Chuyện Tổ điều tra bí mật mặc dù Vương Trạch Vinh mặc dù biết nhưng không thể quản được. Việc này quan hệ đến tầm Trung ương, vừa nghĩ đến những nhân vật trong đó, Vương Trạch Vinh cảm thấy mình làm tốt công tác trong tay là ổn. Trong thời gian này hắn bắt đầu kiểm tra công tác nông nghiệp của Thành phố Ngân Lĩnh.
Là một giám đốc Sở nông nghiệp, nếu như trước đây thì thành phố nhất định rất coi trọng. Chẳng qua tình hình thành phố bây giờ khá đặc biệt, Tổ điều tra bí mật vừa bị xe đâm nên bộ máy lãnh đạo gần như dồn hết vào việc này. Bọn họ chỉ để Phó thị trưởng phụ trách tiếp đón Vương Trạch Vinh.
Sau khi biết lai lịch của Lâm Lập Thành, tâm trạng Cổ Minh Phong cũng không tốt, đi theo Vương Trạch Vinh kiểm tra công việc mà hồn để trên mây:
- Ông anh, không có gì đâu. Chuyện sẽ có cấp trên lo mà.
Vương Trạch Vinh nói với Cổ Minh Phong.
- Giám đốc Vương, nói thì dễ, tôi là Phó thị trưởng phụ trách lĩnh vực nông nghiệp, Tổ điều tra bí mật đến điều tra công tác nông nghiệp của Thành phố Ngân Lĩnh, bọn họ gặp tai nạn xe mà chết, không biết Trung ương sẽ nghĩ như thế nào. Mấy hôm nay tôi ngủ không ngon.
Hai người vừa nói chuyện, xe đã vào trong cục Nông nghiệp. Thấy ở cửa khá ồn ào, thoạt nhìn là nông dân.
Đây là địa bàn Thành phố Ngân Lĩnh, Vương Trạch Vinh không tiện hỏi nhiều nên nhìn Cổ Minh Phong.
Cổ Minh Phong rất tức. Trước khi đến y đã báo cho cục Nông nghiệp, không ngờ lại xảy ra chuyện. Bây giờ thành phố đang nhiều chuyện, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì. Cổ Minh Phong bây giờ rất sợ nếu có chuyện.
- Xảy ra chuyện gì?
Cổ Minh Phong nhìn một quan chức mà nói:
- A, là Phó thị trưởng, tình hình là như thế nào. Những người này không hiểu công tác nông nghiệp nên đến hỏi.
Đây là Cục trưởng cục Nông nghiệp Tả Lưu Vân.
Vương Trạch Vinh nhìn tình hình thấy không giống lời Tả Lưu Vân nói. Chẳng qua có Cổ Minh Phong ở đây nên hắn muốn xem đối phương xử lý như thế nào.
Mấy nông dân cảm thấy Cổ Minh Phong là lãnh đạo cao cấp nên đi tới trước mặt y mà nói:
- Lãnh đạo, ngài phải làm chủ cho chúng tôi.
Cổ Minh Phong nghiêm mặt nhìn lãnh đạo cục Nông nghiệp rồi xoay người mỉm cười nói với mấy người:
- Có chuyện gì các anh có thể phản ánh với tôi.
Hai mắt y hơi giật giật. Bây giờ Lâm Lập Thành xảy ra chuyện chưa xử lý xong, chẳng may có vấn đề trong lĩnh vực y quản thì chức Phó thị trưởng này coi như đi tong.
Một nông dân trung niên nói với Cổ Minh Phong:
- Lãnh đạo, chúng tôi là nông dân thôn Bách Thủy, nghe nói mua thiết bị sản xuất được hỗ trợ. Nhưng bây giờ đã gần một năm mà chưa thấy một đồng tiền. Chúng tôi hỏi nhiều lần mà không có tin tức gì. Nghe nói cấp trên đã rót khoản tiền này xuống.
Nghe thấy thế, Vương Trạch Vinh biết nhất định có vấn đề. Theo hắn biết. Mua máy móc nông nghiệp được trợ cấp 30%, cấp trên đều kịp thời chuyển xuống.
