Quan Lộ Thương Đồ

Chương 1104: Chương 1104: Hiệp nghị quân tử




Thời gian mới lật sang trang đầu của thiên niên kỷ mới, với người dân bình thường mà nói di động vẫn là đồ xa xỉ, trừ bản thân giá cả cao của nó ra, phí thông tin cũng nằm ngoài khả năng chi trả của người thường.

Liên Thông đưa ra hoạt động nạp 2400 đồng tiền điện thoại tặng 1 di động của Liên Tín, đúng là thu hút ánh mắt của người dùng bình thường.

Do Cao Khoa KV và Liên Tín đưa ra di động tầm thấp không có tuyên truyền gì, trong ấn tượng của người bình thường, một chiếc di động có rẻ cũng phải chừng 2000 đồng, tham gia hoạt đồng này đúng là mua một tặng một. Cho dù là người có nhận thức về di động của Liên Tin, biết di động cùng quy cách của Liên Tín có giá 1380 đồng, thì vẫn là hoạt động hấp dẫn, hạn chế duy nhất là là kỳ hạn sử dụng chỉ có 12 tháng.

Khi mà phí thông tin di động đặt đỏ ngăn cản thị trường dtdd khuếch trương, cho dù kỳ hạn 12 tháng cũng làm tim người ta đập thình thịch rồi, trước đó phí điện thoại mỗi tháng dù tiết kiệm cũng phải mất 200 mới đủ dùng, cho nên hoạt động này khiến nhiều người khảng khái mở hầu bao.

Trước đó Liên Tín bảo mật rất tốt, thời kỳ đầu thử nghiệm cũng chỉ giới hạn ở thị trường Bắc Kinh, ngày đầu tiên chưa thể sinh ra phản ứng lớn, chưa thể dự đoán chính sác ảnh hưởng hoạt động này thế nào, có điều tin tức phản hổi trên mạng khá là nhiệt liệt.

Có lẽ Dương Dung Bình biết thói quen né tránh giới truyền thông của Trương Khác, nên bữa tiệc ở khách sạn Vương Phủ chỉ mời nhân viên nội bộ tham gia, sự xuất hiện của đám người Trương Khác trở nên đột ngột.

Câu đầu tiên Trương Khác lần đầu gặp Dương Dung Bình nói: - Tới tham gia bữa tiệc này đúng là không công lại hưởng lộc rồi.

Câu đầu tiên của Dương Dung Bình là: - Ngưỡng mộ Khác thiếu gia đã lâu, tôi rất mong đợi vào cuộc gặp mặt hôm nay ...

Trương Khác trước đó đã đánh tiếng với Tiêu Thụy Dân, không bày trò khua triêng gõ trống đón tiếp, đám Trương Khác và Trần Tín Sinh lặng lẽ vào phòng bao tổ chức yến hội rồi mới do Tiêu Thụy Dân giới thiệu hai bên.

Trước đó trong mắt Dương Dung Bình, thành tựu huy hoàng mà Trương Khác đạt được có lẽ là do may mắn đặc biệt, nhưng Trương Khác trẻ thì trẻ, khí chất điềm tĩnh chững chạc hơn tuổi làm ấn tượng đó nhạt đi rất nhiều.

Trước khi yến hội bắt đầu, Dương Dung Bình và Tiêu Thụy Dân lên phát biểu, trong đại sảnh chén qua chén lại rất náo nhiệt, không ít người vào phòng bao chúc rượu Dương Dung Bình, còn đám Trương Khác thong thả nhấm nhi món ngon.

Tới giữa bữa tiệc, giám đốc chi nhánh Liên Tín ở Bắc Kinh nhận được một cú điện thoại, ghé tai thì thầm với Dương Dung Bình.

Dương Dung Bình hớn hở ra mặt, nói với Tiêu Thụy Dân, Trần Tín Sinh: - Vừa có tin tức tốt lành truyền tới, di động đặt làm của chúng tôi bán đi chiếc thứ 1000. Hộ dùng mới của Liên Thông Bắc Kinh hôm nay tăng thêm 1800 người, chúng ta nên uống một ly chúc mừng chứ nhỉ?

