Chuyện Uông Kiều được Vương Trạch Vinh để ở trong lòng. Bây giờ việc này chưa phải là cấp thiết nhất. Hắn cần bắt đầu ra tay nhằm vào tập đoàn lợi ích của qq.
- Đã điều tra về công ty dầu mỏ Trung Quốc Hải Đông kia chưa?
Vương Trạch Vinh nhìn Giang Hùng Cường.
- Đã đạt được rất nhiều chứng cứ, chẳng qua do công ty này có trụ sở ở Bắc Kinh nên xử lý ở Hải Đông chỉ tạo ra phản ứng dây chuyền mà thôi.
Giang Hùng Cường nghiêm túc nói.
Nhìn văn bản Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia gửi tới về việc giá dầu mỏ tăng cao, Vương Trạch Vinh nhíu mày. Giá dầu là một vấn đề rất lớn của Trung Quốc.
Giá xăng dầu có liên quan trực tiếp đến sản xuất của các công ty và cuộc sống dân chúng. Bây giờ giá tăng lên có hợp lý hay không cũng cần phải suy nghĩ. Giá dầu tăng sẽ khiến vật giá tăng lên, việc này cấp trên đã nghiên cứu chưa?
Sau khi hắn vào Bộ Chính trị, vấn đề giá dầu là chuyện lớn, mỗi lần họp đều có nghiên cứu, kết quả làm người ta có chút ngạc nhiên là lần nào giá cũng có vẻ tăng.
Gần đây Trung ương đưa ra nhiều biện pháp áp dụng, đưa ra hàng bình ổn giá cũng đạt thành tích cao. Đúng lúc này Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia lại đưa ra văn bản về điều hành giá dầu. Nếu như giá dầu tăng lên sẽ làm vật giá tăng và đẩy chỉ số lạm phát tăng cao. Mặc dù theo ý của chuyên gia thì lần tăng giá dầu này ảnh hưởng có hạn đối với giá cả chung nhưng theo ước tính nó cũng sẽ khiến giá tiêu dùng tăng lên 0,07%.
Vấn đề ai cũng thấy nhưng vẫn tiến hành tăng giá, vậy tức là có người kiếm được lợi từ đây.
Vương Trạch Vinh đau đầu nhất là đám chuyên gia hiện nay. Bọn họ bây giờ nói chỉ có vài câu là đáng tin. Chỉ cần có tiền một vài chuyên gia sẽ vứt lương tâm sang bên, không để ý đến tình hình phát triển của quốc gia.
Gõ gõ tay lên bàn, Vương Trạch Vinh nhìn Giang Hùng Cường và nói:
- Việc tiêu thụ của công ty dầu mỏ Trung Quốc ở Hải Đông có vấn đề nhiều lắm sao?
Giang Hùng Cường nói:
- Đúng thế.
- Anh để tài liệu ở đây.
Giang Hùng Cường ra ngoài, Vương Trạch Vinh lấy một văn bản đọc thật kỹ.
Công ty dầu mỏ Trung Quốc năm ngoái đạt lợi nhuận 128,56 tỷ, như vậy có thể tính toán năm nay cổ đông của công ty dầu mỏ Trung Quốc sẽ lãi 30%.
176,6 tỷ nếu chia theo từng ngày tức là một ngày lãi 459 triệu. Như vậy công ty dầu mỏ Trung Quốc lợi nhuận đạt được từ đâu? Chuyên gia phân tích cho rằng chủ yếu có lợi từ giá dầu thô công ty dầu mỏ Trung Quốc tăng lên, nói cách khác chủ yếu đến từ việc kinh doanh xăng dầu.
Lập tức có ba vấn đề hiện lên trong đầu hắn. Mỗi ngày lãi 459 tỷ, đúng là lãi quá lớn, như vậy tại sao công ty dầu mỏ Trung Quốc không ngừng tăng giá dầu cơ chứ? Giá dầu Trung Quốc cao gấp đôi Mỹ là nguyên nhân từ đâu?
Hắn tính toán một chút, năm nay công ty dầu mỏ Trung Quốc lãi trước thuế 485,8 tỷ, nộp thuế 318,2 tỷ, lãi 167.6 tỷ, chiếm 28.1% thu nhập cả năm. Dù là tiền thuế hay là lợi nhuận cuối cùng của công ty dầu mỏ Trung Quốc đều do người tiêu thụ mang tới.
