Quan Lộ Thương Đồ

Chương 1103: Chương 1103: Idea Store




Tiêu Thụy Dân trước đó không ngờ hôm nay Trương Khác không có kiên nhẫn bàn bạc kỹ đã mau chóng tỏ thái độ ủng hộ Liên Tín hợp tác với Liên Thông, kết thục cuộc gặp mặt ở trấn Hương Lâm, đội tuyết trở về thành phố, thấy thời gian còn sớm gọi điện cho Dương Dung Bình.

Đúng lúc Dương Dung Bình còn ở văn phòng, liền đi thẳng tới gặp ông ta.

Dương Dung Bình phó tổng giám đốc tập đoàn Liên Thông, xuất thân bộ công nghiệp điện tử, mặc dù sau này đều quy vào bộ thông tin, nhưng mẫu thuẫn nhiều năm không thể dễ dàng tiêu trừ, nhất là mẫu thuẫn tư nhân giữa quan viên cấp ti cục hai bên cực sâu.

Tiêu Thụy Dân thời gian dài công tác viện nghiên cứu bộ bưu điện, nằm ở rìa vòng xoáy mâu thuẫn, về sau mới tới Liên Tín, ít nhất không có mâu thuẫn quá sâu với quan viên của bộ công nghiệp điện tử như Dương Dung Bình.

Cao tầng Liên Thông luôn cho rằng mình bị kỳ thị, nên rất hiếu chiến, thời gian qua nội bộ điện tử Hoa Hạ cũng náo loạn, Liên Tín và Tiêu Thụy Dân là đối tượng bị chèn ép, cao tầng Liên Thông ít nhiều thấy Tiêu Thụy Dân có cảm giác đồng bệnh tương lân, hơn nữa ý đồ độc lập của Tiêu Thụy Dân càng được Liên Thông hưởng ứng ...

Lần này Liên Thông thử đặt hàng di động, không chọn Liên Tấn, Đông Hưng cùng một rễ, mà chọn Liên Tín cũng do nhân tố đó bên trong.

Hợp tác với Liên Thông, cũng có thể tăng vốn liếng đấu với Cát Kiến Đức, Tiêu Thụy Dân tất nhiên vô cùng coi trọng, tới văn phòng Dương Dung Bình, không vòng vo gì hết nói luôn: - Tối nay Trương Khác ở tại trấn Hương Lâm - Thuận Nghĩa, cậu ấy rất ủng hộ chuyện Liên Thông đặt di động của Liên Tín. Còn đồng ý qua Tết cung cấp chip cơ sở đời hai, cậu ấy cũng rất kỳ vọng có thể hợp tác sâu hơn với Liên Thông, không ngại tiếp xúc riêng với Liên Thông, nếu tiện, tôi sẽ an bài….

~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~

Đường Thanh và ba tiểu nha đầu buổi sáng xuất phát từ Kim Sơn, chuyển máy bay tại Hong Kong, đến 9 giờ tối tới được Perth.

Trương Khác đứng trước cửa sổ, nhìn gió cuốn tuyết quất vào cửa sổ, nói chuyện điện thoại với Đường Thanh, trong lòng lại suy ngẫm chuyện của Liên Thông.

Cho dù các công ti di động tỉnh thành cùng cục thông tin di động tách từ tập đoàn tổng công ty China Telecom được hạch toán độc lập, nhưng bằng vào ưu thế lũng đoạn thị trường, năm 99, nghiệp vụ thông tin di động đạt lợi nhận 12 tỷ, sau khi độc lập thành xí nghiệp TW thứ hai lãi lớn đứng sau mỗi Trung Thạch Du. Lúc này năng lực doanh lợi của Liên Thông thậm chí còn không bằng cả điện tử Hoa Hạ, lãi rõng mới có hơn 1.2 tỷ.

Tạo thành cục diện như thế, Liên Thông có thể oán trách thời kỳ đầu bị áp chế quá thảm, gần như các ưu thế đều bị cục thông tin di động cướp mất, sau khi bộ thông tin trọng tổ, cảnh ngộ của Liên Thông tốt hơn rất nhiều, đặc biệt Quốc vụ viện tăng cường nâng đỡ Liên Thông, ưu tiên Liên Thông ra nước ngoài huy động vốn phát triển. Muốn Liên Thông đuổi kịp Di Động thì làm khó họ rồi, song tuyệt đại đa số mọi người nhìn thấy chênh lệch giữa Liên Thông và Di Động càng ngày càng nhỏ, đó là nhân tố trọng yếu Liên Thông được các cơ cấu đầu tư theo đuổi, nhưng Liên Thông lấy tâm thái cánh cược đặt vào CDMA, sự thực chứng mình Liên Thông không hợp thời nữa.

