rõ ràng, khả năng ứng dụng không mạnh. Đây chính là làm cho nhà đầu tư nước ngoài dễ kiếm tiền, uy hiếp đến an toàn kinh tế Trung Quốc. Bộ Thương mại đang tổ chức lực lượng nghiên cứu và sẽ có sửa đổi.
Hạng Nam gật đầu nói:
- Lô Kiến Thành không thể tiếp tục làm Bộ trưởng Bộ Thương mại, Trung ương rất nhanh có điều chỉnh.
Mắt Vương Trạch Vinh lúc này sáng lên mà nhìn Hạng Nam.
Hạng Nam gật đầu nói:
- Đây là cơ hội của con, Lão Thủ tướng đang rất ủng hộ và cho rằng công tác của con ở Bộ Thương mại rất xuất sắc.
Vương Trạch Vinh không ngờ động Cao Lâm Sinh mà mình lại lên chức. Nghe ý của Hạng Nam thì lần này Lô Kiến Thành nhất định sẽ bị điều chỉnh, mình sẽ có thể lên chức.
Hơn nữa còn có Lão Thủ tướng không ngừng ủng hộ, lần này mình nhất định sẽ thành công.