Trên sườn núi Hạ Cơ sơn, ba trăm tu sĩ Linh Hư cảnh đang hợp luyện bảy tiểu kiếm trận tương hỗ với nhau thành hình Bắc Đấu Thất Tinh. Ngoài ra trong kiếm trận còn phân ra hai bên trái phải từ bên trên nhìn qua giống như hai khối câu ngọc giúp nhau điều hợp, đúng là âm Dương Lưỡng Nghi.
Mỗi một lần thôi động thì toàn bộ kiếm trận đều đổi vị khiến cho từng trận linh lực cực lớn triều tịch, ẩn ước hô ứng với từng ngôi sao trên không trung.
- Tiểu Vũ, ngươi xem bọn ho thao luyện như thế nào?
Đào Chính đứng bên cạnh, vẻ mặt trầm ổn: - Hôm nay đã có thể thao luyện thành thạo, nếu có thêm thời gian thì dù nhắm hai mắt cũng sẽ không xảy ra sai lầm.
Nhạc Vũ khẽ mím môi, im lặng không đáp, nghĩ thầm Phù Sơn tông nóng lòng mở ra cục diện này thì chắc sẽ không cho bọn họ quá nhiều thời gian chờ đợi.
Từ lúc hắn tu thành Ngũ Sắc Thần Quang tầng thứ tư đã khoảng chừng ba tháng. Bên Phù Sơn tông đã sớm đình chỉ tất cả hoạt động. Tình thế hiện giờ ngược lại cực kỳ bình tĩnh. Bất quá mọi người bên Hạ Cơ sơn đều biết rõ đây chỉ là khoảng lặng trước cơn bão mà thôi, nói không chừng hôm nay Phù Sơn tông hôm nay có thể công tới.
Nói ngược lại thì Đào Chính có thể trong vòng nửa năm thao luyện bộ kiếm trận mà hắn thiết kế đến mức độ này đã là rất không tệ, thậm chí khiến hắn kinh hỉ.
- Chỉ là kiếm trận này tuy thao diễn thành thạo nhưng lại chưa từng hợp luyện với đại trận hộ sơn, hiệu dụng thực tế cũng không biết thế nào.
Nói đến đây, Đào Chính lại lộ vẻ hơi lo lắng:
Hơn nữa tình hình thực tế chắc sẽ khác hiện giờ, ta e xảy ra biến số.
- Sư thúc tổ, muốn xảy ra chuyện gì cũng chỉ có thể như thế.
Nhạc Vũ bất đắc dĩ cười cười, việc này cũng là không cách nào, lắc đầu nói:
Bất quá có thể dự liệu trước thì chắc sẽ không xảy ra việc gì.
Đào Chính nghe vậy thở dài một tiếng, im lặng một hồi thì cẩn thận nhìn lại kiếm trận trước mặt, hết sức chăm chú tìm kiếm sơ hở để bổ khuyết.
Kỳ thật điều lão muốn hỏi là Nhạc Vũ phải chăng có biện pháp để thôi diễn chính thức uy lực bộ kiếm trận này để cho mọi người trước lúc đại chiến thấy được thực lực. Bất quá ngẫm lại cũng thấy không có khả năng, nếu chỉ cần chút động tĩnh trên Hạ Cơ sơn sẽ khiến cho Phù Sơn tông cảnh giác. Trừ phi là có một chỗ hoàn toàn tương đồng với linh mạch và đại trận hộ sơn, nếu không hậu bối thiên tư tuyệt diễm trước mắt này cũng không phải có thần thông liệu được mọi chuyện.
Có bốn thanh huyền binh nhị phẩm này tương trợ, uy lực kiếm trận quả nhiên tăng lên không ít. Bất quá cũng chỉ có như thế
Chủ ý của Nhạc Vũ là sẽ để cho người chủ trì bảy tiểu kiếm trận này trú sử phi kiếm. Rõ ràng có thể thấy là uy lực của bảy tiểu kiếm trận này có chỗ khác nhau. Cũng không biết Đào Chính từ đâu lấy được ba thanh huyền binh tam phẩm, tuy là phẩm giai không sai khác nhiều, bất quá đạo pháp gia cường bên trong không phải thiết kế chuyên cho kiếm trận này nên uy năng kém bốn tiểu trận còn lại một chút.
