Quan Khí​

Chương 803: Chương 803: Lão bí thư tỏ thái độ




Lần này Lão bí thư dẫn theo một đám người đến khiến cho tỉnh Giang Sơn rất để tâm, ai cũng biết tuy nói Lão bí thư đã lui xuống nhưng một câu nói của lão vẫn có thể đoạt cái mũ trên đầu người khác. Suốt đường đi, lãnh đạo tỉnh ủy tỉnh Giang Sơn đều đi sát bên cạnh Lão bí thư.

Liên tiếp trong hai ngày, đoàn người của Lão bí thư đi tới các vùng xung quanh khu Hồng An để xem xét, mấy nơi đã từng xảy ra động đất là trọng điểm mà Lão bí thư kiểm tra. Nhìn thấy khắp nơi đều thay đổi khả quan, đặc biệt khi thấy khu Hồng An đã trở thành một thành phố hoàn chỉnh về mọi mặt thì mọi người đều cười nói rôm rả.

Lần này Lão bí thư cũng không đi xem xét theo kế hoạch mà tỉnh Giang Sơn vạch sẵn, cứ thỉnh thoảng lại thay đổi tuyến đường. Có lần khi đoàn xe đi qua một tiểu khu thì Lão bí thư cho cả đoàn dừng lại rồi tự mình tới gõ cửa nhà dân hỏi tình hình Thường Hồng, hỏi đánh giá của cư dân về thị ủy Thường Hồng.

Hành động không theo trình tự này của lão khiến cho đám lãnh đạo tỉnh Giang Sơn và thành phố Thường Hồng rất là khẩn trương, cũng may suốt đường đi thì dân chúng cũng không hề có quá nhiều lời phê bình về thị ủy Thường Hồng, có thể nhìn ra được mọi người khá tin tưởng vào thị ủy Thường Hồng.

Lão bí thư rõ ràng nhìn thấu lo lắng của mọi người, cười nói:

- Tôi chỉ là một người đã lui xuống hậu trường, tôi rất có cảm tình với thành phố Thường Hồng, tôi chỉ muốn thực hiểu tình hình Thường Hồng một cách chân thực mà thôi.

Vương Trạch Vinh nghe được lời này thì rất cảm động, hắn có thể hiểu được tâm tình của Lão bí thư. Ngày nay rất nhiều quan chức chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu, thậm chí còn bày trò lừa gạt lãnh đạo thượng cấp. Trước kia khi còn ở xã Hoàn Thành thì Vương Trạch Vinh đã từng gặp chuyện như vậy, lúc ấy hình như có một phó chủ tịch tỉnh là thông gia với một người ở xã Hoàn Thành huyện Khai Hà, trong huyện biết được tin phó chủ tịch tỉnh muốn tới huyện Khai Hà để kiểm tra công tác và còn muốn gặp mặt thông gia thế là liền đưa cả nhà thông gia đó tới nhà khách huyện ủy ở, sau đó cải tạo lại hoàn toàn nhà ở của nhà thông gia kia, trang hoàng cứ như cung điện vậy.

Lão bí thư lo lắng Thường Hồng giở trò!

Vương Trạch Vinh vẫn luôn để tâm quan sát biểu tình Lão bí thư, tuy lão không nói chuyện nhiều nhưng từ vẻ tươi cười không ngừng hiện ra trên mặt lão là có thể biết được tâm tình Lão bí thư rất tốt.

Đoàn xe tiến vào khu công nghệ cao Thường Hồng, đây là nơi dừng chân cuối cùng của Lão bí thư. Sau trận động đất, trung ương quyết định đưa Thường Hồng trở thành thành phố công nghệ cao, bây giờ là lúc tới xem thành quả.

Trên đường đi do Đặng Diệu Hoa phụ trách giới thiệu, Vương Trạch Vinh cũng có ý tạo cơ hội cho hắn.

Đặng Diệu Hoa rõ ràng rất là kích động, có mấy lần nói chuyện đều tỏ ra hơi khẩn trương.

- Các vị thủ trưởng, đây là khu vườn ươm công nghệ cao của chúng tôi, hiện tại Thường Hồng đã thông qua khu vườn ươm này đào tạo ra không ít các công ty công nghệ cao.

