Quan Khí​

Chương 1292: Chương 1292: Tức giận




Thập cục có thực lực rất mạnh, mạnh đến độ người ngoài không rõ. Do bọn họ điều tra nên rất nhanh có kết quả.

Lâm Khâm lúc này vừa có hành động là dùng lực lượng của mình ở các nơi mà chèn ép hành động chống lại Tập đoàn Qingtian.

Trong văn phòng Tổng bí thư, Trần Hoa Kỳ đang báo cáo tình hình với Bí thư Lâm.

Bí thư Lâm thật sự rất giật mình, chuyện này là điều ngài không thể tha thứ. Con lãnh đạo quốc gia lại bị nước ngoài uy hiếp, điều này làm ngài rất mất mặt. Đồng thời ngài cũng rất tức giận với cách làm của Tập đoàn Qingtian. Nếu như trước đây Trung ương còn để cho Vương Trạch Vinh tự đi đối phó, bây giờ Bí thư Lâm đã muốn xử lý xong Tập đoàn Qingtian.

Nhìn tài liệu liên quan tới Lâm Khâm từ khi bắt đầu vào chính trị, nhất là việc sau khi đến Tokyo, Bí thư Lâm ngồi ngẩn ra đó một lúc lâu không động.

Bí thư Lâm đúng là không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy. Theo ngài nghĩ Lâm Khâm dù có chút sai lầm nhưng cũng không vượt quá giới hạn. Nhưng bây giờ ngài mới phát hiện con mình lại bị Tập đoàn Qingtian khống chế.

- Anh biết từ chỗ Vương Trạch Vinh?

Bí thư Lâm ngẩng đầu lên nói, mặc dù trong lòng rất khó chịu nhưng ngoài mặt không có biểu hiện gì.

- Là Lâm Khâm gọi điện cho đồng chí Vương Trạch Vinh, yêu cầu Vương Trạch Vinh bỏ qua cho Tập đoàn Qingtian. Vương Trạch Vinh nghe ngờ nên gọi cho tôi, kết quả tôi cho người điều tra và thấy như vậy.

Trần Hoa Kỳ theo Bí thư Lâm nhiều năm nên biết chuyện này làm Bí thư Lâm rất đau lòng.

Bí thư Lâm khẽ gật đầu và càng lúc càng coi trọng Vương Trạch Vinh hơn. Vương Trạch Vinh rất nhạy cảm chính trị, có thể từ một cuộc điện mà phát hiện vấn đề trong đó, còn báo cáo kịp thời. Điều này thể hiện rõ Vương Trạch Vinh trung thành với mình.

Bí thư Lâm nghĩ đến Lâm Khâm rồi lắc đầu, chuyện như vậy cũng không xử lý được, điều này nói rõ con trai ngài quá kém trong chính trị. Trước đây Bí thư Lâm còn có suy nghĩ giúp Lâm Khâm, bây giờ đã không còn suy nghĩ đó nữa.

Bí thư Lâm cũng cảm thấy mệt mỏi, nghĩ tới con mình lại là như vậy, Uông Kiều lại không có con.

Thấy Bí thư Lâm như vậy, Trần Hoa Kỳ vội vàng nói:

- Tổng bí thư, có phải ngài không khỏe?

Bí thư Lâm xua tay nói:

- Tôi không sao.

Nói lời này, Bí thư Lâm có chút hâm mộ Hạng Nam và Uông Nhật Thần. Mới đầu Bí thư Lâm không thích cách làm của Uông Nhật Thần, bây giờ coi như rõ suy nghĩ của Uông Nhật Thần.

- Bây giờ việc đối phó Tập đoàn Qingtian thế nào rồi?

Bí thư Lâm cố lấy lại bình tĩnh mà nói.

- Truyền thông đang rất chú ý, hơn nữa do các nơi không ngừng giúp khiến cho Tập đoàn Qingtian không thể hoạt động ở Trung Quốc. Ở quốc tế cũng đang có hoạt động áp chế Tập đoàn Qingtian cả về kinh doanh lẫn tài chính. Chẳng qua sau khi Lâm Khâm nói giúp thì Nam Điền tạm thời không chèn ép Tập đoàn Qingtian, chờ thái độ của Trung ương.

Nghe Trần Hoa Kỳ nói, Bí thư Lâm nói:

- Tỉnh ủy Nam Điền hoàn toàn nhất trí với Trung ương.

Theo Bí thư Lâm nghĩ thì Vương Trạch Vinh làm như vậy là muốn nhất trí với ngài. Từ việc này có thể thấy Vương Trạch Vinh có thể dùng.

Bí thư Lâm đang không ngừng so sánh Lý Kiền Ý và Vương Trạch Vinh, ngài bắt đầu nghiêng về Vương Trạch Vinh.

- Tổng bí thư, chuyện Lâm Khâm thì như thế nào bây giờ?

Trần Hoa Kỳ hỏi.

Bí thư Lâm sa sầm mặt lại, đối với việc Tập đoàn Qingtian uy hiếp Lâm Khâm, ngài rất tức giận và thất vọng vì bản thân Lâm Khâm.

Chẳng qua đây chỉ là vấn đề phụ nữ, nếu Lâm Khâm về nói rõ tình hình thì Tập đoàn Qingtian sao dám đâm ra. Chuyện này chỉ có thể nói Lâm Khâm quá ngu.

Bí thư Lâm nói:

- Tập đoàn Qingtian dù như thế nào cũng chỉ là một công ty mà thôi, sao dám đối đầu với nước lớn như Trung Quốc. Nghĩ có chuyện đó là khống chế được Lâm Khâm, đây chỉ là lén uy hiếp mà thôi. Bọn họ to gan đến đâu cũng không dám lộ ra. Lâm Khâm vậy mà không rõ tình hình, điều này nói rõ Lâm Khâm không thể trọng dụng.