Nói cách khác qua ngày hoạt động đầu tiên, tốc độ tăng trưởng hộ dùng của Liên Thông Bắc Kinh tăng lên hơn gấp đôi, chẳng trách Dương Dung Bình mừng như thế.

Trương Khác và Trần Tín Sinh nâng ly chúc mừng Liên Thông có được thành tích tốt, Dương Dung Bình lại bảo giám đốc chi nhánh báo tin cho tất cả mọi người tham gia bữa tiệc.

Hôm nay không phải ngày nghỉ cũng không phải cuối tuần, những ngày tới khả năng còn tăng nhiều hơn, nên cao tầng Liên Thông càng thêm vui mừng, trước khi Liên Thông lên TTCK Hong Kong, New York, bọn họ tất nhiên hi vọng có con số kinh doanh đẹp để thu hút nhà đầu tư.

Bữa tiệc rất tưng bằng đúng theo đặc sắc yến tiệc truyền thống của Trung Quốc, có người uống nhiều tới ngã xuống gầm bàn, được đỡ ra xe.

Tiêu Thụy Dân xem đồng hồ nói với Trương Khác: - Giám đốc Dương hi vọng kiếm nơi khác tụ họp, được không?

Trong bữa tiệc không ngừng có người vào chúc rượu, thực sự không phải chỗ nói chuyện tốt, Trương Khác gật đầu: - Kiếm chỗ nào đó thanh tịnh một chút là được.

Tiêu Thụy Dân không nghĩ Trương Khác nói thật, người trẻ tuổi như y sao thích chỗ như thế được: - Thanh tịnh hay không thì tôi cũng không biết, khách tùy ý chủ, chúng ta cứ nghe chủ nhân an bài đi.

Xe Trương Khác theo sau Dương Thụy Bình, Tiêu Thụy Dân, đi về phía Thật Sát Hải, gió tuyết vẫn chưa dừng, nhưng trong thành phố Bắc Kinh nhà cao tầng san sát, chẳng cảm thấy gió rét quá dữ dội.

Đội xe dừng lại ở một hộp đêm tên Tây Kinh Yến Môn, bãi đỗ toàn những cỗ xe sang trọng của Âu Mỹ, gần như không thấy xe của Nhật Hàn, Trương Khác cũng đã nghe nói tới hộp đêm này, nhưng chưa có cơ hội tới, không ngờ cao tầng Liên Thông Bắc Kinh lại quen đường thuộc lối như thế.

Diêu Kiên đùa với Lưu Minh Phong: - Ở đây ai lái xe Nhật Hàn chẳng mặt mũi nào chào hỏi người khác, vào bên trong nếu là tiểu minh tinh cũng chẳng dám ưỡn ngực lên.

Trương Khác gõ đầu Diêu Kiên: - Bớt khoe khoang đi, tôi cho về nhà với vợ bây giờ.

Bình thường đi trên phố Bắc Kinh, có lẽ cảm thấy y phục nữ giới ở đây không đặc diễm lệ bằng ở phương nam, vì lấy màu xám làm chủ, nhưng nhìn cô gái đi lại trong đại sảnh ai nấy ăn mặc thời thượng, trang điểm lộng lẫy, mới biết vẻ đẹp ở Bắc Kinh đều ẩn dấu trong các trạch viện kín đáo.

Phương diện Liên Tín, trợ lý của Tiêu Thụy Dân là một nam thanh niên hơn 30, tiếp xúc với Trương Khác mấy lần nên không quá xa lạ, nhiệt tình thay Tiêu Thụy Dân mời đám Trương Khác ngồi.

Phía Liên Thông trừ Dương Dung Bình và giám đốc chi nhánh, còn có cô gái xinh đẹp chừng ba mươi tuổi đi theo, vào trong phòng bao, cô ta cởi áo khoác ra, bên trong là trang phục công sở, váy bó, áo cà phê, tất lụa, dung mạo không kém gì các cô gái ăn mặc đi loại ngoài đại sảnh.

Ở bữa tiệc Trương Khác không thấy cô gái này, lúc rời khách cũng không thấy cô gái này lên xe, hiện lại đi ra tiếp đãi mọi người, không thấy có vẻ gái phong trần, không biết thân phận ra sao?