Khi chỉ số lạm phát tăng lên 5,1% vậy mà Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia lại muốn tăng giá dầu, như vậy có khác gì khiến cho dân chúng chịu thiệt chứ? Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia đưa ra quyết định này sẽ khiến cho các công ty dầu mỏ được lợi nhuận khổng lồ, tiền không ngừng chảy vào túi bọn họ. Chẳng lẽ chỉ vì lợi ích nhóm nhỏ này khiến đa số quần chúng nhân dân bị thiệt sao?
Vương Trạch Vinh nhíu mày. Người khác không biết tình hình nhưng hắn biết. Dân chúng chỉ biết đây là quốc gia đang cố gắng bình ổn giá dầu, nhưng thực ra người được lợi là kẻ đứng sau các công ty dầu mỏ. Đám người này còn kiếm được nhiều hơn cả quốc gia.
Trung Quốc có rất nhiều ngành sản xuất lũng đoạn đều có các tập đoàn lợi ích đứng sau lưng.
Tạo ra các mâu thuẫn ở quốc gia để bọn họ kiếm lợi cho mình.
Việc này tuy nói mượn tay Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia mà làm, thực ra Ủy ban kế hoạch phát triển chỉ là công cụ của bọn họ mà thôi.
Một lần nữa nhìn đống tài liệu trên bàn, Vương Trạch Vinh cảm thấy cần ra tay.
Hải Đông tuy nói không thể tạo ra ảnh hưởng quá lớn với công ty dầu mỏ Trung Quốc, nhưng Bí thư Trịnh muốn chính là một mồi lửa. Chỉ cần Hải Đông dẫn ra ngọn lửa đầu tiên là có thể đốt cháy cả nước.
Hắn liền gọi Cam Quốc Huy và Cổ Kiến Sơn tới.
Nhìn hai người, Vương Trạch Vinh nói:
- Các anh hiểu bao nhiêu về công ty dầu mỏ Trung Quốc chi nhánh Hải Đông?
Hai người này đều là thân tín của hắn, nên khi nói chuyện hắn không phải đi vòng vo.
Cam Quốc Huy có chút giật mình, Bí thư Vương không thể tùy tiện hỏi như vậy.
- Chúng tôi biết đây là công ty trực thuộc công ty dầu mỏ Trung Quốc Bắc Kinh.
Cam Quốc Huy không rõ ý đồ của Vương Trạch Vinh nên nói như vậy.
Cổ Kiến Sơn không hổ là người từ Bắc Kinh xuống nên cũng nghe được chút tin tức. Nghe Vương Trạch Vinh nói, y biết Vương Trạch Vinh muốn vung đao.
- Đây là công ty lũng đoạn thị trường nên có rất nhiều vấn đề.
Đưa tập tài liệu đến trước mặt hai người, Vương Trạch Vinh nói:
- Tôi nhận được một chút tài liệu, các anh xem một chút.
Nói xong hắn ném cho mỗi người một điếu thuốc.
Một lát sau Cổ Kiến Sơn nói trước:
- Theo tôi thấy đây là việc lớn nhưng chỉ riêng lực lượng của Hải Đông chúng ta là không đủ vì nó còn dính tới cấp trên. Tôi đề nghị tích cực báo cáo với Ủy ban kỷ luật Trung ương, mong Trung ương ủng hộ.
Y đã bắt đầu lên kế hoạch làm như thế nào.
Cam Quốc Huy cũng không chậm, y hiểu Vương Trạch Vinh muốn nhằm vào công ty này nên có chút do dự nói:
- Chẳng may công ty dầu mỏ Trung Quốc Trung Quốc không hài lòng, đình chỉ cung cấp dầu cho Hải Đông thì sao? Hải Đông không thể thiếu điều này.
Vương Trạch Vinh cười cười nhìn Cam Quốc Huy.
Thấy Vương Trạch Vinh như vậy, hai người Cam Quốc Huy, Cổ Kiến Sơn đều giật mình. Nếu như Vương Trạch Vinh chỉ động tới công ty dầu mỏ Trung Quốc Hải Đông thì sẽ băn khoăn đến công ty dầu mỏ Trung Quốc Trung Quốc, bây giờ không để ý tức là nói rõ Trung ương bắt đầu muốn nhằm vào công ty dầu mỏ Trung Quốc.