Tạ Vãn Tình lại cùng Chỉ Đồng tán gẫu một lúc mới cúp điện thoại, Trương Khác cười bảo cô: - Chị không đi Perth thật đáng tiếc.

- Chị có thời gian cũng chẳng qua đó góp vui làm gì, nha đầu Đường Thanh bây giờ còn tinh hơn quỷ, chị chả dại … Tạ Vãn Tình tủm tỉm cười: - Em thấy chưa đủ náo nhiệt thì kéo cả Hứa Tư qua đó là được. Cô chưa nói hết thì đi động vang lên, nhìn màn hình, nói: - Thật trùng hợp. Đưa màn hình di động cho Trương Khác xem, là điện thoại của Hứa Tư.

- Sao lại nhớ đến chị vào lúc này? Tạ Vãn Tình nhận điện:

- Có phải chị đang ở cùng với Trương Khác không? Không ngờ ở đầu kia Hứa Tư hỏi:

Trương Khác đứng sau lưng Tạ Vãn Tình, ôm lấy cơ thể mềm mại của cô, ghé tai vào di động, nghe xem Hứa Tư nói cái gì? Nhìn áo của Tạ Vãn Tình lay động là biết có bàn tay không thành thực trong đó.

- Cậu ấy đang nghe trộm đây này, chị và cậu ấy buổi trưa tới Bắc Kinh, hay em cũng tới đây đi. Tạ Vãn Tình chẳng hề giận Trương Khác quấy phá còn ngả đầu ra đằng sau, dựa vào vai Trương Khác, má cọ má:

- Nghe nói chị muốn tới Kiến Nghiệp em đã thấy lạ rồi, cơ hội vụng trộm tốt như thế, chị không lén lút tới Bắc Kinh, một mình tới Kiến Nghiệp làm cái gì? Y như rằng ... Hi hi ... Hứa Tư cười khúc khích: - Em cũng định tới Bắc Kinh, có điều vừa nhận được điện thoại, Diệp Tiểu Đồng sinh rồi, con trai, 4.6 kg, em phải tới Kiến Nghiệp thăm cô ấy trước.

- Ừ, em có muốn nói chuyện với tên nhóc xấu xa không?

- Em chẳng thèm quan tâm tới tên nhóc xấu xa đó. Hứa Tư thêm vào một câu: - Có quan tâm ngày mai cậu ấy cũng chẳng thể về.

Tạ Vãn Tình đành phải rời Bắc Kinh trước kế hoạch, cúp điện thoại rồi liền bảo trợ lý đặt chuyến bay sớm nhất ngày mai về Kiến Nghiệp.

Chuyện lặt vặt như đi thăm sản phụ này Trương Khác không vội tham dự, có thời gian thì tới bệnh viện một chuyến, không có thời gian thì đợi ăn đầy tháng về cũng không muộn, giờ này chắc Diệp lão gia tử đang mừng lắm đây, Diệp gia vậy là đã tứ đại đồng đường ( Thiệu Tâm Văn ở rể nhà họ Diệp), Diệp Kiến Bân và Đinh Văn Di mãi chưa thấy sinh nở gì, chẳng biết vấn đề do đâu, Trương Khác không tiện hỏi.

Trương Khác hiện cũng chưa thể gọi điện thoại chúc mừng, không thể nói là Hứa Tư gọi điện thoại báo cho được, Tạ Vãn Tình gọi điện an bài chuyện ngày mai, y gọi điện cho Trần Tín Sinh, bảo hắn có thời gian tới Bắc Kinh tiếp xúc với Liên Thông.

Từ chỗ Trần Tín Sinh được tin Diệp Tiểu Đồng mẹ tròn con vuông, Trương Khác mới gọi điện chúc mừng Thiệu Tâm Văn.

Thiệu Tâm Văn cùng người nhà Diệp gia đều ở bệnh viện, giọng Diệp lão gia tử rất to, đang đứng chỉ huy này nọ, lại còn cướp di động từ tay Thiệu Tâm Văn, hưng phấn nói với Trương Khác. Diệp Tiểu Đông khó đẻ phải chuyển sang mổ, gây mê tới giờ vẫn chưa tỉnh, tất nhiên không thể nói chuyện, hẹn ngày khác tới thăm.

