Bên trong hồn ngọc cũng là tin tức hồn niệm do Tử Vân đạo nhân lưu lại.
Nhạc Vũ dùng thần thức đảo qua, vẻ mặt liền giật mình.
- Thiên Ma tập kích quấy rối hồng hoang, ngàn vạn tu sĩ đồng loạt vẫn lạc. Chư thần hợp mưu, muốn hủy diệt đạo môn ta. Ta nhận được phù chiếu của Đạo tổ, không thể không đánh. Chẳng qua lần này ra đi hung hiểm không biết, chỉ đành đem truyền thừa đạo thống lưu lại, nếu ta và ngươi hữu duyên, sẽ còn có ngày gặp lại nhau…
Thất thần chốc lát Nhạc Vũ liền tỉnh lại, trong lòng càng thêm cảm thấy nghi ngờ.
- Sư phụ của ta quả nhiên chưa từng vẫn lạc. Nhưng phù chiếu Đạo tổ lại là chuyện gì xảy ra? Khi đó Tử Vân đạo nhân chỉ là một Thái Ất Chân Tiên, làm gì có tư cách nhận được phù chiếu của Đạo tổ…
Nhạc Vũ tiếp tục dùng hồn niệm xem đoạn tin tức phía sau.
- Sư phụ của ta bỏ mình, lưu lại truyền thừa đạo thống không được trọn vẹn, vì thế tu hành cất bước gian nan, nhận đủ đau khổ. Chỉ khi ta tự nghĩ ra được Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết mới có thể vượt trội. Nhưng chỉ tiếc suốt thời gian vạn năm cũng không cách nào hoàn thiện, vì thế lưu lại truyền thừa nguyên tinh nơi này, có lẽ giúp được ngươi một tay. Vật này là do ta xem từ Tử Khuyết Thiên Chương cùng Tây Phương Giáo Xá Lợi Tử chế ra…
Xem xong vài đoạn tin tức phía sau, vẻ mặt Nhạc Vũ không khỏi ngưng đọng lại, đem ngọc thạch mã não kia trân trọng thu hồi.
Thật ra đồ vật này cũng giống như Tử Khuyết Thiên Chương, danh như ý nghĩa, Tử Vân đạo nhân đặt tên là truyền thừa nguyên tinh, chính là vì truyền thừa đạo thống.
Lúc trước hắn suy đoán cũng không sai. Vật này ngoại trừ chỉ có một viên trong Tử Vân tiên cung, hồng hoang chư giới chỉ sợ không còn viên ngọc thứ hai nào giống như vậy.
Tử Vân đạo nhân đúng là tài trí hơn người, hẳn là từ trong Tử Khuyết Thiên Chương cùng Xá Lợi Tử thu thập được ngộ ra một loại phương pháp tương tự, đem thể ngộ của mình đối với Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết hoàn toàn ghi nhớ vào bên trong truyền thừa nguyên tinh.
Sở dĩ như thế, cũng là lo lắng Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết không được trọn vẹn hoàn toàn. Mà thời đại hồng hoang khai thiên lập địa cũng đã đi xa. Hậu nhân trừ phi có được đại cơ duyên, nếu không sẽ khó chân chính tìm hiểu được tinh yếu băng hỏa tương sinh. Vì thế lưu lại ngọc thạch mã não ghi chép lại mỗi một bước đi, ý nghĩ cùng tâm đắc của Tử Vân đạo nhân về Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết, ngoài ra còn sự lĩnh ngộ đối với thiên đạo, cùng những dị cảnh hồng hoang từng được chứng kiến.
Dùng vật này giúp cho hậu nhân có thể xem đây là căn cơ bổ túc toàn bộ môn thần thông Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết.
Khách quan với Hồng Quân đạo tổ, khống chế được Tử Khuyết Thiên Chương, truyền thừa nguyên tinh có thể nói xem như vụng về, còn có rất nhiều hạn chế, nhưng lại là tâm huyết tinh hoa một đời của Tử Vân đạo nhân.