Đặng Diệu Hoa chỉ vào khu nhà máy phía trước tự hào nói.

Một vị lãnh đạo hỏi:

- Hiện giờ giá trị sản lượng thế nào?

Đặng Diệu Hoa nói:

- Hiệu quả rất tốt, nếu tính tổng mấy hạng mục vào thì thu nhập tiêu thụ đạt đến 3 tỷ đô la. Đây cũng chỉ là bắt đầu, theo đà phát triển thì có thể nhanh chóng đột phá cột mốc 10 tỷ đô la.

Mọi người vừa nghe được lời này đều cảm thấy phấn khởi, chỉ sau một thời gian ngắn mà đã có thành tích lớn như vậy, chẳng biết nếu những công ty này đưa sản phẩm đại diện gia nhập thị trường thì doanh thu sẽ như thế nào nữa.

Ở đây có rất nhiều công ty, đưa mắt nhìn ra xung quanh đều thấy cảnh tượng tấp nập, đủ loại xe lớn nhỏ đi lại như đưa thoi.

Lão bí thư chọn vài công ty tới thăm hỏi và trò chuyện cùng các công nhân.

Những công ty ở đây rất đa dạng nào là điện tử, tân dược, vật liệu mới....

Đặng Diệu Hoa nói với Lão bí thư:

- Những sản phẩm ở đây đều dựa trên nền tảng khoa học kỹ thuật cực cao, thường thường một sản phẩm đều có thể bán được giá tốt.

Lão bí thư nói:

- Cạnh tranh quốc tế hiện nay đúng là đều dựa vào khoa học kỹ thuật!

Thấy Lão bí thư vui vẻ, Hà Vi Trạch ở bên cạnh nói:

- Lão bí thư, khu vườn công nghệ cao của Thường Hồng được phân làm hai nơi, một là chỗ chúng ta đang nhìn thấy, còn một nơi khác thuộc khu bảo hộ trọng điểm, khu khai phá nguồn năng lượng mới đặt ở bên kia.

Tả Quân Huy cũng nói:

- Lão bí thư, các loại pin, ắc quy ở Thường Hồng hiện tại đã dần dần trở thành nguồn năng lượng mới. Rất nhiều quốc gia đã tới hiệp đàm với chúng tôi, muốn mở đại lý sản phẩm tại quốc gia của bọn họ. Ngoài ra còn có nhiều các công ty đa quốc gia lớn đang tính thành lập một công ty con ở Thường Hồng, phát triển sản xuất công nghiệp hạ tầng, tin rằng không lâu nữa thì nơi này sẽ trở thành trung tâm nguồn năng lượng mới.

Uông Nhật Thần nói:

- Ánh mắt đồng chí Vương Trạch Vinh đúng là tinh tường, lúc đầu đã nhìn ra được tác dụng trọng yếu của kỹ thuật pin, ắc quy. Hiện nay các loại pin này đã có thể đưa vào sử dụng, thương nhân từ nhiều quốc gia tới càng đông, mục tiêu cũng đều nhằm thu được lợi ích từ việc phân phối sau này.

Sau khi đi xem nơi này một lúc, Lão bí thư đi thẳng tới khu năng lượng mới.

Trong suốt quá trình thì Lão bí thư xem xét rất cẩn thận, còn đặc biệt triệu tập nhân viên các ngành trong khu tới tọa đàm, giao lưu và hỏi thăm số liệu tình hình.

Kiểm tra nhà máy pin một cách nghiêm túc xong, Lão bí thư quay về phía Vương Trạch Vinh nói:

- Về chuyện này thì các đồng chí đã có cống hiến!

Người khác nghe không hiểu nhưng Vương Trạch Vinh thì khác, vốn kỹ thuật pin này Vương Trạch Vinh định để bọn họ độc quyền nhưng sau lại cảm thấy nuốt không trôi nên đành phải để quốc gia nắm giữ phần lớn. Tổn thất trong chuyện này cũng không phải chỉ có một hai vấn đề nhỏ, những người khác thì còn lờ mờ nhưng Lão bí thư với tư cách đứng ở cao tầng thì biết rõ, ý tứ của câu vừa rồi chính là công nhận quốc gia đã chiếm lợi thế lớn trong chuyện này.

