Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 556: Chương 556: Thanh Lam Huyễn Nguyệt




Có Thanh Lam kiếm trận trấn áp, trận này mặc dù chưa thể so sánh với đại trận hộ sơn của Quảng Lăng sơn nhưng cũng có thể liệt kê vào nhị phẩm!

Nhìn qua bên trong đại trận thấy kiếm khí dày đặc, 365 lưỡi kiếm quang du động, kết cấu vững chắc, Nhạc Vũ bất giác vui vẻ.

Đây là lần đầu tiên hắn dựa vào lực bản thân bố trí một linh trận vượt qua nhị phẩm

Phẩm giai pháp trận bất đồng với những pháp bảo huyền binh, hệ thống càng thêm sâm nghiêm. Càng là quy mô lớn hơn, phẩm giai càng khó có thể tăng lên. Ngược lại những linh trận nhỏ, nếu có đầy đủ lực tính toán, cẩn thận cấu tứ, không có quá nhiều sai sót thì có thể tăng lên phẩm giai.

Như kiếm trận Nhạc Vũ bố trí ở đây, bởi vì quy mô quá lơn nên rất nhiều chỗ sẽ có sơ hở hay xung đột, chỉ có thể coi là là nhị phẩm.

Bất quá trận này, mặc dù là Đại Thừa tu sĩ đi vào nếu không cẩn thận cũng sẽ trọng thương.

- Trận này mình mượn một phần kết cấu của thất tu Huyễn Nguyệt trận, sau này sẽ gọi là Thanh Lam Huyễn Nguyệt kiếm trận! Nếu là ngày sau có thể mở rộng không gian nơi này , thêm vào huyền binh cực phẩm thì còn có thể cải tiến khuếch trương!

Nhạc Vũ nghĩ ngợi rồi lấy thêm Từ nguyên Hàng Long đỉnh vùi sâu vào trung ương kiếm trận. Vật này đã được hai người Cổ Thủ Ý thấy qua, song lúc này hắn cũng đã không sợ Thính Vân tông.

Bất quá nếu không tất yếu thì vật này vẫn nên ít dùng trước mặt người khác. Đặt trong trung ương kiếm trận vừa có thể tăng uy lực kiếm trận vừa có thể che giấu tai mắt.

Bố trí xong Biểu Lí Càn Khôn đồ, Nhạc Vũ liền giá khởi Cực Quang kiếm bay thẳng lên Linh Đài sơn. Nơi này cách đó chưa đến ngàn dặm, Nhạc Vũ chỉ qua mấy nhịp thở đã đến sát kề.

Đứng trong tầng mây, Nhạc Vũ chắp tay sau lưng, thần sắc ngưng trọng quan sát ngọn núi có quy mô tựa hồ không kém Quảng Lăng sơn.

Chỉ thấy trong lúc này đã có mấy đệ tử vòng ngoài phát giác được hắn tới, khí tức tường hòa lập tức biến mất rồi vô số đạo bảo quang bay lên.

Nhạc Vũ hơi dừng lại rồi sau đó cười nhạt. Lần này tới đây hắn đã cố ý che dấu khí tức nhưng vẫn bị đối phương phát hiện. Xem ra sau khi mấy trăm đệ tử Cổ Nghi Sơn bị hắn trảm sát lần trước thì Linh Đài tông cũng đã bày ra chút thủ đoạn.

Từ rất xa đã thấy mấy Kim Đan tu sĩ nghênh đón tựa hồ muốn thương lượng. Nhạc Vũ không muốn nhiều lời, lấy ra Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn đón gió hóa thành phạm vi mấy trăm trượng trùng trùng điệp điệp áp xuống.

Theo một hồi ầm ầm nổ vang, toàn bộ Linh Đài sơn chấn động kịch liệt rồi lại vang lên một hồi răng rắc rợn người, đại trận hộ sơn tuy vẫn nỗ lực chống đỡ nhưng linh lực bên trong không ngừng bạo liệt.

Toàn bộ Linh Đài sơn nhất thời trở nên hỗn loạn không chịu nổi. Từ những động phủ được phong bế bay lên vô số nhân ảnh, một phần không ngừng vội vã điều khiển và sửa chữa linh trận, một phần thì đem pháp bảo và huyền binh chia sẻ áp lực.

Lúc này cuối cùng cũng đã có người nhận ra Nhạc Vũ.

- Người này là Nhạc Vũ!

Theo tiếng kinh hô, toàn bộ ngọn núi vang lên tiếng kinh hô liên tiếp.

Nhạc Vũ cười lạnh, tụ tập Băng Diễm tuyệt quang trên đầu ngón tay, trực tiếp phá vỡ bích chướng bên ngoài đại trận rồi xuyên vào.

