Đọc tập tài liệu mà Khương Tắc Xương đưa cho, Vương Trạch Vinh vô cùng tức giận. Tình hình ở Cục Vệ sinh môi trường đúng là nghiêm trọng hơn hắn nghĩ. Qua tài liệu mà Ngưu Trung đưa cho thì có thể thấy rõ mấy năm nay Điền Kiến Bình không ngừng nhận hối lộ, có không ít quan chức trong Cục Vệ sinh môi trường là do dùng tiền mua được.
Vương Trạch Vinh không biết Ngưu Trung dùng cách nào có tài liệu này, trong đó có đầy đủ chứng cứ, nói rõ cả việc Điền Kiến Bình có bao nhiêu biệt thự.
- Bí thư, tôi muốn báo cáo với anh một chuyện.
Vương Trạch Vinh gọi điện cho Âu Dương Hải Ba.
- Cậu lại đây.
Âu Dương Hải Ba rất khách khí với Vương Trạch Vinh. Sau khi Vương Trạch Vinh đến Phượng Hải thì chưa bao giờ tỏ vẻ muốn tranh giành quyền lực, có chuyện gì đều báo cáo với Âu Dương Hải Ba. Âu Dương Hải Ba cũng có cảm tình tốt.
Vào văn phòng của Âu Dương Hải Ba, Vương Trạch Vinh thấy đối phương đang đứng đợi mình.
- Phó thị trưởng Vương có chuyện gì thế?
- Bí thư, tôi có một tập tài liệu liên quan đến việc vi phạm pháp luật ở Cục Vệ sinh môi trường, mời anh xem một chút.
Vương Trạch Vinh đưa tài liệu cho Âu Dương Hải Ba.
- Ồ.
Âu Dương Hải Ba liền cầm lấy rồi thầm nghĩ không biết Vương Trạch Vinh phát hiện được vấn đề gì.
- Cậu ngồi đi, tôi xem một chút rồi nói.
Âu Dương Hải Ba nói xong liền ngồi xuống xem tài liệu.
Bốp.
Âu Dương Hải Ba đập mạnh vào mặt bàn. Y rất giật mình, tuyệt đối không ngờ dưới mắt mình mà trong Cục Vệ sinh môi trường lại có chuyện như vậy.
Nếu thật sự có chuyện này thì Cục Vệ sinh môi trường đã quá loạn.
- Tình huống này có thật không?
Âu Dương Hải Ba nhìn Vương Trạch Vinh mà nói.
- Bí thư, tôi sau khi nhận được thứ này cũng giật mình. Đúng là bởi vì không rõ có phải là thật hay không nên mới mang đến báo cáo anh ngay.
Nghe Vương Trạch Vinh nói báo cáo mình đầu tiên, Âu Dương Hải Ba thầm gật đầu.
- Phó thị trưởng Vương, việc này tôi sẽ để Ủy ban kỷ luật tham gia. Trong thời gian này có lẽ Cục Vệ sinh môi trường sẽ không ổn định, cậu cần phải làm tốt công tác ổn định.
Vương Trạch Vinh nói:
- Xin Bí thư yên tâm, nếu không được thì tôi sẽ đến đó giám sát.
Âu Dương Hải Ba nói:
- Như vậy càng tốt.
Thấy Vương Trạch Vinh rời đi, Âu Dương Hải Ba một lần nữa xem tài liệu, ngón tay không ngừng gõ gõ lên mặt bàn. Y đang thầm nghĩ Điền Kiến Bình có lẽ là được Thị trưởng Lô Cát Xuân ủng hộ. Điền Kiến Bình làm những việc đó, Lô Cát Xuân chẳng lẽ mù và không biết sao?
Gõ một chút cũng tốt.
Nghĩ đến đây y liền gọi cho Trương Cạnh Phương – Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật.
- Lão Trương, anh lại đây một chút.
Trương Cạnh Phương nghiêng về phía Âu Dương Hải Ba, nên được gọi thì hắn lập tức đến văn phòng của Âu Dương Hải Ba.
- Lão Trương, tôi nhận được một thứ, anh xem một chút.
Âu Dương Hải Ba đưa tập tài liệu cho Trương Cạnh Phương.
Sau khi xem xong tập tài liệu, Trương Cạnh Phương có chút lo lắng. Hắn là Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật, bây giờ Cục Vệ sinh môi trường xảy ra chuyện như vậy thì nhất định có trách nhiệm của hắn do không giám sát nghiêm.