- Lão bí thư, chuyện khai phá nguồn năng lượng mới không phải chỉ có một hai người, đây là chuyện mà người nào cũng đều phải có trách nhiệm, có quốc gia phụ trách thì tôi tin sự thông dụng sẽ nhanh chóng thôi.

Vương Trạch Vinh nói. Bản thân hắn là người không xem trọng tiền bạc, dù có tổn thất nhiều hơn nữa thì hắn cũng không sao cả mà thấy kỹ thuật pin được mở rộng ra ngoài lại càng thấy vui mừng.

- Ừ, rất tốt, có nhận thức cao như vậy đủ chứng tỏ tố chất của đồng chí đã vượt qua thử thách.

Vương Trạch Vinh nói:

- Sau khi nguồn năng lượng mới này xuất hiện, càng ngày càng nhiều công ty xuất hiện ở Thường Hồng, tất cả đều tới để phát triển sản phẩm, cũng có rất đông các công ty ngoại quốc nên khiến cho giá đất ở Thường Hồng tăng vọt!

Khi nói đến giá đất tăng cao thì Vương Trạch Vinh cũng rất bất đắc dĩ, tình hình phát triển nhanh hơn so với hắn dự cảm một ít. Trong lúc vô tình, bất động sản ở Thường Hồng đã nóng hơn bao giờ hết, tuy nói đã có chuẩn bị từ sớm, lúc trước đã xây dựng các tiểu khu để dân cư trú để giải quyết vấn đề nhà ở cho cư dân thành phố thế nhưng cứ theo đà phát triển như này thì câu hỏi dân chúng mua nhà ở đâu sẽ lại phải đặt ra.

Uông Nhật Thần nói:

- Đây là vấn đề mang tính quốc gia, Thường Hồng có thể đưa tất cả nạn nhân trận động đất tới nơi ở mới, điều này đã rất tốt rồi.

Lão bí thư nghe nói như thế, nhíu nhíu mày nói:

- Lão Uông nói không sai, thị trường bất động sản ở Trung Quốc hiện nay đã rất điên cuồng, trung ương cũng biết, có không ít địa phương lại góp phần đẩy mạnh cơn sóng này. Chính phủ sẽ không ngừng đả kích vấn đề này.

Sức nóng về bất động sản ở Trung Quốc hiện này là một chủ đề đứng đầu, mọi người đều biết Uông Nhật Thần nói đúng, việc này cũng không phải chỉ xuất hiện trên đất Thường Hồng, cả nước đều như vậy. Thường Hồng sở dĩ nóng như vậy cũng là có nguyên do, trở thành một trung tâm nguồn năng lượng mới nên các quốc gia đều coi trọng Thường Hồng, như vậy mà không nóng mới là lạ.

Lão bí thư nói tới đây, nhìn về phía Vương Trạch Vinh nói:

- Đương nhiên chuyện gì cũng phải phân tích rõ ràng, về phương diện này thì thị ủy Thường Hồng đã làm rất tốt, đầu tiên chính là giải quyết vấn đề nhà ở cho dân chúng. Tôi thấy giá bất động sản ở Thường Hồng tăng không phải do Thường Hồng cố ý tạo thành, đây là một hiện tượng đầu tư mới mang tính toàn cầu. Thường Hồng do có sự tồn tại của nguồn năng lượng mới nên người ngoại quốc nếu không tham dự mới đúng là chuyện bất bình thường.

Lúc đầu Hà Vi Trạch nghe thấy giá đất Thường Hồng tăng quá nhanh còn định chuẩn bị bơm đểu Vương Trạch Vinh một chút, giờ nghe thấy Lão bí thư nói như vậy liền nuốt vội lời định nói.

Lúc này Hà Vi Trạch đã nhìn rõ sự thật, muốn nói xấu Vương Trạch Vinh thì quyết không thể làm trước mặt Lão bí thư, trong lòng lại thầm nghĩ chuyện mà Bạch gia bố trí cho mình xem như kết thúc rồi, coi như là có thể báo cáo kết quả được rồi, việc này tới đây thôi. Trong mấy ngày vừa rồi Hà Vi Trạch luôn âm thầm quan sát thái độ của Lão bí thư với Vương Trạch Vinh, cũng may Lão bí thư vẫn không hề tỏ thái độ gì rõ, cũng không có nói gì về chuyện tỉnh Giang Sơn chèn ép Vương Trạch Vinh nên Hà Vi Trạch ít nhiều cũng an tâm hơn. Giờ thì khác rồi, Hà Vi Trạch đã thăm dò rõ ràng ý của Lão bí thư, trong mắt của lão thì Vương Trạch Vinh rất có trọng lượng!