Bí thư Lâm nghĩ Vương Trạch Vinh kịp thời phát hiện ra, Bí thư Lâm càng đánh giá hắn cao hơn.

- Việc này do anh đi làm. Tôi muốn xem Tập đoàn Qingtian to gan đến đâu.

- Theo chúng tôi biết thì bây giờ Lâm Khâm đang nghĩ cách dẹp yên chuyện của Tập đoàn Qingtian.

Trần Hoa Kỳ nói.

- Việc này anh không cần lo, làm việc của mình đi.

Ra khỏi văn phòng Tổng bí thư, Trần Hoa Kỳ lập tức gọi Vương Trạch Vinh, trong điện thoại Trần Hoa Kỳ nghĩ mình sắp lui nên quan hệ tốt với Vương Trạch Vinh:

- Tổng bí thư nói Tỉnh ủy Nam Điền nhất trí với Trung ương.

Vương Trạch Vinh nghe vậy liền biết việc mình nói với Trần Hoa Kỳ đã có tác dụng. Sau khi về Nam Điền, Vương Trạch Vinh vẫn chú ý thái độ của Trung ương đối với Tập đoàn Qingtian. Bây giờ nhận được điện của Trần Hoa Kỳ, hắn biết Trung ương sẽ có thái độ.

- Trạch Vinh, dù là công ty nào cũng phải tuân theo luật Trung Quốc khi ở Trung Quốc.

Vương Trạch Vinh cũng không hỏi chuyện khác, hắn thở dài một tiếng. Mặc dù không biết vì sao Lâm Khâm đột nhiên lại giúp Tập đoàn Qingtian, nhưng hắn hiểu Lâm Khâm nhất định bị ăn mắng.

Sau khi biết ý kiến của Tổng bí thư, Vương Trạch Vinh không vội vàng hành động mà chú ý quan sát thêm tình hình phát triển.

Sang hôm sau Vương Trạch Vinh đột nhiên phát hiện một tình hình mới. Đó là mấy tỉnh Lâm Khâm đang muốn giảm việc chèn ép Tập đoàn Qingtian, thì bây giờ lại tăng cường chèn ép.

Vương Trạch Vinh cũng không biết Bộ Ngoại giao Trung Quốc đã khẩn cấp yêu cầu gặp mặt Đại sứ Nhật Bản ở Trung Quốc, hai bên sau khi bí mật nói chuyện, đại sứ Nhật Bản rất lo lắng bay ngay về nước.

Hai hôm nay Akita Into mới thở phào nhẹ nhõm. Thấy việc chèn ép của Trung Quốc nhằm vào tập đoàn giảm đi, y nghĩ dù sao cũng là con của lãnh đạo quốc gia, năng lực đúng là mạnh, ngay cả Vương Trạch Vinh kia cũng phải ngừng hành động áp chế Tập đoàn Qingtian. Thấy chuyện Trung Quốc được giải quyết, Akita Into nhìn về nước MỸ. Ở đó Tập đoàn Qingtian cũng rất nguy hiểm, đang bị phong tỏa.

Chẳng qua y vừa thở dài một tiếng liền phát hiện các nơi ở Trung Quốc đột nhiên tăng cường hành động nhằm vào Tập đoàn Qingtian.

Sao có thể như vậy?

Đang khi y khó hiểu thì Thủ tướng hẹn gặp.

Đến văn phòng Thủ tướng, Akita Into mới phát hiện mình đã tạo một lỗ quá lớn. Tổng bí thư Trung Quốc rất không hài lòng với việc Tập đoàn Qingtian uy hiếp Lâm Khâm, đưa ra đề nghị rất cao đối với Nhật Bản, yêu cầu trả lại tất cả những thứ uy hiếp. Trung Quốc coi Tập đoàn Qingtian là công ty không thân thiện, không chào đón. Thủ tướng Nhật Bản nói với Akita Into:

- Anh InTo, việc các anh làm khiến chúng tôi rất khó xử. Uy hiếp con của lãnh đạo quốc gia thì chắc chỉ các anh mới nghĩ ra. Hy vọng các anh lập tức giao băng ghi hình. Về phần Tập đoàn Qingtian không được chào đón thì tập đoàn các anh phải nhanh chóng rút khỏi Trung Quốc.

- Nhật Bản chúng ta mà phải sợ Trung Quốc sao?

Akita Into nói.

- Anh Into, Trung Quốc đã khác trước, chúng ta phải chúng sống hòa bình với một nước lớn.

Thủ tướng thở dài một tiếng. Theo Trung Quốc phát triển khiến quan hệ kinh tế giữa hai nước càng lúc càng dày đặc.

- Chúng tôi đầu tư rất lớn ở Trung Quốc, nếu rút sẽ gây ra ảnh hưởng lớn đối với tập đoàn.

Akita Into cảm thấy vấn đề này rất lớn.

Nhìn Akita Into, Thủ tướng nói:

- Muốn ở lại Trung Quốc cũng có thể, chính phủ có thể giúp. Nhưng do các anh đắc tội lãnh đạo quốc gia, anh cho rằng mình còn thuận lợi ở Trung Quốc như trước sao?

- Tôi nghe nói Tổng bí thư kia còn hơn năm sẽ lui, đến lúc đó chúng ta không cần sợ.

- Vấn đề này anh tự nghiên cứu. tôi chỉ nói một điều đó là việc uy hiếp không thể thực hiện nữa.

- Như vậy nhờ ngài, tôi lập tức mang cuộn băng đó tới.

Akita Into thở dài một tiếng, không ngờ quốc gia mình lại sợ Trung Quốc như vậy. Y lần đầu tiên phát hiện mình đúng là ếch ngồi đáy giếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.