- Xin Bí thư Vương yên tâm, chúng tôi nhất định điều tra triệt để việc này.
Cổ Kiến Sơn tỏ thái độ đầu tiên.
Sau khi hai người đi ra, Vương Trạch Vinh gọi điện cho Chính ủy Quân khu thành phố - Quách Cường Cương.
- Đồng chí Cường Cương, tôi tới Quân khu có chút chuyện muốn bàn với anh.
Rất nhanh Vương Trạch Vinh đi xe tới Quân khu.
Quách Cường Cương bây giờ coi như người Vương Hệ, y sớm đứng chờ ở cửa. Thấy Vương Trạch Vinh đến, y liền dẫn đối phương vào văn phòng mình.
Hai người vào văn phòng, Quách Cường Cương nói:
- Bí thư Vương, có gì cần tôi làm thì mời ngài phân công.
Vương Trạch Vinh mỉm cười nói:
- Trung ương bây giờ đã quyết tâm đả kích vài tập đoàn lợi ích làm tổn hại lợi ích quốc gia. Theo chúng tôi biết thì công ty dầu mỏ Trung Quốc Hải Đông tồn tại rất nhiều vấn đề. Đảng ủy chính pháp và Ủy ban kỷ luật sẽ tiến hành điều tra công ty này, tôi lo việc cung ứng dầu. Việc này còn mong quân đội ủng hộ.
Quách Cường Cương cười nói:
- Xin Bí thư Vương yên tâm, quân đội luôn có dự trữ dầu. Dù Hải Đông không đủ cũng có thể tạm thời điều từ nơi khác tới. Việc này tôi sẽ lập tức báo cáo với cấp trên.
Quách Cường Cương tỏ thái độ làm Vương Trạch Vinh rất vui vẻ.
- Đây chỉ là đề phòng mà thôi, tôi tin không phải đi đến bước cuối cùng này. Hải Đông là thành phố lớn, xuất hiện vấn đề như thế này cũng chỉ là trong thời gian ngắn mà thôi, quyết không thể xảy ra trong thời gian dài.
- Bí thư Vương nghĩ đúng là rất chu đáo.
Đối với các tập đoàn, công ty lũng đoạn, Vương Trạch Vinh lúc ở địa phương đã cảm nhận sức mạnh của họ. Sau lưng bọn họ có thế lực lớn ủng hộ, có khi còn dùng một vài biện pháp chèn ép chính quyền địa phương.
Vương Trạch Vinh đúng là hy vọng đối phương dùng biện pháp quá khích, nếu như bọn họ làm như vậy thì hay rồi. Bí thư Trịnh cũng có lý do nhằm vào bọn họ.
Nói chuyện xong, Vương Trạch Vinh nhìn thoáng qua quan khí của Quách Cường Cương, thấy đối phương vẫn duy trì nhất trí với mình nên hắn khẽ gật đầu nói:
- Cường Cương, lần trước khi diễn ra hội nghị Bộ Chính trị, Phó chủ tịch Quân ủy trung ương đã hỏi tôi về anh, tôi cũng nói chi tiết tình hình. Có lẽ anh sẽ vào Quân ủy, anh phải chuẩn bị tư tưởng.
Vương Trạch Vinh nói làm mắt Quách Cường Cương sáng lên. Vương Trạch Vinh nếu nói như vậy thì mình vào Quân ủy không phải chức nhàn hạ, nhất định là có tác dụng lớn. Đây là Vương Trạch Vinh đang giúp mình.
Quách Cường Cương có chút kích động nói:
- Cảm ơn Bí thư Vương đề cử.
Tuy nói quân đội đề cử theo hệ thống riêng nhưng Vương Trạch Vinh có thể nói chuyện với Phó chủ tịch Bành thì nói rõ năng lực của Vương Trạch Vinh rất lớn.
- Anh phải nhanh chóng tìm người thay thế, nhất định phải chọn người có tố chất tốt ngồi lên vị trí này.
Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói.
Vương Trạch Vinh bây giờ đã bắt đầu bố trí nhân viên trong quân đội.