Trong nhà máy pin, Lão bí thư đi sâu vào trong phân xưởng, nghiêm túc hỏi tình hình phát triển và nghe nhân viên kỹ thuật giới thiệu các loại pin.

Từ nhà máy pin đi ra, Lão bí thư nói với mọi người:

- Trước khi đến đây tôi cũng nghe được không ít chuyện về Thường Hồng, trong lòng vẫn nghĩ là do địa phương thêu dệt khá nhiều. Nhưng thật bất ngờ, tốc độ phát triển nơi này còn lớn hơn so với tôi nghĩ nhiều lắm, tôi thực sự không ngờ chỉ trong thời gian ngắn như vậy mà Thường Hồng đã biến thành một thành phố khoa học kỹ thuật cao mang tính hiện đại hóa như vậy, với tốc độ phát triển như vậy thì dù ở đâu cũng có thể tự hào!

Một vị lãnh đạo già gật đầu nói:

- Sự phát triển của Thường Hồng chứng mình quốc gia chúng ta có năng lực vượt qua tất cả khó khăn, rất có tính tiêu biểu! Người nước ngoài không phải đã nói sao, nói Thường Hồng sau trận động đất không thể là một thành phố được nữa, nói Thường Hồng phải 50 năm nữa mới có khả năng khôi phục lại như trước. Giờ thì chúng ta đều đã thấy đó, chỉ trong vòng một năm là đã khôi phục lại được. Rất giỏi! Rất giỏi!

Nghe thấy số lãnh đạo già cứ hết người này đến người kia khen ngợi, trong lòng Vương Trạch Vinh nóng bừng bừng, để phát triển Thường Hồng mình đã dùng hết tâm huyết. Một bên thì vừa muốn tranh đấu quan trường, một bên còn muốn tiến hành kiến thiết, hắn thực sự đã tốn nhiều công sức.

Lúc này Uông Nhật Thần còn hưng phấn hơn so với Vương Trạch Vinh, liếc nhìn đầy tán thưởng về phía Vương Trạch Vinh, Vương Trạch Vinh có thể được mọi người khen ngợi thì cũng chẳng khác nào hắn được nhận.

Uông Nhật Thần cảm thấy đã đến lúc nói chuyện của Vương Trạch Vinh, đợi mọi người nghị luận xong, Uông Nhật Thần nói:

- Có người nói bí thư Tiểu Vương còn quá ít tuổi, vì muốn Thường Hồng phát triển thêm một nấc thang mới nên muốn điều đồng chí ấy ra khỏi Thường Hồng để chọn người đạt đủ điều kiện ngồi vào vị trí ấy!

Uông Nhật Thần vừa nói xong thì xung quanh liền rơi vào yên lặng, không ai ngờ được Uông Nhật Thần lại chọn vào thời điểm này để nói ra. Đây là chủ đề rất mẫn cảm, trước khi đến đây thì tất cả mọi người đều nghe được chuyện tinh Giang Sơn đã thực hiện một số biện pháp chèn ép Vương Trạch Vinh. Vốn mấy lão già này cũng không muốn nhúng tay vào chuyện Thường Hồng nhưng sự thay đổi kinh ngạc của Thường Hồng làm cho bọn họ rất cảm động và hiểu rõ Vương Trạch Vinh là một người thật lòng làm việc vì dân nên suy nghĩ đó cùng dần thay đổi.

Hà Vi Trạch cùng đám lãnh đạo tỉnh ủy Giang Sơn đều giật thót vì bất an, hiểu rằng Uông Nhật Thần muốn nhân cơ hội gây sự.