Trong chốc lát, vô số kiếm ảnh pháp bảo ập đến. Tuy Nhạc Vũ đã mở ra Vạn mộc Phong Thần bích và Huyền Quy tiên trạc nhưng cũng không dám chính diện nghênh đón, dứt khoát đem Ngũ Phương môn đặt trước người. Ngoại trừ những Kim Đan tu sĩ có thể có được năng lực phá vỡ không gian thì ra tay ngăn chặn, còn lại cho dù huyền binh pháp bảo nào đều bị dẫn vào hư không.

Tu vi hiện giờ của hắn đã có đột phá, mặc dù còn bị Tỏa Long cô áp chế chỉ còn sáu ngàn thạch lực nhưng phương diện khác cũng hoàn toàn bất đồng. Sau khi mở ra Ngũ phương môn có thể khuếch trương đến phạm vi mười trượng. Dù cho huyền binh pháp bảo có uy lực to lớn thế nào cũng không thể tiến gần. Chỉ là Linh Đài tông phản ứng cũng nhanh chóng, trong nháy mắt đã hình thành ba đại trận. Tất cả đều không phải đại trận thông thường mà sau khi tụ tập thì đều xuất hiện một hư ảnh cực lớn, dùng linh thức có thể cảm giác được uy lực cực lớn.

- Nguyên Anh trung kỳ?

Khẽ kêu lên kinh dị, tay phải Nhạc Vũ khẽ phất lên. Phong Nha kiếm, Âm Nha đao cùng Tam Diệu Như Ý lôi châm được hắn dùng thủ pháp tụ lí càn khôn để trong tay áo lần lượt phá không bay ra.

Hơn ngàn tu sĩ Linh Hư cảnh ở đây lại có thể dùng pháp lực bản thân tạo thành ba đại trận tương đương pháp tướng Nguyên Anh trung kỳ.

Tuy hắn không sợ nhưng cuối cùng lại có chút phiền phức. Vào lúc ba huyền binh hóa thành ba đạo hồng quang chém về ba đại trận thì hơn mười Kim Đan tu sĩ nhất tề ngăn trở.

Nhạc Vũ không để ý, chỉ đem Thiên Mộc Mộ hóa thành một trường kiếm màu xanh chém về phía xa. Kiếm khí Thanh Đế Trường Sinh lập tức trảm sát hết năm Kim Đan tu sĩ, mấy pháp bảo mà bọn họ đang trú sử đều lập tức vỡ nát!

Theo cái chết của năm tu sĩ Kim Đan, toàn bộ hiện trường lặng ngắt. Phần đông đệ tử Linh Đài tông đều giật bắn mình tựa hồ không thể tin những tu sĩ Kim Đan vốn là lương trụ trong tông môn lại không thể chịu nổi một kích của Nhạc Vũ.

Kiếm khí của Thiên Mộc Mộ vẫn thôn thổ bất định, ngay vào lúc Nhạc Vũ định chém ra kiếm thứ hai thì chỉ thấy sâu trong lòng núi có bốn người bay thẳng ra. Người cầm đầu chính là Chưởng giáo Đằng Hiên, trú sử một huyền binh có hỏa diễm vờn quanh, tựa hồ chưa luyện hóa hoàn toàn, bất quá diễm lực kinh người khiến hồn thức Nhạc Vũ cũng không cách nào tới gần.

Sau lưng Đằng Hiên còn có một su sĩ Nguyên Anh trung kỳ. Về phần hai người khác cũng không phải chân chính là Nguyên Anh. Một người hắn đã từng thấy qua lúc trước lên Cổ Nghi Sơn, một người gặp lần đầu, dường như vừa tấn nhập Nguyên Anh không lâu, ngay cả pháp lực bản thân cũng chưa thể khống chế chuẩn xác.

Vừa trông thấy Nhạc Vũ, Đằng Hiên lập tức tròn mắt muốn nứt.

- Là ngươi! May mắn thoát ra được Mãng Hoang cự trạch còn dám đến lại nơi này!

Nhạc Vũ cười lạnh không đáp, nghĩ thầm thì ra là thế. Mấy Nguyên Anh tu sĩ này đã lâu không thấy mặt là do đang hợp lực luyện chế huyền binh. Nghe Đằng Hiên nói thì tám phần còn chưa biết Phong Bạch đã chết dưới kiếm hắn.

Thiên Mộc Mộ kiếm lại rung lên, kiếm khí Thanh Đế Trường Sinh nhất thời chém thẳng tới. Mấy Kim Đan tu sĩ còn lại lập tức hoảng loạn tránh ra.

Khí tức Đằng Hiên cũng đình trệ xuống, nhìn thanh kiếm màu xanh trong tay Nhạc Vũ vẻ kiêng kị, đến khi phát hiện thấy tu vi của hắn tựa hồ vẫn ở Kim Đan thì mới thở nhẹ.

