Quan Khí​

Chương 1615: Chương 1615: Đề phòng




Vương Trạch Vinh nói rất sắc sảo, đã kích thích một số người khiến không khí phòng họp trở nên khá nặng nề.

Chính quyền là cơ quan phục vụ, việc này ai cũng biết nhưng không ai thật sự coi nó là như vậy. Từ trước đến giờ quan chức chính phủ luôn được coi là cao hơn dân chúng, không ai coi mình là người phục vụ. Quyền thế của cơ quan nhà nước là điều không ai có thể bỏ qua, mất đi lực lượng này thì có bao người muốn vào cơ quan nhà nước?

Câu nói làm quan để phục vụ nhân dân chỉ là câu nói cửa miệng, có bao người cho rằng mình phải phục vụ nhân dân? Đặc biệt trong nền kinh tế thị trường này, người có tiền càng lúc càng nhiều, nó ảnh hưởng đến tâm lý nhiều cán bộ, bọn họ thường xuyên suy nghĩ mình vất vả làm quan để làm gì, còn thiếu tiền hơn đám nhà giàu. Vậy làm quan có tác dụng gì?

Bây giờ rất nhiều thanh niên muốn vào cơ quan nhà nước, tại sao lại như vậy thì ai cũng rõ. Đó chính là chế độ đãi ngộ tốt, nhân viên nếu có thể lên làm lãnh đạo thì sẽ thu được lợi ích quá lớn.

Vương Trạch Vinh đưa ra ý kiến này nếu có thể thực hiện thì sẽ ảnh hưởng đến nhiều tập đoàn lợi ích. Không nói việc khác chỉ riêng những người ngồi đây cũng đã nhận được rất nhiều lợi ích từ vị trí của mình.

Vương Trạch Vinh cũng thật sự dám nói.

Nếu như nói Vương Trạch Vinh là tên bốc đồng thì khác. Nhưng hắn hoàn toàn không phải như vậy. Vì thế mọi người khó đoán được Vương Trạch Vinh có ý đồ gì, chẳng lẽ hắn muốn đắc tội tới tất cả mọi người sao?

Hoa Thái Tường không khỏi thở dài một tiếng. Vương Trạch Vinh nói như vậy sẽ đắc tội không ít người, như vậy mình càng nhàn hơn.

Hoa Thái Tường lấy thuốc ra ném cho mấy người xung quanh vài điếu, sau đó hút thuốc.

Vương Trạch Vinh lúc này đang quan sát quan khí của mọi người đang ngồi đây.

Khi chuẩn bị phát biểu Vương Trạch Vinh cũng đã phải suy nghĩ rõ ràng. Hắn muốn qua lời phát biểu của mình xem có bao người trong lòng có dân chúng. Nếu như đã khai chiến với tập đoàn lợi ích kia, Vương Trạch Vinh không hy vọng xuất hiện đánh ngã nhóm này lại xuất hiện nhóm khác.

Mình nếu đã không thể không làm nhân vật tiên phong, vậy trước khi đánh cũng phải dò xét lực lượng của đối phương.

Vương Trạch Vinh biết mình nói ra sẽ làm không ít người mất lòng.

Xem quan khí của từng người, Vương Trạch Vinh phát hiện có không ít người lộ rõ chính khí.

Thấy thế, Vương Trạch Vinh cũng yên tâm đôi chút. Xem ra người có thể lên vị trí này thì trong lòng nếu không có dân chúng là không thể.

Bây giờ còn một chuyện cần cân nhắc chính là hắn muốn xem có bao nhiêu người nhà của các vị ủy viên có dính đến tập đoàn lợi ích hay không?

Vương Trạch Vinh cũng không rõ là mọi người thực ra không quá chú ý đến chuyện chính quyền phục vụ mà hắn nói, dù sao việc này cũng hay được đưa ra thảo luận, người bên dưới khi chấp hành lại thường không thực hiện đúng theo ý đồ của Trung ương.

