Một thanh niên đi xe đạp điện thấy cảnh đó mà có chút tức giận, thầm mắng rau non để lợn ăn. Trong lòng có chút khó chịu nên nhấn ga hơi mạnh lao vào một chiếc xe đạp đằng trước. Điều này làm hai bên cãi nhau.
- Việc quản lý xe đạp điện ở Bắc Kinh đúng là vẫn có vấn đề.
Vương Trạch Vinh lẩm bẩm một tiếng.
Nhìn cảnh sát giao thông tới xử lý, Vương Trạch Vinh cũng không dừng lại mà kéo hai người phụ nữ tiếp tục đi tới.
Thư Ý lúc này đã phát hiện ra sự khác thường của Hà Hảo. Tâm trạng cô đang tốt cũng trở nên xấu đi nhiều. Cô biết Hà Hảo là một người phụ nữ quyến rũ, là loại phụ nữ mà đàn ông vừa thấy là muốn đưa vào giường. Trên người Hà Hảo thi thoảng tản mát ra một sự quyến rũ lớn, đó là điều rất tự nhiên. Thư Ý tự nhận mình đẹp nhưng lại thiếu sự quyến rũ như Hà Hảo.
Ba người nhẹ nhàng đi trên đường, Vương Trạch Vinh sau khi hóa trang cũng không lo có người nhận ra.
Tuy nói hắn là ủy viên Bộ Chính trị nên có nhiều nhân viên bảo vệ nhưng Vương Trạch Vinh vẫn thích ra ngoài một mình. Những nhân viên bảo vệ của hắn mặc dù nhiều lần đưa ra quy định bảo vệ, nhưng Vương Trạch Vinh trong vài trường hợp đặc biệt vẫn không muốn mang theo nhân viên bảo vệ. Đối với năng lực của hắn, người Thập cục cũng hiểu. Người bình thường căn bản không thể gây nguy hiểm cho hắn. Đặc biệt có mấy lần Vương Trạch Vinh đã đấu với vài người trong Thập cục, làm cho mọi người biết sự an toàn của Vương Trạch Vinh không đáng lo ngại. Bảo vệ của Vương Trạch Vinh cũng biết hắn có những chuyện muốn ra ngoài một mình nên không đi theo quá sát, mà chỉ đi phía xa xa mà thôi.
Vương Trạch Vinh chọn bảo vệ cho mình rất cẩn thận. Ngoài năng lực mạnh ra thì điều hắn chú ý nhất là sự trung thành. Bảo vệ được phái tới đều do hắn thử nhiều lần, cũng đã đuổi về vài người. Bây giờ những bảo vệ là người hắn tuyệt đối tin tưởng, đó là những người có quan khí hoàn toàn nhất trí với hắn. Người như vậy mới chính là người muốn thật sự theo hắn.
Thư Ý sau khi có phát hiện liền kém vui đi. Ngược lại Hà Hảo trông khá vui vẻ, trong mắt cô lộ rõ vẻ đặc biệt.
Vương Trạch Vinh không mấy khi đi cùng phụ nữ dạo phố, vừa lại do Hà Hảo cố ý lấy lòng nên hắn khá thoải mái cười nói với hai cô.
Thư Ý có biến chuyển về tâm lý sao giấu được Vương Trạch Vinh. Chẳng qua dù hiểu nhưng Vương Trạch Vinh không quá để ý. Hắn hiểu chuyện của mình và Thư Ý là như thế nào. Hắn không phải chỉ có mình Thư Ý, nếu như ngay cả việc này cô cũng không chịu được thì cuộc sống về sau sẽ rất khó khăn. Hắn dùng Hà Hảo thử Thư Ý một chút cũng là việc tốt.
Nhìn Hà Hảo cố lý lấy lòng Vương Trạch Vinh, Thư Ý đột nhiên cảm thấy nguy hiểm, nhưng một lúc sau lại dần bình tĩnh.
Thư Ý sinh ra trong nhà cán bộ, cũng hiểu một chút chuyện chính trị. Thực ra con người vốn là như vậy. Cô nghĩ mình dựa vào Vương Trạch Vinh chẳng qua là do thấy quyền thế và lợi ích do hắn mang lại, cô có chút mê man. Mình thích Vương Trạch Vinh hay là thích quyền thế của hắn?
Lại suy nghĩ đến tình hình của mình, cô vừa đi vừa suy nghĩ cuộc sống từ khi có Vương Trạch Vinh. Sau đó cô lại dùng Vương Trạch Vinh so sánh với vài người đàn ông cô đã gặp thì thấy hắn quá xuất sắc. Cô thấy mình bây giờ không thể để ý đến một người đàn ông nào khác.
Đáng tiếc mình chỉ là tình nhân.
Thư Ý khẽ thở dài một tiếng, tâm trạng cô có chút buồn bực.
Thư Ý lại giật mình, không tự giác nhìn thoáng qua Hà Hảo. Cô thấy Hà Hảo dựa sát vào người Vương Trạch Vinh, cô còn thấy ngực Hà Hảo đang bị biến hình.
Thư Ý thầm mắng Hà Hảo một câu nhưng cũng nhanh điều chỉnh tâm trạng của mình. Hà Hảo cũng có thể làm như vậy, mình là người phụ nữ của Vương Trạch Vinh thì sao có thể thua người khác.