- Ngài Trương thích uống rượu gì? Cô gái đó cầm menu đi tới niềm nở hỏi Trương Khác trước, cô ta hơi khom người xuống, cổ áo mở một cái cúc, lộ ra chiếc cổ trắng mịn, cùng u hương thoang thoảng luồn vào cánh mũi.

Trương Khác nhận lấy menu ném lên bàn, quay sang cười với Dương Dung Bình, Tiêu Thụy Dân: - Ủng hộ hàng nội, có Trương Dụ uống Trương Dụ, không có uống Vương Triều cũng được, nước giải khát thì Kiện Lực Bảo, không có thì Oa Cáp Cáp, giám đốc Dương và giám đốc Tiêu thấy sao?

Ở chỗ này nếu thả cửa gọi rượu tây uống, một đêm tốn cả triệu cũng chẳng lạ gì, Trương Khác tự bỏ tiền thì chẳng cảm thấy gì, nhưng hôm nay Liên Thông làm chủ, quá xa xỉ trong lòng bất an thay người khác.

Cô gái kia ngớ ra, cứ nghĩ Trương Khác nói đùa, cô ta còn chẳng biết nơi này có rượu trong nước không, đừng nói tới mấy thứ nước giải khát kia, cười ngại ngùng, không biết đáp thế nào.

Dương Dung Bình cười ha hả, bảo cô gái: - Tiểu Thành, cô nghe ngài Trương an bài là được ... Ông ta biết Trương Khác không phải người kiểu cách, với thân phận của y, hưởng thụ xa xỉ kiểu gì mà chẳng thưởng thức qua, cần gì khách sáo giả dối.

Cô gái kia ra ngoài an bài, Dương Dung Bình tay chống cằm nói với Trương Khác, Trần Tín Sinh: - Với bên ngoài, chúng tôi chỉ báo tin vui không báo tin buồn, nhưng với các vị không cần phải tô vẽ thái bình làm gì, nói cũng không gạt được các vị, chẳng bằng thẳng thắn thành khẩn mới có thể chung sức hợp tác ...

- Mới giám đốc Dương nói ... Trương Khác không nghĩ Dương Dung Bình mở đầu đã thổ lộ thực tình, hơi nghiêng người tới, làm vẻ chăm chú lắng nghe.

- Trước tháng sáu Liên Thông có kế hoạch lên TTCK ở Hong Kong, New York, sẽ không làm giả con số, nhưng cũng hi vọng các con số đẹp một chút, đặc biệt là lượng tăng trưởng hộ dùng được nhà đầu tư cực kỳ coi trọng ... Dương Bình Dung thẳng thắn giải thích căn nguyên hoạt động phong bao mừng tuổi, điều này căn bản không dấu được Cẩm Hồ, nếu Cẩm Hồ không nghiên cứu thấu triệt về sản nghiệp cũng không khả năng có thành tựu hôm nay.

- Từ thành tích hôm nay mà xét thì hiệu quả rất tốt. Trần Tín Sinh mỉm cười, Dương Bình Dung tỏ ra chân thành, Trương Khác phối hợp tỏ vẻ động lòng, hắn phải chơi thái cực quyền.

Tiêu Thụy Dân tiếp xúc với Cẩm Hồ nhiều nhất, biết cái trò lấy tình cảm động lòng người với Trương Khác, Trần Tín Sinh là vô nghĩa. Có muốn lấy tình cảm làm động lòng người thì cũng không nên chọn chỗ xa hoa thế này, chỗ này chỉ thích hợp nhắc Cẩm Hồ mọi người hợp tác kỳ thực lấy lợi ích làm tiền đề.

Tiêu Thụy Dân gỡ gạc giúp: - Tình hình hôm nay xem như làm người ta hài lòng, có điều khó khăn hiện thực là Liên Tín mỗi tháng chỉ có được 2 vạn bộ chip cơ sở từ Cẩm Hồ, cho dù Liên Tín toàn lực hỗ trợ Liên Thông phát triển hộ dùng ở Bắc Kinh cũng không đủ.