Mọi người bây giờ đang suy nghĩ về tư tưởng xã hội phục vụ nhân dân mà Vương Trạch Vinh đưa ra, đây mới là điều mọi người chú trọng.

Ai cũng biết một người đến vị trí ủy viên Bộ Chính trị đều có tư tưởng của mình, cũng chính là hình thành một phương châm chính trị của mình. Việc hình thành tư tưởng của mình thoạt nhìn thì dễ nhưng thực ra muốn làm được là rất khó khăn. Rất nhiều người cuối cùng không thể đạt đến độ cao nhất định, chủ yếu là do y không có tư tưởng của mình.

Còn đạt đến tầm tư tưởng của Marx và Lenin chính là tầm đỉnh cao. Chỉ khi hình thành được tư tưởng của mình thì mới có thể coi như là một người lãnh đạo.

Đương nhiên người có lực lượng cũng sẽ có đội ngũ quân sư để tư vấn cho mình nhanh chóng hoàn thành lực lượng.

Nói là như vậy, nói thì dễ nhưng muốn tư tưởng của mình vượt qua được luận chứng khoa học.

Vương Trạch Vinh đột nhiên đưa ra tư tưởng của hắn, thành lập tư tưởng phục vụ nhân dân dù nói như thế nào cũng là đúng, nó phù hợp với tư tưởng Xã hội chủ nghĩa. Vương Trạch Vinh có tư tưởng chung này, chỉ cần thêm nhiều nội dung vào là được. Nói cách khác bắt đầu từ bây giờ tư tưởng của Vương Trạch Vinh đã xuất hiện.

Việc này rất quan trọng, mọi người không thể không nghiên cứu.

Vương Trạch Vinh mới 40 mà đã có hệ thống tư tưởng của mình đã nói rõ nhiều điều. Nó nói rõ Vương Trạch Vinh có điều kiện để tiến lên. Nếu hắn không có vấn đề gì lớn thì sau đây Trung ương sẽ coi hắn là đối tượng bồi dưỡng.

Trước đây có nhiều người không coi Vương Trạch Vinh là đối tượng uy hiếp, nhưng bây giờ bọn họ đã phải suy nghĩ khác.

Hoa Thái Tường hút vài hơi thuốc rồi nhìn sang Vương Trạch Vinh. Y biết rõ Vương Trạch Vinh đây là đang nhằm vào mình, nhưng có phải có người hy vọng Vương Trạch Vinh lao ra trước không?

Ngô Tán Lâm cũng cảm thấy lo lắng. Vương Trạch Vinh càng mạnh, y càng cảm thấy phải nhanh chóng khiến Vương Trạch Vinh mất xu thế. Nếu như Vương Trạch Vinh lên chức thì y biết cuộc sống của mình sau này sẽ không dễ chịu.

Vương Trạch Vinh không quá để ý đến suy nghĩ của mọi người. Hắn thấy có không ít người tản ra chính khí liền yên tâm hơn. Chỉ cần hắn không đánh một mình là đủ rồi.

Vương Trạch Vinh nói:

- Mọi người thực ra cũng hiểu quốc gia chúng ta xuất hiện đủ loại vấn đề là do phân công công việc là chính. Chính quyền bây giờ đã thành một con quái vật khổng lồ. Hàng năm tài nguyên từ thuế không hề ít, lại không ngừng tăng lên, các chuyện khác tốt nhất không nên nhúng tay vào, phải để những vấn đề khác tiến vào nền kinh tế thị trường. Chỉ cần làm tốt công tác giám sát tôi tin tất cả vấn đề cũng sẽ biến mất theo. Chính quyền sẽ trong suốt, cạnh tranh công bằng thì có chuyện gì không thể giải quyết?

Vương Trạch Vinh cũng biết điều mình nói là lý tưởng hóa. Chẳng qua hắn nói ra chính là hy vọng Trung ương có hành động ở việc này. Chỉ cần Trung ương chú trọng thì trong vài năm không làm được, nhưng về lâu dài cũng sẽ làm được.