Cổ Minh Phong có lẽ cũng hiểu việc này nên trừng mắt nhìn Cục trưởng cục Nông nghiệp Tả Lưu Vân.
Thấy Cổ Minh Phong nhìn mình, Tả Lưu Vân hoảng hốt rồi vội vàng nói:
- Có lẽ người bên dưới không xử lý tốt vấn đề này. Các anh yên tâm, việc này tôi tự xử lý, nhất định làm các anh hài lòng.
Cổ Minh Phong làm đến chức Phó thị trưởng thì đâu có ngu. Y đương nhiên biết lại xảy ra chuyện.
Cổ Minh Phong lúc này không nói gì, sau khi vào văn phòng liền trầm giọng nói:
- Tả Lưu Vân, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Tả Lưu Vân nói:
- Có lẽ do người bên dưới kéo dài, tôi sẽ kiểm tra việc này.
Giọng điệu mặc dù có vẻ bình thường, nhưng Vương Trạch Vinh có thể nhìn ra Tả Lưu Vân có chút hoảng hốt.
Vương Trạch Vinh ở bên quan sát Tả Lưu Vân, hắn không tin việc này hoàn toàn do người bên dưới. Nếu như người bên dưới không có năng lực làm việc, thì các nông dân sao gần năm mới tìm tới đây.
- Cục trưởng Tả, chúng tôi lần này đến cục Nông nghiệp là muốn kiểm tra khoản tiền trợ cấp mua máy móc nông nghiệp, anh nói việc này ra.
Mặc dù không thể hiểu được nhiều điều từ báo cáo, nhưng chỉ cần Tả Lưu Vân báo cáo, mình có thể tìm ra sơ hở.
Nghe Vương Trạch Vinh hỏi việc này, Tả Lưu Vân nhìn thoáng qua Cổ Minh Phong.
Cổ Minh Phong nói:
- Anh báo cáo với Giám đốc Vương một chút.
Bây giờ y có một suy nghĩ, Vương Trạch Vinh là giám đốc sở, có lẽ Vương Trạch Vinh giúp được mình nên cố tạo quan hệ tốt.
Tả Lưu Vân bắt đầu báo cáo và đưa ra các ví dụ.
Sau khi nghe xong Tả Lưu Vân báo cáo, Vương Trạch Vinh nói:
- Tiền trợ cấp có phải là toàn bộ đã đến tay nông dân?
Vương Trạch Vinh bởi vì nghi ngờ việc này nên hỏi.
Tả Lưu Vân nói:
- Xin Giám đốc Vương yên tâm, chúng tôi trước đó đã tiến hành kiểm tra toàn bộ tiền trợ cấp.
Sau khi ra khỏi cục Nông nghiệp, Cổ Minh Phong nói với Vương Trạch Vinh:
- Giám đốc Vương, xem ra việc này có chuyện.
- Thị trưởng Cổ, khoản tiền trợ cấp này là rất lớn, tôi thấy nên điều tra một chút.
Cổ Minh Phong biết việc này Vương Trạch Vinh đã nghi ngờ, chính y cũng nghi ngờ. Nếu việc này để Sở nông nghiệp đi điều tra mà xảy ra chuyện thì thành phố không tiện nói.
- Xin Giám đốc Vương yên tâm, Thành phố Ngân Lĩnh nhất định sẽ điều tra việc này.
Sau khi về khách sạn, Phó chủ tịch tỉnh Sử Thiên Cầm sai thư ký đến tìm Vương Trạch Vinh.
- Đồng chí Vương Trạch Vinh, Tổ điều tra bí mật Trung ương phái đến sau khi được cấp cứu kịp thời thì chỉ có hai người chết. Chẳng qua việc này Trung ương rất coi trọng và phái Phó bộ trưởng Huệ - Bộ Công an dẫn tổ công tác đến Thành phố Ngân Lĩnh định nghiêm khắc điều tra. Lần này còn có Chánh văn phòng Luân chuyển đất đai Trung ương Chương Siêu Phàm. Tôi tìm anh đến là muốn nói với anh về tình hình công tác Luân chuyển đất đai của Thành phố Ngân Lĩnh.
