Bây giờ Vương Trạch Vinh suy nghĩ nhiều nhất là chuyện của cục Công an. Là một Bí thư thị ủy mà không thể khống chế bộ máy cục Công an vào trong tay, Vương Trạch Vinh đương nhiên không thể thoải mái.
Đi cùng Cục trưởng cục Công an Tra Tiểu Vĩ, Vương Trạch Vinh đi đến trụ sở tạm thời của cục Công an.
Lần động đất này trụ sở của cục Công an cũng đổ, bây giờ trụ sở mới đang xây dựng. Bây giờ các phòng ban cục Công an đang tạm thời hoạt động ở đây.
Ngoại trừ Cục trưởng Tra Tiểu Vĩ, bốn Phó cục trưởng, một Trưởng phòng Thanh tra, một Trưởng phòng Chính trị cũng ngồi ở đây.
Vương Trạch Vinh vừa ngồi xuống liền quan sát quan khí của mọi người.
Đối với Vương Trạch Vinh đến, Tra Tiểu Vĩ có chút khẩn trương. Hắn cũng không biết tại sao Vương Trạch Vinh đột nhiên đến cục, vừa nãy hắn đã gọi điện với Hàn Chính Cương thì đối phương cũng không biết việc này.
Suy nghĩ một chút việc gần đây thì Tra Tiểu Vĩ coi như yên tâm một chút. Về phương hướng chính thì mình vẫn theo ý Vương Trạch Vinh mà làm việc, chắc đối phương sẽ không động mình. Đối với chuyện của Thôi Phù Vĩ thì Tra Tiểu Vĩ không đặt trong lòng, trực tiếp nghĩ đây không phải là việc ảnh hưởng đến Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh lần này đến cục Công an có một mục đích là lựa chọn người làm Cục trưởng. Nói thật hắn bây giờ không tìm được ai hợp ý mình trong cục Công an.
Sau khi quan sát thì Vương Trạch Vinh ngạc nhiên phát hiện trong bốn Phó cục trưởng thì có hai người có quan khí giống hệt Tra Tiểu Vĩ. Đồng thời Trưởng phòng Chính trị cũng có quan khí giống Tra Tiểu Vĩ.
Vương Trạch Vinh một lần nữa nhìn Tra Tiểu Vĩ.
Thấy Vương Trạch Vinh nhìn tới, Tra Tiểu Vĩ cười nói:
- Bí thư Vương rất bận rộn mà tự mình đến kiểm tra công việc cục Công an, chúng ta nhiệt liệt vỗ tay chào mừng Bí thư Vương đến.
Vương Trạch Vinh mặt không chút thay đổi không nói gì thêm.
Vẻ mặt này của Vương Trạch Vinh làm Tra Tiểu Vĩ ngẩn ra, hôm nay Vương Trạch Vinh sa sầm mặt đến kiểm tra công tác, mình đắc tội với Vương Trạch Vinh khi nào?
- Hôm nay tôi đến cục Công an có một mục đích là hiểu rõ một chút tình hình triển khai công tác của cục Công an. Mọi người hãy nói công việc mình phụ trách.
Vương Trạch Vinh bây giờ mới nở nụ cười.
Vương Trạch Vinh nói như vậy, Tra Tiểu Vĩ nói:
- Tôi xin báo cáo trước tình hình công tác của cục.
Y bắt đầu báo cáo về tình hình.
Nghe Tra Tiểu Vĩ báo cáo, Vương Trạch Vinh nhìn hai Phó cục trưởng và Trưởng phòng Thanh tra. Hai Phó cục trưởng này xem ra là một nhóm, mà Trưởng phòng Thanh tra kia lại không cùng nhóm của ai.
Vương Trạch Vinh khá thú vị với quan khí của ba người. Vương Trạch Vinh phát hiện một Phó cục trưởng rất chú tâm lắng nghe Tra Tiểu Vĩ báo cáo công việc, thậm chí còn ghi chép cụ thể hơn bất cứ ai.