Vì sao Cao Khoa KV và Liên Tín đưa ra di động tầm thấp lại không có bất kỳ sự tuyên truyền nào, chẳng phải vì không có lòng tin, mà là vì chướng ngại sản lượng không vượt qua được. Thị trường tầm thấp luôn là thị trường lớn nhất, mỗi tháng chỉ có 4 vạn chiếc thì sao mà đủ? Liên Tín và Cao Khoa KV căn bản không dám tuyên truyền.

Lấy Bắc Kinh ra mà nói, hôm nay là ngày bình thường mà điện thoại đặt làm của Liên Thông bán được 1000 chiếc, hoạt động này tiến hành tiếp, riêng ở Bắc Kinh phải chuẩn bị khoảng 6 vạn cái mới đủ.

Đó là nguyên nhân Trương Khác thấy Liên Thông và Liên Tín quá vội vã, lượng di động đặt làm của Liên Thông căn bản không đủ chống đỡ cho hoạt động trọng yếu thế này, hoạt động đang tiến hành tưng bừng thì đột nhiên phải ngừng lại, không khỏi thành thiếu hoàn mỹ.

Trương Khác biết Dương Dung Bình và Tiêu Thụy Dân không có dự liệu đầy đủ về cục diện hôm nay, nếu không đã chẳng vội vã như thế. Khi viết tin lượng tiêu thụ hôm nay đạt được 1000 chiếc, Trương Khác và Trần Tín Sinh đã biết thế nào cũng bị hai người kia bám lấy rồi.

Tiêu Thụy Dân đã nhắc tới vẫn đề quan trọng, Trần Tín Sinh liếc nhìn Trương Khác xem y có vờ hồ đồ đá bóng sang phía mình hay không, không ngờ Trương Khác xoa gáy nói: - Nhà máy mới của Ái Đạt ở Hải Châu sớm nhất phải hạ tuần tháng này mới có thể khởi động, trước đó còn kế hoạch đợi sau Tết mới suy nghĩ tăng cường sản lượng, sản lượng hiện tại bị Liên Tín và Cao Khoa KV phân chia hết rồi ...

Ý của Trương Khác là, y hiểu khốn cảnh của Liên Tín và Liên Thông, nên mới đưa nhà máy mới vào sản xuất trước một tháng, nhưng cũng chỉ có thể làm tới đó mà thôi ... Trần Tín Sinh tính hiện khốn cảnh của Liên Tín, Liên Thông là lượng hàng còn lại tối đa chỉ có thể chống đỡ được mười ngày.

Trần Tín Sinh biết với sản năng mỗi tháng gần 100 vạn bộ của bộ phận linh kiện, phối hợp làm ra 5 - 6 vạn chip cơ sở ứng phó khẩn cấp không phải là vấn đề, nhưng thỏa mãn yêu cầu của Liên Tín, Liên Thông quá dễ không phù hợp với lợi ích của Cẩm Hồ.

Trương Khác đã mở kim khẩu, Tiêu Thụy Dân không hi vọng còn đường thương lượng ở chỗ Trần Tín Sinh nữa, chuyện thiếu hàng ngoại trừ tìm Cẩm Hồ, còn có con đường khác để đi, đó là khẩn cấp điều số di động cùng quy cách từ Cao Khoa KV. Trong lời của Trương Khác cũng ám thị như thế, nhưng như thế tương đương với chủ động kéo Cao Khoa KV vào nghiệp vụ di động đặt làm rồi, hơn nữa vì Liên Thông chủ động đến tìm, thậm chí Cao Khoa KV có thể được ưu đãi hơn cả Liên Tín.

Tiêu Thụy Dân không cam tâm.

Dưới điều kiện ngang hàng, Liên Thông chọn đối tượng hợp tác nghiệp vụ di động đặt làm, bị yêu cầu ngả về phía xí nghiệp quốc hữu, cho nên cuối cùng lựa chọn hợp tác với Liên Tín. Dương Dung Bình trong lòng hiểu rõ, rất nhiều người cũng hiểu rõ, Cẩm Hồ mới là đối tượng hợp tác tốt nhất, kỹ thuật của ESS căn bản tới từ Cẩm Hồ, hợp tác trực tiếp với Cẩm hồ sẽ có nhiều ưu thế về giá thành hơn nữa. Chỉ là rất nhiều người bao gồm cả nội bộ Liên Thông và cả cao tầng hơn nữa, đều không hi vọng Cẩm Hồ trở nên cường đại hơn, cho nên ngay từ đầu đã loại bộ Cẩm Hồ rồi.