Nhìn thêm một lát, Nhạc Vũ âm thầm rời đi. Kiếm trận này đã không còn gì để lo lắng, nếu có chỗ thiếu hụt thì cũng không phải năng lực hiện giờ của hắn có thể bổ khuyết.
Sau khi về lại đỉnh núi, Nhạc Vũ đầu tiên lấy ra một cái mâm tròn màu trắng đặt trước người. Sau đó lại lấy ra một chút tơ kim loại rồi dẫn xuất một luồng Càn Li chân diễm dung hợp vào trong đó.
Cái mâm tròn này không phải vàng không phải ngọc mà là bằng silic tinh khiết tới cực điểm. Bên trong nó chằng chịt các sợi tơ kim loại. Nếu như lúc này có người nhìn vào quanh thân Nhạc Vũ thì có thể thấy trong góc phòng đang chất đầy những tấm silic nhỏ, số lượng chừng khoảng ba trăm, kết cấu khác nhau, ngay cả tài liệu cũng bất đồng.
Trong ba tháng qua, Nhạc Vũ ngoại trừ tích súc pháp lực, tìm hiểu điển tịch đạo gia, tiếp tục tôi thể thì còn lại đều dồn sức vào những tấm silic này.
Nếu ở kiếp trước của Nhạc Vũ, những tấm silic này đều có chung một cái tên là “ máy điện toán”. Tuy nhiên trong đó có một số là thất bại hoặc hiệu năng thấp nên có chút giống hình dạng Quang Não mà Nhạc Vũ từng sử dụng ở kiếp trước.
Sau khi trải đều các đường mạch chằng chịt, Nhạc Vũ thở sâu một hơi, bắt đầu hội tụ thiên địa, sau đó dẫn nhập một chùm quang tuyến và điện lưu tần suất ổn định đưa vào trong, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.
Cái gọi là Quang Não hoàn toàn bất đồng với khái niệm máy điện toán. Lợi dụng tốc độ ánh sáng để truyền thu số liệu, tốc độ tính toán cũng vượt qua hàng chục lần, thậm chí gấp trăm lần so với sử dụng điện tử!
Một giây tính toán được 140 ngàn tỷ phép tính sao? So lúc trước thì tăng lên chừng ba thành.
Nhạc Vũ cũng không lấy làm thất vọng. Mặc dù năng lực tính toán của những miếng silic này còn thua xa máy tính ở kiếp trước nhưng đối với hắn vẫn rất hữu dụng.
Đánh ra một pháp quyết, sau đó bất quá một lát, trong mi tâm Nhạc Vũ lộ ra một điểm trắng bằng đầu kim, sau đó dần mở rộng, cuối cùng bằng miếng silic trong tay.
Hắn tiện tay vung lên ném miếng si lic vào bên trong, sau đó dùng pháp lực co lại dung nạp vào mi tâm của mình.
Pháp lực đã đến cảnh giới Kim Đan thì đã có năng lực không gian bộ phận, có thể tùy ý đem huyền binh pháp bảo vào trong cơ thể. Tích lũy tháng ngày cũng có hiệu quả hồn luyện, mấy thứ huyền binh pháp bảo trong tay Nhạc Vũ đều có sát khí ngoài tam phẩm, hắn tự thấy thân thể không chịu nổi nên để trong Tu Di Giới. Bất quá miếng silic này thì không cần lo lắng, tuy nhiên đây cũng là thể tích cực hạn hiện giờ mà hắn có thể dung nạp.
Sau khi đem miếng silic vào đầu, Nhạc Vũ liền trú sử hệ thống phụ trợ trí tuệ nhân tạo mở ra hai sợi tơ giống như hai sợi thần kinh kết nối rồi tiến hành tính toán, sau một lúc thì lắc đầu tiếp tục chế tác bản mạch si lic.
- Chỉ có thể nâng thêm ba thành tính toán. Lúc trước sao mình không thu thập qua những kiến thức cơ sở chế tạo quang não chứ!
Đang lúc chế tạo thí nghiệm lần thứ bảy thì trong lòng Nhạc Vũ khẽ động, sắc mặt ngưng trọng rồi nghe thấy tiếng chuông cảnh báo đại địch xâm phạm.