- Bí thư, ý của anh là?
Trương Cạnh Phương thử hỏi.
- Lão Trương, tôi không ngờ Cục Vệ sinh môi trường lại có vấn đề lớn như vậy. Vấn đề này trách nhiệm không ở bên trên, chủ yếu là do chính bọn họ. Tôi cho rằng việc này phải tra xét triệt để, phải xử lý không được nương tay.
- Bí thư, xuất hiện chuyện này tôi là Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật cũng không thể trốn tránh trách nhiệm. Tôi xin kiểm điểm với Bí thư.
- Lão Trương, tôi vừa nói rồi mà, trách nhiệm không phải của anh. Công tác quan trọng nhất của anh bây giờ là cử đồng chí có năng lực mạnh vào Cục Vệ sinh môi trường, nhất định phải điều tra ra rõ ràng.
Trương Cạnh Phương gật đầu nói:
- Xin Bí thư yên tâm, tôi sẽ tự chỉ huy việc này.
- Đồng chí Vương Trạch Vinh sẽ hết sức phối hợp với các anh.
Trương Cạnh Phương biết chỉ cần tra ra Điền Kiến Bình có vấn đề về kinh tế rồi tạm thời đình chỉ công tác thì chuyện sau đó sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Dựa vào tài liệu có trong tay, Ủy ban kỷ luật điều tra mấy căn biệt thự kia thì thấy đều do vợ Điền Kiến Bình đứng tên.
Sau khi tra rõ việc này, Trương Cạnh Phương liền thông báo với Vương Trạch Vinh. Sau đó Ủy ban kỷ luật liền ra lệnh bắt Điền Kiến Bình, mục đích là để hắn phối hợp mở rộng điều tra.
Quả nhiên Điền Kiến Bình bị bắt khiến cả Cục Vệ sinh môi trường chấn động. Cục Vệ sinh môi trường vốn vững chắc lập tức tan rã.
Ngưu Trung sau khi đưa tài liệu cho Khương Tắc Xương liền thầm quan sát tình hình trong Cục Vệ sinh môi trường. Làm hắn không ngờ là vụ việc diễn ra nhanh như vậy. Không đầy hai ngày Điền Kiến Bình đã bị bắt.
Điện thoại vang lên, Ngưu Trung liền nghe điện.
- Phó cục trưởng Ngưu, Phó thị trưởng Vương bảo anh lập tức triệu tập cán bộ Cục Vệ sinh môi trường đến phòng hội nghị, Phó thị trưởng Vương lập tức sẽ tới.
Khương Tắc Xương gọi điện thông báo cho Ngưu Trung.
Nghe Khương Tắc Xương thông báo như vậy, Ngưu Trung rất vui.
Ngưu Trung dập máy rồi đi tới văn phòng, nhìn Chu Thiên Hương vẫn luôn nghe lời mình mà nói:
- Tiểu Chu, cô lập tức thông báo toàn bộ lãnh đạo các phòng ban đến hội trường, Phó thị trưởng Vương lập tức sẽ đến.
Chu Thiên Hương lén nhìn Hứa Hồng ngồi ở đó. Sau khi Điền Kiến Bình bị bắt, tất cả mọi người đều bàn tán xem ai là Cục trưởng mới, nhưng không ngờ lại là Ngưu Trung. Chu Thiên Hương nghĩ đến Ngưu Trung mà thành Cục trưởng, mình rất có thể thành Chánh văn phòng, cô liền vô cùng hưng phấn.
Ngưu Trung là một người cẩn thận, hắn cũng không rõ Khương Tắc Xương và Hứa Hồng có thể quay lại với nhau không, nên lúc đi liền gật đầu với Hứa Hồng.
Hứa Hồng bây giờ đang cảm thấy rất mất mát và nguy hiểm.
Điền Kiến Bình bị bắt, tình hình trong Cục Vệ sinh môi trường liền rất phức tạp. Nhưng có một điều cô hiểu đó là Điền Kiến Bình không thể quay lại làm Cục trưởng Cục Vệ sinh môi trường.
Ngồi trong văn phòng, Hứa Hồng nhìn xuống bãi đỗ xe bên dưới.
Lãnh đạo các phòng ban nhận được thông báo liền biết sẽ xảy ra chuyện, mọi người đều vội vàng chạy đến ngay hội trường.
