Kim Đan phát ra ngũ sắc sáng chói, bên trong ẩn ước có cả mấy phần tử sắc, Nhạc Vũ thử dùng pháp lực thôi động thì không bao lâu trở lại như thường, cũng không bị hắn sai sử, xem ra không giúp ích được gì lớn, chỉ dựa vào Ngũ Hành phù văn tầng thứ tư điên cuồng ngưng tụ linh lực.
Ngũ Hành linh lực này không phải chắt lọc từ quanh người hắn mà hấp thu trong thiên địa. Vì vậy dù trong tám tháng này bản thân hắn đã cắn nuốt một lượng linh lực tương đương gấp ba lần lượng linh lực của Hạ Cơ sơn thì người ngoài vẫn không hề hay biết gì. Hiện giờ khi hắn đã tu luyện viên mãn Ngũ Sắc Thần Quang tầng thứ tư thì tốc độ cung cấp năng lượng ngũ sắc này lại bạo tăng.
Về phương diện này Nhạc Vũ cũng không làm được gì. Bất quá sự thay đổi của Ngũ Hành phù văn lại không thể bỏ qua. Kết cấu của chúng hoàn toàn bất đồng, ngoại trừ đại khái về phương thức hành công còn giống đôi chút còn có thể nói là hai chủng công pháp khác hẳn.
- Cũng không biết làm sao mới tốt! Bỏ đi, nếu ngày sau có rủi ro thì mình sẽ tìm cách phá bỏ tu vi tiến hành trọng luyện. Chỉ cần còn thân thể thì tối đa mất khoảng vài năm mà thôi.
Nhạc Vũ lúc này chỉ hận đoàn tử khí càng nhiều càng tốt. Có vật sinh ra từ thời hồng hoang, việc tu luyện Ngũ Sắc Thần Quang của hắn nói không chừng còn có thể càng hơn Khổng Dật chân nhân. Đương nhiên chính hắn cũng biết, hi vọng này cực kỳ xa vời.
Hắn chuyên tâm quan sát biến hóa của năng lượng ngũ sắc trong Kim Đan. Chỉ thấy năng lượng này khuếch trương đến cực hạn trong đan điền rồi nổ tan tành, tiếp đó những phù văn từ chỗ trung ương được một lực lượng kỳ diệu dẫn dắt xuống chiếm lĩnh vị trí. Sau đó lại lần nữa tổ hợp, dùng một phương thức gần như viên mãn để chắp vá cùng một chỗ. Quỹ tích vận chuyển của phù trận cũng phải biến đổi, tựa hồ càng thêm hợp lý, thoạt nhìn càng thêm đẹp mắt. Chân khí trong cơ thể càng ngưng súc lại một chút, tựa như hoàng kim hòa tan, cực kỳ thực chất.
Biến hóa này một mực giằng co ước chừng ba canh giờ mới chấm dứt, ngay sau đó ảnh hưởng tới toàn thân Nhạc Vũ. Một luồng chấn động từ Kim Đan phát ra rồi ảnh hưởng đến tất cả các khí quan, thậm chí huyết nhục cốt tủy. Trong tế bào sinh ra vô số linh phù, nguyên lực nhất thời tăng lên nửa thành.
- Ừ? Tu luyện Ngũ Sắc Thần Quang tới tầng thứ tư lại có năng lực cải tạo thân thể! Chỉ là trước kia chưa bao giờ nghe nói qua tu sĩ Kim Đan sau khi tu vi tăng lên thì cơ thể lập tức tiến hóa trên diện rộng. Điều này không biết là dị năng của Ngũ Sắc Thần Quang hay là của tử khí?.
Nhạc Vũ biết rõ đây là chuyện tốt, tu sĩ Kim Đan muốn cho Kim Đan dung hợp với thân thể cũng phải chờ đến Tụ Thần Kì. Lúc này hắn đạt được coi như là sớm, vì vậy cũng không ngăn cản, hoàn toàn mặc kệ tự nhiên. Càng về sau càng vui mừng, quá trình cường hóa thân thể này không giống như bình thường, sau một canh giờ mới hoàn toàn kết thúc.
Đến khi Nhạc Vũ mở mắt ra thì cảm giác toàn thân bay bổng, dường như đặt mình trong ảo cảnh, cực kỳ thoải mái dễ chịu.
