Đối chiếu tài liệu từ Nam Điền truyền tới, hơn nữa Uông Kiều còn cố ý cung cấp cho hắn các nội dung phân tích của chuyên gia về Nam Điền, hắn về cơ bản đã xác định được ý của Trung ương. Xem ra Trung ương đã quyết tâm muốn Nam Điền phát triển hơn cả Nam Dương. Mặc dù đây chỉ là ý tưởng nhưng Vương Trạch Vinh hiểu một điều nếu Trung ương toàn lực ủng hộ thì việc này không phải không làm được. Hơn nữa động lực của Nam Dương bắt đầu yếu đi, vấn đề giao thông ngăn cản sự phát triển của Nam Điền cũng đã được giải quyết, chỉ cần có chính sách và tài chính ủng hộ thì phát triển nhanh không phải không làm được.
- Bí thư Vương, xe đã chuẩn bị xong.
Lý Minh Quốc vào nói.
Vương Trạch Vinh gật đầu và ngồi vào trong xe rời đi.
Một lần nữa đi vào văn phòng Bí thư Lâm, Vương Trạch Vinh nhìn thoáng qua quan khí của ngài thì thấy vẫn rất mạnh.
Không biết như thế nào mà Vương Trạch Vinh phát hiện tán ô màu tím của mình đang muốn quấn quanh tán ô màu tím của Bí thư Lâm.
Vương Trạch Vinh cung kính nói:
- Tổng bí thư, ngài tìm tôi.
Bí thư Lâm nhìn Vương Trạch Vinh và cười nói:
- Cậu ngồi đi.
Vương Trạch Vinh ngồi xuống, bây giờ Vương Trạch Vinh đối mặt với Bí thư Lâm cũng đã tự nhiên hơn nhiều.
Bí thư Lâm nói:
- Hôm nay mời cậu tới chủ yếu là muốn nghe cái nhìn về sự phát triển tiếp ở Nam Điền của cậu.
Vương Trạch Vinh đã chuẩn bị sẵn nên nghiêm túc nói:
- Thông qua một năm nay, tôi thấy Nam Điền không còn quá chậm phát triển như trước, theo vấn đề giao thông được giải quyết, theo sân bay mới được xây dựng, từ Nam Điền đi thông các nơi trên thế giới đã thông. Từ các nơi đến Nam Điền cũng thuận lợi và nhanh hơn, điều kiện phát triển của Nam Điền đã có, rất nhanh sẽ phát triển.
Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Bí thư Lâm gật đầu nói:
- Nam Điền đưa ra chính sách giao thông rất đúng. Các đồng chí cũng đầu tư lớn ở phương diện này. Theo giao thông thông suốt, khoảng cách từ Nam Điền đến các nơi đã kéo gần lại, đây là cơ hội phát triển của Nam Điền. Bây giờ Trung ương rất quan tâm phát triển phía Tây. Phía Tây càng lúc càng lạc hậu hơn phía Đông, sự phát triển không cân bằng này sẽ ảnh hưởng đến cả nước. Nam Điền đang phát triển trước các tỉnh xung quanh, đây là việc tốt.
Vương Trạch Vinh nói tiếp:
- Có phát triển về đường hàng không, bây giờ Nam Điền đang chú trọng xây dựng giao thông bộ. Sau khi mấy đường chính và đường nhánh thông thì Nam Điền sẽ thành một mạng lưới thông suốt. Cứ như vậy Nam Điền không còn bế tắc như trước, thúc đẩy sự phát triển kinh tế của Nam Điền.
Sau khi nói xong vấn đề giao thông, Vương Trạch Vinh nói thêm:
- Từ tình hình phát triển của Nam Điền có thể thấy có rất nhiều tài nguyên, ủng hộ lớn cho sự phát triển của Nam Điền. Bây giờ quan trọng nhất đối với Nam Điền chính là chính sách. Tin rằng chỉ cần Trung ương có chính sách ủng hộ, tài chính đầu tư vào Nam Điền, Nam Điền sẽ phát triển nhanh hơn nữa.
- Nếu Trung ương có chính sách ủng hộ thì cậu cho rằng Nam Điền sẽ phát triển như thế nào?
Bí thư Lâm nghe thấy Vương Trạch Vinh nói đến chính sách liền hỏi một câu.