Nhưng khi Liên Tín không đáp ứng được nhu cầu về sản lượng, Liên Thông không thể chết chùm được, nhưng trong lòng Dương Dung Bình vẫn muốn hi vọng Trương Khác, Trần Tín Sinh chủ động đưa yêu cầu tham gia nghiệp vụ đi động đặt làm, các vị quan lão gia không bỏ thể diện xuống được.

Di động dùng chip cơ bản của ESS, Liên Tín khống chế chi phí mỗi chiếc chừng 800 đồng, Liên Thông mua ở Liên Tín mỗi chiếc với giá 980 đồng. Di động cùng quy cách của Motorola, Nokia không thể rẻ hơn 1400 đồng, hợp tác với Liên Tấn, Đông Hưng chi phí càng cao hơn, Liên Thông chỉ đành hợp tác với Liên Tín.

Nếu như hợp tác với Cẩm Hồ, Dương Dung Bình tính mỗi một chiếc di động đặt làm có thể giảm giá xuống dưới 900 đồng.

Đừng chỉ nhìn chênh lệch chỉ có 80 đồng, lúc này phần tỉ lệ ròng của Liên Thông chưa tới 6%, nếu như tổ chức nghiệp vụ di động đặt làm trên toàn quốc, giá được giảm đi 80 đồng, dự kiến tỉ lệ lãi ròng của Liên Thông có thể tăng lên 2-3%, đó là thành tích khá đáng nể.

Liên Thông muốn lên TTCK Hong Kong, New York thì thành tích là nhân tố phải suy tính đầu tiên, cảm thụ cá nhân phải bỏ ra đằng sau. Dương Dung Bình thấy Cẩm Hồ không vội nhảy ra thế chân Liên Tín, cũng không có ý hỗ trợ Liên Tín, có vẻ ám thị có thể tìm Cao Khoa KV lấy hàng khẩn cấp.

Phục vụ mang đồ uống lên, cô gái xinh đẹp kia cũng theo vào.

Những lời nói chuyện ở đây không thể lọt vào tai phục vụ, Dương Dung Bình phất tay bảo bọn họ ra ngoài, cô gái xinh đẹp và giám đốc chi nhanh đích thân rót nước cho mọi người.

Trương Khác nhận lấy ly rượu, nhấp một ngụm, cảm thấy hơi chát, muốn pha thêm Sprite vào, cô gái xinh đẹp nhắc y: - Can Hồng vốn là rượu nho bỏ đường, anh cho Sprite vào, nó sẽ thành rượu vang rẻ bình thường rồi.

- Thế à, tôi thấy rượu vang bình thường dễ uống lắm mà. Trương Khác nhếch mép nói.

Cô gái xinh đẹp lúng túng, mỗi một nam nhân cô ta gặp đều tỏ vẻ cao thâm mạc trắc trước mặt cô ta, làm như không gì không biết, tuyệt đối không để cô ta hoặc người khác xem thường, không ngờ Trương Khác chẳng thèm bận tâm, không biết có nên ra mua cho y chai rượu vang rẻ tiền không.

Trương Khác cứ thản nhiên pha Sprite vào ly rượu, cười nói: - Tôi cũng chẳng hi vọng uống được rượu vang bình thường ở đây, không nhẫn tâm phiền tiểu thư đây ra ngoài giúp tôi mua rượu nữa, thôi thì tự lực cánh sinh vậy, mọi người nếu đường huyết không cao, pha thêm Sprite vào Can Hồng ngon lắm ...

Dương Dung Bình, Tiêu Thụy Dân đều cười lớn nhận lấy *** Sprite pha vào rượu, Trần Tín Sinh càng thích vị chát của Can Hồng, đám Diêu Kiên, Lưu Minh Phong không góp vui, bọn họ không cho rằng mình có tư cách tham gia trêu ghẹo mỹ nhân này.

