Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 315: Chương 315: Chiến sát bát tầng




Nhạc Vũ nhìn chung quanh đánh giá thành quả một ngày bận rộn. Sau đó trong hơi đau lòng, ba lục phẩm linh trận đều có một viên lục phẩm linh thạch làm đầu mối then chốt phát động. Điều này cũng có ý nghĩa là tài phú mà hắn tích lũy từ trước đến giờ căn bản đã không còn.

Ngầm thở dài, hắn lại dùng một tờ linh phù sử dụng một đạo pháp. Quả nhiên sau khi khởi động dao động linh lực thì linh giác của hắn cũng không xuyên qua được đến tầng thứ hai.

Đây chính là một trong những nguyên nhân mà hắn muốn tìm động phủ bên trong rộng rãi.

Tế luyện Thông u châu và Định minh châu để Chiến Tuyết tiến vào đến chân lực Huyền Sát Chiến Ma tầng thứ tám không đơn giản như sáu tầng đầu tiên. Chỉ cần ở bên trong hạt châu lấy hồn lực đánh vào pháp quyết tương ứng, đem chân khí của bản thân Chiến Tuyết cùng với lộ tuyến vận công chuyển thành Huyền Sát Chiến Ma quyết là được.

Sau tầng thứ sau, ngoại trừ cần một số lượng lớn dược liệu thì còn cần nhiều hơn linh lực. Nhạc Vũ nhớ tới tại Thương Chủy Sơn khi ấy, linh lực của cả một ngọn núi lớn cũng chỉ duy trì được hai tháng.

Bất quá ở Quảng Lăng Sơn, vấn đề linh lực vấn đề cũng dễ dàng giải quyết, dược liệu đã chuẩn bị tốt từ lâu. Vấn đề là cuối cùng là lúc luyện chế dẫn đến sát lực cuồn cuộn khiến linh thú trong núi chạy cuồng bốn phía.

Động tĩnh kinh người như vậy, cho dù là ở dãy núi Lạc Hà cũng không thể an toàn. Nhưng bản thân Nhạc Vũ cũng không có cách nào rời khỏi Quảng Lăng Sơn quá lâu.

Trong Ẩn linh trận, Nhạc Vũ dựa theo ghi chép trong Huyền Sát Luyện Thi điêu khắc một pháp trận nho nhỏ pháp trận rồi lấy cái quan tài kim khí không dùng trong nhẫn trữ vật đặt lên trên đó. Cuối cùng đến khi bố trí xong các loại dược dịch thì Nhạc Vũ lại do dự.

- Ngày đó mình tế luyện tầng thứ bảy, dùng hơn hai ngày mới hoàn thành. Hoàn cảnh nơi này quả thật mạnh hơn Thương Chủy sơn mấy lần nhưng khó khăn của tầng thứ tám nhiều hơn tầng thứ bảy không ít.

Nghĩ đến điểm này, Nhạc Vũ lấy ra hai thanh phi kiếm vừa mới truyền tin tới, chú nhập tin tức xin nghỉ nửa tháng rồi tiện tay ném ra ngoài. Vật này chính là tông môn cấp cho các đệ tử chân truyền. Mặc dù coi như là cửu phẩm pháp bảo nhưng không có lực chiến đấu, đạo pháp bên trong lấy lôi hệ làm chủ, phi hành cực nhanh.

Chỉ cần trực tiếp xác định đích đến hay dùng giao cảm khóa chặt thần hồn người khác là có thể truyền đi.

Ngày đó Đoan Mộc Hàn có thể tìm tới hắn, chính là bằng hồn, lực cảm giác. Còn Nhạc Vũ trả lại kiếm lúc cũng là từ Hồn thạch biết được phương vị của Đoan Mộc Hàn.

Nếu rời khỏi tông môn thì cũng có thể báo tin về tông môn. Ở Thủy Hàn Phong có bày một đại trận, cho dù là cách xa trăm ngàn vạn dặm cũng có thể tiếp nhận phi kiếm trở về Quảng Lăng Sơn.

Nhạc Vũ cũng không nói lý do xin nghỉ. Chuyện luyện chế Tam Diệu Như Ý lôi châm hắn có thể giấu được người bên cạnh nhưng không thể giấu diếm Xương Băng Hồng. Tuy hôm đó Xương Băng Hồng ra vẻ giận dữ trách mắng hắn mấy câu nhưng vẫn lộ ra mấy phần hài lòng. Sau đó cho phép hắn nghỉ một tháng để chuyên tâm tu hành, vững chắc căn cơ.

