- Mời lão gia, lão thái thái uống trà.
Long Hương Băng cũng không biết gọi bố mẹ Vương Trạch Vinh như thế nào, nàng liền học cách trên Tv. Thấy trong nhà đột nhiên xuất hiện một người phụ nữ xinh đẹp như vậy, Vương Đại Hải càng thêm sợ. Trước kia tuy Vương Trạch Vinh nói mời bảo mẫu nhưng Vương Đại Hải không nghĩ lại như thế này. Nghe thấy Long Hương Băng gọi như vậy, Vương Đại Hải vội vàng xua tay nói:
- Không dám nhận, không dám nhận.
Tiền Thanh Phân cũng không ngừng nhìn Long Hương Băng, trong đầu bà đang suy nghĩ con mình sao lại có bảo mẫu đẹp như vậy, chẳng lẽ chỉ là bảo mẫu? Nghĩ đến trong nhà còn một Diệp Ny Na, bây giờ lại thêm một bảo mẫu xinh đẹp như vậy, Tiền Thanh Phân liền có chút lo lắng.
Vương Trạch Vinh giới thiệu:
- Bố, mẹ, đây là bảo mẫu con mời về giúp việc nhà. Cô ấy là chị của Long Dũng Đình – lái xe của con, tên là Long Hương Băng.
- Lão gia, lão thái thái, nước nóng đã chuẩn bị ạ.
Long Hương Băng muốn bố mẹ Vương Trạch Vinh có ấn tượng tốt nên không ngừng lấy lòng.
Mặc dù thân phận của nàng chỉ là bảo mẫu nhưng hai vợ chồng Vương Đại Hải không thấy Long Hương Băng là bảo mẫu. Bọn họ thấy Long Hương Băng giống con dâu hơn. Tiền Thanh Phân thấy Long Hương Băng chăm chỉ như vậy liền vui vẻ:
- Tiểu Long, cháu đừng gọi như vậy, gọi chúng ta là cô chú đi.
Long Hương Băng liền nghe lời mà nói:
- Cô, cô đi đường mệt rồi, hay là đi tắm một chút?
Thấy Long Hương Băng mang Tiền Thanh Phân đi tắm, Vương Đại Hải sa sầm mặt mà nói:
- Trạch Vinh, con làm như thế nào vậy hả. Con là nhân viên nhà nước, không thể làm các chuyện không ra gì đó.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Hoàn cảnh gia đình Long Hương Băng rất khó khăn nên con mời cô ấy đến phụ việc nhà.
Vương Đại Hải nói:
- Cho dù như vậy cũng không thể coi người ta là người làm thuê. Cái gì mà lão gia, nghĩ bố mẹ là địa chủ vậy.
Vương Trạch Vinh vội vàng nói:
- Bố, con sau này nhất định sẽ chú ý.
Vương Đại Hải gật đầu nói:
- Trạch Vinh, con bây giờ đã là lãnh đạo thành phố, trong lòng phải nghĩ cho dân chúng, phải làm việc vì quần chúng nhân dân, đây là tích đức. Không được làm các chuyện tham ô như người ta.
Nói đến đây, Vương Đại Hải còn nói thêm:
- Trạch Vinh, con có vợ rồi, trong nhà còn có người phụ nữ xinh đẹp như vậy chẳng lẽ không sợ người ta nói gì ư?
Vương Trạch Vinh nói:
- Cái này cũng không có gì. Lãnh đạo Quán Hà nào cũng mời một bảo mẫu mà.
Vương Đại Hải thở dài nói:
- Lời người rất đáng sợ, con phải chú ý. Con bây giờ đã là lãnh đạo nên góc độ đã khác.
Biết bố muốn tốt cho mình nên Vương Trạch Vinh gật đầu đồng ý.
Đúng lúc này Lý Thư Vũ gõ cửa đi vào:
- Tiền Thanh Phân, hai bác không sao chứ?
Trong tay Lý Thư Vũ còn mang theo một ít thực phẩm. Vương Trạch Vinh vội vàng mời Lý Thư Vũ ngồi xuống. Lý Thư Vũ càng lúc càng chú ý ăn mặc, người càng thêm quyến rũ. Thấy lại có một người phụ nữ xinh đẹp đ tới, Vương Đại Hải có chút khó hiểu nhìn Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh liền giới thiệu:
- Bố, đây là trưởng ban Tổ chức cán bộ Thị ủy Lý Thư Vũ.
Nghe thấy là lãnh đạo thị ủy, Vương Đại Hải lúc này mới yên tâm nói:
- Trưởng ban Lý, tôi không sao. Sao lại phiền chị đến thăm thế này.
Vương Đại Hải nghĩ đến người ta là trưởng ban, lão vội vàng nói với Long Hương Băng:
- Tiểu Long, cháu pha trà cho trưởng ban Lý.
Nói xong Vương Đại Hải liền ngẩn ra. Mình vừa dạy Vương Trạch Vinh xong, bây giờ mình lại sai Long Hương Băng đi làm.
Lý Thư Vũ thấy trên tay Vương Đại Hải còn băng bó liền nói với Vương Trạch Vinh:
- Xử lý như thế nào rồi, có cần tôi giúp gì không?
Nghe thấy bố Vương Trạch Vinh bị người đẩy ngã, suy nghĩ đầu tiên của cô chính là phối hợp với Vương Trạch Vinh để thu thập con Cao Thiên. Vương Trạch Vinh lắc đầu nói:
- Bỏ qua đi.