Vương Trạch Vinh lập tức nói:
- Hôm nay khi đến cục Nông nghiệp Thành phố Ngân Lĩnh kiểm tra, tôi phát hiện một tình hình.
Vương Trạch Vinh liền nói ra chuyện nông dân yêu cầu trả tiền trợ cấp mua máy móc. Nghe thấy thế, Sử Thiên Cầm liền đau đầu. Tổ điều tra bí mật vừa xảy ra chuyện và chưa xử lý xong, chẳng may điều tra cục Nông nghiệp kia có tình hình gì mới thì vị trí của y muốn giữ cũng mệt.
- Đồng chí Vương Trạch Vinh, bây giờ là thời kỳ đặc biệt, tất cả công tác đều phải thật chú ý. Việc của cục Nông nghiệp tạm thời để sang bên.
Sử Thiên Cầm cảm thấy vào lúc này tốt nhất không nên có thêm chuyện.
Vương Trạch Vinh hiểu ý của Sử Thiên Cầm nên nói:
- Việc này tôi đã yêu cầu Thành phố Ngân Lĩnh tự điều tra.
Sử Thiên Cầm gật đầu nói:
- Làm như vậy là rất tốt.
Vương Trạch Vinh cũng hiểu được suy nghĩ của Sử Thiên Cầm. Y làm như vậy chính là không muốn chuyện càng lúc càng nhiều.
Nhưng chuyện sau đó đã nằm ngoài suy đoán của Vương Trạch Vinh. Tổ công tác do Phó bộ trưởng Bộ Công an phụ trách sau khi đến Thành phố Ngân Lĩnh lập tức tiến hành điều tra, cũng không biết như thế nào mà vụ đụng xe lại thành cố ý.
Do nhân viên Bộ Công an điều tra, tổ trưởng Tổ điều tra bí mật Lâm Lập Thành nhận được tài liệu tố cáo việc tham ô tiền trợ cấp của cục Nông nghiệp Thành phố Ngân Lĩnh. Việc này liên quan đến lợi ích rất nhiều người khiến cho xe của Tổ điều tra bí mật bị xe tải đâm.
Vương Trạch Vinh vốn nghĩ hóa giải việc ở cục Nông nghiệp, nhưng không ngờ lại thành việc lớn như vậy. Xem ra Sở nông nghiệp cũng bị liên quan rồi.
Nghĩ chuyện phức tạp như vậy, Vương Trạch Vinh cũng cảm thấy đau đầu.
Vài hôm sau Vương Trạch Vinh kết thúc đợt công tác ở Thành phố Ngân Lĩnh và về tỉnh.
Vương Trạch Vinh vừa về đến tỉnh thì đã được Uông Nhật Thần tìm tới.
Uông Nhật Thần nhìn Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Chuyện ở Thành phố Ngân Lĩnh mang tới ảnh hưởng rất không tốt. Bao Nhân Thái là người phụ trách công tác trợ cấp nông nghiệp thì nhất định có trách nhiệm giám sát không đủ. Ngoài ra lần này cũng tra ra không ít vấn đề trong công tác nông nghiệp. Trên tỉnh quyết định điều chỉnh lớn về Sở nông nghiệp. Phó bí thư Đảng ủy do tỉnh quyết định, phó giám đốc sở thì tôi dự định để cậu lựa chọn.
Tối qua Hạng Nam gọi tới nên Vương Trạch Vinh biết phó Thủ tướng Lâm mặc dù không nói gì nhưng rất tức giận. Vì có câu trả lời với phó Thủ tướng Lâm, nên lần này tỉnh Giang Sơn quyết định thay máu toàn diện bộ máy lãnh đạo Thành phố Ngân Lĩnh. Mình may mà vừa đến Sở nông nghiệp, lại có Uông gia và Hạng gia bảo vệ nên không có việc gì.
- Nên đề cử mấy người?
Vương Trạch Vinh hỏi.
Uông Nhật Thần nói:
- Ba người, cậu có thể dùng người từ nơi khác.
Vương Trạch Vinh coi như hiểu, sau khi Sở nông nghiệp thay máu thì Uông Nhật Thần có ý để mình hoàn toàn khống chế Sở nông nghiệp.