- Đáng tiếc giờ phút này tu vi thần hồn của ta còn chưa thể chế luyện vật này của Tử Vân đạo nhân. Nếu không chẳng những không đạt được ích lợi, ngược lại còn bị tổn hại…
Bên trong Bắc Cực Điện cũng giống như phía trước, ngoại trừ ba loại đồ vật này không còn vật nào khác có thể lọt vào ánh mắt của Nhạc Vũ. Chỉ có một ít đồ vật sử dụng hàng ngày của tu chân nhân sĩ, không có điều gì thần quái.
Lực chú ý của Nhạc Vũ chuyển qua linh trận trung xu trong điện. Trong đó có mấy trăm viên tiên thạch đều quang mang ảm đạm, đã gần như bị khô kiệt hoàn toàn.
Nhạc Vũ cũng không nóng lòng thay đổi, hắn đi thẳng tới đứng ngay vị trí trụ cột, sau đó nhỏ vài giọt máu huyết của mình rót vào bên trong trận.
Ngay sau đó cả Tử Vân tiên cung đột nhiên sáng ngời, độ dày linh lực trong cung cũng chợt tăng lên một đoạn.
Hai tay Nhạc Vũ kết ấn, đem Thủy Hỏa Chư Thiên Âm Dương Ngũ Luân Ấn toàn bộ đánh ra, linh lực bên trong cung càng rung chuyển không ngừng.
Đợi đến khi Nhạc Vũ đem thần niệm đánh vào nơi trọng yếu linh trận, cảm giác có thể hoàn toàn đem linh trận khống chế tự nhiên, mới từ trong giới chỉ lấy ra mấy trăm viên tiên thạch đem những tiên thạch đã lờ mờ ảm đạm toàn bộ thay đổi.
Tòa đại trận phương viên gần vạn dặm bao trùm cả Tử Vân tiên cung sử dụng số lượng tiên thạch không chỉ có bao nhiêu đó, nhưng may là như thế cũng đủ làm Tử Vân tiên cung chấn động lần nữa. Cả đại trận khí thế chấn hưng, trung xu linh lực phảng phất như được đổi lấy một trái tim mạnh mẽ, thông qua xu thế linh mạch trong trận đem linh lực rót vào từng góc bên trong.
Nhạc Vũ chỉ cảm thấy tiên trận phảng phất còn mạnh hơn trước kia tới ba thành. Trong lòng hắn ngầm cười khổ, chính như vậy mà Tử Vân đạo nhân lưu lại bên trong hồn ngọc, luôn thường tự xưng mình sở trường về trận đạo.
Hôm nay hắn đánh giá trận này cho dù chỉ thấy sơ lược cũng làm cho hắn sâu sắc kinh hãi.
- Sát trận thật tốt! Nếu đổi lại là vạn năm trước, lúc tiên trận hãy còn đầy đủ, ta làm sao có thể đi vào được? Đáng tiếc diện tích hơi nhỏ, không bằng Thính Vân Tiên Cung, không cách nào dung nạp quá nhiều tu sĩ. Chút ít Địa Tâm Phế Hỏa bên dưới, Địa Tâm Tử Diễm còn có dược viên cũng không thể dời đi. Nếu không có thể làm căn cơ của Quảng Lăng Tông, nhưng có thể dùng làm biệt phủ, hiệu quả cũng không tệ lắm…
Cũng không biết vì sao trong mấy chục năm ngắn ngủi Nhạc Vũ đã có một loại tình cảm vô cùng đặc thù đối với Quảng Lăng sơn, mà những tu sĩ còn lại của Quảng Lăng Tông cũng là như thế.
Hôm nay tuy Quảng Lăng nắm U Ký hai châu trong tay, nắm giữ mấy chục tòa đại hình linh mạch, có tới bảy ngọn núi trở lên đều vượt qua Quảng Lăng, nhưng mãi cho tới nay cũng không có ai đưa ra lời đề nghị di dời sơn môn.