Lý Thư Vũ gật đầu. Long Hương Băng bưng trà đến mời. Thấy Long Hương Băng xinh đẹp như vậy, Lý Thư Vũ không khỏi thầm than thở. Lý Thư Vũ biết trong nhà Vương Trạch Vinh có bảo mẫu nhưng chưa gặp qua. Lý Thư Vũ vội vàng kéo tay Long Hương Băng rồi nói:
- Em tên là Long Hương Băng hả, chị là Lý Thư Vũ, sau này gọi chị là Lý tỷ đi.
Mấy người nói chuyện một chút thì tiếng chuông cửa vang lên. Long Hương Băng đi ra mở cửa thì bên ngoài có người lớn tiếng nói:
- Trạch Vinh, bác trai thế nào rồi?
Nghe là giọng Trương Tùng, Vương Trạch Vinh vội vàng đứng lên đón:
- Sao lại làm phiền Bí thư như vậy?
- Ha ha, Trạch Vinh, phụ huynh của chú đến Quán Hà, tôi đương nhiên phải đến chào hỏi rồi.
Trương Tùng vừa vào cửa thì thấy Lý Thư Vũ ngồi trên sô pha liền giật mình. Lý Thư Vũ, hắn dù như thế nào cũng không ngờ gặp được Lý Thư Vũ ở nhà Vương Trạch Vinh. Trương Tùng cũng vui vẻ, Vương Trạch Vinh này quá lợi hại, không ngờ đã kéo được Lý Thư Vũ về phía mình.
Sau khi có phát hiện này, Trương Tùng liền cười nói:
- Trưởng ban Lý cũng ở đây?
Lý Thư Vũ cười nói:
- Hai bác đến, tôi cũng chỉ đến thăm mà thôi.
Trương Tùng một bên chào rồi quan sát tình hình của mọi người. Hắn cảm thấy phải một lần nữa đánh giá lại Vương Trạch Vinh. Bây giờ có thêm Lý Thư Vũ ủng hộ, trong tay Vương Trạch Vinh đã có ba lá phiếu.
Mấy người mới nói chuyện được một chút thì Phan Tiến Di cũng tới.
Phan Tiến Di vừa vào đã nói:
- Trạch Vinh, hai bác đến sao không thông báo một tiếng, còn để người làm bị thương nữa chứ?
Phan Tiến Di thấy Trương Tùng và Lý Thư Vũ ngồi đây cũng ngẩn ra. Trương Tùng đến thì hắn không ngạc nhiên, nhưng đột nhiên thấy Lý Thư Vũ ở đây, hắn liền kinh ngạc vì Vương Trạch Vinh kéo được Lý Thư Vũ. Mặc dù có chút không hài lòng vì Vương Trạch Vinh không nói trước với mình, nhưng hắn lại vui vì bên mình có thêm một phiếu.
Thượng Tiến Tường biết người nhà Vương Trạch Vinh gặp nhau nên muốn nói chuyện, vì thế hắn không đi vào. Hắn là người thông minh, thấy cục trưởng cục Công an nhanh như vậy đã chạy đến hiện trường thì đã biết thực lực của Vương Trạch Vinh. Thượng Tiến Tường ngồi trong xe ở trong sân mà thấy không ngừng có các xe cao cấp của chính quyền chạy đến, những người trong xe đi xuống đều là lãnh đạo, hắn cảm thấy nhà Vương Trạch Vinh bây giờ có không ít lãnh đạo. Thượng Tiến Tường liền xuống xe đi vào nhà. Thấy Thượng Tiến Tường đi vào, Vương Đại Hải lúc này mới nhớ đến hắn:
- Tiến Tường, con vào đây, bố giới thiệu một chút.
Vương Đại Hải chỉ vào Thượng Tiến Tường rồi nói:
- Trạch Vinh, đây là con nuôi bố mẹ vừa nhận, tên là Thượng Tiến Tường.
Sau đó Vương Đại Hải nói với Thượng Tiến Tường:
- Tiến Tường, đây là em nuôi của con.
Vương Trạch Vinh nghe Vương Đại Hải giới thiệu liền có chút ngạc nhiên nhìn Thượng Tiến Tường. Chỉ thấy Thượng Tiến Tường đưa tay về phía Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Trạch Vinh, anh tên là Thượng Tiến Tường, đây là danh thiếp của anh.
Vương Trạch Vinh thấy Thượng Tiến Tường khôn khéo như vậy nên thầm đoán bố mẹ mình chắc bị hắn ta lừa cho vui vẻ nên mới nhận làm con nuôi:
- Người một nhà mà, ngồi xuống nói chuyện.
Nói chuyện một lúc, Thượng Tiến Tường phát hiện ngồi đây có Bí thư thị ủy, một phó thị trưởng thường trực, một trưởng ban Tổ chức cán bộ Thị ủy.
Những người ở đây Thượng Tiến Tường muốn tìm mọi cách để nịnh bợ, không ngờ sau khi nhận bố mẹ nuôi làm hắn gần bọn họ như vậy.
Thấy nhiều lãnh đạo đến thăm nhà như vậy, Vương Đại Hải cảm thấy mình thành nhân vật cao cấp, rất hưng phấn mà bảo Long Hương Băng lấy thuốc cho mọi người.
Người nghe thấy tin tức đến nhà Vương Trạch Vinh càng lúc càng nhiều. Thấy đám người Trương Tùng ngồi đây, mọi người không khỏi suy nghĩ tình hình tiếp theo ở Quán Hà.