Quan Khí​

Chương 520: Chương 520: Vấn đề ở Cục Vệ sinh môi trường




Vương Trạch Vinh mới đến Phượng Hải nên cảm thấy có nhiều việc không thể làm một cách như ý.

- Tắc Xương, cậu hiểu thế nào về Cục Vệ sinh môi trường?

Sau khi Khương Tắc Xương đưa ra phương án kia, Vương Trạch Vinh coi như hoàn toàn nhận định năng lực của Khương Tắc Xương. Hắn thấy Khương Tắc Xương làm thư ký của mình cũng được.

Vương Trạch Vinh muốn hỏi Khương Tắc Xương một chút. Mặt Khương Tắc Xương hơi đổi, trong đầu liền nghĩ đến cảnh giữa vợ mình và Điền Kiến Bình.

- Phó thị trưởng Vương, vợ cũ của tôi công tác ở Cục Vệ sinh môi trường, vì không dùng suy nghĩ chủ quan ảnh hưởng đến phán đoán của ngài, tôi sẽ không đánh giá mà chỉ giới thiệu tình hình với ngài.

Vương Trạch Vinh thầm gật đầu, Khương Tắc Xương này rất được.

- Anh cứ nói qua tình hình một chút.

Vương Trạch Vinh nói.

- Cục trưởng Cục Vệ sinh môi trường tên là Điền Kiến Bình, có ba Phó cục trưởng.

Khương Tắc Xương nói sơ qua tình hình của những người trong Cục Vệ sinh môi trường. Mỗi khi nhắc đến Điền Kiến Bình, Khương Tắc Xương liền rất tức giận, nhưng lý trí của hắn vẫn thắng.

- Tắc Xương, vợ cũ của anh công tác ở Cục Vệ sinh môi trường? Hai người ly hôn bao giờ thế?

Thấy vẻ mặt của Khương Tắc Xương, Vương Trạch Vinh cảm thấy trong này nhất định có vấn đề gì đó.

Khương Tắc Xương biết Vương Trạch Vinh sớm muộn cũng biết việc này nên nói:

- Mới hôm qua.

Thú vị đó. Vương Trạch Vinh thầm nghĩ Khương Tắc Xương vừa thành thư ký của mình sao lại ly hôn với vợ. Nguyên nhân chẳng lẽ là do Khương Tắc Xương?

Khương Tắc Xương ngồi trên ghế không thấy Vương Trạch Vinh nói gì, trong đầu rất nhanh đoán ra Vương Trạch Vinh nghi ngờ mình làm chuyện có lỗi với vợ. Hắn không hy vọng lãnh đạo có cái nhìn với mình.

Khương Tắc Xương cắn răng quyết định không giấu Vương Trạch Vinh nên nói:

- Phó thị trưởng Vương, nếu ngài muốn biết tình hình, tôi có thể nói với ngài.

Vương Trạch Vinh nói:

- Chuyện riêng của hai người, nếu thấy không tiện thì không cần nói.

Khương Tắc Xương nói:

- Phó thị trưởng Vương, ngay khi tôi được ngài nhận làm thư ký, tôi định về nhà báo tin cho vợ, kết quả mở cửa thì thấy Cục trưởng Cục Vệ sinh môi trường Điền Kiến Bình đang cùng vợ tôi làm chuyện đó. Tôi đánh hai người bọn họ. Vợ cũ tôi nói muốn ly hôn, cùng ngày liền đi làm thủ tục.

Nhìn Khương Tắc Xương như nói chuyện của người khác, Vương Trạch Vinh đúng là không biết nói gì.

Thì ra là như vậy. Không ngờ Khương Tắc Xương lại gặp chuyện đó.

Vương Trạch Vinh nói:

- Người phụ nữ như vậy cũng nên bỏ.

Khương Tắc Xương gật đầu nói:

- Việc này tôi cũng không ngờ đến.

- Xem ra Cục Vệ sinh môi trường nhất định có vấn đề. Tắc Xương, tôi giao việc này cho cậu, việc gì cũng cần có chứng cứ. Chỉ cần có chứng cứ thì sẽ có người phải chịu trách nhiệm vì những gì mình gây ra.

Vương Trạch Vinh liền có cái nhìn rất thấp với Điền Kiến Bình kia. Người như vậy quyết không thể tiếp tục làm Cục trưởng Cục Vệ sinh môi trường.