Trương Khác nhấp một ngụm rượu, chép miệng, cho thêm đá, uống ực một ngụm, đặt ly xuống nói: - Giám đốc Dương vừa rồi chân thành nói với tôi một số tình hình của Liên Thông ở giai đoạn hiện tại, tôi không thể không nói những lời tận đáy lòng trao đổi ý kiến với giám đốc Dương.

Dương Dung Bình tin Trương Khác đem lời từ dưới đáy lòng ra nói mới là lạ, nhưng vẫn vô cùng phối hợp nói: - Hết sức hoan nghênh, thời buổi này không một ai dám nói ý kiến của mình chất lượng hơn của cậu nữa.

- Có lẽ không dễ nghe lắm đâu. Trương Khác cười híp mắt: - Thành tích hôm nay nghe thì rất đáng cổ vũ, nhưng theo tôi biết mạng GMS của Liên Thông không thể so với Di Động, cho dù Bắc Kinh là khu vực có mạng hoàn thiện nhất của Liên Thông, thì vẫn có những khu vực không được phủ sóng, vấn đề băng thông hẹp còn chưa bại lộ ra, một khi số lượng người dùng tăng vọt, Liên Thông ứng phó vấn đề này ra sao?

Dương Dung Bình không ngờ Trương Khác vừa lên tiếng đã chọc vào chỗ đau của Liên Thông, thậm chí Liên Thông muốn cố ý né tránh vấn đề này khi huy động vốn trên TTCK, nhưng không phải bưng tai trộm chuông là có thể che dấu được vấn đề, do dự một chút nói: - Đây đúng là vấn đề khá khó giải quyết, Khác thiếu gia nếu như nói ra, hắn là có suy nghĩ về nó, tôi đang muốn thỉnh giáo Khác thiếu gia ...

Trương Khác không trả lời mà hỏi ngược lại: - Giám đốc Dương cho rằng chi phí chế tạo chip cơ sở của Cẩm Hồ có thể duy trì được bao lâu?

- Ý Khác thiếu gia là ... Dương Dung Bình nghe lời này mới thực sự động lòng, nhắc tới chi phí chế tạo chip cơ sở, không một doanh nghiệp nào so được với Cẩm Hồ, dù các doanh nghiệp khác điều chỉnh sách lược sản phẩm, cũng phải chuyển cơ sở sản xuất sang Trung Quốc mới có ưu thế chi phí để đấu với Cẩm Hồ, nhưng ai biết ở phát triển kỹ thuật chip cơ sở này Cẩm Hồ có được TI đứng sau hỗ trợ không...

Trương Khác cầm ly rượu lên bàn lên, đủng đỉnh nói: - Nếu Liên Thông tin ưu thế của Cẩm Hồ có thể duy trì được lâu, Cẩm Hồ không ngại lập một hiệp định quân tử với Liên Thông, trong vòng 2 năm, Cẩm Hồ sẽ không hợp tác với cục thông tin di động, để đảm bảo di động đặt làm cả Liên Thông có đủ ưu thế giá thành ...

Dương Dung Bình mắt trợn tròn, lời hứa này của Trương Khác làm mực nước trong tuyến thượng thận của ông ta tăng vọt lên vài phần.

Liên Thông dùng sách lược di động đặt làm với hoạt động nạp thẻ thặng di động để thu hút người dùng mới, hiệu quả rất tốt, nhưng bên Di Động không cuồng vọng tới mức mặc cho Liên Thông dùng sách lược vượt quy tắc thông thường này tranh đoạt hộ dùng.

Đối với Di Động mà nói, sách lược ứng phó là có sao học vậy, như thế Di Động vẫn có thể dựa vào điều kiện mạng thông tin hoàn thiện hơn đè chặt Liên Thông phía dưới.

Một khi Cẩm Hồ quyết tâm gạt bỏ Di Động ra ngoài, Di Động muốn phát triển nghiệp vụ di động đặt làm, chi phí ắt cáo hơn Liên Thông từ 40% trở lên, Liên Thông có nhiều ưu thế hơn để đuổi theo Di Động.

Hai năm là thời gian khá rộng rãi rồi.