Sáng hôm sau Tạ Vãn Tình tới sân bay từ sớm, cô phải vờ rằng mình luôn ở Kiến Nghiệp, tụ họp với Hứa Tư xong tới bệnh viện thăm Diệp Tiểu Đồng và em bé.

Trương Khác ở lại biệt thự trong rừng, tới buổi chiều Tô Tân Đông, Trần Tín Sinh xuống máy bay lái xe tới thẳng biệt thự trong rừng.

Ngoài ra Trương Khác còn điểm danh cả Lưu Minh Phong tới Bắc Kinh.

Tháng 8 sau khi ứng tuyển kỹ sư Vườn Sồi bị loại, Lưu Minh Phong buổi tối hẹn hò bạn gái, tình cờ gặp Trương Khác, có được một cơ hội phỏng vấn nữa, cuối cùng được vào tập đoàn Ái Đạt công tác.

Sau thời gian thử việc, Lưu Minh Phong đảm nhận phó giám đốc trung tâm trải nghiệp người dùng mới được thành lập, văn phòng tạm thời đặt trong vườn sồi, bộ khung chưa xác định, tạm thời được Tô Tân Đông trực tiếp quản hạt.

Thời gian qua trừ mỗi tuấn báo cáo công tác với Trương Khác qua thư điện tử thì Lưu Minh Phong không tiếp xúc với Trương Khác nữa, cho dù là trả lời báo cáo cũng hoàn toàn xác nhận thư tới nơi, không có gì khác. Lưu Minh Phong tưởng là bị Trương Khác quên rồi cho tới tối qua đột nhiên nhận được điện thoại báo tới Bắc Kinh làm việc.

Cho dù bị quên, Lưu Minh Phong cũng chẳng có gì không thoải mái, sau khi vào Ái Đạt hắn mới biết, đằng sau Ái Đạt là đế quốc kinh tế Cẩm Hồ, có lẽ được chen chân vào cuộc họp 29 người là huy hoàng tối cao của cuộc đời.

Xe đi qua trấn Hương Lâm, vào biệt thự, mặc dù bị tuyết bao phủ, vẫn nhìn ra được sự xa hoa của biệt thự, Lưu Minh Huy tặc lưỡi: - Chẳng biết khi nào mình mới mua được một biệt thự ở đây, cả đời sẽ không còn gì tiếc nuối nữa.

- Chỉ chút tham vọng thế thôi à? Tô Tân Đông nghiện thuốc nặng, ngồi trong xe mở một khe cửa hút thuốc, nghe thấy Lưu Minh Phong nói thế thì bảo: - Phó giám đốc của Ái Đạt mà thấy ở biệt thự là hi vọng xa vời, phải tới trung tâm bồi huấn nhân viên tẩy não mới được.

Hai chiếc xe một trước một sau đi vào sân, Lưu Minh Phong nhìn thấy Trương Khác đứng ở bậc thềm đợi bọn họ, trong tay có một hộp thuốc lá, thấy Tô Tân Đông xuống xe tay kẹp thuốc là nó: - Cứ tưởng anh nhịn xuống xe mới hút thuốc, tôi chuẩn bị cả bật lửa thuốc lá rồi đây, thì ra đánh giá anh quá cao ... Đưa lại cho người đằng sau, mời Trần Tín Sinh và Tô Tân Đông vào nhà nói chuyện.

Lưu Minh Phong và Diêu Kiên theo sau.

Ngồi xuống rồi Trương Khác đem chuyện bàn bạc với Tiêu Thụy Dân hôm qua giới thiệu với bọn họ, cuộc thảo luận ở tầng cấp này tới Diêu Kiên cũng không nói xen vào được, không biết vì sao Trương Khác điểm danh Lưu Minh Phong tới.

Trần Tín Sinh không hút thuốc, Trương Khác không hứng thú, đẩy thuốc lá về phía Diêu Kiên và Lưu Minh Phong: - Hút thì tự nhiên ...

Lưu Minh Phong có hút thuốc, thấy Diêu Kiên ngồi im, hắn không dám quá tùy ý, cung kính ngồi nghe nói chuyện, không ngờ Trương Khác lại nhướng mày lên nhìn qua hỏi: - Tôi nói qua tình hình rồi, anh chắc biết vì sao tôi điểm danh anh tới Bắc Kinh chứ?