Nghĩ đến các nước phát triển ở phương Tây cũng đã thi hành, độ trong suốt của Trung Quốc tốt hơn Trung Quốc nhiều, Vương Trạch Vinh hy vọng Trung Quốc cũng có hành động.

Đương nhiên Vương Trạch Vinh cũng không dại đi vào vết xe đổ của Lô Ninh Quốc, hắn không dại gì mà đi khen các nước phương Tây.

Bí thư Trịnh chăm chú nghe Vương Trạch Vinh phát biểu. Y rất có hứng thú với điều Vương Trạch Vinh nói. Nội dung Vương Trạch Vinh nói cũng là điều y suy nghĩ. Y hiểu rõ nếu như muốn chứng thực thì sẽ cần phải loại bỏ toàn bộ các tập đoàn lợi ích hiện có của Trung Quốc.

Các tập đoàn lợi ích của Trung Quốc thực ra không chỉ có vài tập đoàn nhỏ như của đám người Hồng Cương, mà còn nhiều tập đoàn khổng lồ hơn nữa.

Nhìn thoáng qua Hoa Thái Tường, Bí thư Trịnh thầm than nếu muốn đưa Trung Quốc tiến về phía trước thì sẽ phải đối mặt với lực lượng rất lớn.

Lý Kiền Ý cũng có suy nghĩ của mình. Dù sao y đã không thể liên minh với Hoa Thái Tường. Bây giờ nhìn qua Bí thư Trịnh và Ủy viên trưởng Lý cũng đã ủng hộ mình, nếu lúc này mình còn lùi bước thì đúng là người dám làm không dám nhận. Vương Trạch Vinh cũng có thể đưa ra tư tưởng như vậy, mình đương nhiên không thể đi theo phía sau.

- Đồng chí Trạch Vinh nói làm chúng ta phải có nhiều suy nghĩ. Quốc gia chúng ta đã đi qua vô số con đường khó khăn, gặp không ít mưa gió. Bây giờ là nền kinh tế thị trường phát triển, một nhóm người vì lợi ích của mình mà không tiếc làm tổn thất lợi ích quốc gia, cứ kéo dài như vậy sẽ là mối nguy hại rất lớn đối với quốc gia chúng ta. Làm như thế nào mới có thể được dân chúng tin tưởng, tôi thấy nhất định phải suy nghĩ vì lợi ích nhân dân, làm việc có lợi cho nhân dân. Dân chúng rất thực tế, bọn họ không nói nhiều mà chỉ xem thực tế. Tôi thấy gần đây Bắc Kinh làm được nhiều công việc. Tại sao chính quyền các nơi đều làm theo, chủ yếu là hợp lòng người. Trung ương cần ủng hộ mạnh việc này. Tôi tin chỉ cần có Trung ương ủng hộ thì các nơi sẽ tạo được một xã hội công bằng.

Bành Bộ Thuân cũng nói:

- Là quân nhân, tôi muốn nói chính là nhân dân nuôi quân đội. Nhiệm vụ của quân đội là bảo vệ nhân dân, để dân chúng có hoàn cảnh sống tốt là thiên chức của quân đội, chỉ cần là chuyện có lợi cho dân chúng, quân đội sẽ ủng hộ.

Thái độ của y là rất rõ ràng. Sau khi y nói ra cũng mang tới ảnh hưởng không hề nhỏ.

Trong hội nghị vì có mấy nhân vật quan trọng ủng hộ nên cuối cùng đã hình thành nghị quyết đẩy mạnh xây dựng tinh thần văn minh, giơ con ngọn cờ chống hủ bại, xây dựng chế độ công bằng.

Kết thúc hội nghị, Bí thư Trịnh nói với Vương Trạch Vinh:

- Trạch Vinh, cậu đến văn phòng tôi một chút. Tôi có vài chuyện cần cần trao đổi với cậu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.