Nghe thấy thế, Khương Tắc Xương vô cùng kích động. Phó thị trưởng Vương đây là làm chỗ dựa cho mình, mục đích rất rõ ràng chỉ cần mình có chứng cứ vi phạm pháp luật của Điền Kiến Bình, Vương Trạch Vinh sẽ làm chủ cho mình.

- Phó thị trưởng Vương…

Khương Tắc Xương thiếu chút nữa chảy nước mắt, hắn gật đầu nghẹn ngào nói:

- Xin Phó thị trưởng Vương yên tâm.

Vương Trạch Vinh đi tới vỗ vỗ vai Khương Tắc Xương rồi nói:

- Ánh mắt vợ cũ của anh quá kém.

Sau khi ra khỏi văn phòng Vương Trạch Vinh, Khương Tắc Xương đi vào văn phòng của mình, hắn không nhịn được mà khóc.

Khương Tắc Xương vô cùng cảm kích vì Vương Trạch Vinh làm chỗ dựa cho mình.

Cố ổn định tâm trạng, Khương Tắc Xương gọi điện cho Phó cục trưởng Ngưu Trung – Cục Vệ sinh môi trường.

Khương Tắc Xương hiểu rõ tình hình Cục Vệ sinh môi trường, hắn biết Ngưu Trung không hòa hợp với Điền Kiến Bình.

Mấy hôm nay Cục Vệ sinh môi trường rất không ổn định. Rất nhiều người biết Điền Kiến Bình và vợ Khương Tắc Xương có quan hệ với nhau, nhưng không ai nói ra. Chẳng qua Khương Tắc Xương lại thay đổi quá lớn.

Khương Tắc Xương đột nhiên thành thư ký của Phó thị trưởng Vương Trạch Vinh. Việc này vừa xảy ra khiến ánh mắt mọi người nhìn Điền Kiến Bình và Hứa Hồng với ánh mắt khác hẳn.

Mấy người trong văn phòng đang lén lút nói chuyện với nhau.

Lâm Ngọc Cầm nhỏ giọng nói:

- Có nghe thấy không, Hứa Hồng đã ly hôn với Khương Tắc Xương.

Chu Dũng Quang cười nói:

- Còn tưởng chuyện gì lớn, không phải là ly hôn ư? Mọi người đều biết mấy hôm nay Hứa Hồng hối hận muốn chết.

- Hì hì, cô ta vẫn muốn làm Chánh văn phòng nên quyến rũ Cục trưởng. Bây giờ thì hay rồi, chồng cô ta lại thành thư ký của Phó thị trưởng. Phó thị trưởng Vương Trạch Vinh này rất có tiền đồ. Tôi thấy Khương Tắc Xương về sau sẽ lên như diều gặp gió. Anh không thấy Hứa Hồng làm gì ư, đi làm tình nhân của người khác nên mới có kết cục như vậy.

Chu Dũng Quang nhỏ giọng nói:

- Nghe nói bọn họ ly hôn là bị Khương Tắc Xương bắt gian tại trận.

- Có trò hay để xem rồi.

Đúng lúc này Hứa Hồng từ ngoài đi vào.

Thấy Hứa Hồng đi vào, mọi người liền giả vờ bận công việc và không nói chuyện nữa.

Hứa Hồng nhìn mọi người rồi ngồi xuống. Mặc dù chưa thành Chánh văn phòng, nhưng do có Điền Kiến Bình ủng hộ nên cô về cơ bản đã là quyền Chánh văn phòng.

Vẻ mặt Hứa Hồng rất không tốt. Mấy hôm nay ả bị người nhà mắng một trận. Bố Hứa Hồng tức giận đến độ thiếu chút nữa thì đổ bệnh. Cô đương nhiên vô cùng khổ sở.

Hai hôm nay Điền Kiến Bình không ngừng trốn ả. Khi đến văn phòng Điền Kiến Bình, Điền Kiến Bình còn yêu cầu ả mau làm hòa với Khương Tắc Xương.

Thấy Điền Kiến Bình hoảng hốt như vậy, Hứa Hồng vô cùng lo lắng.

Điện thoại di động trên bàn vang lên, Hứa Hồng vội vàng cầm lên.

Người gọi tới là Văn phòng ủy ban, nói ngày mai Phó thị trưởng Vương đến Cục Vệ sinh môi trường kiểm tra công tác.