Nhạc Vũ không do dự ngự kiếm xuyên qua cánh cửa phi hành lên cao ba ngàn thước.
Từ trên không hắn nhìn về xa thì có thể chứng kiến hơn hai ngàn tên tu sĩ đang rầm rộ bay tới.
- Cuối cùng đến rồi!
Đào Chính từ dưới không đuổi tới bên cạnh hắn, hướng bên kia nhìn một cái, sau đó khẽ lắc đầu nói:
- Hơn hai ngàn tu sĩ Linh Hư cảnh, có thể bố trí trọn vẹn sáu Tứ Tượng tinh tú kiếm trận, lần này Phù Sơn tông là tình thế bắt buộc.
Nghe giọng nói phảng phất như trút được gánh nặng của lão khiến Nhạc Vũ không khỏi có chút kinh ngạc quay đầu lại nhìn rồi chợt hiểu. Hắn đoán chừng quy mô áp sát nửa năm nay của Phù Sơn tông khiến cho trong lòng Đào Chính phải chịu áp lực cực lớn. Lòng người chính là kỳ diệu như vậy, trước lúc nguy hiểm tới thì nặng trĩu nhưng khi thật sự đối diện lại thấy nhẹ nhõm.
Hắn cũng không quá chú ý tới những tu sĩ Linh Hư cảnh mà tập trung tìm kiếm tu sĩ chuẩn Nguyên Anh của đối phương, chỉ là cách quá xa nên không nhìn ra.
Ước chừng khoảng cách còn hai trăm dặm thì Nhạc Vũ thấy được bốn Tứ Tượng tinh tú kiếm trận tách ra theo bốn hướng nam bắc trái phải tiến tới Hạ Cơ sơn.
Định tính toán trực tiếp công kích bản sơn sao?.
Nhạc Vũ liếc qua bốn kiếm trận này thì thấy mấy vị tu sĩ Kim Đan bên mình đang dẫn một đám đệ tử Quảng Lăng tông tạo thành Lưỡng Nghi thất tu kiếm trận, vị trí vừa khéo ràng buộc linh lực với Càn Khôn hoàn tỏa tinh thông trận những ngôi sao. Đến khi trận thế hoàn thành, không ít người bối rối, chắc là còn chưa kịp thích ứng với linh lực cực đại của đại trận hộ sơn và của các ngôi sao.
Bất quá đến cùng đều là người tu đạo, kiếm trận hỗn loạn một lát rồi khôi phục như thường.
Nhạc Vũ hài lòng gật nhẹ đầu rồi nhìn về bốn phía, chỉ thấy bốn kiếm trận dừng lại ở cự ly chừng năm mươi dặm bên ngoài Hạ Cơ sơn, sau đó hơn một trăm người bay ra bắt đầu vẽ trên mặt đất các đường để bố trí trận kỳ và linh thạch.
- Phù Sơn tông đlại ý định bày trận!
Đào Chính thấy vậy tuy vẫn dự liệu trước nhưng không khỏi nhíu mày.
Lão còn nhớ rõ vào nửa năm trước nếu không phải Nhạc Vũ kịp thời tìm đến thì Phù Sơn tông có thể dựa vào Ngũ Hành Càn Khôn đoạn giới đại trận chém tận giết tuyệt hơn ngàn đệ tử Quảng Lăng tông.
Lúc này cũng không phải không có biện pháp ứng phó, tuy nhiên đại chiến còn chưa bắt đầu, cũng không nhất định phải vận dụng lá bài tẩy này.
- Sư thúc tổ có thể an tâm! Có bộ này của ta thì bọn chúng không thể thực hiện được.
Mỉm cười, Nhạc Vũ lấy ra viên linh thạch chừng tứ phẩm sau đó dùng pháp lực cưỡng ép đánh vào chỗ sâu trong lòng Hạ Cơ sơn. Đào Chính đang ngạc nhiên thì thấy ở phía đông nơi Phù Sơn tông bắt đầu bày trận đột nhiên truyền đến một tiếng nổ vang trời rồi những chỗ đã bố trí linh thạch đếu vỡ nát.