Vương Trạch Vinh thầm nghĩ Bí thư Lâm quả nhiên là hỏi việc này.
Vương Trạch Vinh suy nghĩ một chút rồi nói:
- Nam Điền có ưu thế về tài nguyên, đây là các nơi khác không thể so sánh. Chúng tôi tự tin mình khiến kinh tế Nam Điền tăng trưởng mạnh. Hơn nữa từ vị trí của Nam Điền thì tỉnh sẽ thành đầu cầu giao lưu giữa Trung Quốc và các nước Đông Nam Á, thông qua Nam Điền ảnh hưởng đến một vài quốc gia.
Tối qua nói chuyện với Uông Kiều, Uông Kiều là người của viện nghiên cứu chính sách Quốc vụ viện nên đã gửi mấy nội dung mà chuyên gia đánh giá về Nam Điền cho Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh cũng đối chiếu tài liệu của Nam Điền, thêm của Uông Kiều mà tiến hành nói chuyện với Bí thư Lâm.
Vương Trạch Vinh nói rất chi tiết, thậm chí còn phân tích ưu thế của Nam Điền.
Bí thư Lâm nghe Vương Trạch Vinh dùng một số vấn đề chuyên nghiệp để giải thích liền thầm gật đầu. Ngài nghĩ Vương Trạch Vinh đúng là có suy nghĩ rất sâu về sự phát triển của Nam Điền.
Nhìn Vương Trạch Vinh, Bí thư Lâm không biết sao lại nghĩ tới Lâm Khâm. Ngài thở dài một tiếng. Lâm Khâm mặc dù rất thông minh nhưng làm chính trị lại kém xa Vương Trạch Vinh. Lại nghĩ đến tình hình của Lâm Khâm bây giờ, ngài đúng là không biết nói gì.
Lại nghĩ Vương Trạch Vinh coi như người mình bồi dưỡng, Bí thư Lâm coi như có chút an ủi. Vương Trạch Vinh vẫn là người trọng tình cảm, mình bồi dưỡng thì tin rằng cậu ta biết.
Bí thư Lâm đột nhiên hỏi:
- Cậu cho rằng bộ máy Nam Điền bây giờ như thế nào?
Vương Trạch Vinh suy nghĩ một chút rồi nói:
- Bộ máy bây giờ rất có sức chiến đấu. Từ tình hình bộ máy thì do vài đồng chí gặp vấn đề nên vì sự phát triển của Nam Điền nên cần phải bổ sung sớm.
- Vị trí chủ tịch tỉnh Nam Điền vẫn để trống. Ban Tổ chức cán bộ Trung ương bảo Tỉnh ủy Nam Điền cung cấp sự lựa chọn, cậu nghĩ sao?
Vương Trạch Vinh từ Hạng Nam biết được Nam Điền lên cấp thì tranh đoạt vị trí chủ tịch tỉnh sẽ rất mạnh, chủ yếu là cấp bậc vấn đề nên Vương Trạch Vinh không có sự lựa chọn thích hợp. Chẳng qua hắn vẫn muốn tranh thủ một chút nên nói:
- Tổng bí thư, Nam Điền cần phát triển nên chủ tịch tỉnh phải là người quen thuộc công việc địa phương, có kinh nghiệm phong phú. Ở đây tôi có chút suy nghĩ cá nhân. Đồng chí Lý Hạ ở bộ Nông nghiệp vẫn phối hợp tốt với tôi. Nếu do đồng chí này làm chủ tịch tỉnh thì tin rằng càng thuận lợi triển khai công việc.
Bí thư Lâm nhìn Vương Trạch Vinh mà nói:
- Cậu nói đúng, chọn chủ tịch tỉnh phải là người có kinh nghiệm công tác. Chẳng qua quyết định cuối cùng ai làm chủ tịch tỉnh Nam Điền thì phải bàn bạc. Dù là do ai làm chủ tịch tỉnh thì Trung ương cũng hy vọng các đồng chí đoàn kết, làm tốt công tác.
Vương Trạch Vinh nghe vậy liền biết Lý Hạ không thể nào làm chủ tịch tỉnh Nam Điền, hắn có chút thất vọng.
- Tình hình cậu nói về Nam Điền thì Trung ương cũng đang suy nghĩ. Một số đồng chí đã sắp đến tuổi, còn cần điều chỉnh công tác. Ở tình hình này cậu là Bí thư tỉnh ủy thì cần phải đảm bảo ổn định. ổn định thì mới có thể làm tốt công tác.