- Chúng tôi khảo sát toàn bộ sản nghiệp di động, cả sản nghiệp này thực tế do doanh nghiệp thiết bị phần cứng, doanh nghiệp cung ứng kỹ thuật, doanh nghiệp cung ứng mạng và cung cấp nội dung tạo thành. Trước khi thiết lập trung tâm trải nghiệm người dùng, ở sản nghiệp thông tấn di động, Ái Đạt chỉ có thể tính là nhà cung ứng kỹ thuật và thiết bị đầu cuối. Lưu Minh Phong không nghĩ Trương Khác hỏi ý kiến mình, may là có chuẩn bị, không tới mức trở tay không kịp, chỉnh đốn lại đường lối, đáp: - Trong mắt người bình thường phạm vi Ái Đạt hợp tác với Liên Thông rất có hạn, hoặc trực tiếp cung cấp sản phầm phần cứng hoặc thông qua Liên Tín gián tiếp cung cấp kỹ thuật. Nhưng ở thị trường máy nghe nhạc số, trừ cung cấp sản phẩm phần cứng máy Iplayr, Ái Đạt còn thông qua Âm nhạc toàn cầu cho phép tải nhạc, thực tế là đảm nhận vai trò doanh nghiệp cung cấp nội dung.

- Chúng ta hợp tác với Liên Thông, ngoại trừ có thể nghiệp vụ di động đặt làm của Liên Thông ra, còn có thể thành công ty cung ứng phần mềm cùng nghiệp vụ nội dung tăng thêm của Liên Thông, hơn nữa những cái này cũng xúc tiến lớn việc tiêu thụ phần mềm của chúng ta.

Lưu Minh Phong nắm bắt vấn đề rất nhanh, Tô Tân Đông gật đầu tán thưởng: - Microsoft mua cổ phần Âm nhạc toàn cầu chính là nhìn trúng vào mô hình tiêu thụ phần cứng trói buộc vào âm nhạc toàn cầu, mô hình thương nghiệp này sẽ thành thành ứng dụng khép kín, hỗ trợ xúc tiến địa vị thị trường của Microsoft ... Hiện di động ngoại trừ dùng để nghe gọi ra thì ngày càng trở nên thú vị, chúng ta muốn làm doanh nghiệp cung ứng nội dung phải có được hỗ trợ của doanh nghiệp cung cấp mạng, tiếc là cục thông tin di động rất cứng rắn, bọn họ cho rằng cung ứng nội dung là địa bàn của bọn họ, chúng ta không được vượt quá giới hạn, càng không cho phép chúng ta hưởng lợi nhuận trong đó.

Nhưng không có nghĩa là hết đường, vì Liên Thông đang đầy bụng ủy khuất, bị ở thế yếu khá dễ thuyết phục, thậm chí Liên Thông cần Cẩm Hồ cung cấp ứng dụng và nội dung phong phú để thu hút thêm nhiều hộ sự dụng cao cấp sử dụng mạng của Liên Thông.

- Cục thông tin di động sắp triển khai thử nghiệp mạng GPRS ở một số thành phố, mạng CDMA của Liên Thông sẽ chậm hơi một chút ... Đối với doanh nghiệp di động mà nói, sau khi mạng GPRS, CDMA hoàn toàn khai thông, loạt di động thương vụ cấp cao cũng phải đổi mới toàn diện theo. Phải tiến hành tiếp xúc với với Liên Thông, nhưng đừng gửi gắm quá nhiều hi vọng, dù đạt được hiệp nghị hợp tác với Liên Thông, chúng ta cũng phải lập cửa hạng trải nghiệp nghiệm người dùng. Trương Khác gõ tay lên bàn nói: - Lưu Minh Phong đề xuất tên của cửa hàng trải nghiệm người dùng tên là Idea Store, tôi thấy rất hay, có thể lấy "IS" làm làm tiêu chí thương nghiệp mới, cụ thể ra sao thì mọi người tự thương lượng quyết định ...

Lưu Minh Phong ngớ ra, trước đó hắn cứ tưởng báo cáo mỗi tuần mình nộp lên chẳng ai xem, không ngờ Trương Khác và cao tầng Ái Đạt đầu nghiền ngẫm kỹ ở phương diện này.

- Báo cáo công tác bốn tháng qua của cậu đều chiếm khá nhiều thời gian của chúng tôi đấy. Tô Tân Đông vỗ vai Lưu Minh Phong: - Trước đó chưa tới thời cơ thảo luận rộng rãi, tôi sẽ đem ý kiến của cao tầng tập đoàn về cửa hàng trải nghiệm người dùng cho cậu xem, cậu mau chóng nộp lên báo cáo hoàn chỉnh ...