Lúc này một chiếc xe Hồng kỳ từ từ đi vào.
Xe dừng lại, Hứa Hồng thấy người đầu tiên xuống xe chính là Khương Tắc Xương.
Nhìn Khương Tắc Xương, Hứa Hồng cảm thấy Khương Tắc Xương đã thay đổi, vẻ nho nhã lộ hẳn ra ngoài.
Hứa Hồng rất mất mát, người đàn ông đó vốn là chồng mình, vinh dự bây giờ mình đáng lẽ có một phần nhưng đã không còn nữa.
Khương Tắc Xương sau khi mở cửa, Hứa Hồng thấy một người đàn ông còn trẻ hơn cả Khương Tắc Xương đi xuống xe.
- Đây là Phó thị trưởng Vương Trạch Vinh.
Hứa Hồng không khỏi khiếp sợ, Phó thị trưởng còn trẻ như vậy ư?
Vương Trạch Vinh và Khương Tắc Xương không biết bây giờ trong trụ sở Cục Vệ sinh môi trường có rất nhiều người đang nhìn bọn họ.
Sau khi vào hội trường, Khương Tắc Xương đặt sổ và bút xuống trước mặt Vương Trạch Vinh, hắn liền đi sang một bên mà ngồi.
Khương Tắc Xương ngẩng đầu liền cảm nhận rất nhiều ánh mắt đang khát vọng nhìn mình.
Vương Trạch Vinh ngồi ở vị trí chủ tọa nhìn nhân viên tham gia rồi nói với Ngưu Trung:
- Phó cục trưởng Ngưu, anh đến ngồi cạnh tôi.
Im lặng. Vô cùng im lặng.
Cả hội trường trong nháy mắt trở nên yên tĩnh. Câu nói của Vương Trạch Vinh làm mọi người phải suy nghĩ.
Ngưu Trung ngồi bên suy nghĩ đột nhiên nghe thấy vậy liền vô cùng hưng phấn.
Ngưu Trung không biết mình đi như thế nào mà đến được bên cạnh Vương Trạch Vinh.
- Kính thưa các đồng chí, mọi người đều đã biết Điền Kiến Bình đã bị bắt. Đối với tình huống của người này, chúng ta đều cảm thấy đột nhiên. Vì đảm bảo Cục Vệ sinh môi trường được ổn định, thông qua quyết định của Thị ủy, tạm thời do đồng chí Phó cục trưởng Ngưu Trung chủ trì công tác. Tổ công tác của Ủy ban kỷ luật rất nhanh sẽ vào Cục Vệ sinh môi trường, tôi hy vọng mọi người phối hợp với Ủy ban kỷ luật. Trong chính quyền chúng ta nhất định phải diệt trừ một hành vi vi phạm pháp luật. Nếu mọi người có manh mối gì thì hy vọng cung cấp cho các đồng chí Ủy ban kỷ luật.
Mặc dù biết chuyện của Điền Kiến Bình, nhưng nghe Vương Trạch Vinh tuyên bố như vậy, mọi người đều cảm thấy khiếp sợ.
- Tôi là Chánh văn phòng, tôi cũng muốn tham gia hội nghị.
Ngoài cửa đột nhiên trở nên ồn ào, một người phụ nữ cầm sổ và bút đi vào.
Thấy người phụ nữ này đi vào, mọi người không tự giác nhìn Khương Tắc Xương. Đó chính là Hứa Hồng.
Vương Trạch Vinh thấy đột nhiên có một người phụ nữ đi vào liền có chút khó hiểu nhìn Ngưu Trung.
Ngưu Trung nhỏ giọng nói với Vương Trạch Vinh:
- Cô ấy là vợ cũ của thư ký Khương, chắc mất bình tĩnh.
Nghe thấy là Hứa Hồng, Vương Trạch Vinh nhìn Khương Tắc Xương. Khương Tắc Xương lúc này có vẻ mặt vô cùng phức tạp.
Hứa Hồng đi tới vị trí hàng trên ngồi xuống mở sổ ra.
Lúc này có mấy bảo vệ đi vào rồi cùng mấy người phụ nữ kéo Hứa Hồng ra ngoài.
Sau đó trong toàn quá trình Khương Tắc Xương không nói gì, nhưng Vương Trạch Vinh biết hắn đang rất rối loạn.