Vốn theo ý nghĩ của hắn, đem Tử Vân tiên cung trực tiếp chuyển qua đỉnh Quảng Lăng sơn.
Nhưng hôm nay đã có lựa chọn tốt hơn, Nhạc Vũ liền bỏ qua ý nghĩ này.
Kiếp lôi ngoài cung vẫn chưa dừng lại. Nhạc Vũ suy nghĩ một chút, rốt cục không dám mạo hiểm rời khỏi nơi này. Hắn khoanh chân ngồi xuống lần nữa, thông qua hồn niệm lan tràn khắp những mạch lạc linh lực, bắt đầu cẩn thận nghiên cứu tiên trận bên trong Tử Vân tiên cung.
- Chính là Tiểu Tiên Thiên Tứ Cửu Cực Lôi đại trận…
Nhận ra lai lịch đại trận này, Nhạc Vũ cảm thấy vui mừng. Trận đạo của hắn lấy Hiên Viên Phá Trận Lục làm chủ, sau đó mới mở rộng ra ngoài. Tiểu Tiên Thiên Tứ Cửu Cực Lôi đại trận vừa lúc nằm trong phạm vi sở học của hắn. Vì đã học qua trước kia nên làm ít công to.
Nhưng nỗi hưng phấn này chỉ trải qua chốc lát, Nhạc Vũ khẽ nhíu mày lần nữa. Lúc trước hắn từng nghĩ qua cơ cấu của Tử Vân tiên cung cực kỳ phức tạp, nhưng thực sự còn vượt ngoài dự đoán của hắn.
Thở dài một hơi, Nhạc Vũ vẫn nhắm nghiền hai mắt, toàn lực thúc giục Âm Dương Ngũ Luân Vân Tượng Bàn.
Nếu muốn đem Tử Vân tiên cung phó thác cho tông môn, tiên trận này hắn nhất định phải thông suốt. Không cần thiết hoàn toàn hiểu rõ thấu triệt trong tay hắn, nhưng phải để cho hậu bối đệ tử khống chế tự nhiên, học xong phương pháp duy trì tiên trận.
Đối với hắn mà nói, có thể phân tích hoàn toàn kiệt tác tỉ mỉ này của Tử Vân đạo nhân đối với thành tựu trận đạo của mình thật có ích lợi.
Giờ phút này vô luận thần hồn hay pháp lực của Nhạc Vũ đều không thể tiếp tục tăng trưởng, vì thế dứt khoát bỏ qua việc tu hành thông thường. Lần này ngồi xuống cũng không biết trải qua bao lâu, trong đầu có vô số phù triện bắt đầu khởi động, không ngừng kết hợp.
Miễn cưỡng đem cơ cấu của Tiểu Tiên Thiên Tứ Cửu Cực Lôi đại trận hiểu biết được đại khái, còn đang muốn tiến thêm một bước xâm nhập, Nhạc Vũ đột nhiên cảm giác được cường độ pháp lực Hỗn Nguyên Ngũ Hành bên trong cơ thể lại tăng thêm lần nữa!
Hắn vốn có bốn mươi chín vạn thạch pháp lực, thêm hai cỗ hóa thân mang đến tăng phúc còn lại mười ba vạn thạch.
Lúc này chỉ cảm thấy khí huyết cuồn cuộn trong lồng ngực, trong cơ thể bắt đầu khởi động Hỗn Nguyên Ngũ Hành pháp lực, cơ hồ làm cho kinh mạch căng nứt, chỉ cảm thấy mơ hồ đau đớn.
Nhạc Vũ bỗng dưng thức tỉnh, không chút nào ngoài ý muốn, càng không đi trấn áp. Chẳng qua đưa mắt nhìn về phía phương hướng Côn Luân Điện, trong mắt tràn đầy ý mừng.
Vẫn duy trì ước chừng gần mười canh giờ, khí huyết kích động mới thoáng bình tĩnh lại. Nhưng cảm giác đau nhói cũng vẫn tồn tại, nhưng đã yếu bớt hơn rất nhiều.