Đây là người khá thú vị. Vương Trạch Vinh có chút buồn cười, một lần nữa quan sát thì thấy quan khí của y ở mức trung lập.
Sau khi Tra Tiểu Vĩ báo cáo xong thì đến hai Phó cục trưởng dựa vào y báo cáo.
Sau khi nghe xong một người tên là Chu Sử Long báo cáo công việc, Vương Trạch Vinh liền khen ngợi công tác của y. Nói tốt Chu Sử Long hơn hai Phó cục trưởng trước.
Chu Sử Long là người có khuôn mặt khá hung ác, giọng nói rất lớn, nghe thấy Bí thư Vương khen y càng ngồi ngay ngắn trên ghế hơn nữa.
Vương Trạch Vinh vẫn đang quan sát y thì thấy quan khí của y không hề thay đổi. Vương Trạch Vinh không thể không buông tha người này, đây là một người không hiểu chuyện quan trường.
Đến lượt Phó cục trưởng chú tâm ghi chép kia, Vương Trạch Vinh thấy đây là người có khuôn mặt bình thường, từ dáng vẻ của y thì căn bản không thể nhìn ra đây là Phó cục trưởng cục Công an.
Người này tên là Lô Ba, y mỉm cười nói:
- Kính thưa Bí thư Vương, kính thưa các đồng chí, tôi xin báo cáo mảng công việc mà tôi phụ trách.
Nói chuyện rất biết quy củ. Đây là đánh giá đầu tiên của Vương Trạch Vinh về Lô Ba. Y nói từng mục từng mục công việc, làm cho người ta rất nhanh hiểu được tư tưởng trung tâm mà y cần nói.
Rất khéo léo. Đây là đánh giá thứ hai của Vương Trạch Vinh về Lô Ba, y nói không đắc tội ai. Có đánh giá này, Vương Trạch Vinh cũng không quyết định được có nên dùng người này không. Người như vậy có thể phụ trách cục Công an không?
Vương Trạch Vinh cũng khen ngợi công tác của y.
Sau đó khi Trưởng phòng Thanh tra báo cáo, Vương Trạch Vinh không coi trọng năng lực của tên này.
Vương Trạch Vinh quan sát mọi người ngồi đây, nhân viên cục Công an cũng đang thầm quan sát hắn.
Lô Ba là một người rất nhạy bén, thấy Vương Trạch Vinh đến thì mới đầu y không suy nghĩ nhiều, nghĩ rằng Vương Trạch Vinh đột nhiên thích thì đến kiểm tra công việc mà thôi. Nhưng càng nhiều tình hình cho thấy Vương Trạch Vinh không phải tùy tiện mà đến, vậy mục đích của Bí thư Vương là gì?
Nghe những lời nói này khác nhau của Vương Trạch Vinh, Lô Ba không khỏi giật mình, chẳng lẽ Vương Trạch Vinh không hài lòng với đám người Tra Tiểu Vĩ?
Có cảm giác này, Lô Ba càng chú ý quan sát thái độ của Vương Trạch Vinh, càng quan sát càng xác định suy nghĩ này của mình.
Cục Công an sẽ thay đổi.
Về đến nhà, Lô Ba ngồi trên sô pha mà ngẩn ra. Vương Trạch Vinh có thể động cục Công an, mình có thể giữ được chức Phó cục trưởng không? Đây là chuyện rất lớn đối với Lô Ba.
Cẩn thận phân tích tình hình cục Công an, hắn biết Tra Tiểu Vĩ gần đây dựa vào Hàn Chính Cương, Hàn Chính Cương lại dựa vào Phó chủ tịch thường trực tỉnh Hoàng Ân Bình, Vương Trạch Vinh có thể đấu lại bọn họ không?