Hiện giờ hắn cũng chỉ là xin nghỉ thêm một chút mà thôi. Còn bên Đoan Mộc Hàn lại càng đơn giản, cũng không biết nàng đang nhận những thứ gì mà những ngày qua cũng không trông thấy bóng dáng.

Quả nhiên chỉ trong chốc lát đã thấy hai cây phi kiếm bay về. Xương Băng Hồng vẫn đơn giản viết một chữ “Chuẩn” còn Đoan Mộc Hàn cũng lần đầu tiên không lắm điều.

- Hiện giờ ta đang bận luyện kiếm, không rảnh quản ngươi! Chuyện ngày hôm đó cũng nhanh chóng làm đi.

- Bận rộn luyện kiếm? Nói như vậy tiền đánh cuộc ngày đó chắc đã đến tay tiểu sư phụ, còn chuyện sau này đúng là làm người ta có chút hiếu kỳ!

Nghĩ vẩn vơ trong đầu một lát rồi Nhạc Vũ đem Chiến Tuyết từ tiểu viện dưới kia gọi về.

- Thiếu gia, nơi này là nơi nào?

Đầu tiên, Chiến Tuyết thầm cảm kỳ quái nhìn khắp mọi nơi, lúc trông thấy vết kiếm thì cặp mắt nhất thời lóe lên. Ngay sau đó phát hiện ra chiếc quan tài bằng bạc trước người Nhạc Vũ lẫn ngửi thấy mùi dược dịch nồng hậu thì nhất thời hiện lên vẻ hưng phấn.

- Nơi này là Đại diễn phủ, sau này là chỗ ở của chúng ta. Đầu tiên ngươi cũng đừng quản nhiều việc, cứ ngâm dược dịch là được!

Nhạc Vũ tùy ý phất tay, tiếp tục khắc linh phù kết hợp linh trận cùng chiếc quan tài bạc.

Hai gò má của Chiến Tuyết đỏ bừng, bất quá sau đó vẫn cởi đai lưng và quần áo lẳng lặng tiến vào trong dược dịch.

Sau khi an bài xong, Nhạc Vũ đứng lên, đầu tiên là ngẩn ra, sau một hồi mới tỉnh lại thu liễm tâm thần, bắt đầu hai tay kết ấn.

Theo hai tay hắn không ngừng múa lên như hồ điệp, một luồng linh lực bắt đầu hội tụ quanh người hắn và chiếc quan tài bạc, cuối cùng tạo thành một vũng xoáy linh lực. Đến khi mật độ linh lực quanh người Nhạc Vũ không thể tăng thêm nữa thì hai hạt châu Thông U Định Minh mới nhất tề bắt đầu hưởng ứng cộng minh.

Kế tiếp Nhạc Vũ bắt đầu kết xuất phù ấn cho Thông U và Định Minh, khởi động linh trận cần thiết cho chúng.

Trọn bộ ấn quyết, Nhạc Vũ chỉ dùng nửa giờ đã hoàn thành, tiếp đó là đứng quan sát. Chỉ cần Chiến Tuyết có thể hoàn toàn thu nạp dược lực ngưng tụ thành chân khí Huyền Sát Chiến Ma cấp thứ tám thì coi như hoàn thành tế luyện.

Nhạc Vũ lấy tay sờ chiếc quan tài, sau đó cũng chỉ thấy Chiến Ma chân khí trong thể lực của Chiến Tuyết đang được nén chặt bởi Định minh châu cùng dược dịch linh trận, rèn luyện nhiều lần chuyển thành chân khí Huyền Sát Chiến Ma mới. Hết thảy tình hình coi như hài lòng, chẳng qua một lượng lớn sát lực vô dụng bị thân thể Chiến Tuyết bài xích tràn đầy cả động phủ.

- Nhìn tốc độ chuyển hóa này thì chắc phải mười lăm ngày mới hoàn thành, coi như mình tính toán đúng.

Nhíu mày, Nhạc Vũ nhìn vào Chiến Tuyết, sau đó lộ vẻ kinh ngạc.

Mấy tháng này hắn cũng không để cho Chiến Tuyết sử dụng thuốc tắm nên cũng chưa thấy lại thân thể của nàng. Hôm nay nhìn lại mới phát hiện ánh mắt khó có thể rời khỏi thân hình kiều diễm không gì sánh được của nàng.

- Xem ra phải nhanh chóng tìm đạo lữ rồi! Cứ tiếp tục như thế coi chừng mình sẽ cưỡng gian nàng, Chiến Tuyết nhất định sẽ không phản kháng, nhất định sẽ không, mình đúng là cầm thú.