Bản thân Nhạc Vũ cũng cảm thấy kinh ngạc. Hắn vốn tưởng rằng vừa rồi chỉ là sự bộc phát sau khi hai cỗ hóa thân đột phá cảnh giới, nhưng sự thật chỗ tốt giờ phút này hắn đoạt được xa xa vượt ngoài dự liệu.
- Hôm nay chỉ nói về pháp lực ta đã có một trăm ba mươi vạn thạch lực! Nếu gặp phải Linh Tiên tu sĩ có đại thần thông như Hoa Dật, cũng có thể chính diện đánh một trận. Nhưng chỉ tiếc kinh mạch không đủ bền bỉ, có chút không thể dung nạp. Nếu ta muốn tiến thêm một bước, còn phải rèn luyện thân thể thêm mới được…
Nhạc Vũ chợt đứng lên, thử thúc dục pháp lực, thi triển ra Hỗn Nguyên Vô Cực Đại Thủ Ấn.
Hắn phát hiện cự chưởng khổng lồ trên không trung từ ngũ sắc hòa lẫn chuyển thành tử kim sắc nhàn nhạt.
Trong lúc mơ hồ còn có một đạo tử kim sắc chân long quanh quẩn quấn trên thân thể hắn. Một tiếng gầm thét liền có vô tận long uy phát ra bốn phía.
- Chân long hư ảnh? Làm sao có thể?
Nhạc Vũ âm thầm ngạc nhiên, kinh ngạc không thôi. Hỗn Nguyên Vô Cực Đại Thủ Ấn của hắn không hề ghi lại dị tượng thế này.
Từ sau khi lực lượng thân thể của Chiến Tuyết vượt qua năm trăm vạn thạch, mỗi lần xuất thủ là có thể ngưng tụ thành Tham Lang hư ảnh. Đó là do thần chức của nàng chủ chưởng chiến sự sát phạt, tu luyện lại là Huyền Sát Chiến Ma Chân Khí, hấp thu sát lực vô tận. Cùng đặc tính của Tham Lang thần thú âm thầm phù hợp.
Bản thân hắn tu luyện Hỗn Nguyên Vô Cực Đại Thủ Ấn, mặc dù thật thần diệu, nhưng không có khả năng ngưng tụ thành hình dạn chiến lực thần thú thế này.
Nhạc Vũ thoáng suy tư, liền lấy ra Thiên Ý Kiếm tiện tay chém ra một đạo kiếm khí về phía trước. Quả nhiên trên kiếm khí cũng có một Chân Long hư ảnh, quanh quẩn bên trên, thẳng xuyên tầng mây.
- Quả nhiên không phải do nguyên nhân của Hỗn Nguyên Vô Cực Đại Thủ Ấn. Nói như vậy có liên quan tới bản thân ta? Chẳng lẽ bởi vì Chân Long tinh huyết?
Tâm niệm Nhạc Vũ vừa động, khắp toàn thân đã hiện ra từng mảnh tử kim sắc long lân, hai cánh tay cũng lộ ra móng vuốt màu vàng.
Mà hoa văn trên lân phiến càng thêm phức tạp huyền ảo. Long uy mênh mông cuồn cuộn trong nháy mắt kéo dài khắp nơi, bên trong Tử Vân tiên phủ bao gồm mấy chục vạn yêu thú nhất thời thân thể run rẩy, toàn bộ đều cúi đầu gục trên mặt đất.
Nhạc Vũ thoáng thất thần, kinh mạch pháp lực trong thân thể hắn đã tăng trưởng đến cực hạn. Giờ khắc này biến ảo trở thành Chân Long thân thể, chẳng những cảm giác đau nhói hoàn toàn biến mất, càng cảm thấy được nhục thể của tựa hồ cũng mạnh mẽ hơn không ít, phảng phất như bên trong bao hàm lực lượng giống như núi lửa.
Dù hiện tại Nhạc Vũ có kém thông minh thế nào cũng đã sáng tỏ, Chân Long huyết mạch của mình chỉ sợ đã tiến hóa thêm lần nữa.