Vương Trạch Vinh lại nghĩ tới tình hình thành phố Xuân Thành nên nói:
- Tổng bí thư, Bí thư thị ủy Xuân Thành cũng đang trống, rất không có lợi cho sự phát triển của Xuân Thành. Hy vọng Trung ương có chỉ thị về việc này.
Nghe Vương Trạch Vinh nhắc đến Xuân Thành, Bí thư Lâm cười nói:
- Tình hình ở Xuân Thành thì Trung ương tôn trọng ý kiến Tỉnh ủy Nam Điền. Tôi biết Nam Điền đề cử đồng chí Ninh An Quý làm Bí thư thị ủy Xuân Thành, việc này rất nhanh có quyết định.
Vương Trạch Vinh nghe vậy liền thở dài một tiếng. Điều này nói rõ Trung ương cũng suy nghĩ đến cảm nhận của hắn.
Sau khi ra khỏi văn phòng Bí thư Lâm, Vương Trạch Vinh đang rất mơ hồ. Ngoài Ninh An Quý về cơ bản thành Bí thư thị ủy Xuân Thành, ngay cả chủ tịch tỉnh là ai cũng không rõ.
- Trạch Vinh, nói chuyện xong rồi sao?
Thấy Vương Trạch Vinh đang suy nghĩ, Trần Hoa Kỳ cười nói.
Thấy là Trần Hoa Kỳ, Vương Trạch Vinh vội vàng cười nói:
- Vừa mới báo cáo với Tổng bí thư về tình hình Nam Điền, tôi đang suy nghĩ xem sau này nên làm như thế nào.
- Đến văn phòng tôi, chúng ta nói chuyện.
Trần Hoa Kỳ cười nói với Vương Trạch Vinh.
Sau khi nhân viên phục vụ vào rót trà đi ra, Trần Hoa Kỳ nói với Vương Trạch Vinh:
- Trạch Vinh, có lẽ cậu cũng biết một chút tình hình. Trung ương rất chú ý đến sự phát triển của Nam Điền, sẽ điều chỉnh bộ máy Nam Điền, việc này cậu phải chuẩn bị tâm lý.
Vương Trạch Vinh gật đầu nói:
- Dù Trung ương quyết định như thế nào thì tôi cũng ủng hộ.
Đừng nhìn Trần Hoa Kỳ chỉ nói hời hợt nhưng Vương Trạch Vinh biết đây là đại biểu ý của Bí thư Lâm nên lập tức tỏ thái độ.
Trần Hoa Kỳ cười nói:
- Công tác có tính liên tục, cậu là Bí thư tỉnh ủy thì phải làm tốt vấn đề này.
Vương Trạch Vinh nói:
- Xin Chủ nhiệm yên tâm, tôi sẽ làm tốt.
- Công tác Tây Nam giao cho cậu phụ trách, đây là việc rất quan trọng, cậu phải dành thời gian mà quản.
Vương Trạch Vinh bây giờ biết năng lực của Thập cục rất mạnh nên sao có thể bỏ qua công tác này.
- Đồng chí Vương Ngọc Long rất có năng lực.
Vương Trạch Vinh nói.
- Ý của tôi vốn là muốn để cậu đến Văn phòng Trung ương công tác, nhưng Tổng bí thư cho rằng cậu ở địa phương càng dễ phát huy năng lực.
Vương Trạch Vinh nghe Trần Hoa Kỳ nói như vậy thì giật mình, Trung ương cũng có người muốn mình đến thay vị trí của Trần Hoa Kỳ.
Nếu hắn thật sự thay vị trí của Trần Hoa Kỳ thì sẽ phát triển theo hướng chính phủ, Vương Trạch Vinh liền suy nghĩ rất nhiều.
- Tổng bí thư rất kỳ vọng vào cậu. Sân khấu Nam Điền rất rộng, sau đây cậu phải chăm chú công tác.
Nghe Trần Hoa Kỳ nói như vậy, Vương Trạch Vinh liền yên tâm. Đây có lẽ là ý của Bí thư Lâm. Ý của Bí thư Lâm là để mình ở Nam Điền, không muốn mình rời đi. Điều này đương nhiên là tốt đối với hắn.