Lại phân tích tình hình Vương Trạch Vinh, là Phó cục trưởng nên Lô Ba cũng có mạng lưới quan hệ của mình, đặc biệt biết Vương Trạch Vinh rất được Bí thư tỉnh ủy Uông Nhật Thần thích, và chuyện bố vợ Vương Trạch Vinh là Bộ trưởng bộ Nông nghiệp.
Thấy Lô Ba ngồi đó suy nghĩ, vợ y hỏi:
- Sao thế anh, có tâm sự sao?
Lô Ba liền nói điều mình đang phân tích với vợ.
Vợ hắn làm Phó chánh văn phòng Cục Xây dựng nên không xa lạ chuyện trong quan trường. Lô Ba có việc liên quan đến quan trường đều trao đổi với vợ một chút.
Cẩn thận nghe Lô Ba phân tích, vợ y – Hồng Minh Hà sáng mắt lên nói:
- Lão Lô, anh chỉ nghĩ đến giữ chức, chẳng lẽ không nghĩ đến chức Cục trưởng sao?
Lời này như viên pháo đánh mạnh vào đầu Lô Ba, y nhìn Hồng Minh Hà nói:
- Em nói anh làm Cục trưởng?
Hồng Minh Hà nói:
- Có gì không thể chứ, anh xuất thân là cảnh sát hình sự, anh rất quen thuộc tình hình cục Công an. Từ trước đến nay anh vẫn chăm chú công tác, anh thiếu chính là chỗ dựa mà thôi.
Lô Ba cười khổ nói:
- Trong cục có bao nhân viên có chỗ dựa, anh chỉ là Phó cục trưởng xếp cuối cùng mà thôi, sao có thể rơi vào đầu anh.
Hồng Minh Hà cười nói:
- Anh đó, bình thường thông minh như vậy sao đột nhiên lại dốt thế. Anh nghĩ tình hình hôm nay xem, Bí thư Vương đến làm gì? Đây là đến chọn người.
- Việc này anh cũng hiểu nhưng mà dù như thế nào thì Bí thư Vương cũng không nhất định chọn anh mà.
- Tra Tiểu Vĩ nếu không được Bí thư Vương thích thì mấy người bọn họ nhất định không được Bí thư Vương phân công. Vậy còn lại ba người, lão Chu thì sao được Bí thư Vương coi trọng. Lão Lữ là Trưởng phòng Thanh tra, y mặc dù không phải người của Tra Tiểu Vĩ, nhưng lại là một người làm Cục trưởng. Cục trưởng cục Công an phải có nghiệp vụ. Như vậy chỉ cần không phải điều từ ngoài vào thì anh có hy vọng nhất.
Hồng Minh Hà càng lúc càng kích động.
Lô Ba nói:
- Cũng có thể điều từ ngoài vào mà.
Hồng Minh Hà có chút khẩn trương nói:
- Lão Lô, anh tối nay lập tức đến nhà Bí thư Vương tỏ vẻ trung thành đi. Chỉ cần anh được Bí thư Vương coi trọng thì việc này coi như xong.
Lô Ba không ngừng nhăn nhó, trong lòng đang thầm suy nghĩ.
Hồng Minh Hà nói:
- anh nếu không bắt được cơ hội này, cả đời cũng chỉ có thể là một Phó cục trưởng. Anh nghĩ xem, Bí thư Vương căn bản không có ai trong cục Công an. Bây giờ Bí thư Vương muốn khống chế cục Công an thì anh chỉ cần dựa vào, Bí thư Vương không giúp anh thì sao? Hơn nữa Hoàng Ân Bình có thế lực, gia thế và quan hệ của Bí thư Vương cũng không kém Hoàng Ân Bình. Chỉ cần anh dựa vào cây đại thụ này thì tiền đồ của anh không chỉ là một Cục trưởng ccatpo.
Hồng Minh Hà bây giờ càng lúc càng kích động giống như Lô Ba lập tức sẽ thành Cục trưởng vậy.
Lô Ba vỗ đùi nói:
- Phải làm.
Hắn đã có quyết định, lần này mình phải đánh cuộc một phen.
[/FONT]