Tả Quân Huy trước sau vẫn không nói gì, đang đi phía sau Lão bí thư, vừa nghe nó như thế liền lén liếc mắt nhìn Lão bí thư. Nói thật, chuyện đối phó với Vương Trạch Vinh thì bọn họ vẫn đang tiến hành nhưng lại vờ như không có. Ai cũng biết Lão bí thư rất thích Vương Trạch Vinh, sở dĩ không kéo Vương Trạch Vinh xuống mà đưa hắn lên tỉnh chủ yếu chính là không muốn chọc giận Lão bí thư. Trong suy nghĩ của bọn hắn thì không cách chức Vương Trạch Vinh cũng coi như là đã cho Lão bí thư một câu trả lời thỏa đáng rồi.

Thấy từ khi đến đây tới giờ mà Lão bí thư vẫn không có đề cập tới chuyện này nên lá gan của bọn hắn cũng lớn hơn một ít, còn tưởng rằng Lão bí thư thực sự không muốn hỏi qua chuyện bên dưới. Giờ thì thôi rồi, Uông Nhật Thần đưa quả bom này ra vào đúng thời điểm này, đành phải xem thái độ của Lão bí thư như nào thôi.

Nét mặt Lão bí thư bắt đầu có biến đổi, mọi người đều thấy sắc mặt Lão bí thư trầm xuống.

Nhìn thấy vẻ khẩn trương của đám lãnh đạo tỉnh ủy Giang Sơn, Lão bí thư chỉ về phía toàn nhà cao tầng phía trước nói:

- Hữu chí bất tại niên cao, vô chí không hoạt bách tuế (Có chí chẳng do tuổi tác, không có chí thì trăm tuổi cũng tay không. Người có chí thì cuối cùng sự nghiệp sẽ thành công). Tôi nhớ ngày trước khi lão Uông nói để đồng chí Tiểu Vương tới làm bí thư thị ủy Thường Hồng thì cũng không ít người cho là đồng chí ấy không có khả năng triển khai công tác trong hoàn cảnh phức tạp như vậy. Nhưng mà lúc chúng ta tiến vào Thường Hồng sau khi đường thông, tôi lúc ấy rất cảm động, mọi người còn nhớ tình hình lúc ấy sao không? Nơi nơi đều là cờ Đảng, khắp nơi đều là cảnh cứu chữa, trên bầu trời vang lên tiếng nói của thị ủy Thường Hồng, đồng chí Tiểu Vương của chúng ta không những không bị khó khăn áp đảo mà ngược lại khôi phục được nhân tâm vào Đảng trong thời gian rất ngắn, đồng chí ấy đã tỏ rõ cho chúng ta thấy mình là một bí thư thị ủy thành thục, một hình tượng cán bộ Đảng ưu tú!

Lời của Lão bí thư hoàn toàn là khen ngợi, là một lời khẳng định về Vương Trạch Vinh, mọi người có thể nhận ra Lão bí thư thực sự rất để ý Vương Trạch Vinh.

Đám cán bộ tỉnh Giang Sơn nhìn về phía Vương Trạch Vinh với ánh mắt hâm mộ.

Dừng lại một chút, Lão bí thư lại nói tiếp:

- Tình hình tỉnh Giang Sơn thì tôi cũng biết một ít, tôi là người đã lui xuống rồi, cũng không muốn can thiệp quá nhiều vào chuyện chính quyền. Thế nhưng là một đồng chí đi trước, tôi có vài điều muốn nói như này, Thường Hồng có sự lột xác này không chỉ là niềm kiêu hãnh của cán bộ Thường Hồng mà còn là của Đảng chúng ta. Là một bí thư thị ủy đứng đầu Thường Hồng, tôi thấy Thường Hồng dưới sự lãnh đạo của đồng chí Tiểu Vương đã có thay đổi lớn, đồng chí ấy xứng đáng với chức vị bí thư thị ủy nhất. Từ xưa tới nay Đảng ta luôn chú trọng bồi dưỡng cán bộ trẻ, tỉnh Giang Sơn có thể có một cán bộ như đồng chí Tiểu Vương thì có thể nói đây là niềm hi vọng của tỉnh Giang Sơn!

Lời này vừa thốt ra, cái nhìn của mọi người về Vương Trạch Vinh liền thay đổi, Lão bí thư tuy nói không muốn nhúng tay vào chuyện chính quyền nhưng lời vừa rồi lại hoàn toàn rõ ràng nói cho mọi người biết, các người ai dám động đến Vương Trạch Vinh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.