- Báo cáo hay dở thế nào quyết định anh có thể đảm nhận trách nhiệm lãnh đạo cơ cầu mới hay không. Trương Khác bổ xung: - Ngoài ra việc tiếp xúc với cao tầng Liên Thông anh cũng ở lại Bắc Kinh tham gia đi, dù sao anh cũng là một trong số những người làm việc chủ yếu.

Do đã nghiêm túc khảo sát mô hình thương nghiệp của của Cẩm Hồ, Lưu Minh Phong cũng hiểu tương lai trung tâm trải nghiệm người dùng có địa vị ra sao, mặc dù hắn từng nghĩ nếu là mình lãnh đạo cơ cấu mới thành lập này, sẽ nên phát triển ra sao, nhưng trước khi nghe Trương Khác nói những lời này, hắn chưa bao giờ thực sự cho rằng mình được làm lãnh đạo của nó. Hắn cho rằng tập đoàn sẽ điều một nhân vật thuộc cấp nguyên lão xuống tọa trấn chứ làm sao tới lượt một tân binh mới gia nhập chưa tới nửa năm như hắn làm được, hơn nữa tên tân binh này ở trong nghề căn bản là hạng vô danh tiểu tốt.

Lưu Minh Phong không dám chắc lắm nhìn Tô Tân Đông, thương ngày hắn tiếp xúc tới Tô Tân Đông nhiều nhất, Tô Tân Đông vỗ vai hắn: - Thiếu tự tin à, nếu cậu không làm ra thành tích thì chuẩn bị có thể bị loại trừ bất kỳ lúc nào là được.

- Idea Store có mô hình vận hành phức tạp, một mặt chúng ta phải cổ vũ các lập trình viên cung cấp ứng dụng phần mềm phong phú cho chúng ta, mặt khác chúng ta phải dựa vào nhu cầu thực tế của thị trường phát triển ứng dụng mới. Trương Khác nhấn mạnh: - Tôi nói rõ ràng cho anh biết Idea Store được gửi gắm kỳ vọng lớn của chúng ta, di động của chúng ta có đứng vững trên thị trường cao cấp, tham dự vào cạnh tranh toàn cầu được hay không, là nhờ vào Idea Store phát huy tác dụng trọng yếu. Vì đạt được mục tiêu, thời gian đầu số tiền đầu tư vào Idea Store có khả năng lên tới cả tỷ, tôi cũng không hề hi vọng Idea Store có thể mang lợi thêm lợi nhuận gì ...

Liên Tín và Liên Thông bí mật đàm phán hợp tác nghiệp vụ di động đặt làm đã tiến hành rất lâu rồi, báo cho Trương Khác trước một tiếng cũng chỉ là đánh tiếng với Cẩm Hồ trước khi chính thức thử nghiệm thôi.

Ngày 12 tháng 1, tức là 3 ngày sau khi Trương Khác tới Bắc Kinh, Liên Thông chính thức đưa ra hoạt động mừng tuổi năm mới "nạp thẻ tặng điện thoại", trước đó công tác bảo mật làm rất xuất sắc, hoạt động tổ chức thông qua DTH, báo sáng Bắc Kinh tuyên truyền, khá là khí thế.

Tối hôm đó chi nhánh Liên Thông ở Bắc Kinh còn tổ chức yến hội, Dương Dung Bình là lãnh đạo phân quản thông qua Tiêu Thụy Dân mời cao tầng Cẩm Hồ ở Bắc Kinh tham dự bữa tiệc, biết Trương Khác ở Bắc Kinh nên muốn nhân cơ hội này tiếp xúc phi chính thức với y một lần.

Tô Tân Đông đã rời Bắc Kinh, chỉ có Trương Khác, Trần Tín Sinh, Lưu Minh Phong và Diêu Kiên tham dự yến hội, y cũng muốn thông qua cơ hội này tiếp xúc với cao tầng Liên Thông.

Nói thực là trước đó không ngờ bước tiến của Liên Thông và Liên Tín lại nhanh như thế, nhưng mà nghĩ lại thì cũng bình thường, Tiêu Thụy Dân là người rất có suy nghĩ, Liên Tín và Cẩm Hồ hợp tác, thậm chí dựa dẫm vào kỹ thuật của Cẩm Hồ, nhưng không có nghĩa Liên Tín muốn làm chư hầu của Cẩm Hồ.

Trương Khác vẫn lo Liên Tín và Liên Thông quá gấp gáp.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.