- Trách không được thời cổ tu sĩ có thể thanh tâm quả dục. Có niềm vui tu hành thì quả thật không quan tâm đến thế tục!
Nhạc Vũ run rẩy toàn thân, các đốt ngón tay phát ra thanh âm giòn vang khiến không khí quanh người chấn động từng đợt cơ hồ khiến tường viện cơ hồ sụp đổ. Sau đó Nhạc Vũ bức một tia Ngũ Hành chân khí ra đầu ngón tay khiến vô số linh lực thiên địa hội tụ đến.
- Ừ? Hiện giờ pháp lực đã bị phù trận này ép đi bảy thành, bất quá có thể thuyên chuyển linh lực thiên địa lại có thể tăng lên gấp đôi, hơn nữa càng thêm ngưng thực nên cũng chỉ tương đương với suy yếu hai thành chiến lực mà thôi! Bất quá với huyết tủy của mình hiện giờ thì tổn thất Hỗn Nguyên chân khí chỉ cần đến một hai tháng là có thể bồi bổ, khi đó pháp lực của mình tương đương tăng lên hai lần.
Nội thị vào đan điền, trong mắt Nhạc Vũ lột ra một tia kỳ quang:
Tu vi hiện giờ của mình đã tương đương với tu sĩ Kim Đan ở cảnh giới cố đan.
Cảnh giới Kim Đan có bốn kỳ Hư Đan, Cố Đan, Tụ Thần, Hóa Đan, hiện giờ coi như Nhạc Vũ đã đạt đến kỳ thứ hai.
Theo như một số công pháp đã đọc thì tiếp theo sau là Tụ Thần. Trong kim đan nuôi dưỡng thần hồn, triệt để dung hợp bản nguyên sinh mạng chuyển vào bên trong! Thân thể chính là thuyền, thần hồn chính là hành khách. Nếu như mình tu theo phương pháp này thành Nguyên Anh thì chẳng những càng có lực mà còn nhiều hơn một con thuyền để chạy trốn.
Một khi thân thể mục nát, hoặc có biến cố gì thì tùy thời có thể thoát đi! Nghĩ ngợi một hồi lâu nhưng Nhạc Vũ vẫn không thấy lối ra. Như thế nào để tụ thần, như thế nào hóa đan, như thế nào để tu luyện Ngũ Sắc Thần Quang tầng thứ năm, hiện giờ hắn đều không biết. Nếu chờ đợi Sơ Tam thì còn phải năm sáu năm.
ý nghĩ này chỉ lướt qua đầu Nhạc Vũ rồi hắn cố sức gạt đi. Cái này gọi là thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, cùng lắm thì ngày sau mình tự tìm tòi là được. Hôm nay hắn mới vừa hai mươi, so với những tu sĩ Kim Đan có mấy trăm năm thọ nguyên, quả thực còn có rất nhiều thời gian.
Quan sát hết biến hóa trong đan điền lẫn thân thể, Nhạc Vũ bắt đầu tiến hành phân tích kỹ càng, sau đó trong đầu đại khái tính ra rồi lại càng vui mừng.
- Tốt! Lực thân thể đã gia tăng ước chừng năm mươi thạch lực! Nếu như không kể vu lực thì đã tương đương với năm trăm bảy mươi thạch lực! Tăng thêm Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn thì cho dù là Quan Hồng của Ngọc Hoàng tông mình cũng có thể đánh một trận!
Hắn cũng không cuồng vọng, lực từ khóa người của Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn tiếp cận siêu cấp pháp bảo. Một khi bị nó áp chế thì lập tức tan xương nát thịt. Bảo vật này tương đương với vật mà hắn hồn luyện, chỉ cần nhục thân không rơi vào thế hạ phong thì quả thực có thể nắm chắn đánh với những tu sĩ Nguyên Anh sơ gia một trận.
Nhạc Vũ thử hươ quyền làm dấy lên một trận cương phong rồi lại thật sự nghĩ không ra hiện giờ cái gì có thể thôi diễn uy lực, nếu như còn ở trong Tử Vân Tiên Phủ thì hắn còn có thể không cố kỵ thử một phen.
- Bỏ đi! Từ nay về sau không quan tâm tử khí cổ quái kia, là phúc là họa nhìn kỹ hãy nói. Lúc này nguyên lực bản thân đang tràn đầy, chi bằng đem Đại Tiên Thiên Huyền Băng Li Hỏa Chân Quyết cũng tu luyện đến tầng thứ năm!