Nhạc Vũ khóc một trận không ra nước mắt, kể từ sau bạn gái của hắn ở kiếp trước, hắn vẫn chưa từng làm qua chuyện này. Trước sau vẫn một lòng chuyên tâm tu hành nên không biết thật ra nhu cầu kia của mình đã rất khao khát.

Nghĩ đến những sư tỷ muội bên trong Quảng Lăng Sơn thì thật sự Nhạc Vũ cũng không chú ý đặc biệt một ai. Chỉ có Thư Khiết của Phù Dung Phong là khiến hắn có ấn tượng sâu sắc. Chẳng qua tâm cơ nàng quá nặng, tựa hồ khó thành bạn tốt. Còn có Chu Oánh sư muội của Vân Thanh Phong nhưng người ta chỉ mới là một nữ hài tử mười hai tuổi.

Trong đầu đột nhiên hiện lên hình ảnh của Đoan Mộc Hàn, sau đó Nhạc Vũ mãnh liệt lắc đầu, nỗ lực gạt đi ý niệm này, bắt đầu lấy phát lực ngưng tụ những sát lực kia thành dòng rồi lấy đồ chuyên dụng đựng vào.

Đừng xem những đồ này đối với hắn vô dụng, đối với những tu sĩ tà đạo lại là chí bảo, chỉ cần đưa ra chợ tu sĩ là có thể phát tài.

Sau mười ngày, dược dịch trong quan tài bạc mới từ từ mất đi hiệu dụng. Lúc này cả người Chiến Tuyết như đã biến đổi. Da thịt toàn thân tràn đầy sức sống, sờ vào có co giãn, bề ngoài không thể nghĩ đến nàng có lực lượng một trăm sáu mươi thạch lực.

Hồn sát lực của nàng lại càng thu liễm, ngay cả Nhạc Vũ là chủ nhân cũng cảm thấy bình thường.

Bất quá cảm giác trực quan nhất vẫn là phụ trọng lên hồn lực của Nhạc Vũ càng nặng, linh lực mà Thông u châu lấy ra từ trên người hắn cũng tăng thêm mấy lần.

Nhạc Vũ cũng cảm thấy may mắn là ba năm trước sáng suốt không luyện tiếp. Nhạc Vũ vừa thôi không nghĩ đến chuyện của Chiến Tuyết thì nghĩ sang chuyện khác, thừa dịp còn mấy ngày tiếp tục đến khí viên Ngọc Dung Phong luyện chế hai thanh huyền binh mà hắn thiết kế đã lâu.

Kiếm tên Phong Loan, đao tên Bi Âm, đều là lục phẩm. Kiếm thì Nhạc Vũ cũng không hạ công phu gì, chỉ chồng lên ba Tật Phong Thuật trung giai khiến tốc độ cực kỳ mau lẹ, ngoài ra đô bền có thể so với tứ phẩm huyền binh!

Chiến lực của hắn hiện giờ cũng không phải chủ yếu dựa vào pháp bảo huyền binh mà là Quảng Lăng tuyệt kiếm. Đầu tiên có thể tìm được một thanh kiếm có thể dung nạp được lực lượng mới là trọng yếu nhất!

Về phần Bi Âm đao, Nhạc Vũ thực sự tốn công, đáng tiếc là hắn lại không có thời gian để thôi diễn đao pháp sáng chế ra.

Sau khi hoàn thành mọi việc, Nhạc Vũ mới tiếp tục cùng Xương Băng Hồng học chút ít trận pháp. Nhưng chính vào lúc hắn cho là có thể an tĩnh được một lúc thì năm ngày sau đó Đoan Mộc Hàn đã đột nhiên hiện ra, chỉ trong mấy nhịp thở đã đột phá qua tất cả linh trận của Đại diễn phủ tới trước mặt Nhạc Vũ.

- Ba ngày sau ta muốn rời núi. Ngươi hoặc là tiếp tục ỏ lại biệt phủ tu luyện hoặc theo ta xuống núi.

Nhạc Vũ nghe vậy thì suy nghĩ một thoáng rồi không chút do dự gật đầu:

- Ta theo sư phụ xuống núi! Chẳng qua là sau khi hoàn thành chính sự thì kính xin sư tôn có thể cho ta trở về Bắc Mã Nguyên một lần.

Rời nhà ba năm, cũng đúng là đã đến lúc nên trở về thăm một chút, nghĩ đến Nhạc Trương Thị, trong lòng Nhạc Vũ nhất thời dâng lên một cảm giác khẩn trương, không biết tình hình hiện giờ của Nhạc gia thành thế nào?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.