Trong lòng của hắn giận dữ, hận không thể đem Nhạc Vũ xé thành mảnh nhỏ. Trên mặt trầm tĩnh lại, đứng trong không trung tiện tay liền xoáy lên một phong quyển màu xanh cực lớn, ánh mắt lành lạnh nhìn chăm chú Nhạc Vũ nói:

- Một năm không thấy, tu vi đã tiến nhanh, còn thêm cơ duyên tốt, kiếm này chắc đoạt được ở thần quốc? Trách không được dám tìm đến!

Nhạc Vũ như không nghe thấy, phát hiện ba tên Nguyên Anh tu sĩ thừa dịp Đằng Hiên nói chuyện liền phân ra phóng tới từng đại trận, chuẩn bị đi vào chủ trì. Nhạc Vũ lập tức khẽ lắc đầu, ném ra Biểu Lí Càn Khôn đồ, sau khi triển khai trên không trung thì hóa thành ngàn trượng chụp cả ba vào trong đó.

Từ lực phong ấn trong Biểu Lí Càn Khôn đồ còn gấp mấy lần Từ Nguyên Hàng Long đỉnh. Cả hai hợp lại cho dù là người có tu vi cực cao cũng bị định trụ, chỉ cần thân hình thoáng đình trệ sẽ bị dễ dàng cuốn vào.

Đằng Hiên tái mặt, Nhạc Vũ sau khi phong ấn ba người này thì cũng không có ý tứ tiếp tục sử dụng Biểu Lí Càn Khôn đồ, thậm chí còn phân ra một phần pháp lực trấn áp.

Chỉ là uy lực lập tức có thể cuốn ba người kia vào trong còn làm người khác sợ hãi hơn cả Thiên Mộc Mộ kiếm. Lúc này chỉ cần người hơi có nhãn lực là có thể nhìn ra thiếu niên trước mặt hoàn toàn có uy lực diệt sát Linh Đài tông.

Đằng Hiên bỗng nhiên phun mạnh một ngụm máu tươi. Pháp lực đột nhiên bạo tăng mấy lần, phong quyển màu xanh hóa thành hình Thanh Loan, huyền binh hỏa hệ chưa luyện thành đánh về Nhạc Vũ.

Cả người hắn thì hóa thành một luồng ánh sáng màu xanh phi độn về phía xa.

Nhạc Vũ cười lạnh, thoáng cái đã phóng thích Tỏa Long cô, tụ tập pháp lực vạn thạch dùng Thiên Mộc Mộ kiếm tiện tay quét qua lập tức chấn nát Thanh Loan, đồng thời bắt lấy huyền binh hỏa hệ.

- Phí của trời!

Vừa cầm vật này vào tay, Nhạc Vũ đã huyền binh này chế tạo từ một linh kim huyền hỏa tinh kim chế tạo. Nếu như rơi vào tay luyện khí sư cấp đại thừa thì có thể dễ dàng luyện thành một phi kiếm nhất phẩm. Nếu như thêm vào chút tài liệu đỉnh cấp thì nói không chừng thành siêu phẩm, vậy mà bị bốn người này luyện hư.

Khẽ lắc đầu, Nhạc Vũ cảm giác hai tu sĩ Giả Anh trong Biểu Lí Càn Khôn đã bị Thanh Lam Huyễn Nguyệt kiếm trận diệt sát nên không cần phân ra pháp lực trấn áp. Hắn không chút do dự, lại tiếp tục vung họa quyển lên cuốn luôn Đằng Hiên vào trong.

Ngay sau khi Đằng Hiên rơi vào trong Thanh Lam Huyễn Nguyệt kiếm trận, đang luống cuống đối phó ngàn vạn kiếm ảnh, Nhạc Vũ đưa tay vào trong thăm dò rồi một phát bắt lấy đầu Đằng Hiên.

Đằng Hiên sợ hãi rống lên:

- Nguyên Anh cảnh! Làm sao có thể?

Nháy mắt sau đó, Nhạc Vũ phát động luyện phách sưu hồn quyết, pháp lực Ngũ Hành Hỗn Nguyên cuồn cuộn mang theo hồn thức của Nhạc Vũ trùng kích vào Nguyên Anh Đằng Hiên.

Lúc đầu Đằng Hiên còn muốn phản kháng để chặt đứt một cánh tay của Nhạc Vũ. Nhưng vô luận đạo pháp hay binh khí tùy thân của hắn cũng đều không làm được gì, dần dần trong mắt Đằng Hiên chỉ còn lại nỗi thống khổ, tuyệt vọng.

Ở ngoài Biểu Lí Càn Khôn, Nhạc Vũ lại vung tay xuất ra một luồng pháp lực cực lớn đánh sập hơn mười chỗ mấu chốt của đại trận hộ sơn, sau đó lại dùng lực từ của Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn khóa lại toàn bộ ngọn núi, dù là Kim Đan tu sĩ, cũng không thể động đậy, càng không cách nào vận dụng dù là một điểm linh lực.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.