Dù sao mình cũng chỉ là tình nhân của Vương Trạch Vinh, làm sao có thể quản được việc Vương Trạch Vinh có thích người phụ nữ nào khác nửa không? Nếu muốn giữ mọi thứ như hiện nay thì phải suy nghĩ cho Vương Trạch Vinh, chỉ cần chuyện Vương Trạch Vinh thích thì mình nhất định phải nghĩ cách làm hắn thỏa mãn.
Gần đây Thư Ý cũng đọc vài quyển sách tâm lý. Cô cũng thử phân tích suy nghĩ của Vương Trạch Vinh và ít nhiều hiểu suy nghĩ của Vương Trạch Vinh. Hà Hảo là người phụ nữ của Lý Kiền Ý, nếu có thể quan hệ với người phụ nữ của Lý Kiền Ý thì có lẽ Vương Trạch Vinh thấy thỏa mãn trong lòng. Hơn nữa Hà Hảo lại là người phụ nữ rất quyến rũ, bây giờ Hà Hảo lại cố ý lấy lòng, Vương Trạch Vinh có thể nhịn được là rất hiếm.
Nếu chuyện này sẽ xảy ra, Thư Ý nghĩ làm như thế nào để hóa giải vấn đề.
Nghĩ đến việc hóa giải, Thư Ý lại biết mình không có biện pháp gì. Nếu không có biện pháp thì cần gì phải suy nghĩ. Thư Ý nghĩ đến quyển sách nói về các phi tần trong cung đấu nhau, bên trong nói một số người vì lấy lòng vua nên đã kéo thêm vài người khác đều hầu hạ vua.
Nghĩ đến đây, Thư Ý đột nhiên thoải mái. Vương Trạch Vinh không phải có ý với Hà Hảo sao? Vì sao mình không thầm kéo Hà Hảo lên giường cho Vương Trạch Vinh. Chỉ cần hai người cùng thỏa mãn dục vọng của Vương Trạch Vinh, Vương Trạch Vinh có phải càng thích mình hơn không?
Thư Ý một lần nữa nhìn Vương Trạch Vinh, cô càng quyết tâm với quan điểm của mình. Mình chỉ là một tình nhân của Vương Trạch Vinh, không cùng cấp bậc với vợ của Vương Trạch Vinh. Mình ngoài việc đẹp một chút thì không có gì là ưu thế. Đến ngày nào đó Vương Trạch Vinh chê mình, chán mình thì sao?
- Tiểu Ý, muốn mua gì, anh mua tặng em.
Vương Trạch Vinh thấy Thư Ý hơi thất thần nên nghĩ cô vẫn khó chịu vì việc Hà Hảo đang làm, vì thế hắn mới nhỏ giọng nói.
Vương Trạch Vinh nói làm Thư Ý cảm động. Lời này nói rõ cô có một vị trí nhất định trong lòng hắn. Bởi vì nghe thấy thế nên Thư Ý càng thấy nên suy nghĩ cho Vương Trạch Vinh.
Thư Ý cố cười cười một tiếng, cô đương nhiên biết muốn đứng được trong tim Vương Trạch Vinh là không dễ.
- Không cần mua gì ạ. Em bây giờ cũng không thiếu gì, có thể đi dạo phố với anh, trong lòng em đã rất vui rồi.
Thư Ý ôm tay Vương Trạch Vinh càng chặt, đồng thời cũng cạ cạ ngực sát vào tay hắn.
Nói xong, cô nhìn sang Hà Hảo thì thấy Hà Hảo hơi buồn.
Thấy Hà Hảo có vẻ mặt này, lại nghĩ đến Lý Kiền Ý đã già sao có thể làm Hà Hảo thỏa mãn. Thư Ý bây giờ lại có chút đắc ý. Hà Hảo quyến rũ thì sao chứ, sao có thể so sánh với mình. Vương Trạch Vinh mới là người đàn ông tốt, dù về điểm nào cũng hơn Lý Kiền Ý.
Phụ nữ đôi khi là như vậy, chiếm ưu thế ở một điểm lại thấy đồng tình vời đối phương.
Thư Ý nghĩ vậy càng muốn kéo Hà Hảo lên giường với Vương Trạch Vinh hơn.
Thư Ý lúc này đã hiểu rõ vì dù sao Hà Hảo cũng là người phụ nữ của Lý Kiền Ý, cũng không thể nhanh chóng rời khỏi Lý Kiền Ý. Hà Hảo và Vương Trạch Vinh chỉ thi thoảng gặp vài lần, nếu mình bố trí cho Hà Hảo cùng Vương Trạch Vinh quan hệ thì sẽ thỏa mãn được Vương Trạch Vinh, lại càng làm tăng địa vị của mình trong tim Vương Trạch Vinh.
Suy nghĩ cẩn thận điều này, Thư Ý cảm thấy tâm trạng mình tốt hơn, rất nhanh cười cười nói nói với Hà Hảo.
Vương Trạch Vinh vẫn thầm quan sát Thư Ý. Mới đầu hắn còn lo Thư Ý có thể chịu đựng hay không, nhưng bây giờ phát hiện Thư Ý đã vui lên, hắn không khỏi thầm khen cô hiểu biết.