Lời hứa này làm sao Dương Dung Bình không động lòng cho được, nhưng ông ta biết thiên hạ chẳng có bữa ăn nào miễn phí, Trương Khác không thể tặng không lợi ích cho Liên Thông, nếu Cẩm Hồ bài xích Di Động, sẽ kết thù oán với di động, nguy hiểm không phải là ít.

Dương Dung Bình cố kìm nén kích động trong lòng, hỏi: - Cẩm Hồ cần Liên Thông hứa điều gì?

- Trước tiên chuyện hợp tác phải hai bên cùng có lợi, ít nhất không thể để Di Động thấy Cẩm Hồ và Liên Thông hợp tác với nhau là cố ý nhắm vào bọn họ, Cẩm Hồ sẵn lòng phối hợp với Liên Tín chuyên môn phát triển sản phẩm di động có công năng trác việt, tính năng phong phú cho Liên Thông. Trương Khác nói với vẻ rất chân thành: - Một phương diện khác, sản lượng chip di động của Cẩm Hồ cần phải có một quá trình mới tăng lên được, tôi nghĩ việc mở rộng của Liên Thông cũng không phải có thể hoàn thành ngay, ở nghiệp vụ di động đặt làm, Liên Thông có thể kiên nhẫn thêm một chút không, trước tiên hãy bắt đầu từ tạo điều kiện mạng thông tin tốt ở các thành phố cấp một đã.

Dương Dung Bình hiểu ý Trương Khác rồi, đáng lẽ Cẩm Hồ muốn can thiệp vào sự vụ nội bộ của Liên Thông, ông ta phải vô cùng khó chịu mới đúng, nhưng lời hứa vừa rồi của Trương Khác quá hấp dẫn.

Liên Thông phát triển nghiệp vụ di động đặt làm, đương nhiên không chỉ nhắm vào di động tầm thấp, còn di động tầm trung và cao có thể lựa chọn hợp tác với doanh nghiệp di động khác, chỉ cần lần thử nghiệm này thành công có thể để chi nhanh các tỉnh đầy mạnh nghiệp vụ di động đặt làm, trải khai phát triển hộ dùng mới một cách toàn diện.

Làm như thế chỗ bất lợi lớn nhất là trừ thành phố cấp một cấp hai ra thì các nơi khác mạng thông tin quá tệ, khu vực băng thông hẹp vì số lượng người dùng tăng lên mà xảy ra vấn đề nghẽn mạng, chất lượng đàm thoại giảm xuống.

Vì làm ra con số đẹp cho nhà đầu tư thấy, những vấn đề này tạm thời bị bỏ qua.

Dã tâm của Cẩm Hồ là gì?

Không ngờ Cẩm Hồ yêu cầu đổi sách lược, tập trung nghiệp vụ di động đặt làm ở thành phố có điều kiện mạng tốt, Cẩm Hồ phối hợp với Liên Tín cung cấp cho Liên Thông nhiều di động đặt làm hơn nữa, khiến nghiệp vụ di động đặt làm của Liên Thông trói chặt vào Cẩm Hồ.

Như thế Liên Thông trừ có nhiều ưu thế giá thành di động đặt làm hơn, còn có thể tập trung nâng cao hoàn thiện cơ sở mạng các nơi, nhưng tốc độ tăng trưởng hộ dùng sẽ không được như dự kiến, thời gian đuổi kịp Di Động ở quần thể hộ dùng mới càng lâu hơn ...

Dương Dung Bình sắc mặt trầm trọng.

Liên Thông muốn có được nhiều ưu thế về giá cả hơn phải hợp tác mật thiết hơn với Cẩm Hồ, thậm chí phụ thuộc toàn diện vào Cẩm Hồ.

Đề nghị của Trương Khác mặc dù có hơi đi lại sách lược kinh doanh Liên Thông đặt ra, nhưng sẽ được phái ôn hòa trong nội bộ Liên Thông ủng hộ, dù sao y cũng đề xuất một con đường trung gian có thể đi, vừa có thể tránh được nguy hiểm kinh doanh của đường lối cấp tiến mà vẫn có thể thúc đẩy Liên Thông phát triển cao tốc.