Nghe Phó thị trưởng Vương đến kiểm tra công tác, Hứa Hồng có chút hối hận, cô biết Khương Tắc Xương nhất định sẽ đến.

Hứa Hồng hiểu rõ tính cách của Khương Tắc Xương. Khương Tắc Xương mà hận ai thì nhất định sẽ trả thù.

Làm sao bây giờ?

Lúc này Phó cục trưởng Ngưu Trung cũng nhận được điện thoại của Khương Tắc Xương.

Nghe ra Khương Tắc Xương gọi tới, Ngưu Trung lập tức cung kính nói:

- Thư ký Khương không biết có chỉ thị gì?

- Phó cục trưởng có rảnh không, tìm chỗ chúng ta ngồi xuống nói chuyện.

Nghe Khương Tắc Xương nói như vậy, Ngưu Trung suy nghĩ thật nhanh. Hắn thầm nghĩ chẳng lẽ Phó thị trưởng Vương muốn động Cục Vệ sinh môi trường.

Nghĩ đến đây Ngưu Trung liền thầm vui mừng. Từ trước đến giờ hắn vẫn đối đầu với Điền Kiến Bình, nhiều lần muốn vặn ngã Điền Kiến Bình nhưng không được. Nếu Phó thị trưởng Vương muốn làm việc này thì có thể thành công. Lại nghĩ đến mối thù cắm sừng của Khương Tắc Xương, Ngưu Trung về cơ bản đã xác định được ý đồ mà Khương Tắc Xương mời mình ra nói chuyện.

Cơ hội đã đến.

Ngưu Trung lập tức đáp ứng.

Hắn suy nghĩ một chút rồi lấy một tập tài liệu trong két ra.

Có lẽ đây là vũ khí để mình lên chức.

Ngưu Trung vỗ vỗ cặp rồi nói:

- Có thể thành công hay không phải dựa vào mày.

Khi Khương Tắc Xương đến, Ngưu Trung vội vàng rót trà cho hắn rồi nói:

- Mời thư ký Khương ngồi.

- Anh Ngưu, tôi mời anh đến đây là muốn hiểu rõ tình hình Cục Vệ sinh môi trường, đây là công tác mà Phó thị trưởng Vương yêu cầu.

- Không biết Phó thị trưởng Vương muốn hiểu nội dung gì?

- Anh Ngưu, tình hình Cục Vệ sinh môi trường rất phức tạp, Phó thị trưởng Vương đánh giá cao năng lực của anh, biết chỉ có thể dựa vào anh mà hiểu rõ tình hình Cục Vệ sinh môi trường.

Ngưu Trung nói:

- Tôi chỉ là một Phó cục trưởng xếp phía sau, rất nhiều chuyện tôi không rõ lắm.

Khương Tắc Xương sớm biết tình hình ở Cục Vệ sinh môi trường. Khi Vương Trạch Vinh bảo hắn tìm chứng cứ ở Cục Vệ sinh môi trường, hắn lập tức nghĩ đến Ngưu Trung.

- Anh Ngưu, Phó thị trưởng Vương mới đến Phượng Hải nên rất coi trọng bộ máy lãnh đạo Cục Vệ sinh môi trường, cũng rất khen ngợi việc anh dám đứng ra đấu tranh chống tiêu cực.

Khương Tắc Xương nói đến nước này, Ngưu Trung liền đoán Vương Trạch Vinh muốn đánh ngã Điền Kiến Bình. Hắn không nói gì mà rút một tập tài liệu trong cặp ra đưa cho Khương Tắc Xương:

- Thư ký Khương, xin mời chuyển lời đến Phó thị trưởng Vương, Ngưu Trung là một Đảng viên, tiêu cực ở Cục Vệ sinh môi trường càng lúc càng nhiều. Tôi có nghĩa vụ đấu tranh với việc này. Đây là một vài tài liệu tham ô mà tôi thu thập được, xin anh chuyển đến Phó thị trưởng Vương. Xin Phó thị trưởng Vương đứng ra trả lại một không gian trong sạch cho Cục Vệ sinh môi trường.

Khương Tắc Xương đứng lên bắt tay Ngưu Trung mà nói:

- Xin anh tin tưởng tổ chức, tin tưởng Phó thị trưởng Vương.

Ngưu Trung nói:

- Tôi nhờ cả vào thư ký Khương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.