Cưỡng chế kinh hỉ trong nội tâm, Nhạc Vũ một lần nữa khoanh chân ngồi xuống rồi hành công theo lộ tuyến huyền băng Ly Hỏa chân quyết. Chỉ là trên cơ sở ban đầu, Nhạc Vũ đã tiến hành một chút sửa đổi. Lần này việc tu luyện cũng đã có tiến triển nhanh chóng.
Mãi cho đến khi nguyên lực hao hết, Nhạc Vũ mới vui mừng mở mắt.
- Dùng tốc độ như vậy, ước chừng ba ngày là có thể tu luyện xong huyền băng Ly Hỏa chân quyết tầng thứ năm. Hai thứ công pháp này quả thực là phù hợp đến ngoài ý muốn.
Điều làm hắn kinh hỉ nhất vẫn là Ngũ Hành phù trận này làm tăng tác dụng với hai tiểu phù trận thủy hỏa. Từ sau khi tu thành Ngũ Sắc Thần Quang tầng thứ tư thì uy lực vốn chỉ ba thành tăng lên bốn thành, mặc dù còn chưa bằng như đại thần thông nổi danh thời thượng cổ nhưng sớm muộn sẽ có ngày đuổi kịp.
Không biết người của Phù Sơn tông làm thế nào để ứng đối Băng Diễm tuyệt quang?
Nhớ tới tình hình lần thứ nhất trong lòng đất, Nhạc Vũ không khỏi nhếch miệng cười giễu. Nếu như Phù Sơn tông chỉ chuẩn bị ứng đối theo tình hình nửa năm trước thì chắc sẽ chịu thiệt thòi lớn, huống chi hiện giờ bên cạnh hắn còn có một Đằng Huyền!
Vừa lúc này thì phía xa đột nhiên truyền đến một tiếng rống to, Nhạc Vũ đang định đứng lên lập tức giật mình vì thanh âm này cực kỳ quen thuộc.
- Tựa hồ là Nhiễm Lực đã đột phá Linh Hư Cảnh? Lần này thật sự là song hỷ lâm môn.
Thân hình Nhạc Vũ chớp lên, bước vào bên cạnh cửa không gian bên cạnh rồi lát sau đã xuất hiện trong một gian tĩnh thất cách đó không xa. Cũng không đợi Nhiễm Lực có phản ứng liền cầm lấy tay của hắn xem xét, sau đó buông ra vẻ nhẹ nhõm.
Đích thật là Linh Hư cảnh giới! Nhiễm Lực vào lúc theo hắn tới Hạ Cơ sơn đã tu luyện tới Tế Thể kỳ. Được hắn chỉ điểm và đan dược bổ trợ, thêm vào thân thể thổ hỏa song linh, trong vòng nửa năm đã đột phá.
Bất quá điều làm hắn vui mừng nhất vẫn là biến hóa trong cơ thể Nhiễm Lực. Trong chuỗi gien vẫn là một số phù văn cơ bản nhưng vận chuyển rất tốt, hơn nữa theo tu vi của Nhiễm Lực mà gia tăng kết cấu ổn định, không xuất hiện dấu hiệu khống chế không được.
- Nhiễm Lực đã tu luyện tới Linh Hư Cảnh, như vậy Lâm Trác cùng Băng Thiến chắc cũng có tiến bộ như thế vì tu vi bọn họ vốn không cách nhau nhiều.
Không biết lúc đó tình hình sẽ thế nào.
Nhạc Vũ suy ngẫm một hồi rồi cảm giác không yên lòng, sau khi buông tay thì quay đầu hỏi:
Ngươi có cảm giác bên trong có chỗ nào không ổn không?
- Không ổn?.
Nhiễm Lực gãi gãi đầu, sau đó thối lui vài bước đánh ra một bộ quyền pháp, lại càng hưng phấn:
- Sao có thể có cái gì không ổn, hiện tại ta cảm giác có thể đánh sập một tòa núi lớn! Thiếu gia, nếu không chúng ta tới thử xem?.
Nhạc Vũ khẽ lắc đầu, nhẹ nhàng bắn ra chỉ liền đánh Nhiễm Lực vào vách tường. Sau đó không chút lưu luyến bước vào cổng không gian, chỉ để lại Nhiễm Lực trợn mắt há hốc mồm