Trương Khác vắt chân ngồi thưởng thức Can Hồng pha Sprite, cô gái xinh đẹp ngồi ở phía đối diện với y, hơi chếch sang trái một chút, đôi mắt sáng không biết là nên tránh ánh mắt của y, hay là nghênh đón ánh mắt của y, quan trọng là ánh mắt Trương Khác lướt qua lướt lại, tựa nhìn tựa không, làm cô ta khó phán đoán.

Cuộc nói chuyện ở tầng cấp này đừng nói là cô ta mà giám đốc chi nhánh cũng chẳng xen vào được, lúc này cả Tiêu Thụy Dân cũng ngồi ngay ngắn, đang làm ra vẻ suy nghĩ.

Trước mặt Cẩm Hồ và Liên Thông, Liên Thông khoác cái áo quốc xĩ, thực tế địa vị rất bị động, Tiêu Thụy Dân lo liệu Cẩm Hồ có hủy lời hứa miệng ban đầu, vứt bỏ Liên Tín đơn độc hợp tác với Liên Thông ở nghiệp vụ di động đặt làm.

Dương Dung Bình qua một thời gian cân nhắc hỏi Trương Khác: - Có thể hỏi nhà máy mới của Cẩm Hồ sau khi đi vào sản xuất sản lượng là bao nhiêu không?

Trương Khác mỉm cười đưa tay sang bên cạnh: - Con số cụ thể phải hỏi chuyên gia.

Trần Tín Sinh trả lời: - Không dấu giám đốc Dương, chip cơ sở đời 2 của ESS đã có đủ điều kiện đi vào sản xuất, chỉ đợi nhà máy mới ở Hải Châu bố trí xong. Trong sáu tháng sau Tết, tổng lượng hàng cung cấp sẽ không thấp hơn 300 vạn bộ, nhưng muốn cao hơn nữa cũng khó. Sáu tháng sau, chúng tôi có kế hoạch đưa ra chip đời 2 tăng cường, lúc này dự tính còn hơn sớm một chút.

Cẩm Hồ ở Hải Châu đã hình thành hệ thống sản xuất hoàn chỉnh, nếu chạy tới Hải Châu sẽ phát hiện ra khu công nghiệp Hải Châu có gần nửa số nhà máy thuộc về Cẩm Hồ, Tiêu Thụy Dân tin rằng nếu Cẩm Hồ cắn răng làm, sáu tháng sau lượng cung hàng trên 1000 vạn cũng không thành vấn đề.

Nhưng dục tốc bất đạt, nhiều quá hóa hỏng, Cẩm Hồ nắm rất chắc chừng mực, năng lực cung hàng của Cẩm Hồ quá mạnh, khi đàm phán giá sẽ ở vào thế yếu, lúc này khênh trương quá nhanh, ắt sẽ bị đối thủ cạnh tranh phản ứng áp chế ngược lại.

Trương Khác liếc nhìn Tiêu Thụy Dân cau mày ngồi đó không nói không rằng, cười với Dương Dung Bình: - Áp lực rất lớn, sản lượng di động chúng tôi năm nay cũng chỉ tới 600 vạn chiếc, năm sau chẳng thế đột phá nhiều, 6 tháng đầu năm cung ứng được 300 vạn chip cơ bản đã gần như là cực hạn của chúng tôi rồi. Ngoài ra giám đốc Dương cũng nên quan tâm sản lượng của Liên Tín có theo kịp hay không chứ nhỉ?

Dương Dung Bình hơi sửng sốt, Trương khác vậy là tỏ rõ thái độ không trực tiếp cung ứng di động đặt làm rồi, ngoài ra sản lượng của Cẩm Hồ như thế hơi thấp quá thì phải?

Tảng đá trong lòng Tiêu Thụy Dân được đặt xuống, chỉ cần Cẩm Hồ không đá đít Liên Tín, chỉ cần Cẩm Hồ hứa trong vòng 2 năm không trực tiếp sản xuất di động dùng chip cơ bản của ESS, ông ta sẽ toàn lực hỗ trợ, thuyết phục Dương Dung Bình và cao tầng Liên Thông chấp nhận ý kiến của Trương Khác.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.